Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 706: Đuổi Giết (2/2)
"Ầm đùng" một tiếng vang lên!
Tốc độ độn quang của Liệt Chấn Thiên tăng lên gấp đôi, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Liễu Minh.
Liễu Minh thấy vậy cả kinh, tâm niệm thay đổi thật nhanh, mạnh mẽ thúc dục một trăm năm mươi ba khỏa tinh thể trong Linh hải, một cỗ pháp lực bàng bạc tỏa ra, hắn lập tức không tiếc chân nguyên, thúc dục Thú giáp quyết, sau lưng bỗng sinh ra một đôi cánh màu bạc lớn hơn một trượng.
Đôi cánh chớp động, hai đạo cuồng phong bỗng nhiên cuốn ra, làm xuất hiện một cỗ sức lực cực lớn đẩy mạnh hắn về phía trước, tốc độ của Kim sắc kiếm quang nhờ vậy mà tăng lên gấp bội, giống như sao xẹt băng băng hướng về phía trước bay đi.
Mặc dù Liệt Chấn Thiên đã dùng toàn lực thúc dục Huyết Độn thuật, vẫn không có cách nào rút ngắn được khoảng cách so với Liễu Minh.
Điều này làm cho hắn vừa giận vừa sợ.
Cả hai một đuổi một chạy, chừng nửa canh giờ, Liệt Chấn Thiên ở phía sau đột nhiên huyết quang mờ đi, chậm rãi tiêu tán, tốc độ độn quang vì vậy mà giảm xuống như ban đầu.
Lôi Yêu chửi thầm trong lòng, như lực bất tòng tâm không thể làm gì hơn.
Huyết Độn thuật của hắn cần sử dụng pháp lực Lôi thuộc tính thiêu đốt tinh huyết của chính mình mới có thể thi triển được, mà mỗi lần thi triển chẳng những hao tổn rất nhiều pháp lực mà còn có hạn chế về mặt thời gian, muốn thi triển lại phải đợi một quảng thời gian.
Đúng lúc này, đôi cánh màu bạc sau lưng Liễu Minh cũng lập lòe, ngân quang lúc sáng lúc tối, một thoáng đã rút vào trong cơ thể, rõ ràng hắn cũng tiêu hao pháp lực không ít, không thể chi trì thêm được nữa.
Liệt Chấn Thiên vừa thấy tốc độ của Liễu Minh chậm lại, trong lòng tự nhiên đại hỉ, lập tức khua động pháp lực thúc dục độn quang đuổi sát phía sau.
Liễu Minh cười khổ một hồi, hắn đối với Bát Túc Hải Yêu tu luyện Thú Giáp quyết chỉ ở giai đoạn sơ cấp, việc thi triển ra nhục sí chính là biến hóa cao cấp trong Thú Giáp Quyết, vì vậy không khỏi có chút khiên cưỡng khi sử dụng.
Lúc này không cần quay đầu lại, hắn cũng cảm ứng được Linh áp đang áp tới như gió bay điện áp, bèn hừ thầm một tiếng.
Lôi Yêu nếu không thể thi triển Huyết Độn thuật kỳ dị kia, muốn đuổi kịp Ngự Kiếm phi hành, cũng không phải là chuyện dễ làm.
Trong tay hắn lập tức xuất hiện một cái bình ngọc, không chút do dự hắn liền lấy ra một khỏa Kim Nguyên Đan cho vào trong miệng, tay kia hắn cũng cầm một miếng Thượng phẩm Linh thạch, một trong một ngoài điên cuồng hấp thu Pháp lực.
Chỉ trong chốc lát, Pháp lực trong cơ thể đã nhanh chóng tràn đầy, Kiếm quang màu vàng dưới chân đột nhiên sáng ngời, tốc độ lập tức nhanh hơn không ít.
Ước chừng một lúc lâu sau, Lôi Yêu sau khi vận dụng một loại bí pháp quỷ dị, cũng khôi phục được một phần pháp lực, hơn nữa thời gian hạn chế cũng vừa hết, hắn thi triển Huyết Độn thuật một lần nữa, tăng tốc đuổi theo Liễu Minh ở phía trước.
Mà Liễu Minh sau khi phục dụng nhiều đan dược và Linh thạch, cũng khôi phục được nguyên khí, cắn răng thi triển Thú Giáp quyết một lần nữa, trên lưng ngân quang lóe lên, hiện ra một đôi nhục sí, toàn thân hóa thành một đạo ngân quang, nhanh chóng hướng phía trước tán loạn bay đi.
"Vị tiểu hữu Nhân tộc phía trước, lão phu không có ý tứ gì khác, chỉ cần tiểu hữu đem Thiên Yêu tinh huyết bên trong Bí cảnh trả lại cho ta, những sự tình khác ta cũng không truy cứu, cam đoan để ngươi bình yên ly khai khỏi đây." Trong tai Liễu Minh bỗng vang lên âm thanh của Liệt Chấn Thiên truyền tới.
Liễu Minh nghe được lời ấy, trên miệng cười cười, căn bản không để ý đến nửa phần.
Hắn trong Lôi Trì Sơn Bí cảnh đã giết không ít đệ tử của Lôi Yêu, còn Thiên Yêu tinh huyết đã nuốt vào trong bụng, lấy gì mà trả lại cho lão.
Vả lại, tựu như trên tay hắn vẫn còn Thiên Yêu tinh huyết, nếu như giao cho Lôi Yêu thì tính mạng hắn cũng không có gì đảm bảo, loại lời nói này căn bản nửa điểm hắn cũng không tin.
Kim quang lóe lên, Liễu Minh bay qua một ngọn núi, tiếp tục hướng phía xa xa bay đi.
"Hừ, Liệt mỗ đã nhượng một bước, các hạ cũng nên phân biệt tốt xấu! Thiên Yêu tinh huyết đối với ngươi cũng không có tác dụng gì, vì nó mà ném đi tính mạng có đáng không?" Âm thanh Liệt Chấn Thiên tiếp tục truyền tới, ý tứ uy hiếp lộ rõ ở bên trong.
Mặc kệ hắn nói gì, Liễu Minh phía trước thủy chung không nói một lời.
Liệt Chấn Thiên thấy vậy, giận tím mặt, biết rõ không thể đả động gì được y, nội tâm trầm xuống, không nói thêm nhiều, toàn lực thúc dục pháp lực phát huy độn quang đến cực hạn, cảnh vật hai bên nhanh chóng lui về phía sau, bên tai gió rít vù vù từng hồi.
Hắn không tin với tu vi của tu sĩ Hóa Tinh kỳ, có thể kiên trì liên tiếp thục dục bí thuật phi độn trong một quãng thời gian dài được.
Một khi Liễu Minh hao tổn hết pháp lực, việc còn lại há chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao.
Trong thời gian kế tiếp, cả hai trình diễn một màn quỷ dị.
Liệt Chấn Thiên biến thành độn quang màu tím đuổi sát kiếm quang màu vàng của Liễu Minh, cứ một đoạn thời gian, độn quang màu tím sẽ gia tăng tốc độ, cùng lúc kiếm quang màu vàng cũng đồng dạng tăng tốc, phối hợp vô cùng ăn ý, cứ vậy, cả hai người đồng thời lúc nhanh lúc chậm, khoảng cách giữa hai người thủy chung vẫn không thay đổi.
Cuộc rượt đuổi trải qua nữa tháng.
Liệt Chấn Thiên tuyệt đối không thể ngờ được Liễu Minh có nhiều Kim Nguyên Đan và Linh thạch như vậy. Trong Tu Di Giới của hắn có hàng trăm khỏa Kim Nguyên Đan cùng hàng ngàn vạn Linh thạch không ngừng tiếp tế. Vì vậy, hắn có thể kiên cường ngạnh sanh đến lúc này.
Trên đường, Liễu Minh cũng không dám đi về hướng địa phương có người, vì dù sao hắn đối với Nam Man chi địa cũng không quen thuộc lắm, hắn sợ rằng Lôi Yêu có thể triệu hoán Yêu tu hoặc là tu sĩ Man tộc cùng ngăn trở, với suy nghĩ như vậy, hắn cứ dứt khoát hướng phía hẻo lánh mà chạy.
Địa phương mà hắn quen thuộc nhất ở đây dĩ nhiên là Trư Long Sơn Mạch.
Cũng vừa may Lôi Trì Sơn cách không quá xa đoạn sơn mạch này.
Vào một ngày, tại một ngọn núi nhỏ trong dãy Trư Long Sơn Mạch, một đạo kiếm quang gào thét bay qua.
Phía trước không xa, một mảng Hắc vân đang bay theo hướng cắt ngang đường đi của kiếm quang, bên trong Hắc Vân ẩn truyền ra trận trận âm thanh vù vù.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký