The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 203 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 919 / 0
Cập nhật: 2017-11-16 00:26:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 70: Chẳng Phải Là Diễn Trò Thôi Sao
hòng làm việc vốn đang ầm ĩ náo nhiệt lập tức yên tĩnh lại, trở nên lặng ngắt như tờ.
Đề tài mọi người sôi nổi bàn luận không được tiếp tục nữa. Người vừa mới nói chuyện kia cũng che miệng lại, cố gắng làm giảm bớt cảm giác về sự tồn tại của mình, cảm thấy may mắn lời vừa rồi mình còn chưa đề cập đến một cái tên, không thì lúc này thật sự bị bắt gặp tại trận.
Nếu cô ta biết mình nói những lời này ở sau lưng, có thể ngày mai sẽ bị công ty sa thải, hoàn toàn mất đi công việc này.
Nhiều người nhìn về phía người tới, ánh mắt rất khác thường, nhưng đều nhanh chóng khôi phục bình thường.
Mộc Lạp Lạp nhướn mày nhìn sang theo tiếng động, không hề ngạc nhiên nhìn thấy Mộc Diệp ở chỗ này.
Đương nhiên Mộc Diệp xuất hiện ở nơi này mới là bình thường. Mộc Diệp đang tràn đầy tự tin cho rằng có thể giá hoạ cho cô, cuối cùng phát hiện cô chẳng những không có trở thành người bị tình nghi, mà còn thành công rửa sạch tội, chắc chắn sẽ rất tức giận mới đúng.
May là tất cả người biết chuyện đều sẽ không ngờ rằng thật ra là tự cô phát hiện chuyện này, bên phía Mộc Diệp chắc chắn cũng sẽ cho rằng đều là Phó Cảnh Phi điều tra ra được chân tướng.
Bây giờ Mộc Diệp tới đây, nói không chừng cũng là muốn xác định một chút tình trạng của cô ra sao?
Mộc Lạp Lạp không có chủ động chào hỏi với Mộc Diệp. Mới vừa rồi cô đang bị mọi người vây vào giữa, bây giờ sau khi Mộc Diệp đột nhiên xuất hiện hấp dẫn sự chú ý của phần lớn mọi người, Mộc Lạp Lạp liền thừa dịp lúc này lặng lẽ lui ra từ trong vòng vây.
“Mộc tiểu thư, sao cô lại tới đây? Là tới tìm Thẩm tổng à?”
“Mộc tiểu thư hôm nay thật xinh đẹp.”
“Mộc tiểu thư, có muốn chúng tôi đi gọi Thẩm tổng giúp cô không?”
Thái độ nhiệt tình như vậy cũng khiến cho Mộc Lạp Lạp rốt cuộc thấy được bảnh lĩnh nịnh hót của bọn họ.
Làm bạn gái của Thẩm Văn Xương, Mộc Diệp đương nhiên sẽ được nhận thức là bà chủ tương lai ở đây. Đại đa số nhân viên đều chỉ biết tìm cách nịnh bợ Mộc Diệp, tận lực thân cận ả một chút, có thể có được sự tán dương của ả là tốt nhất. Dù sao chỉ cần ả thuận miệng nói lời hữu ích ở bên tai Thẩm tổng thì sự nghiệp của bọn họ liền có thể có thay đổi.
“Không cần đâu, hôm nay tôi không phải đến tìm Văn Xương.” Giọng nói của Mộc Diệp rất thân thiện, không chút dáng vẻ bà chủ.
Ngay sau khi Mộc Diệp nói ra những lời này, trong lòng Mộc Lạp Lạp lộp bộp một cái, lập tức đoán được mục đích tới đây hôm nay của Mộc Diệp.
Quả nhiên lúc có người hỏi mục đích tới của ả, ánh mắt của Mộc Diệp nhìn một vòng chung quanh trong phòng làm việc, cuối cùng rơi xuống trên người Mộc Lạp Lạp ở phía sau cùng trong đám người.
Ả đưa ngón tay ra, chỉ về phía Mộc Lạp Lạp: “Tôi tới… tìm cô ấy.”
Mộc Diệp trong ánh mắt đang trở nên kinh ngạc của mọi người, mặt mỉm cười đi về phía Mộc Lạp Lạp, sau đó dừng lại bên cạnh cô, lập tức thân thiết kéo cổ tay của cô: “Mọi người chắc chắn không biết, Lạp Lạp là chị gái của tôi.”
Vừa khéo, hai người đều họ Mộc.
Tuy rằng dáng dấp không quá giống, khí chất của hai người cũng hoàn toàn tương phản, nhưng nếu là lời chính miệng Mộc Diệp nói ra, tất nhiên mọi người sẽ không nghi ngờ.
Có người nói: “Té ra Lạp Lạp là chị của Mộc Diệp sao? Nói vậy Lạp Lạp cũng quen Thẩm tổng của chúng ta ư?”
Mộc Lạp Lạp thật sự không lời nào để nói đối với lời của người này, lại không thể nói cái gì, chỉ có thể cười gượng hai tiếng: “Đúng thế.”
Chiêu này của Mộc Diệp làm thật đẹp, đột nhiên tuôn ra quan hệ chị em của hai người bọn họ, trong lúc đó cũng vô tình khiến cho Mộc Lạp Lạp biến thành một cá nhân liên quan.
Thậm chí ngay chuyện bị hoài nghi lần này, nói không chừng cũng sẽ có người động não mở ra ngờ vực, rốt cuộc bởi vì Mộc Lạp Lạp là thân thích của Thẩm tổng nên mới đi cửa sau, không có trách tội cô.
Trong khoảnh khắc đó Mộc Lạp Lạp suýt chút nữa nghiến nát răng, móng tay dùng sức bấm vào lòng bàn tay mới không khiến cho mình bùng nổ.
Hành động này của Mộc Diệp lần nữa phá hư hết quan hệ của Mộc Lạp Lạp với các đồng nghiệp xung quanh. Sau này mọi người đều mang theo thành kiến nhìn cô, bởi vì cô có bối cảnh, người như vậy dĩ nhiên chỉ có thể tôn kính đối đãi, không thể thật tình đối đãi.
Có lẽ Mộc Diệp cũng biết tình cảnh của ả ở trong công ty, mọi người biểu hiện ngoài mặt tôn kính, trên thực tế mỗi người đều có cảm giác khoảng cách với ả.
Nhưng Mộc Diệp không làm việc ở nơi này nên không có tổn thất gì. Trái lại Mộc Lạp Lạp sau này vẫn phải tiếp tục ở đây, cách làm này của Mộc Diệp đã khiến Mộc Lạp Lạp tách rời với mọi người chung quanh.
Thật sự là kế hay.
Trong lòng Mộc Lạp Lạp không ngừng cười nhạt, ngoài mặt còn phải giả vờ tỉnh táo chào hỏi, nhất là Mộc Diệp bỗng nhiên nhiệt tình kéo tay của cô như vậy, khiến cho cô toát mồ hôi lạnh.
“Chị, hôm qua thật sự oan ức cho chị.” Mộc Diệp dáng vẻ rất khó chịu. “Em bảo đảm sau này sẽ không để cho chị ở đây chịu một chút uất ức gì nữa!”
Mộc Lạp Lạp dám cam đoan sau khi Mộc Diệp nói ra những lời này, ánh mắt của đồng nghiệp xung quanh nhìn cô đều vô hình trung thay đổi.
Lòng không ngừng kêu khổ, nhưng Mộc Lạp Lạp rất bình tĩnh nhìn Mộc Diệp, nở nụ cười: “Em gái, em đang nói cái gì vậy? Chị cũng không có chịu uất ức gì, em đừng suy nghĩ nhiều, luôn suy nghĩ quá nhiều sẽ rất mệt mỏi.”
Mộc Diệp không tiếp lời, ngược lại quay qua dặn dò những đồng nghiệp khác.
Mộc Lạp Lạp đứng ở bên cạnh vẫn duy trì độ cong nụ cười không thay đổi, nhìn Mộc Diệp biểu diễn.
Thật ra trong lòng cô đang nghĩ: với kỹ năng diễn xuất này, cô có thể cho ả 99 điểm, còn 1 điểm không cho là vì sợ ả quá kiêu ngạo.
Nhưng Mộc Diệp cũng không ở chỗ này quá lâu, sau khi ả dặn dò một vòng thì buông Mộc Lạp Lạp ra, quay sang cô vẫy vẫy tay, giọng nói thân thiết đến mức giống như quan hệ của hai người thật sự tốt: “Chị, em đi trước, có chuyện gì thì nhất định nhớ gọi điện thoại cho em.”
Hừ!
Rốt cuộc Mộc Diệp cũng rời khỏi, Mộc Lạp Lạp hít sâu một hơi, cô mới không có ngu để cho quỷ kế của Mộc Diệp thực hiện được như vậy.
Chẳng phải là diễn kịch sao, ai mà không biết chứ?
Lột Xác Lột Xác - Hương Thái Ngưu Lột Xác