Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 268: Đánh Lén
hẳng lẽ Nguyên Ma đạo hữu đã đột phá bình cảnh, nếm thử toái tinh kết đan.
Lúc này cường giả Hóa Tinh của Huyết Hà điện Huyết Linh, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ hỏi.
- Cái này Hạ mỗ không biết được, lúc trước nói như vậy cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Chư vị đạo hữu không cần thực thật đúng.
Hạ Kiên ngáp nói ra.
Những người khác hai mắt nhìn nhau, không mấy người tin tưởng lời này của đại hán giáp đen.
- Tốt. Cho dù Nguyên đạo hữu thực sự có hi vọng ngưng kết chân đan, trở thành tu sĩ Chân Đan trong truyền thuyết cũng nước xa không cứu được lửa gần, đối với cuộc chiến trước mắt của chúng ta không có hiệu quả gì. Chúng ta lúc này phải đánh tan đại quân hải tộc, còn cần các đạo hữu ở đây ra sức.
Rốt cuộc Lãnh Nguyệt sư thái cũng khôi phục tỉnh táo ngày xưa, ngưng trọng nói ra.
- Đây là chuyện tự nhiên. Nhưng nói thật, lúc này viện binh chúng ta nên chia quân hai đường, một đường là do các tông môn Đại Huyền phụ trách, còn lại là ba tông chúng ta, nhưng mà năm tông môn có bảy tên cường giả Hóa Tinh Kỳ. Cho nên Đại Huyền bên này cố gắng không chiến bại. Chỉ cần viện quân bên kia quét sạch hải tộc, lại trở tay quay về trợ giúp bên khác, hải tộc không chiên đã bại. Cho nên trận chiến này ta cho rằng làm thế là ổn thỏa rồi.
Cái kia một gã áo tím mỹ phụ, bỗng nhiên một cười nói.
- Thạch tiên tử lời ấy sai rồi! Chúng ta đối mặt chính là hải tộc hung hãn, sao có thể ký thác chiến trường cho một bên chứ. Vạn nhất trận chiến này xảy ra ngoài ý muốn thì làm sao bây giờ? Bất kể nói thế nào thì trận chiến này chúng ta phải dốc toàn lực quyết chiến, không nên có tâm tư may mắn trong lòng.
iệp Thiên Mi nghe nói như thế nhíu mày nói ra.
- Nếu Diệp muội muội nghĩ như vậy, thiếp thân cũng không có ý kiến. Nhưng mà đệ tử Vạn Diệu Tông chúng ta không am hiểu đánh chính diện. Thiếp thân cũng không muốn nhìn đệ tử tông môn chết quá nhiều. Nếu không thiếp thân trở về chỉ sợ không thể bàn giao với tông chủ.
Mỹ phụ áo tím nghe vậy nhàn nhạt trả lời.
Lời vừa nói ra thì bọn người Linh Ngọc thượng nhân nhíu mày.
- Yên tâm! Chém giết chính diện thì giao cho môn hạ Nguyên Ma môn. Đệ tử của bổn tông thích nhất chính là giết chóc. Vạn Diệu Tông các ngươi am hiểu mị thuật và ẩn nấp, đến lúc đó chỉ cần phối hợp với đệ tử bổn tông là được.
Hạ Kiên khoác tay nói ra, bộ dáng chẳng hề để ý.
Mỹ phụ áo tím nghe vậy thì một lời đáp ứng.
- Chiêu Đức Tông chúng ta tuy không tinh thông giết chóc như Nguyên Ma môn nhưng mà có trận pháp phối hợp thì càng trở nên tự tin, tin tưởng đến lúc đó sẽ cho hải tộc một giáo huấn khó quên.
Chiêu Đức Tông Cố Trường Phong cũng mỉm cười nói ra.
- Hạ đạo hữu, năng lực đệ tử ba tông các ngươi vừa vặn phối hợp lẫn nhau, cộng thêm năm tông chúng ta trước kia chưa bao giờ phối hợp với các người, vậy nên một mình bày trận thành quân, không nên trộn lẫn với chúng ta. Đến lúc đó ba tông các ngươi tận lực quấn lấy lực lượng hải tộc là được. Chuyện chính diện đánh tan đại quân hải tộc nên giao cho chúng ta làm, nhưng nếu cường giả Hóa Tinh Kỳ của đối phương ra tay thì mong ba vị đạo hữu tương trợ.
Ánh mắt Lãnh Nguyệt sư thái chớp động vài cái nói ra.
Mà Ngạn sư thúc. Linh Ngọc thượng nhân nghe lời này không có cảm giác ngoài ý muốn, hiển nhiên đối với chuyện này đã sớm thương nghị qua.
- Đây tuyệt không vấn đề! Ứng đối cường giả Hóa Tinh của hải tộc thì ba chúng ta nghĩa bất dung từ.
Hạ Kiên nghe vậy một lời đáp ứng nói.
Mỹ phụ áo tím và Cố Trường Phong cũng không nói gì, hiển nhiên cử động lần này cũng rất hợp tâm ý của bọn họ.
Dù sao đối với ba tông bọn họ, nếu môn hạ đệ tử một mình bày trận cũng tránh tình trạng năm tông xem là pháo hôi.
- Đáng tiếc, lúc này nếu có thể nhiều ra vài tên cường giả Hóa Tinh thì trận chiến này chúng ta nắm chắc phần thắng càng lớn hơn.
Ngạn sư thúc bỗng nhiên thở dài một hơi chen vào.
- Ngạn huynh. Đây cũng không phải là mấy tông chúng ta không muốn xuất thủ tương trợ các ngươi. Mà là mấy nhà chúng ta cũng có đối đầu của mình, vạn nhất Hóa Tinh ra hết, tạo thành hư không trong tông môn, chỉ sợ thế lực đối địch đánh lén là tổn thất quá lớn. Dù sao lúc này cũng không phải toàn bộ tông môn trong lục địa ra hết.
Lúc này đây Cố Trường Phong xấu hổ trả lời.
- Đạo lý này chúng ta tự nhiên hiểu rõ, cho nên mấy nhà Đại Huyền chúng ta vô cùng cảm kích ba vị đạo hữu. Chỉ cần Đại Huyền chúng ta tránh được kiếp nạn này, mấy tông chúng ta sẽ ghi nhớ đại ân này.
Lãnh Nguyệt sư thái nghiêm nghị nói ra, tuy nhiên trên mặt không có nụ cười, nhưng mặc cho ai nghe cũng cảm thấy xuất phát từ chân tâm.
Ngạn sư thúc và những người khác tự nhiên cũng nói lời cảm tạ.
Đối với tồn tại như bọn họ mà nói, căn bản không cần phát lời thề cái gì, có thể trực tiếp thay mặt tông môn ghi nhớ ân tình của Nguyên Ma môn ba tông.
Ba người mỹ phụ áo tím nghe vậy nhìn nhau cười cười, sau đó mới thuận thế nói ra lời khách khí.
Vì vậy thời gian tiếp theo những cường giả Hóa Tinh mới bắt đầu thương thảo chuyện giết địch.
Mà những kế sách bọn họ vốn chuẩn bị lại gặp phản ứng quỷ dị của hải tộc tự nhiên phải chuẩn bị kế hoạch càng thêm chu đáo, không muốn lộ ra chút sơ hở nào.
...
Hai ngày sau, một đoàn người được cấm chế che phủ, vô thanh vô tức rời khỏi đại thành, sau đó bọn họ nhắm hướng hải tộc mà đi tới.
Trong nhóm người này, chẳng những có Liễu Minh, Trương Tú Nương, thanh niên họ Vân ba người, mặt khác còn có một nam và hai nữ nhân khí tức cường đại đi cùng, xem quần áo và trang sức thì chính là Linh ư của Phong Hỏa môn cùng Huyết Hà điện, hơn nữa đều có tu vi Ngưng Dịch Cảnh hậu kỳ.
Trong đó nam tử thân mặc huyết bào, khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt anh tuấn, đầu đầy tóc trắng, lưng cõng một đơn đao cực kỳ bình thường, cho người ta cảm thấy khí tức âm trầm không nói nên lời.
Nữ tử bên cạnh lại nhìn qua nữ tử áo xanh nóng bỏng, chẳng những cao thấp lồi lõm hấp dẫn, gương mặt vô cùng trắng, hơi hiện rặng mây đỏ, làm cho người ta cảm giác động tâm..
Nữ tử này trong tay mang theo một mâm tròn màu vàng tinh mỹ, cũng từ đó tản mát ra ánh sáng nhu hòa, mọi người đang ngồi vào đây.
Nếu lúc này có người nào ở phương xa nhìn qua, ngay cả ánh sáng hơi mờ cũng không thấy, chỉ nhìn thấy cảnh tượng hư không trống rỗng, căn bản không cách nào phát hiện bọn người Liễu Minh.
Cứ như vậy nửa canh giờ về sau, bọn họ nhìn thấy một cái hồ lớn mấy chục vạn mẫu.
Trong hồ nước nổi lơ lửng một tòa thành to lớn không thua gì các tông, tạo hình phong cách cổ xưa, bên trong lộ ra kiến trúc hơi tròn, cho người ta cảm giác thần bí.
Ở gần thành trì này mơ hồ có thể thấy được âm thanh của động vật biển truyền ra, mà trong hồ có không biết bao nhiêu quái vật biển tồn tại.
Ở trên mặt hồ tắc thì có một ít vệ sĩ hải tộc đang cưỡi chim lớn tuần tra khu vực gần đây, phạm vi tuần tra trải rộng khu vực mười dặm.
Nếu không phải bọn người Liễu Minh chẳng những cách hồ nước cực xa, hơn nữa còn có bảo vật ẩn nấp che chắn, chỉ sợ đúng là bị đám người này phát hiện rồi.
Lúc này một đoàn người đã dừng lại.
Nữ tử áo xanh dò xét hồ lớn vài lần, sau đo thấp giọng nói với thanh niên tóc trắng vài câu, sau đó dùng một ngón tay chỉ qua hư không.
Mọi người được màn sáng bao phủ, từ từ hạ xuống một rừng cây bên dưới.
Không cần nữ tử áo xanh nói cái gì, tên nam tử khí tức âm trầm kia bỗng nhiên đảo tay áo, một đoàn ánh sáng màu vàng từ trong bay ra, cũng trong nháy mắt chui vào trong lòng đất, liền biến thành một con Xuyên Sơn Giáp màu vàng.
Nam tử mặc quần áo và trang sức Huyết Hà điện chỉ phân phó vài lời, con thú này lập tức khẽ đông, nhanh chóng đào một cái động ở chỗ của nó đang đứng, một đám đất nhanh chóng bắn ra ngoài.
Một giờ sau, bọn người Liễu Minh thân ở trong động quật lớn cách mặt đất ba mươi trượng.
- Tốt rồi, hiện tại những tên hải tộc kia không thể phát hiện động tĩnh của chúng ta, các ngươi cũng có thể mở miệng nói chuyện.
Nữ tử áo xanh cũng cắm cái mâm tròn ở miệng động quật, rốt cục thở khẽ một hơi mở miệng nói chuyện.
Âm thanh mềm nhũn, nhưng dị thường dễ nghe êm tai.
- Mặc sư tỷ, bây giờ có thể nói cho ba chúng ta biết nhiệm vụ là gì không?
Thanh niên họ Vân đã sớm không nhịn được lên tiếng hỏi ngay.
- Ba vị sư đệ trước khi lên đường chẳng lẽ không có nhận được tin tức nhắc nhở sao?
Nữ tử áo xanh mỉm cười trả lời.
- Không có. Ta chỉ nghe chưởng môn sư huynh kêu đến, nói có việc liên quan tới đại thắng lần này, sau đó chỉ cần nghe theo chỉ thị của Mặc sư tỷ và Huyết Phong sư huynh là được.
Thanh niên họ Vân không chút do dự trả lời.
- Ta cũng là như thế!
Trương Tú Nương cũng chậm rãi nói ra.
Liễu Minh không nói gì nhưng cũng gật đầu, nhưng trong lòng có vài phần phiền muộn.
Bởi vì hắn cũng được chưởng môn Man Quỷ Tông phái ra ngoài, thậm chí còn trực tiếp mang Vạn Cốt Nhân Ma cho hắn mang theo bên người.
Kể từ đó hắn cho dù không biết nội dung nhiệm vụ cụ thể, nhưng cũng biết việc này tuyệt đối nguy hiểm không nhỏ.
- Xem ra biện pháp giữ bí mật lần này làm không tệ. Trên thực tế có thể biết chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ này, trừ ta cùng Huyết Phong hai người và các tiền bối Hóa Tinh Kỳ trong tông môn ra, cho dù là các chưởng môn cũng không biết nhiều lắm. Bọn họ chỉ biết rõ nhiệm vụ lần này của chúng ta cần nhờ vào chiến lực cường đại tương đương Hóa Tinh Kỳ trong tông môn mới hoàn thành được.
Mặc sư tỷ nghe vậy, từ từ trả lời.
Nghe xong lời này ba người Liễu Minh hai mắt nhìn nhau.
Hiển nhiên ba người chẳng ai ngờ rằng, ba người bọn họ có chiến lực sánh bằng Hóa Tinh Kỳ a.
- Thậm chí có loại chuyện này, kính xin sư tỷ chỉ giáo một hai.
Trương Tú Nương thu hồi dị sắc trên mặt và cẩn thận hỏi thăm.
- Rất đơn giản, mục đích của chúng ta lần này chính là phá hủy đại bản doanh của hải tộc, chính là tòa thành trước mặt!
Thanh niên tóc trắng lạnh lùng mở miệng.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký