"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 689: Hoàng Oánh Cùng Sói Lớn (1/2)
gười dịch: Kunimi
Liễu Minh sắc mặt trầm xuống đoạn không nói hai lời, thân hình nhoáng cái đã thấy khói đen cuồn cuộn tỏa ra, đồng thời đột nhiên khoát tay, mạnh mẽ đấm một quyền vào trong không trung.
"Ầm" một tiếng, một con vụ giao màu đen lúc này gào thét lao ra, đập chính xác lên trên con sói mồm rộng kia rồi lập tức hóa thành một quầng sáng màu đen nổ tung ra.
Lúc này, sóng khí cuồn cuộn tỏa ra khắp bốn phương tám hướng còn vụ giao và con sói kia thì đồng thời tán loạn tan biến.
"Đa tạ đạo hữu ra tay tương trợ." Nữ tử mặc trang phục màu vàng cũng đã xuất ra một thanh thước nhỏ tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, làm sẵn tư thế phòng thủ lại thấy Liễu Minh có thể dùng một quyền mà đánh tan công kích trên không trung liền cực kỳ vui mừng nói.
Lúc này, con sói lớn màu xanh lá ở phía đối diện sau khi khẽ giật mình lại giận dữ nhảy dựng lên rồi đánh thẳng đến chỗ hai người Liễu Minh.
Liễu Minh hừ một tiếng, thân hình nhoáng cái liền biến thành ba ảo ảnh bắn vọt ra, đoạn di chuyển cực nhanh trong không trung để lại vô số tàn ảnh mờ mờ nhìn không rõ, ngay sau đấy, chân thân lại quỷ mị xuất hiện ở chỗ hơi chếch, trước mặt sói lớn màu lục, tiếp đấy hắn lập tức đánh ra một đạo hồ quang điện thô to đường kính bằng chén ăn cơm.
Sói lớn màu lục vốn đã bị việc di chuyển quỷ dị của Liễu Minh khiến nó có chút váng đầu hoa mắt, giờ lại thấy hồ quang điện đánh tới bèn vội vàng uốn éo thân hình, vất vả lắm mới tránh được một kích này, đồng thời cũng lật tay đánh một trảo mãnh liệt về phía Liễu Minh.
Lông mi Liễu Minh dựng lên, thân hình lại mờ đi sau đấy liền biến mất khỏi chỗ cũ.
Một khắc sau, trong khoảng không có phạm vi cách con sói lớn màu lục kia mấy trượng, từng bóng người màu đen chớp động không ngừng, tiếp theo đó là ngập trời nhưng tia sét nhỏ màu bạc dày chi chít từ mọi phương hướng, góc độ khác nhau bắn nhanh tới.
Liễu Minh đã phối hợp Tam Phân Mông Ảnh Đại Pháp và Thiên Lôi thuật đến mức cực hạn, dùng chúng để quấn những tia sét nhỏ vào nhau tạo thành một quả cầu tròn trịa màu bạc bao quanh khu vực có bán kính ba bốn trượng quanh thân con sói lớn màu lục kia.
Sói lớn lúc này gào rú một tiếng, tức thì một cỗ linh áp khủng bố từ trong khối cầu bạc xé gió lao ra. Ngay sau đó, cái bóng màu lục lóe lên rồi xông từ trong đám hồ quang điện mà Liễu Minh bố trí, trốn thoát ra ngoài.
"Lần đầu tiên sử dụng nó để đối địch, vẫn còn có chút chưa được thành thạo." Liễu Minh hạ cánh tay xuống, miệng lại lẩm bẩm nói...
Chiêu mà hắn vừa dùng chính là thứ mà chỉ sau khi tu Thiên Lôi thuật đến trình độ đại thành mới có thể sử dụng, Thiên Lôi Biên Chức thuật. Thuật này có thể dùng thiên lôi biến thành tia điện màu bạc rồi đem bện thành bất cứ hình dạng nào mình muốn cũng được, ví dụ như dạng cái lưới, hoặc hình dạng hay vật thể đơn giản hơn một chút khác, có điều uy lực của nó không giống như trực tiếp điều động Thiên Lôi thuật cường đại kia, thêm nữa là, do có công dụng là giam hãm hay là một loại công hiệu đặc thù nào khác nên uy năng của nhưng tia điện này theo thời gian sẽ nhanh chóng suy giảm.
Sói lớn màu xanh sau khi thoát ra khỏi quả cầu được bện từ hồ quang điện màu bạc, đổi mắt nó lóe lên nét tàn khốc, nhìn qua chỗ Liễu Minh đồng thời miệng phát ra một tràng âm thanh khàn khàn trầm thấp, nhất thời cũng không phát động thế công.
Tức thì Liễu Minh đưa một tay lên điểm một cái vào mi tâm, một tia sáng vàng lóe lên rồi một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim "vèo" một tiếng bắn ra, đồng thời một cỗ kiếm ý khủng bố cũng theo đấy mà lan tỏa.
Hắn đưa tay chỉ vào không trung một cái, tiểu kiếm màu vàng rực rỡ sau khi hơi dừng trước ngực hắn liền trở nên như ẩn như hiện bay vọt đi, hướng đi thình lình chính là chỗ con sói lớn màu lục kia.
Sói lớn màu lục vừa thấy Nguyên Linh phi kiếm xuất hiện thì trong mặt liền hiện lên một tia kiêng dè, đột nhiên linh văn màu lục trên người nó lóe lên rồi lại đột ngột xoay người, hóa thành luồng sáng màu lúc nhằm một hướng khác bay đi thật nhanh.
Liễu Minh thấy thế ngẩn người ra nhưng ngay sau đó lại kịp phản ứng, một tay khẽ vẫy điều khiển tiểu kiếm quay đầu bay vọt trở về.
Thực lực con sói này cũng không yếu nên nếu nó đã chủ động rút lui thì hắn tự nhiên cũng không muốn đuổi theo quyết phải ta sống ngươi chết.
Sau đó người hắn lại chớp động một cái rồi bay trở về chỗ trước người nữ tử vận y phục màu vàng.
"Tiểu muội Hoàng Oánh. Đa ta đạo hữu ra tay cứu giúp." Nữ tử này nhìn thấy Liễu Minh đáp xuống bèn mỉm cười thi lễ rồi nói.
Liễu Minh không có trả lời mà hơi nhíu hai mắt lại, cẩn thận đánh giá vị nữ tử Man tộc dáng vẻ tươi cười dễ gần ở trước mắt.
Nữ tử này dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt đẹp sáng ngời rất có hồn, dưới trời gió nhẹ, bộ trang phục vàng của nàng phiêu động không thôi để lộ ra làn da hơi ngăm đen, trông lại có nét riêng, rất thú vị.
"Ngươi là người phương nào, tại sao lại bị con yêu kia đuổi giết?" Liễu Minh ho nhẹ một tiếng, lạnh nhạt hỏi.
"Đạo hữu, tại hạ là trưởng lão bộ lạc Đan Cách, trước đây không lâu, ta vâng lệnh trưởng tộc dẫn mấy tên Hóa Tinh kỳ trong tộc cùng nhau ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, trên đường lại đụng một đám yêu tu thủ hạ của Lôi Chấn Thiên, lời qua tiếng lại rồi hai bên tranh đấu một phen, kết quả là đúng lúc đó, Lôi Chấn Thiên lại đột nhiên xuất hiện, hắn chẳng nói chẳng rằng chém giết hết những người cùng tộc khác, bắt tại hạ làm tù binh rồi ném vào trong bí cảnh này." Cô gái hướng Liễu Minh giải thích, nói xong câu cuối sắc mặt nàng có phần buồn tủi.
"Thì ra là thế, nếu mà như vậy thì hẳn số tu sĩ Chân Đan trong cái bí cảnh này còn không ít." Liễu Minh mặt bình tĩnh nói.
"Thiếp thân tiến vào bí cảnh chưa quá một tháng, cũng đã gặp vài kẻ đánh lén, ngoại trừ một gã Yêu tộc ra thì vài tên khác đều là Man tộc. Cũng may là tu vi tương đương nhau nên khi đụng độ cũng có thắng có thua, mà dù không địch lại thì việc bảo vệ tính mạng của mình với tiểu nữ cũng không có gì đáng ngại. Không ngờ hôm nay gặp phải con sói lớn màu lục có thực lực quá mức mạnh mẽ này, nếu không có đạo hữu tương trợ, chỉ e tiểu nữ phải bỏ mạng ở nơi này rồi." Cô gái nói xong, mặt lộ vẻ cảm kích nhìn Liễu Minh.
"Đạo hữu không cần đa lễ, nếu không phải là con sói kia muốn cuốn Liễu mỗ vào cùng thì tại hạ không chắc sẽ ra tay đâu." Liễu Minh không bình luận gì đáp..
"Bất kể nói thế nào, nếu không có Liễu huynh, thiếp thân thực sẽ là chạy trời không khỏi nắng. Chẳng hiểu sao những người trong bí cảnh này vừa thấy mặt nhau, nếu không phải là lập tức tránh đi thật xa thì sẽ giống như nổi cơn điên, liều mạng xông vào tấn công người khác. Liễu huynh vậy mà là tu sĩ đầu tiên mà tiểu nữ gặp xong có thể nói chuyện bình thường. Xem ra bọn Lôi Yêu tướng bắt người cướp của đến độ này, hẳn là có mục đích nào khác." Nữ tử vận trang phục màu vàng lại than nhẹ một tiếng rồi nói.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký