There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1178: Huyết Hà Chân Kinh (1/2)
é mở không gian về Hải Đảo
Thu được cánh tay lộ Chân Kinh
(Hàn Lâm Nhi)
Khi Minh Trùng Chi Mẫu xé mở không gian làm cho hắn cũng bị vết rách không gian cuốn vào theo, lập tức lâm vào trạng thái hôn mê, cũng không biết đã phiêu bạt tới nơi nào rồi, hắn chỉ còn nhớ loáng thoáng đầu Chương Ngư kia đã tự hóa thành một lớp giáp bạc bao phủ toàn thân, đồng thời có Kiếm Hoàn hộ thể và khả năng khôi phục mạnh mẽ của Thiên Yêu tinh huyết mới không bị không gian phong bạo cắt thành thịt vụn.
Từ khung cảnh ở đây, dường như hắn đã bị truyền tống đến một hải đảo nhỏ xa lạ. Tuy rằng còn không biết nơi đây là đâu, thế nhưng khẳng định là không thể ở phụ cận Lưỡng Giới Lĩnh được, thế nhưng nhìn hoàn cảnh xung quanh thì vẫn còn đang ở Nhân giới.
Có điều, lúc này chỉ cần chạy thoát tên Huyết Tổ Thông Huyền kia là hắn đã cảm thấy cực kỳ may mắn rồi. Nghĩ vậy, hắn mới lấy ra một viên đan dược chữa thương rồi ăn vào, ngay lập tức, trong cơ thể như có một dòng nước ấm chảy qua, lại có tác dụng của Thiên Yêu tinh huyết nên tốc độ khôi phục của hắn tăng hơn không ít. Hắn lại nghỉ ngơi một lúc tới khi Tinh Thần Lực khôi phục được một chút thì mới đứng dậy, vỗ vào Kiếm nang bên hông, thu lại viên cầu màu vàng lăn lóc bên cạnh, đồng thời một tay điểm nhẹ vào giữa mi, tản ra thần thức khổng lồ của mình, bao phủ toàn bộ hòn đảo.
Thiên địa Nguyên Khí nơi này có vẻ mỏng manh hơn đại lục Trung Thiên không ít, cũng vì lý do đó mà mười dặm quanh đây cũng chẳng có Yêu thú nào tồn tại cả, tạm thời là một nơi cực kỳ an toàn.
"Ồ!"
Sắc mặt Liễu Minh khẽ động, hắn vừa thấy cách một tảng đá vài chục trượng có một cách tay đứt nhìn khá quen mắt. Hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, cánh tay này chính là của Huyết Tổ. Liễu Minh suy nghĩ một chút, liền hiểu được chuyện đã xảy ra. Hắn mờ hồ nhớ được lúc không gian phong bạo bộc phát đã nghe được một tiếng hét thảm từ phía sau truyền đến. Xem ra vị Huyết tổ này cũng bị cuốn vào trong vết rách không gian, lại còn bị cắt mất một cánh tay nữa. Điều làm cho hắn cực kỳ vui vẻ là trên ngón trỏ của cánh tay này đang đeo một cái Giới Chỉ màu xanh xẫm, trong đó còn tản mát ra uy áp như có như không, xem ra đây chính là Nhẫn trữ vật của y.
Liễu Minh kiềm chế hưng phấn trong lòng, bước tới bên cạnh cánh tay Huyết Tổ, cúi người gỡ xuống chiếc nhẫn trên tay y, cẩn thận quan sát kỹ rồi thu lại, tiếp đó hắn khoanh chân ngồi xuống, uống một viên thuốc khôi phục pháp lực, hai tay nắm thêm hai viên Linh thạch thượng phẩm, chậm rãi vận chuyển pháp lực. Lúc này, pháp lực trong cơ thể hắn gần như đã khô kiệt hết, hắn cần khôi phục lại một ít mới mong làm những việc khác được.
Trên hòn đảo cực kỳ yên tĩnh, không có ai tới quấy rần hắn cả!
Qua hơn nửa ngày sau, Liễu Minh mới khôi phục được một ít pháp lực, rồi mau chóng lấy ra chiếc Nhẫn trữ vật trên cánh tay Huyết Tổ kia.
Vốn tưởng rằng chiếc nhẫn này sẽ có cấm chế, cần hao phí nhiều công sức thì mới mở ra, không ngờ y mới chỉ dùng pháp lực tế luyện mà thôi, chẳng cần mất bao nhiêu công đã có thể xóa đi thần thức cũ. Xem ra đây là do Huyết Tổ bị trọng thương làm giảm nhiều tu vi, hoặc là khoảng cách nơi đây là quá xa xôi nên làm giảm ánh hưởng của lực cấm chế. Nghĩ vậy nên Liễu Minh liền thả ra thần thức nhìn vào chiếc Nhẫn một lát rồi trên mặt chợt hiện nét cổ quái.
Hắn vung tay lên, một đống đồ vật lập tức rơi ra.
Đó là một đống Linh Thạch khá lớn, khoảng bảy tám trăm vạn gì dó. Ngoài ra còn có một cuốn kinh thư cũ nát. Hắn cầm lấy cuốn kinh thư, đưa mắt nhìn qua bên dưới, quả nhiên thấy được dòng chữ cổ đỏ như máu: "Huyết Hà Chân Kinh". Cái tên này hắn chưa từng nghe qua, nhưng nhìn từ tên gọi có lẽ là một công pháp Huyết đạo nào đó. Thấy vậy, trên mặt Liễu Minh liền lộ ra một nét thất vọng, cứ nghĩ rằng nhẫn trữ vật của một đại năng Thông Huyền sẽ cho hắn cảm thấy kinh hỷ, không ngờ lại chỉ có ít đồ như vậy. Hắn đâu biết rằng, Huyết Tổ đã bị giam dưới Huyết Hà vô số năm tháng, mãi gần đây mới được Minh trùng chi mẫu thả ra. Những đan dược pháp bảo trong người đã sớm bị hắn dùng hết, chỉ còn lại một chút linh thạch và bộ điển tịch này mà thôi.
Liễu Minh thở dài, tiện tay thu linh thạch vào trong Tu Di Giới rồi đi tới một gốc cây ngồi xuống, xem kỹ cuốn kinh thư vừa nhận được. Bộ Huyết Hà Chân Kinh này có lẽ là công pháp tu luyện của Huyết tổ, mà hắn thì lại luôn có hứng thú với công pháp mà các đại năng Thông Huyền tu luyện. Hơn nữa, bằng vào mối hận của Huyết Tổ, nếu lần sau không may đụng phải y, e rằng y sẽ không bỏ qua cho chính mình. Mà khi còn chưa tiến giai Thiên Tượng thì hắn cũng chẳng mong mình đối kháng được với đại năng Thông Huyền chút nào, chỉ hy vọng có thể dựa vào bộ kinh thư này để hiểu rõ một ít đặc điểm của đối phương, sau này lỡ gặp lại cũng có thêm chút cơ hội chạy thoát. Liễu Minh tiếp tục đọc, rất nhanh đã đọc hết bộ Chân Kinh.
Nửa phần trước của nó gồm có mười tám chương, ghi lại kỹ càng phương pháp tu luyện công pháp này từ Linh Đồ kỳ đến Thông Huyền Cảnh. Thế nhưng loại công pháp này cũng có phần đi ngược lại với thiên đạo, từ cấp Linh Đồ đã cần tới máu tươi người sống để tu luyện, càng tới cấp cao lại càng cần nhiều tinh huyết hơn. Bởi vậy có thể thấy được, tên Huyết Tổ này tu luyện được tới cảnh giới Thông Huyền không biết đã đạp lên bao nhiêu thi thể rồi.
Công pháp trong đó ghi lại cũng cực kỳ lợi hại. Thế nhưng muốn tìm ra nhược điểm của nó cũng chẳng phải chuyện ngày một ngày hai. Vậy nên Liễu Minh lại tiếp tục xem tới phần sau của cuốn kinh.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký