To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 75 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 598 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:00:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 72: Chương 60
Ở bên ngoài, Cao Tài sốt ruột đốt điếu thuốc, nhìn sắc trời càng ngày càng tối mà vẫn không thấy động tĩnh của Từ Kiến Bình, trong đầu không tránh được sốt ruột.
Nhưng cho dù là sốt ruột ông cũng không nghĩ đến chuyện đi vào tìm.
Từ sau khi Từ Kiến Bình mang theo Văn Đình Tâm gả cho ông, ông đã không quản đến chuyện của hai mẹ con họ. Cho dù Từ Kiến Bình đánh Văn Đình Tâm cũng được, mắng Văn Đình Tâm cũng được, ông đều không có ý kiến. Cho nên ông với Văn Đình Tâm mà nói chẳng có chút tình cảm nào.
Cũng vì Văn Đình Tâm ngày càng trưởng thành, trong lòng ông ngày càng ngứa ngáy nên mới thường xuyên không nhịn được mà ra tay với cô.
Không sai, mười mấy năm qua ông cùng Văn Đình Tâm cũng chỉ nói chuyện khi có chuyện xảy ra. Cho nên việc khuyên nhủ Văn Đình Tâm ông chỉ có thể đứng một bên nhìn, không có chút tác dụng nào.
Nhưng mà đối với Từ Kiến Bình, Cao Tài cũng không tin tưởng nhiều.
Tính cách táo bạo ác liệt, ông đoán chừng, lâu như vậy còn chưa ra có khi bên trong đã ra tay đánh rồi. Nếu thực sự như vậy, đợi lát nữa thằng nhóc dã man đó tới, ông làm sao để trốn tránh tốt đây.
Thay đổi tư thế ngồi xổm xuống, Cao Tài hít một hơi thuốc sảng khoái.
Từ sau cửa sổ cách vách, chị Trần đang núp, đóng một bên cửa sổ, cầm chiếc điện thoại nhỏ giọng nói chuyện: "A lô, là cảnh sát sao? Ở bên cách vách nhà tôi có trộm, là một nam một nữ, một người trông chừng, một người đi trộm, bây giờ hắn đang ở trong phòng".
Dè dặt nói chuyện, chị Trần khẩn trương xiết chặt ngực mình: "Đúng đúng đúng, hắn là kẻ trộm, bên cạnh nhà tôi là một học sinh nữ, không biết có gặp chuyện không may hay không".
Sau khi nói xong địa chỉ, chị Trần lại lo lắng, trở về phòng kéo chồng ra ngoài để anh cùng mình cùng theo dõi. Nói như vậy, nếu lỡ kẻ trộm có chạy thì chồng chị cũng có thể ngăn cản một lát tới khi cảnh sát tới.
Cứ như vậy, hai vợ chồng sinh ra hiểu lầm.
Mà trong lúc này, ngoài những người này tuyệt đối sẽ không biết, bên trong phòng, Văn Đình Tâm đang kéo chặt Từ Kiến Bình ép hỏi.
"Con nhỏ chết tiệt kia! Mẹ nó mày dám nhốt tao! Mày muốn chết không!" Cùng với lời đe dọa là tiếng đập vào cửa.
Từ Kiến Bình nắm chặt tay cầm cửa, dùng sức đập, không dừng một chút...
"Lá gan của mày cũng lớn thật đấy! Dám đối nghịch với lão nương có phải không! Thật sự không còn Thiên Lý rồi! Mày dĩ nhiên lại dám làm như vậy với lão nương!" Tức giận đập cửa, từng đợt đập cửa vang lên.
Bên ngoài Văn Đình Tâm không nóng vội, bắt chéo chân, trên tay cầm quyển vở viết, một tay xem xét chiếc máy, đợi lát sẽ ghi âm.
Không có cách nào phản kháng, Từ Kiến Bình duy trì được gần 20 phút, cuối cùng hết sức đập.
Phải biết rằng bên ngoài chỉ là một chiếc khóa nhỏ, nhưng dù gì cũng là một khối sắt, làm sao chỉ đong đưa vài cái đã bị gẫy chứ!
"Cạch cạch" gõ cửa hai lần, Văn Đình Tâm lạnh nhạt mở miệng: "Dì à, mệt chưa? Mệt rồi thì nghỉ ngơi đi, chúng ta cùng nhau tâm sự".
"Ai thèm nói mấy lời vô nghĩa với mày! Nếu mày có hiếu mau mở cửa cho tao!" Lấy ghế nhỏ trong kho ngồi xuống, Từ Kiến Bình không chịu nổi lại duỗi tay gõ cửa, "cạch cạch" vang lên: "Con nhỏ chết tiệt kia, mày sẽ bị sét đánh chết! Vậy mà dám khóa tao! Mười mấy năm rồi, mẹ kiếp tao nuôi không công rồi!"
Nói đi nói lại, Từ Kiến Bình luôn miệng nói tới chuyện mình đã nuôi cô mười mấy năm.
Nhưng thực ra, chính
Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh - Viên Hô Tiểu Nhục Bao