Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 75 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 598 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:00:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69: Chương 59 (2)
ột lúc lâu, Văn Đình Tâm vẫn nhíu mày suy nghĩ không thể đưa ra quyết định.
“Người ở đây thật không dễ giải quyết đâu!” Nam Thế Dương mua hai cây kem từ phía đối diện tới đưa cho cô: “Em đừng buồn, tôi sẽ để đàn em thăm dò, hỏi một chút xem bọn họ có muốn bán hay không. Em yên tâm, tôi nhất định giúp em lấy được!”
“Làm sao làm được” Nhận lấy cây kem, Văn Đình Tâm mạnh mẽ cắn một miếng, giống như trút đi tức giận: “Lẽ ra em cần phải điều tra trước một chút!”
“Nhưng mà, sáng sớm nay mới quyết định, nên cũng chẳng có thời gian mà điều tra. Thật xui xẻo”. Chẹp chẹp, mút cây kèm, liếc quanh một chút đã nhìn thấy một cô gái tóc tai bù xù đi từ trong tiệm mát xa ra.
Thật vải vóc trên người đúng là đủ ít.
“Không có chuyện gì, nếu như em thực sự nhìn trúng nơi này, tôi sẽ lấy nó cho em”. Men theo ánh mắt cô đang nhìn, nhìn thấy người phụ nữ đó, Nam Thế Dương vô cùng ghét bỏ: “Anh đây đã sớm chán ghét những người như thế này”.
“Thôi đi không nên gây chuyện” Vỗ vai hắn. Văn Đình Tâm nhanh chóng đi tới bên cạnh, trong miệng vẫn nói không ngừng nghỉ: “Em sẽ đi tìm nơi khác xem. Dù sao chỉ cần cùng một khu vực này thì tốt rồi”.
Cô cảm thấy nhất định phải mở giải trí thành, hơn nữa trong ba vòng, vòng bên ngoài này là tốt nhất, có thể kéo theo hai vòng kinh tế khác.
Mục tiêu này cô nhất định không buông tay!
Nhưng cũng không cần thiết phải kiên trì một cách máy móc, nếu cô gắng mà địa điểm này rước lấy không ít phiền phức thì dù có mở ra thì sớm hay muộn cũng phải đóng cửa.
Đúng rồi, có lẽ nên đi tìm thầy phong thủy tính toán thử xem mảnh đất kia thế nào.
"Văn Đình Tâm" Từ phía sau đuổi kịp, Nam Thế Dương nhìn thấy nét mặt lúc đang suy nghĩ của cô: "Em lại đang nghĩ gì?"
Mỗi lần cô nghĩ đến chuyện gì cũng đều có biểu cảm nghiêm túc như vậy, anh xem cũng thành thói quen.
Loading...
"Đừng phiền lòng, mảnh đất đó giao cho tôi, tôi sẽ giúp em lấy được".
Nam Thế Dương hứa chắc chắn, nào biết Văn Đình Tâm căn bản không nghe.
"Coi như quên đi, chúng ta về thôi". Mút que kem, lúc Văn Đình Tâm nhìn về phía anh, giống như là đã nghĩ thông: "Em hết quần áo rồi, chúng ta đi mua đồ đi. Còn anh nữa, cũng bỏ nhà đi, chắc chắn cũng hết quần áo rồi".
"Nhưng chỗ này em không cần sao?" Nam Thế Dương không bị cô cho qua.
Anh cho rằng niềm vui của cô là mua nhà đất, chứ không phải mua quần áo. Bây giờ lại nhắc đến chuyện đi mua quần áo, nghĩ lại nhất định là do thất vọng nên mới buông tha chỗ này.
Không nghĩ tới nơi anh quản lại phải để cô thất vọng, điều này làm cho Nam Thế Dương cảm thấy rất khó chịu.
"Không cần, dù sao cũng là do em đột nhiên nổi hứng thôi. Địa điểm có thể tìm sau, kế hoạch cũng không thay đổi, không sao cả". Giơ tay vẫy một chiếc xe, cô gọi anh lần thứ hai: "Đi thôi, đi cửa hàng mua quần áo nào".
Đuổi kịp bước chân cô, hai người cùng nhau ngồi lên xe.
Một lúc sau, Nam thế Dương vẫn nhịn không được nói: "Vậy một lát nữa mua xong em về nhà trước, tôi phải về nhà một chuyến".
"Về nhà làm gì?" Liếc qua phía anh, bỗng chốc Văn Đình Tâm cảnh giác, dựng thẳng một ngón tay về phía anh: "Ông nội anh, sẽ không làm gì anh chứ?"
"Ông nội sẽ không làm gì đâu, em yên
Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trùng Sinh - Viên Hô Tiểu Nhục Bao