Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 752: Thiên Cung Và Thiên Môn Hội (2/2)
ỗng nhiên, Liễu Minh trợn hai mắt, pháp quyết trên tay lần nữa biến đổi, màu vàng kim trên Hoàng Cân phù lục lóe lên mạnh mẽ, lập tức hồi xì xì nhẹ vang lên, chất lỏng màu tím nhạt mặt ngoài Phù lục cũng bị ánh lửa vàng kim đốt sáng, trực tiếp bốc hơi thành một tầng sương mù tím biếc.
Theo Liễu Minh huy động, sương mù tím trong Hoàng Cân phù lục lượn vòng bay lên, rồi trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy linh khí màu trắng bên trên.
Hoàng Cân phù lục bên trong vòng xoáy linh khí không ngừng run rẩy, phát tán thật nhiều quang mang ánh vàng, không ngừng trùng kích, chấn động linh khí màu trắng xung quanh.
Vàng, trắng hai màu đan xen vào nhau, vòng xoáy linh khí dần có chút bất ổn.
Liễu Minh sắc mặt tập trung, mạnh mẽ cắn nát đầu lưỡi, phui ra một ngụm máu, chui vào trong Hoàng Cân phù lục.
Đồng thời trong tay liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết, Hoàng Cân phù lục nhè nhẹ vang lên một tràn ông ông, đồng thời xoay tròn cùng với vòng xoáy linh khi, càng lúc càng nhanh.
Nhìn thấy Hoàng Cân phù lục ổn định bên trong vòng xoáy, Liễu Minh thở dài một hơi, tiếp theo, pháp quyết trong tay bắn ra dồn dập, trong miệng bắt đầu niệm chú.
Tin tức Liễu Minh sau khi trở về được chỉ định tham gia Thiên Môn Hội rất nhanh được lan truyền tại Thái Thanh Môn, kinh động không ít kẻ quan tâm.
Mà nhân vật chính lúc này đang chuyên tâm bế quan, không hề hay biết.
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong mây mù lượn lờ, tại tòa động phủ nào đó.
Trang sức trong động phủ cũng không xa hoa, phần lớn lấy xanh nhạt làm màu chính, trông vô cùng thanh lịch cùng bình dị, phòng chính có một cái bàn đá, trên bàn để một ấm trà xanh ngọc, bên cạnh là hai chén trà nhỏ cùng màu.
Lúc này, một ngón tay nhỏ thon như ngọc nhấc bình trà rót ra hai chén thơm phức, đem một chén đưa cho cô gái ngồi đối diện.
Nữ tử có ngón tay thon gọn mặc bộ quần áo lam nhạt, tóc dài xõa ngang vai, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp cùng mị hoặc, đôi mắt dễ thương cũng xanh nhạt, vô cùng linh động, không ai khác ngoài Già Lam.
Cô gái ngồi đối diện, da trắng như tuyết, trang phục màu xanh càng tôn lên dáng vẻ yểu điệu, thướt tha, chính là Long Nhan Phỉ của Thiên kiếm Phong.
Hai cô gái này từ sau khi quen biết tại Hư Linh tháp, liền thường xuyên gặp nhau và trở thành bạn tốt.
"Long sư tỷ hôm nay thế nào lại rảnh rỗi đến thăm tiểu muội". Già Lam vén lọn tóc vươn bên tai sau đó nhàn nhạt hỏi.
"Già Lam sư muội lẽ nào không chào đón ta sao?" Ngữ điệu Long Nhan Phỉ có vẻ giận dỗi thế nhưng trên mặt lại nở ra một nụ cười.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký