Remember that great love and great achievements involve great risk.

Anonymous

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 75 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 598 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:00:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 73: Chương 60.2
hi lại ở trên quyển vở – hai mươi, sự bất đắc dĩ trên vẻ mặt Văn Đình Tâm là càng ngày càng rõ ràng, "Sau khi tôi tìm công việc ở chợ hải sản, thì chưa từng dùng một đồng tiền của bà nữa. Mỗi tháng 50 đồng, tôi đều giao cho bà. Có lúc ông chủ chợ hải sản thấy tôi tuổi còn nhỏ, thường xuyên thương xót tôi nhét cho tôi một đồng hai đồng, những đồng tiền kia tôi đều để dành, ngày nào đó bị bệnh thuận tiện dùng."
"Con nhóc chết tiệt kia, mẹ nó mày còn dám cất tiền riêng!" Khiếp sợ đứng dậy, sắc mặt Từ Kiến Bình này là cứng nhắc khó coi thêm mấy độ.
"Đừng quấy rầy, nghe tôi tiếp tục tính," Sau khi ngắt lời, Văn Đình Tâm lại bình tĩnh mở miệng, "Mỗi tháng năm mươi, ba năm sau tăng lên mỗi tháng sáu mươi, ba năm sau đó lại tăng lên mỗi tháng bảy mươi, mãi cho đến hai năm trước, tôi bắt đầu từ xử lý cá tôm đổi nghề sang giao hàng bán trao tay, một chuyến lại có lời bốn mươi năm mươi, mỗi tháng ít chút coi như cũng có hai trăm đồng, số tiền này tất cả đều giao cho bà."
"Mày đừng nói, tính tổng cộng một tý như vậy, trong vài chục năm, tôi cho bà 12120, trở về trước đó cộng thêm 5000, tổng cộng tôi đã cho bà 17120." Tính xong, Văn Đình Tâm lại quay lại khấu trừ, "Khấu trừ bà trả cho tôi 20, cũng còn 17100. Tôi hỏi bà, nhà bà là khách sạn sao? Hay là quán cơm? Rõ ràng ăn dưa muối cháo trắng, ngủ là phòng kho ẩm ướt, sao nộp lên tiền phòng và tiền cơm nhiều như vậy?"
Có lúc đối mặt vô lại, thật sự vẫn phải tính toán rõ ràng từng chút một như vậy để cho người ta biết.
Nếu không Từ Kiến Bình sẽ luôn luôn cầm vài chục năm cơm nói chuyện với cô.
Dù Văn Đình Tâm tính toán xong như vậy, toàn bộ đầu óc Từ Kiến Bình đều mơ hồ xoay vòng.
Từ Kiến Bình không ngờ Văn Đình Tâm sẽ so đo những thứ nợ cũ này, hơn nữa còn chính xác đến mỗi con số cũng báo ra, làm sao cái đầu chết tiệt này lại đột nhiên cạn sạch như vậy?!
Hơn nữa, sao bà không nhớ rõ có nhiều tiền như vậy? Con nhóc chết tiệt lại biết kiếm tiền như vậy sao?
"Một tháng năm mươi," Đếm trên đầu ngón tay, Từ Kiến Bình tính toán vụng về. Nhưng mà, vẫn cứ không thể quẹo qua ngõ rẽ.
"Được rồi, dì nhỏ, chúng ta nói chuyện chính," Kéo lâu như vậy, cuối cùng cũng coi như là tính toán rõ ràng món nợ này, nhưng ngoài ra còn có một khoản, lật cuốn sổ trở về trước một tờ, Văn Đình Tâm gõ cửa phòng một cái nhắc nhở, "Tôi hỏi bà, làm sao bà biết bây giờ tôi ở chỗ này? Còn nữa, vốn là đang yên đang lành bị khóa ở trong phòng, sao bà lại ra ngoài được? Có phải lại là ông cụ nhà họ Nam hay không?"
Ngoài ra, Văn Đình Tâm thật đúng là không nghĩ tới bất kỳ một người nào đối nghịch với cô như vậy. Dường như chính là không thấy cô khó sống thì không bỏ qua.
"Mày đã lừa gạt cháu trai của người ta chạy rồi, mày nói ông cụ người ta có thể không tìm phụ huynh sao." Nguýt về phía cửa một cái, nói đến điểm này, Từ Kiến Bình vẫn khó chịu như cũ, "Người này còn chưa có lớn lên, sức quyến rũ đủ mạnh như vậy, chậc chậc chậc."
"Cho nên," Trên điện thoại di động, nút ghi âm đã mở ra, Văn Đình Tâm đang ghi chép xuống câu trả lời của Từ Kiến Bình ở trên sổ tay, "Bây giờ thì ông ấy yêu cầu cái gì? Bảo các người dẫn tôi trở về dưới quê, hãy bảo các người khuyên tôi?"
Không ngờ con nhóc Văn Đình Tâm kia lại tự mình chủ động nhắc tới đề tài này, nghe cô nói như thế, Từ Kiến Bình coi như là tới chút nhiệt tình, "Dù sao nhà người ta cũng là gia đình giàu có, lòng dạ cũng vô cùng rộng lượng. Người ta cũng không buộc mày về nhà, ngược lại chuẩn bị để mày làm việc ở bên cạnh ông cụ đấy."
"Con nhóc chết tiệt kia, lúc này mày thật là phải suy nghĩ cẩn thận một chút," Đưa tay vỗ cửa chính hai cái, Từ Kiến Bình thật đúng là bắt đầu khuyên nhủ, "Mày cân nhắc một chút cân lượng của bản thân, đời này muốn ở chung một chỗ với nhị thiếu, đó là không thể nào rồi. Nay nếu có thể đi theo làm việc bên cạnh ông cụ, vậy vẫn là tương lai thênh thang đó! Đừng nói một tháng hai trăm, chính là một tháng ngàn cũng có thể nha!"
Vẻ hưng phấn kia của Từ Kiến Bình là hoàn toàn có thể nghe ra.
Nhíu chân mày, Văn Đình Tâm đang tiếp tục viết xuống câu trả lời của Từ Kiến Bình trên cuốn vở, rồi sau đó lại hỏi, "Cho nên? Cho các người đến khuyên tôi có phải hay không?"
"Đó cũng không phải vậy! Vấn đề trẻ con này, phụ huynh hai bên phải ra mặt điều chỉnh mà."
"Nếu như bà khăng khăng muốn làm người giám hộ của tôi, muốn chịu trách nhiệm với tôi. Vậy tôi chỉ có thể nói cho bà biết, tiếp đó, tôi vẫn sẽ không nghe lời của ông cụ như cũ, hơn nữa sẽ đối nghịch với ông ấy. Ông ấy không để cho tôi đến gần Nam Thế Dương, tôi nhất định đến gần, hơn nữa còn muốn theo đuổi anh ấy tới tay, chiếm lấy anh ấy."
Liếc ngang nhìn tới trên cửa phòng, khóe miệng của Văn Đình Tâm vẽ ra đường cong giảo hoạt, "Tôi cũng dám đánh cuộc, kế tiếp ông cụ sẽ không êm dịu nữa, có thể sẽ trực tiếp cứng rắn. Một lão đại hắc bang, giết người không còn gì, bà biết chứ?"
"Chết, con nhóc chết tiệt kia, mày điên rồi sao, mày!" Bỏ cái băng ghế trực tiếp tiến lên, Từ Kiến Bình đã hoàn toàn bị lời
Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh - Viên Hô Tiểu Nhục Bao