Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 935: Kim Liệt Dương (1/2)
Ôn Tăng đi theo Cầu Long Tử tầm bảo gặp phải Yêu tu thần bí rồi bị nó đánh trọng thương, sau khi ăn vào địa phẩm Hóa Ách Đan mà tông môn ban cho mới bảo vệ được tánh mạng, thế nhưng hắn vẫn còn hôn mê đến bây giờ.
Ánh mắt Liễu Minh lập lòe một hồi, hắn đã từng giao thủ với Ôn Tăng nên biết rất rõ thực lực của hắn, đối mặt với những Yêu tu kia sao lại thảm bại đến nông nỗi này?
Điều này khiến cho đầu óc hắn không khỏi hiện ra bóng dáng xinh đẹp của người thiếu nữ đã từng có một đêm vui vẻ với hắn! Lúc Liễu Minh còn ở trên Vân Xuyên đảo đã từng nghe qua cái tên Man Hoang đại lục, ở đại lục này Yêu tộc làm chủ, cường giả Yêu tộc nơi đó mạnh hơn hẳn Trung Thiên đại lục ngược lại không phải là chuyện quá kỳ lạ.
Chẳng lẽ Cầu Long Tử gặp phải Yêu tu cũng giống như Dao Cơ, là Yêu tu thuộc Man Hoang đại lục.
Liễu Minh cân nhắn một hồi, không tìm được đáp án bèn đem cái nghi vấn này vứt sang một bên.
Sau khi Kim Thiên Tứ kiểm tra thương thế của Ôn Tăng, cũng trải qua một lúc cữu chữa bèn đứng dậy, ngẩng đầu nói.
"Ôn sư đệ không sao rồi, hôm nay mọi người đều đều bị thương nên trước hết cứ ở lại nơi này nghỉ ngơi một thời gian ngắn, sau đó mới tính tiếp vậy."
Bọn người Cầu Long Tử Liễu Minh hiển nhiên không có ý kiến.
Tiếp theo, Kim Thiên Tứ lại đi đến lối vào sơn động bày ra mấy bộ pháp trận, sau khi thấy mọi thứ đều ổn thỏa thì lúc này mới tìm một nơi khoanh chân ngồi xuống, đồng thời lấy ra tấm bản đồ phế tích bắt đầu tập trung nghiên cứu.
Chúng đệ tử lại phân tán ra một lần nữa, ở các nơi trong sơn động tiếp tục khoanh chân ngồi chữa thương.
Nhìn thấy tỷ muội Âu Dương cũng ngồi ở một vách núi nào đó không xa, Liễu Minh bèn cất bước đi tới.
"Hai vị không sao chứ?"
"Ta thì không có gì, chỉ tổn thương chút nguyên khí mà thôi, bất quá lúc trước Cầm Nhi thi đấu với Long Hiên kinh mạch trong cơ thể giống như bị một ít ma khí có lực ăn mòn xâm nhập, ta dùng mọi cách cũng không thể khu trừ nó một cách triệt để được." Âu Dương Thiến nhìn Liễu Minh, trong đôi mắt đẹp hiện lên một chút lo lắng.
"Thiến tỷ, muội không sao, ma khí lúc nãy đã bị muội vận công bức ra hơn phân nửa, chỉ cần tốn thêm một chút thời gian nữa thôi muội tin có thể hoàn toàn khu trừ nó hết." Âu Dương Cầm trên mặt mang theo một tia đau khổ như có như không, gượng cười nói.
Âu Dương Thiến nghe vậy, hàm răng cắn chặt, vành mắt hơi hơi hiện đỏ.
"Có thể cho ta xem thương thế của Âu Dương cô nương một chút hay không?" Liễu Minh nghe được hai chữ ma khí, trong lòng hơi động nói ra.
"Vậy thì phiền Liễu huynh rồi." Âu Dương Thiến nghe Liễu Minh nói vậy lập tức buông lời cảm kích.
Liễu Minh khoát tay áo, vung tay đem một luồng pháp lực đánh vào cơ thể Âu Dương Cầm, sau khi cấp tốc du tẩu một vòng trong kinh mạch, rất nhanh hắn đã nhận ra nơi tồn tại của đám ma khí mà hai cô gái kia nói, đúng như lời của Âu Dương Thiến, đám ma khí kia đang chiếm cứ trong mấy kinh mạch của Âu Dương Cầm.
Đám ma khí này hơi hơi có màu xanh, tuy không phải Chân Ma Khí, nhưng cũng có chút tương tự, với lại có lực ăn mòn, dường như đã hòa làm một thể với mấy sợi kinh mạch kia rồi, khó trách Âu Dương Thiến cũng không cách nào triệt để khu trừ nó.
"Liễu huynh, có biện pháp nào không?" Âu Dương Thiến thấy Liễu Minh không nói lời nào, lại lần nữa mở miệng hỏi.
Âu Dương Cầm mặc dù không nói chuyện, nhưng giờ phút này cũng khẩn trương nhìn Liễu Minh.
"Ta tạm thử một lần vậy." Liễu Minh trầm ngâm, sau đó trở tay lấy ra một cái vòng màu đen lớn khoảng ngón cái, đúng là Cấm Ma Hoàn mà khi đại chiến với hợp thể Ma Nhân đã đại phóng dị sắc.
Công dụng của cái vòng này, Liễu Minh vẫn không thể hoàn toàn tìm hiểu được, thế nhưng vật ấy đối với ma khí có tác dụng hấp dẫn và thôn phệ rất mạnh, điểm này hắn đã năm lần bảy lượt nghiệm chứng qua rồi.
"Cầm cô nương, đắc tội." Liễu Minh cáo lỗi một tiếng, một tay giữ chặt vòng, một tay khác thì nắm lấy cánh tay ngọc có hơi lạnh buốt của Âu Dương Cầm.
Trên gương mặt tái nhợt của Âu Dương Cầm ẩn ẩn hiện lên một chút đỏ, nhưng cũng không mở miệng nói gì cả.
Liễu Minh không chú ý vẻ mặt biến hóa của cô gái này, vì vào lúc này hắn đang chậm rãi truyền pháp lực vào bên trong cái vòng màu đen.
Vòng đen phảng phất như một cái động không đáy, bất kể đưa vào bao nhiêu pháp lực cũng không biến hóa mảy may.
Liễu Minh nhướng mày, giữa mi tâm bắn ra một đạo tinh quang, dung nhập vào bên trong vòng đen. Vòng tròn này từ từ sáng lên những đạo hoa văn quỷ dị, một tầng ánh sáng đen kịt hiển hiện ra.
Liễu Minh lập tức nhận thấy vòng đen có tản ra một lực thôn phệ như có như không. Trong lòng hơi động bèn đem cỗ lực lượng này dẫn đến tay trái.
Trên mặt Âu Dương Cầm bỗng nhiên lộ ra vẻ đau đớn, trên cánh tay bị Liễu Minh cầm đã hiện ra một đám hắc khí, hắc khí vừa xuất hiện liền quay tít một vòng rồi nhanh chóng bị vòng đen cắn nuốt vào bên trong.
Âu Dương Thiến nhìn thấy một màn trước mắt trên gương mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.
Ít lâu sau, lại có mấy sợi ma khí từ trong cơ thể Âu Dương Cầm bị hút ra, tất cả đều dung nhập vào bên trong vòng đen này.
Khi một đám ma khí cuối cùng bị vòng đen hút ra, hắc khí quanh quẩn giữa trán không tản ra của Âu Dương Cầm rốt cuộc đã tiêu tán hết sạch, tuy sắc mặt nàng vẫn còn tái nhợt nhưng đã khôi phục lại như thường.
"Tốt rồi, ma khí đã bị khu trừ hết, Âu Dương tiểu thư nghỉ ngơi một lúc hẳn là có thể khôi phục." Liễu Minh buông tay, thản nhiên nói.
"Cảm tạ Liễu huynh!" Âu Dương Cầm hơi cúi đầu khẽ nói tiếng cảm ơn.
"Cầm cô nương không cần nói lời cảm tạ, tại hạ đã đồng ý dùng toàn lực bảo vệ an toàn cho hai tỷ muội cô trong phế tích này thì những chuyện này đều là chuyện phải làm." Liễu Minh cười nhạt một tiếng, không nói thêm lời nào nữa rồi tự giác đi đến một góc khác ngồi xuống.
Cách tay hắn khẽ lật, thưởng thức vòng đen trong tay, trên mặt cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Trải qua lần thử nghiệm này dường như hắn đã nắm giữ được một ít tác dụng khác của bảo vật này rồi.
Vòng thô này chính là món bảo vật được luyện chế ra để chuyên khắc chế ma khí không thể nghi ngờ, thế nhưng có vẻ như hắn còn chưa thể thao túng nó một cách tự nhiên được.
Nhưng hắn tin chỉ cần tìm hiểu thêm một chút nữa thì nhất định hắn có thể hoàn toàn nắm giữ bảo vật này.
Trong lòng Liễu Minh nghĩ như thế, tay khẽ đảo đem vòng đen thu vào rồi nuốt một viên Kim Nguyên đan, bắt đầu nhập định điều tức.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký