Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 254: Cốt Hạt Biến Dị
iễu Minh cùng chưởng môn Quỷ Tông, Lâm Thải Vũ và vài tên Linh Sư khác cùng đi lên một chiếc thuyền lớn.
Dựa theo thương nghị mấy ngày trước, lúc này đây Quỷ Tông trừ lưu lại một vị Linh Sư trấn thủ sơn môn ra, những người khác tất cả đều đi theo chưởng môn Quỷ Tông tới chỗ biên giới của chư tông.
Mà Cửu Anh nhất mạch bởi vì có Liễu Minh sử dụng được Vạn Cốt Nhân Ma, tự nhiên chỉ có Khuê Như Tuyền lưu lại.
Trừ chuyện đó ra Quỷ Tông lúc này cũng xuất động mấy trăm đệ tử hạch tâm đi theo.
Trong những đệ tử này đại bộ phận đều là Linh Đồ trung kỳ, một số ít là đệ tử Linh Đồ hậu kỳ, nếu như tu vi thấp hơn chiến đấu với hải tộc cơ hồ là đi chịu chết.
Hơn nữa lúc này không riêng gì Quỷ Tông, Thiên Nguyệt tứ tông cũng phải vận dụng mọi thủ đoạn của mình đưa ra tiền tuyến.
Dù sao cao thủ mấy tông cũng rất rõ ràng, cho dù chư tông bình thường tại Đại Huyền Quốc âm thầm nội đấu với nhau, nhưng đối mặt hải tộc thì phải đồng tâm hiệp lực, nếu không khi vô ý thì chư tông đều có thể bị hải tộc dùng thực lực cường đại trực tiếp nghiền áp, cả Đại Huyền Quốc cũng rơi vào tay của hải tộc.
Không riêng như thế, chưởng môn Quỷ Tông vừa tụ tập không lâu, còn thập phần thần bí nhìn qua Liễu Minh và các Linh Sư hơi lộ ra một ít ý, hình như các tông môn trong đất liền của Vân Xuyên đại lục cũng không cách nào ngồi nhìn các quốc gia vùng duyên hải bị hải tộc chiếm lĩnh, thời điểm chư tông Đại Huyền đại chiến với hải tộc sẽ đem nhân thủ tới trợ giúp bọn họ một tay.
Tin vui như thế làm cho Liễu Minh và các Linh Sư khác cách đại chiến không lâu có vài phần tin tưởng.
Đương nhiên cũng có tin tức không tốt, trong mấy nước hải tộc đang đánh lại có liên minh tông môn của hai nước bị hải tộc đánh bại. Hai nước này bị nhét vào thông trị của hải tộc, hơn nữa xem ra sau đó không lâu sẽ chiếm lĩnh toàn bộ lãnh thổ.
Kể từ đó ít đi hai quốc gia cản tay của hải tộc, cũng làm cho Đại Huyền và một quốc gia khác đau khổ chèo chống. Đến lúc đó Quỷ Tông bao gồm đại quân của các tông môn khác mười phần quyết tuyệt, thực lực cũng tăng nhiều.
Đây cũng là cường giả Hóa Tinh Kỳ của các tông môn dốc sức liều mạng ra lệnh cho tông môn, cũng không thể chờ đợi được muốn sớm khai chiến sinh tử với hải tộc.
Bởi vì bọn họ muốn liều mạng trước khi viện quân hải tộc ở hai quốc gia kia tới phải đánh tan hải tộc ở trước mặt, như thế khi đối mặt viện quân của hải tộc kế tiếp còn có sức liều mạng.
Cứ như vậy bọn người Liễu Minh cưỡi phi chu một đường đi tới biên giới.
Một đám đệ tử bình thường đang ngồi ngưng khí, chuẩn bị tận khả năng đi tới chiến trường sẽ tăng thực lực của mình lên mạnh hơn.
Liễu Minh thân là một gã Linh Sư, cho nên ở trong cốt thuyền được phân cho một gian phòng, đồng dạng cũng đang định thần.
Thời gian qua đi từng chút.
Qua mấy tháng sau đoàn thuyền cũng đã bay ra khỏi phạm vi khống chế của Man Quỷ Tông, tiến vào cảnh nội của Thiên Nguyệt tông, cũng tiếp tục đi không có trở ngại.
Nhưng một ngày này Liễu Minh đang ngồi trong phòng, bỗng nhiên áo da bên hông nhúc nhích. Cũng từ đó ẩn ẩn truyền ra âm thanh của cốt hạt đang kêu lên.
Liễu Minh khẽ giật mình và vội vàng bấm niệm pháp quyết, dùng tinh thần lực câu thông với thần thức của cốt hạt trong túi.
Đồng thời trong lòng của hắn có chút kỳ quái, tại sao cốt hạt vừa ngủ say cách đây không lâu tại sao tỉnh lại nhanh như vậy.
Kết quả một lát sau sắc mặt của hắn biến đổi, bỗng nhiên đứng dậy đi nhanh ra ngoài cửa
Một lát sau hắn đi ra điểm cuối của cốt thuyền. Thò tay móc một cái mặt bàn ra, dùng ngón tay huy động vài cái lên trên đó. Không nói hai lời nhảy ra khỏi cốt thuyền, bay xuống bên dưới.
Cảnh này làm mấy đệ tử Quỷ Tông đang ở gần kêu to một tiếng, một người trong đó vội vàng chạy đi hồi báo chưởng môn Quỷ Tông.
Nhưng chưởng môn Quỷ Tông ngồi trong phòng nghe được chuyện này chỉ khoát khoát tay tỏ vẻ biết rõ, cũng không phân phó cái gì khác.
Đệ tử bẩm báo thấy vậy khó hiểu, nhưng cũng chỉ có thể không hiểu ra sao lui ra.
Thời điểm này chưởng môn Quỷ Tông mới sờ trong tay áo, móc ra một trận bàn óng ánh, biểu hiện ra linh quang nhàn nhạt chớp động không thôi, thình lình hiển hiện ra vài câu của Liễu Minh phát cho hắn.
- Trò gì thế, cái gì mà ‘đột nhiên tao ngộ việc gấp, cần một mình nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó không lâu sẽ chạy theo’.
Chưởng môn Quỷ Tông tự hỏi hai câu, nhưng chỉ có thể hiện ra thần sắc bất đắc dĩ, cũng không biết Liễu Minh đang làm gì.
Dù sao lấy tu vi Linh Sư của Liễu Minh, thân ở trong Đại Huyền, cũng không cần lo lắng đụng phải cường giả hải tộc. Về phần Liễu Minh lâm trận bỏ chạy thì chưởng môn Quỷ Tông càng không suy nghĩ.
Trừ phi Liễu Minh về sau không có ý định ở lại Vân Xuyên đại lục, nếu không trước khi chiến đấu với dị tộc mà lâm trận bỏ chạy đủ để cho một đám tu luyện giả trong khu vực Nhân tộc làm hắn không sống được yên ổn.
Lúc này Liễu Minh bay xuống một khu vực núi non trùng điệp, ánh mắt quét qua mọi nơi và lấy áo da ra.
"Phốc" một tiếng, một đoàn hắc khí hiện ra, cốt hạt trống rỗng xuất hiện trên mặt đất.
Liễu Minh hơi đánh giá cốt hạt trước mặt và nao nao.
Chỉ thấy mặt ngoài thân thể của cốt hạt đầy khe hở đã không còn sót lại chút gì, bây giờ mặt ngoài của nó có hào quang màu đỏ óng ánh bao phủ, cũng chớp động hào quang như kim loại, đồng thời đầu của cốt hạt biến thành đen nhánh.
Trong nội tâm Liễu Minh kinh ngạc, chưa suy nghĩ cái gì, cốt hạt hình tượng đại biến nhanh chóng chạy tới gần hắn, cũng thỉnh thoảng dùng cái càng ma sát ống quần của hắn, từ trong thần thức chủ động hiện ra ý khát vọng.
Chuyện này làm cho hắn cười khổ không thôi, chỉ có thể tay áo run lên đem giáp xác lân giao đưa ra ngoài, hàn quang lóe lên lấy xuống hai khối lân phiến đưa cho nó.
Chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Cốt hạt hiện tại không thèm quan tâm tới lân phiến này, ngược lại hai mắt nhìn chằm chằm vào xác của yêu giao, càng lo lắng dùng càng mài ông quần của hắn không ngừng.
Liễu Minh ngẩn ngơ, nhìn qua giáp xác của yêu giao, lại nhìn qua cử động kỳ quái của cốt hạt, không khỏi trầm ngâm suy nghĩ.
Một lát sau bỗng nhiên đoản kiếm trong tay của hắn lóe lên.
Một âm thanh vang lên, Thanh Nguyệt Kiếm lúc này tản mát hòa quang chói mắt, đồng thời mặt ngoài của nó có linh vân lóe lên, toàn bộ thu vào trong kiếm.
Lúc này Liễu Minh dùng đoản kiếm chém lên xác không của yêu giao.
Nhưng mà lúc này không phải chém lân phiến, mà mà cắt vào phần bụng mềm không có giáp xác của yêu giao.
Sau đó cắt một khối da của yêu giao xuống, cốt bò cạp lập tức dùng hai càng kẹp lấy da yêu giao bỏ vào trong miệng, cũng thuần thục toàn bộ nuốt vào, sau đó truyền ra ý vui sướng.
Liễu Minh thấy vậy cũng há hốc mồm, nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục thúc dục đoản kiếm trong tay cắt da bụng của yêu giao mà thôi, toàn bộ ném đi qua.
Sử dĩ hắn cắt da phần bụng của yêu giao tự nhiên là bởi vì phần bụng là nơi bạc nhược nhất của yêu giao, nếu không đổi lại hắn cắt phần giày trên lưng, chỉ sợ hắn toàn lực thúc dục Thanh Nguyệt Kiếm cũng phải thật lâu mới cắt được một miếng.
Cứ như vậy khi Liễu Minh cắt sạch phần da bụng của yêu giao xuống đưa cho cốt hạt ăn xong, rốt cục nó không còn truyền ra cảm xúc thàm khát nữa, ngược lại cái đuôi hất lên chui vào trong đất.
"Phốc" một tiếng sau đó chui vào trong đất không thấy bóng dáng.
Liễu Minh kinh ngạc, nhưng sau một phen suy tính vẫn bấm niệm pháp quyết, thả ra tinh thần lực cường đại quét qua, cũng lập tức tập trung vào hành tung của cốt hạt.
Bỗng nhiên hắn nhướng mày, hắn thúc dục đám mây bay lên cao cao.
Sâu dưới mặt đất chừng trăm mét, đầu cốt hạt đang xâm nhập vào một hướng đồng nhất, giống như có cái gì đang hấp dẫn nó.
Kết quả trong nháy mắt nó đã đi xa mười dặm rồi.
Cuối cùng nhất Liễu Minh đi tới một nơi vô cùng vắng vẻ, dưới tình huống bình thường ít khả năng có người tìm được đầm lầy này.
Cốt hạt lại bất động chui vào trong đầm lầy này.
Liễu Minh nhìn qua khí tức thối nát của đầm lầy, sau khi do dự một chút vẫn lật tay bắn ra một đạo phù lục, cũng vỗ lên người của mình.
Một tiếng trầm đục vang lên, phù lục lập tức vỡ vụn, vô số phù văn màu vàng bao phủ thân thể của hắn, một tầng hào quang màu vàng hiện ra.
Thân hình Liễu Minh uốn éo, cũng chui vào trong đầm lầy, từ từ chìm xuống dưới.
Sau đó không lâu Liễu Minh tìm được cốt hạt có hắc khí cuồn cuộn bao phủ.
Nó hiện tại đang dốc sức liều mạng hấp thu hắc khí ở chung quanh, hơn nữa mỗi lần thôn phệ một chút thì lớn hơn một chút.
- Âm khí, lại còn là âm khí thuần thiết rất cao! Hình như không phải bình thường, đây là...
Liễu Minh nhìn qua cốt hạt trong nháy mắt thân hình tăng lên gấp bội và thân thể dữ tợn, rốt cục thần sắc biến đổi nhớ tới cái gì.
Sau đó hắn đã xác định được tình hình của cốt hạt, cũng đang tự suy nghĩ, lúc này một tay lật một cái, một cái bình ngọc hiện ra, sau đó nhìn qua cốt hạt đang không ngừng thôn phệ hắc khí, bỗng nhiên mở nắp bình ra, lại dùng pháp lực thúc giục và một sợi chỉ đen óng ánh hiện ra.
Vốn cốt hạt đang thổ nạp và động tác dừng lại, sau đó đôi mắt của nó gắt gao nhìn qua hắc khí như tơ kia.
Liễu Minh cũng nhân cơ hội này bấm pháp quyết, lại một lần nữa câu thông thần thức với cốt hạt.
Kết quả cảm xúc của quỷ vật này truyền tới, thình lình nhìn qua bình nhỏ và rất vui mừng, bởi vì kiêng kỵ lớn nên mới chần chờ.
Không có gì hơn lần đầu tiên, Liễu Minh chân thật suy nghĩ cho nó, lúc này trong nội tâm vui vẻ đột nhiên dùng lực, một sức lực lớn kinh người hiện ra.
"Phanh" một tiếng.
Bình nhỏ lập tức bị bóp nát, thoáng cái bay ra hàng trăm sợi tơ màu đen.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký