Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 804: Truyền Thừa Cuối Cùng [1/2]
ấy tiếng trầm đục vang lên!
Theo quá trình đại điện hiển hiện ra, mặt đất chấn động càng lúc càng càng kịch liệt, ba người Liễu Minh không hẹn mà đều cùng thôi động pháp lực đưa người lơ lửng bay lên, chỉ là đều nhìn không rời mắt về phía cung điện cực lớn đang không ngừng đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Sau thời gian cạn một chén trà, âm thanh chấn động ầm ầm mới lắng xuống.
Đại điện màu vàng đã cáo chừng bảy, tám mươi trượng, chiếm diện tích khoảng vài mẫu, cả tòa đại điện bất luận mái cong đấu củng hay là điêu lan tường bích đều được phủ màu vàng kim, phía trên lờ mờ thấy có phù văn không biết tên đang lưu chuyển lên xuống bất định tạo cho người ta một loại cảm giác chấn nhiếp quỷ dị khó lường.
*đấu củng: một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm những thanh ngang từ trụ cột chìa ra gọi là củng và những trụ kê hình vuông chèn giữa các củng gọi là đấu. Bạn đọc cứ hình dùng cái mái của cung điện trong mấy phim thời nhà Thanh ấy.
Thời gian mấy hơi thở sau đó, ánh sáng vàng kim trên cửa điện tản đi một chút để hiện ra ba cánh cửa lớn tỏa ánh sáng vàng kim mờ mờ.
Mỗi một cái đều cao năm, sáu trượng, rộng hai ba trượng, trên chỗ giữa cở có một cái phù văn màu máu to bằng lòng bàn tay đã không ngừng chớp động liên tục.
Càng khiến ba người chú ý chính là vị trí ba cánh cửa vừa vặn tương ứng với ba người ở chỗ xa xa.
"Hặc hặc, xem ra cái này chính là truyền thừa cuối cùng của thí luyện rồi." Nam tử tóc tím cười cười hặc hặc xong liền không để tâm hai người, ánh sáng tím quanh thân lóe lên hóa thành một luồng sáng tím vọt thẳng tới.
Tốc độ của gã cực nhanh, sau hai ba lần chớp động đã liền xuất hiện ở chỗ cách cổng chính khoảng bốn, năm trượng, ở giữa không khoát tay, một cái ảo ảnh cự chưởng màu tím to hơn trượng thình lình được ngưng kết ra, gào thét lao về phía cửa điện.
"Phốc" một tiếng!
Ảo ảnh cự chưởng vừa mới chạm đến cửa lớn liền thoáng lóe lên rồi nổ tung ra, biến thành khói tím rồi bị phù văn màu màu, như cá voi hút nước, hấp thu hầu như không còn.
Phù văn màu màu ở trên cửa vốn to chừng nắm tay lập tức lớn thêm một vòng rồi bắt đầu lập lòe không yên.
Nam tử tóc tím thấy thế, sắc mặt ngưng trọng, vẻ do dự lập tức lóe lên trong mắt rồi lại liên tiếp đánh ra hai chưởng.
Hai tiếng trầm đục truyền ra, hai ảo ảnh cự chưởng cũng hóa thành sương mù màu tím nổ tung ra rồi lại một lần nữa bị phù văn màu tím khẽ hấp thu vào.
Phù văn này sau khi hấp thu xong đám sương mù kia thì như ăn được thuốc bổ, lại bạo tăng thêm một vòng, giờ đã to hơn một xích.
Nam tử tóc tím hừ một tiếng, hai tay không ngừng điên cuồng oanh kích về phía cánh cửa khổng lồ màu vàng.
Thanh niên xe bạc và Liễu Minh thấy tình hình này liền nhìn nhau xong nội tâm khẽ động, đồng thời thân hình chớp động mấy cái rồi xuất hiện trước cảnh cửa lớn gần mình nhất.
Thanh niên xe bạc khoát tay, tức thì một chồng phù lục mù mịt bắn ra.
Tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên.
Phù lục ở giữa không trung dồn dập hóa thành từng đoàn từng đoàn nhưng tia sáng xám nổ tan ra tạo thành từng đợt trùng kích mãnh liệt dẫn tới không gian gần đó vặn vẹo một hồi, cả cánh cửa lớn màu vàng cũng bị rung động lắc lư kèm theo âm thanh vù vù nổi lên.
Phù văn màu máu trên cửa bỗng nhiên lóe lên sau đó vô số tơ máu nhỏ đến độ khó có thể thấy từ trong đó bắn ra, khẽ quấn rồi cuốn những tia sáng xám kia vào, phù văn màu máu tức thì vừa phát ra ánh sáng rực rỡ vừa lớn thêm không ít.
Liễu Minh tức thì khói đen quanh thân cuồn cuộn tuôn ra, hai tay nhoáng cái liền huyền hóa ra bảy, tám quyền ảnh màu đen giống y như nhau.
Tiếng phốc phốc vang lên, từng quyền ảnh đều đánh chính xác lên phù văn màu máu ở trên cửa khiến nó nhoáng chút đã thình lình lớn lên thêm.
Giống như nhau, cả ba người đều điên cuồng tấn công lên cánh cửa lớn trước mặt không thôi.
Sau một sau, phù văn màu máu trên cánh cửa lớn trước mặt nam tử tóc tím đã lớn đến tròn hai trượng, gần như che gần nửa cửa lớn mà theo quá trính ảo ảnh cự chưởng không ngừng đánh tới thì hào quang mà nó tỏa ra chớp động càng nhanh, tựa như có xu hướng muốn nổ tung.
Sauk hi phù văn màu máu lại phồng lớn thêm một vòng, rút cuộc vang lên một tiếng trầm đục rồi nó tách khỏi cánh cửa bay ra, quay tròn một vòng rồi liền hóa thành từng điểm sáng màu đỏ nổ tung tóe.
Cửa lớn trước mặt nam tử tóc tím ầm ầm mở ra.
"Hặc hặc, nhị vị không cần sốt ruột, tại hạ đi nhận bảo vật trước." Nam tử tóc tím sau khi liên tục oanh kích đã hao phí không ít pháp lực, sắc măt có phần tái nhợt nhưng thấy tình hình liền điên cuồng cười một tiếng, thân hình lóe lên, biến mất khỏi tầm mắt của hai người.
Liễu Minh trông thế, sắc mặt tiếc nuối, miệng quát khẽ một tiếng sau đó hai tay đột nhiên hung hăng đánh liền một mạch mấy chục quyền về phù văn màu máu trên cửa lớn.
Theo một tràng những tiếng rồng ngâm hổ gầm, quyền ảnh chằng chịt đập nện lên phù văn, tương ứng với đó, phù văn màu máu hấp thụ từng sợi khỏi đen trên quyền phong xong cũng từng vọt từng vòng.
Thanh niên xe bạc ở trước một cánh cửa lớn khác, mắt thấy thanh niên tóc tím nhanh chân đi trước thì sắc mặt cũng ngưng trọng lại, lần nữa móc từ vòng tay trữ vật ra mấy chục viên châu óng ánh tỏa ánh sáng màu lục mờ mờ, đem ném xuống đất.
Theo miệng y lẩm nhẩm pháp quyết, ánh sáng màu lục ở mặt ngoài viên châu lóe lên rồi chúng biến ảo thành một hàng những con khôi lỗi hình cự điểu trông rất sống động ở sau lưng y.
Mười ngón tay thanh niên xe bạc liên tục đánh ra từng đạo pháp quyết, hai đồng tử khôi lỗi cự điểu màu xanh lá lóe lên tia sáng xong chúng liền ngoác mỏ phun ra từng cột sáng màu xanh lá, gào théo bắn thẳng về phía cửa lớn.
Âm thanh rầm rầm nổi lên!
Lúc này, Liễu Minh sau một hồi tấn công điên cuồng, mắt thấy phù văn màu màu cũng điên cuồng lớn lên liên tục nhưng vẫn còn thiếu một chút, không cách nào tách ra bay khỏi cánh cửa, sắc mặt hắn liền trầm xuống, một tay kết kiếm quyết, một thanh tiểu kiếm màu vàng kim từ trong mi tâm bay vọt ra rồi lập tức hóa thành luồng sáng vàng kim mà chém tới.
Sau một tiềng "phành", kiếm quang chém lên phù văn màu máu xong liền bắn ra kiếm khí nhỏ ti ti quán chú vào trong đó.
Một khắc sau, phù văn trên cửa lóe lao ra đồng thời ầm một tiếng, hóa thành từng điểm sáng màu đỏ máu nổ tung tóe.
Mà phi kiếm màu vàng do thình lình bị hao tổn một lượng lớn kiếm khí nên vẻ sáng bóng ảm đạm đi mất vài phần, sau khi bị Liễu Minh đưa một tay vẫy khẽ liền biến ảo lại thành một thanh tiểu kiếm màu vàng kim rồi bay vụt vào trong cơ thể hắn.
Gần như ngay sau khi Liễu Minh vừa mới phá được cấm chế trên cửa thì thanh niên xe bạc bằng cột sáng công kích liên miên cũng đã khiến cánh cửa lớn bên đó ầm ầm mở bung ra.
Hai người không chút do dự, nhất loạt lách mình tiến vào..
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký