A book must be an ice-axe to break the seas frozen inside our soul.

Franz Kafka

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 688: Lệnh Bài Màu Xám (1/2)
gười Mây điện màu tím ngập trời nổ tung xong hóa thành vô số tia hồ quang điện bắn xéo xuống, đồng thời lập tức lóe lên rồi tất cả chui vào trong trong cánh tay Liễu Minh, biến mất không thấy bóng dáng.
Liễu Minh đưa hai tay chà xát, hơi chếch ra phía ngoài, tức thì một tiếng "đùng đoàng" vang lên rồi một đạo hồ quang điện màu tím bạc đan xen, đường kính bằng miệng bát bắn ra, chỉ chốc lát đã xuyên thủng thân con sói lớn kia.
Con sói gào thét một tiếng rồi bỗng tán loạn ra, một lần nữa hóa thành đôi phi đao và viên châu, từ trên không trung rơi xuống dưới.
Thần sắc gã yêu tu mặt ngựa lập tức trở nên cực kỳ khó coi, tay áo gã khẽ múa thu cả hai kiện pháp bảo sơ hình quay lại, nhưng sau khi hít sâu một hơi, gã lại bỗng nhiên ngửa đầu thét một tiếng dài rồi thân hình đột nhiên điên cuồng phát tướng làm quần áo trên người đều bị xé rách bươm. Chỉ thoáng chốc, gã đã biến thành một con quái vật đầu ngựa thân sói, lưng mọc hai cánh.
Hai cánh sau lưng con quái vật này chỉ vỗ một cái thì nó thình lình mờ đi rồi biến mất tăm tích.
Liễu Minh thấy thế, không cần suy nghĩ, đột ngột lật tay nắm quyền đánh một cú ra khoảng không sau lưng.
"Ầm" một tiếng.
Yêu thú vừa mới lóe lên sau lưng Liễu Minh đã bị hắn phát hiện, đập cho một quyền vội đưa cặp móng vuốt lên đón đỡ, được một hồi thì loạng choạng một cái ngã chúi về phía sau.
Đúng lúc này, thân hình Liễu Minh lại nhoáng cái mờ đi rồi tách thành ba ảo ảnh lao vọt lên.
Quái thú đầu ngựa thấy vậy thì giận dữ, nó không chờ thân thể đứng vững đã há miệng phun ra một luồng sáng màu tím nhắm về phía ba ảo ảnh kia.
"Phanh" "Phanh" hai tiếng, hai ảo ảnh trong số đó lập tức bị ánh sáng tím dùng một kích tiêu diệt, chỉ có ảo ảnh thứ ba bỗng nhiên uốn éo phần hông rồi từ một góc độ bất khả tư nghị tránh thoát được ánh sáng tím, nhoáng cái sau đó lại xuất hiện một cách quỷ dị ở trước mặt quái thú đầu ngựa, mặt không biểu cảm, đánh ra một quyền.
*Đoạn này nguyên tác là mặt biểu cảm vô cùng, tại hạ thấy nó chuối mà không hợp văn cảnh nên dịch là mặt không biểu cảm cho cool.
Nắm đấm được lớp vảy lân màu tím đen bao bọc còn chưa thực đánh ra thì đã nghe một tiếng "Phốc", một con vụ giao màu đen mang theo một cỗ man lực khủng bố xông tới.
Sắc mặt quái thú đầu ngựa thình lình trở nên dữ tợn, nó lại há miệng ra, một viên châu màu vàng từ đó bắn ra, đồng thời hai chân trước nó khẽ động, ngay sau đó, theo những tiếng xùy xùy, vô số trảo ảnh chằng chịt được huyễn hóa ra đánh thẳng một trảo về phía Liễu Minh.
Lại một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên.
Vụ giao màu đen sau khi đụng độ với viên châu màu vàng gây ra một hồi chấn động thì cả hai cùng bắn ngược về sau.
Còn nắm đấm màu tím sau một hồi mờ ảo liền trực tiếp xé rách trảo ảnh, tuy nhiên nó lại bị hai chân trước của con quái thú đầu ngựa kia kịp đỡ lại.
Lúc này đây, con thú này nhờ có chuẩn bị từ trước nên ngoài việc thân hình lung lay rồi thoáng lùi về phía sau chứ không có bị một quyền này đánh bay ra.
Nét hung ác lóe lên trong mắt con quái thú, hai cánh nó khẽ vỗ như lập tức muốn thi triển thủ đoạn lợi hại để tiến hành phản kích.
Đúng lúc, ở miệng ống tay áo sau nắm đấm màu tím bị ngăn cản kia lại có tiếng "phốc" nhỏ vang lên, một luồng khói đen từ đó bắn ra, sau khi quay tròn ngưng tụ liền biến thành một cái đầu lâu nam nhân, hơn nữa chỉ nhoáng, đám tóc xanh mọc đầy đầu nó đã như như chớp bắn vọt ra hóa thành một tấm lưới cực lớn chụp thẳng xuống.
Đúng là Phi Lâu.
(DG: 30 năm anh mới thấy em)
Ma đầu này chẳng biết được Liễu Minh thả ra lúc nào mà đã sớm yên lặng ẩn nấp trong tay áo, đến lúc này mới đột nhiên phóng ra.
Phương thức xuất hiện quỷ dị như thế, con quái thú đầu ngựa này tuyệt đối không ngờ tới mà khoảng cách gần như vậy thì cơ bản có muốn tránh cũng không kịp nên nó liền bị tấm lưới bao phủ rồi lập tức quấn chặt lại.
Quái thú bây giờ kinh hãi, há miệng gầm nhẹ một tiếng, toàn thân nó phát ra khói tím cuồn cuộn hòng tạo ra khe hở trên tấm lưới để chạy thoát thân.
Nhưng ở khoảng cách gần trong gang tấc như thế, Liễu Minh há lại lần nữa để cho tên mặt ngựa này có cơ hội, hắn cười lạnh một tiếng, nắm tay sau khi phát ra một tràng những tiếng keng keng loạn hưởng thì mặt ngoài liền có từng tầng hồ quang điện màu bạc hiện ra. Kế đó, Liễu Minh đột nhiên rung cổ tay, chỉ thoáng cái đã mờ đi rồi liền xuất hiện ở sau lưng quái thú đồng thời hung hăng đập mạnh lên đám khói tím ở sau lưng nó.
Một tiếng "Bang" ngân lên, đám khói tím dày đặc kia lập tức vỡ tan đồng thời có âm thanh xương nứt truyền ra.
Khí lực Liễu Minh bây giờ cực kỳ to lớn, đến một ngọn núi nhỏ hắn cũng có thể một đấm san phẳng nói chi đến một thân thể.
Thân thể quái thú đầu ngựa này dù cũng coi như là mạnh mẽ, nhưng vẫn không khỏi há mồm phun ra một ngụm máu tươi, trong ngụm máu tươi phún ra đó còn mang theo không ít mảnh vụn nội tạng. Cả người quái thú như diều đứt dây, chập choạng rồi rơi thẳng xuống, nặng nề đập lên mặt đất, thình lình tạo ra một cái hố to.
Quái thú sau khi gào thét một tiếng, khói tím quanh người bèn tản đi rồi nó liền khôi phục lại hình dáng gã yêu tu mặt dài như mặt ngựa lúc đầu.
Lúc này gã yêu tu mặt ngựa chẳng những quần áo trên người rách như xơ mướp mà mặt mũi tái nhợt cắt không ra hạt máu, dù cho cố gắng trở mình, đứng dậy từ cái hố nhưng cột sống trên lưng lẫn vài cái xương sườn đã gãy, cả người lung lay như sắp đổ.
Trong đám bụi đất quanh cái hố bỗng nhiên có tiếng xé gió vang lên, hơn mười sợi tơ đen không có chút dấu hiệu báo trước nào bắn vọt tới.
Gã yêu tu mặt ngựa cả kinh, vừa kịp trụ vững để né một cái thì đột nhiên cảm thấy toàn thân đau nhức, động tác vì thế chậm lại quá nửa.
Những sợi tơ đen kia tức thì lóe lên sau đấy toàn bộ chui vào bắp chân gã kia.
Yêu tu mặt ngựa tức giận, vỗ một chưởng lên mặt đất cạnh người.
"Phanh" một tiếng.
Đám bùn đất quanh đất bắn tung tóe, từ trong lòng bàn tay gã, một chú bọ cạp xương nhỏ đang bị kẹp bắn vọt ra, nhoáng cái nó đã liền chui ra chỗ cách đấy mấy chục trượng, bấy giờ nó mới quay đầu lại nhìn chằm chằm vào gã yêu tu.
Gã yêu tu mặt ngựa không thèm để ý Cốt Hạt, chỉ cúi đầu cái liền thấy ở ngoài mặt bắp chân thình lình có thêm hơn mười cái lỗ máu màu đen, máu độc đen kịt từ đấy ào ào tuôn ra, đồng thời một cảm giác tê dại từ miệng vết thương lan tỏa ra bốn phương tám hương trong cơ thể.
Gã yêu tu lập tức vừa sợ vừa giận, vội vàng đề khí ngưng tự pháp lực trên người hòng tạm thời phong ấn độc tính trong người lại.
Nhưng nơi đây, lúc này, một bóng đen bỗng lóe lên sau lưng gã rồi Liễu Minh như quỷ mị hiện ra, tay áo chỉ khẽ rung lên tức thì một mảng ánh sáng màu đen từ sau lưng gã cuốn tới, bao phủ gã yêu tu này vào bên trong.
Gã yêu tu mặt ngựa chỉ vừa thấy khung cảnh trước mắt mờ đi thì thân thể đã ở trong một không gian tối đen như mực, khi gã cực kỳ kinh hãi muốn có phản ứng nào đấy thì đột nhiên không gian bốn phương tám hướng bỗng huyễn hóa ra hơn mười cái xúc tu màu đen, chúng chỉ khẽ khua múa một cái đã lập tức quấn thật chặt gã lại.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký