Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1288: Tam Quang Đồ
au khi liếc nhìn về phía Ma Thiên, Hạt Nhi khẽ hừ một tiếng, thân hình lóe lên quang mang rồi hóa thành một con bò cạp màu bạc nhỏ cỡ bàn tay đứng trên đầu vai của Liễu Minh. Họ Liễu thấy vậy bèn thò tay vuốt nhẹ lên người nó một cái rồi phất tay thi triển kiếm quyết khiến cho Hư Không Kiếm Hoàn hóa thành một đạo kiếm quang vàng rực nâng đỡ bọn họ, phá không mà đi. Rất nhanh sau đó, hắn lại thúc giục nhục xí trên lưng khiến cho độn tốc liền được đề cao đến mức biến mất giữa gió tuyết trong nháy mắt.
Liễu Minh không hề nhận ra. Khi hắn vừa rời đi, không trung bên trên mặt hồ Bích Lam, bông tuyết đầy trời bỗng lộ ra một khe hở khác, bên trong có một con ngươi màu trắng lớn bằng quả đấm. Sau khi quay tít một vòng, thứ này liền nhìn theo phương hướng họ Liễu vừa rời đi, rồi lần nữa biến mất giữa mưa tuyết trắng xóa.
Hai ba canh giờ về sau, dưới tình huống toàn lực thi triển độn tốc, Liễu Minh rốt cuộc rời khỏi khu vực Hàn Sát để đến được một ngọn núi đen xì.
“Khoảng cách từ đây đến nơi bị phong ấn đã không còn xa. Ngươi hãy dừng lại một chút để ta dùng bí thuật dò xét tình huống một phen.” Ma Thiên chợt lên tiếng đề nghị.
“Không vấn đề gì.”
Liễu Minh gật gật đầu. Thân hình nhoáng cái đã đáp xuống một vùng đất bằng phẳng trên núi. Hắc khí quanh thân cũng theo đó tràn ra, lần nữa tạo thành thân ảnh Ma Thiên. Hư ảnh họ Ma bỗng khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Liễu Minh. Sau khi nhìn quanh mấy lần, y mới cẩn thận cất lời:
“Liễu tiểu tử, trước tiên hãy thi pháp che chắn nơi đây, phòng khi tai vách mạch rừng.”
Liễu Minh nghe vậy liền không chút do dự tụng niệm vài câu chú ngữ. Một tay phất lên điều động khói đen từ trong cơ thể bao phủ phạm vi tầm hơn mười trượng trong chớp mắt.
Trong một sơn động rộng lớn nào đó đặt tại sơn cốc vô danh bên trong bí cảnh Thiên Huyễn, có thể nhìn thấy diễm quang không ngừng nhộn nhạo, mang theo từng cỗ sóng nhiệt xộc thẳng lên trên, chiếu rọi toàn bộ đỉnh động. Chính giữa sơn động, một người đàn ông trung niên mặc áo xanh sở hữu mũi ưng độc đáo đang khoanh chân tọa thiền. Trước mặt y là một chiếc đỉnh đỏ rực cao hơn đầu người, mang phong cách cổ xưa. Theo âm thanh chú ngữ truyền ra liên tiếp, lòng đỉnh không ngừng truyền ra âm thanh sôi trào, đồng thời toát ra từng đóa lửa nóng cuồn cuộn. Chung quanh người đàn ông áo xanh còn có vô số pháp trận lớn nhỏ không đều. Thật nhiều phù văn từ đó bay ra, nhao nhao tiến vào ngọn lửa do đại đỉnh tỏa ra, vây quanh một quyển trục màu trắng dài hơn thước. Thế nhưng, mặc cho đám phù văn màu đen kia xâm nhập thế nào, quyển trục ngoại trừ tỏa ra một ít huỳnh quang màu trắng, lại không hề xuất hiện phản ứng nào khác.
Nam tử mũi ưng thấy vậy, lông mày dần dần nhíu lại.
Đúng vào lúc này, một đạo hôi ảnh thình lình vọt tới từ bên ngoài sơn động. Hôi quang thu lại để lộ một người phụ nữ mặc áo dài xám, đầu đội cao quan dựng thẳn, thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, mày nhỏ mắt híp. Đôi mắt xanh có chứa một mảnh dài nhỏ.
“Tam Quang Hà Lạc Đồ vẫn không có phản ứng gì sao?” Nử tử áo xám nhìn qua quyển trục trước mặt rồi mở miệng nói ra.
Giọng nói của cô ta không ngờ lại vô cùng khan đục giống như âm thanh tạo nên do hai miếng sắt chà xát vào nhau. Nam tử mũi ưng thấy vậy liền trầm mặt xuống, giọng mũi hừ nhẹ tỏ vẻ đau đớn. Nữ tử áo xám thấy vậy bèn thở dài, giọng nói có chút hòa hoãn:
“Tam Quang Đồ dù sao cũng là Động Thiên Pháp Bảo do lão ma đầu kia luyện chế, hơn nữa bên trong đã sớm bày bố cấm chế dày đặc. Chỉ dựa vào sức hai người chúng ta dĩ nhiên không thể luyện hóa được nó một cách dễ dàng.”
Nam tử mũi ưng vậy bèn dừng tay lại khiến cho hào quang tỏa ra từ cấm chế trên mặt đất phai nhạt đi nhiều.
“Không sao, ta đã luyện hóa hai đạo cấm chế trong đó. Chỉ cần có thể luyện chế thêm một, chúng ta có thể mượn nhờ lực lượng của Tam Quang Hà Lạc đồ để phá giải cấm chế mà lão thiết hạ trên người hai ta sau đó nhanh chóng rời khỏi địa phương quỷ quái này.” Nam tử mũi ưng tỏ vẻ không cam tâm, hừ lạnh một tiếng.
Nữ tử áo xám dường như nhớ ra gì đó bèn mở miệng hỏi:
“Đúng rồi, ta tới đây là có chuyện muốn bàn với ngươi.”
Nàng vung tay lên, phóng ra một đạo bạch quang mang theo một mặt thủy kính hình bầu dục. Trải qua một hồi rung động, mặt gương liền hiện lên một vài thân ảnh mơ hồ. Một trong số đó là thân hình của Liễu Minh bị sương đen bao phủ. Những kẻ còn lại lần lượt là đại hán đầu trọc Thanh Cổ cùng hai người Thanh Tung Tử và Thanh Thường.
“Những kẻ này là tu sĩ Thanh gia. Tính toán thời gian, quả thật cũng đã đến lúc bọn họ khai mở bí cảnh.” Nam tử mũi ưng khẽ động, chậm rãi nhận xét.
“Hiện tại chính là thời khắc mấu chốt để luyện hóa Tam Quang Đồ. Tuyệt đối không thể để đám người Thanh gia nắm rõ tình huống nơi này. Ngươi hãy đi ra ngoài, tùy ý đánh chết một hai người, luyện hóa một quả Huyễn Lực Chủng Tử để đuổi bọn chúng ra khỏi bí cảnh.” Nam tử mũi ưng khoát tay áo, tùy ý nói ra.
“Việc này ta sẽ xử lý thật tốt nhưng ngươi cũng không nên lo lắng quá mức, cậy mạnh luyện hóa. Nếu lại để Tam Quang chi thủy bên trong Tam Quang Đồ rò rỉ như trước, sẽ không phải là chuyện tốt lành gì.” Sau khi gật đầu, nữ tử áo xám dường như nghĩ tới điều gì bèn cẩn thận nhắc thêm một câu.
“Hừ, cái này khỏi cần ngươi nói, ta tự biết phân biệt nặng nhẹ.”
Vừa dứt lời, ngọn lửa bên trong quyển trục màu trắng chợt chấn động, tạo thành bạch quang chói mắt, trong khoảnh khắc ngưng tụ thành cột sáng màu trắng vừa thô vừa to phóng thẳng lên cao, đồng thời phá tan sơn động trong nháy mắt. Tuy rằng hư không bên trên đã nổi lên mấy tầng cấm chế thế nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản đà lao của luồng bạch quang. Trong nháy mắt, nó đã chui vào bên trong biển mây đen khiến cho hắc vân giữa không trung bắt đầu rung rẩy kịch liệt, tạo thành vòng xoáy khổng lồ đen kịt lấy cột sáng màu trắng làm trung tâm. Cột sáng này càng lúc càng mạnh. Sau mấy nhịp hô hấp, đường kính của nó đã vượt quá con số mười trượng, thoạt nhìn giống như một cột chống trời thình lình mọc ra.
Nam tử mỏ ưng và nữ tử áo xám thấy vậy không khỏi nhìn nhau một cách sửng sốt.
Tại một nơi cách rất xa cột sáng màu trắng, Thanh Cổ đang đứng trên ngọn núi màu đen đồng thời đưa mắt nhìn dị tượng vừa hiện thế. Từ nơi đây, tuy rằng không thể nhìn rõ cột sáng kia rốt cuộc là thứ gì thế nhưng với tu vi của mình, y vẫn cảm nhận rõ ràng chấn động kịch liệt truyền tới.
Mời bạn Đăng nhập để xem toàn bộ nội dung.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký