To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 336 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 814 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:46:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 292: Chiêu Này Của Người Thật Thâm Độc!
ẻ mặt Nhiếp chính vương trầm xuống,chàng đi qua đó/
"Vương gia"
Ha gã thị vệ gần đó vội vàng kêu chàng.
"Để bản vương nhìn một chút"
Mí mắt Nhiếp chính vương giật giật hai cái, chàng muốn nhìn gương mặt phía dưới tấm vải trắng kia.
"Dạ"
Một tên thị vệ trả lời chàng, rồi cúi người mở tấm vải trắng lên.
"Á! Quỷ Mị đại nhân"
Bên cạnh liền vang lên tiếng kêu thất thanh, cùng với đó là tiếng khóc nức nở.
Nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, hai mắt đang nhắm chặt, lông mi vẫn còn dính nước nhưng sắc mặt trắng bệch không chút huyết sắc nào, Nhiếp chính vương cũng có chút giật mình.
"Vương gia, Quỷ Mị nó..." Giọng điệu run rẩy không thể tin được vang lên.
Nhiếp chính vương gọi Quỷ Hồn và quỷ Hình tới nói: " Che mặt lại cho nó, cho người đưa nó về rừng cây nhỏ, nso đi theo bản vương cũng đã lâu, bản vương cũng nên vì nó mà làm một việc..."
Mọi người ồ lên, ngay cả Nhiếp chính vương cũng nói như vậy, Quỷ Mị đích thực là đã chết rồi, không thể cứu được nữa!
Lập tức, tiếng khóc than lại vang lớn hơn.
"Điều tra, điều tra kỹ cho bản vương"
Nhiếp chính vương quay đầu lại, sắc mặt xanh mét, tức giận không thôi, từ đôi môi mỏng bật ra mấy chữ nghiêm nghị.
Quỷ Hồn và quỷ Hình liếc nhìn nhau: " Dạ, người đâu, phong tỏa hiện trường, bất kỳ kẻ nào cũng không được phép rời đây nửa bước"
Đám người đang buồn khổ bên bờ hồ lập tức trở nên hoảng laonj.
Quỷ Hồn cúi người nhìn Quỷ Mị, trong nháy mắt thoáng lên vẻ sợ hãi.
Khi nâng thi thể lên tay hắn hơi run run, hắn cắn răng nâng thi thể Quỷ Mị lên.
Vải trắng trượt xuống, hai người cúi đầu nhìn mặt QUỷ Mị nhất thời liền chấn động.
Một lúc sau, bọn họ che đậy tấm vải trắng che mặt Quỷ Mị lại, Quỷ Hình thấp giọng nói: " Ta đi, ngươi ở đây giúp vương gia điều tra một chút,ta không tin Quỷ Mị cứ như vậy mà chết, quá đơn giản"
Hắn đưa mắt nhìn Nhiếp chính vương, cũng không để ý đám người đang than khóc bên cạnh, hắn ôm lấy Quỷ Mị, sải bước rời đi.
"Ý nhi!"
Một giọng nữ nghiêm nghị vang lên.
"Vương phi"
Đám người bên cạnh đều giật mình, gạt nước mắt nhìn lại.
Cảnh hoa vương phi vẫn lộng lấy như thường, bà ta mang theo một đám tỳ nữ bước nhanh đến, như muốn trách cứ Nhiếp chính vương không tham gia yến tiệc, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng Quỷ Hình, bà ta lại chuyển giọng nói: "Quỷ Mị thắt cổ tự tử sao?"
Đôi mắt phượng của bà ta thoáng vẻ hồ nghi cùng khiếp sợ.
Nhiếp chính vương cúp mặt, che dấu vẻ mặt thương xót cùng mệt mỏi, không trả lời bà ta.
Tên thị vệ bên cạnh đã khom người bẩm báo: " Vương gia, thi thể của Quỷ Mị đại nhân thuộc hạ đã kiểm tra qua, trong người ngài ấy không có bất kỳ thương tích nào, cũng không có dấu vệt giãy dụa, thi thể cực kỳ sạch sẽ. Nếu như nói ngài ấy bị giết, vì sao lại không có thương tịch, là thắt cổ tự tử, ở trong nước cũng không thể an tĩnh như vậy. Cho nên thuộc hạ suy đoán, có phải Quỷ Mị đại nhân chết ở chỗ khác rồi bị vứt xác xuống hồ nước này"
Nghe xong lời hắn nói, đám người bên cạnh cảm giác như một trận gió lạnh thổi qua mặt mình.
Vứt xác...Ở Nhiếp chính vương phủ, người có thể giết được QUỷ MỊ liệu được mấy người? Nếu không phải là người trong phủ, thì chắc chắn là kẻ thù bên ngoài. Nếu hôm nay là Quỷ Mị, ngày mai có phải sẽ đến lượt mình hay không?
Mọi ngươi bắt đầu lo lắng đề phòng.
"Ai có cừu hận với QUỷ Mị?"
Giọng của Cảnh Hòa vương phi mơ hồ, vẻ mặt cũng thoáng qua vẻ hoảng sợ.
Nhiếp chính vương lạnh lùng nhìn mặt hồ phẳng lặng, ánh mắt phượng như nổi giông bão, u ám đến kinh sợ hơn nữa còn thay đổi không ngừng.
"Ai là người nhìn thấy Quỷ Mị rơi xuống hồ đầu tiên?"
Giọng nói lạnh băng vô tình ẩn chứa phẫn nỗ bật ra từ môi chàng.
Đến mờ sáng, Quỷ Hồn liền ra lệnh triệu tập tất cả những người nghi ngờ đến, cuối cùng cũng tìm ra đó là một tên gia nô vóc dáng nhỏ bé.
Tên gia nô kia lau nước mắt nói: " Nô tài đi qua đây, liền nghe được có tiếng người gọi, nên vội vàng chạy qua, thì đã thấy thi thể này nổi lên trong hồ nước! Nô tài không biết bơi, nên cuống quít gọi người đến cứu, bọn họ sau khi đến cứu cũng không ngờ rằng người kia lại là..."
"Vậy người gọi ngươi đâu?"
Quỷ Hồn hỏi ngay vào trọng điểm.
Tên gia nô kia mờ mịt nhìn xung quanh,, lắc đầu nói: " Không có ở đây, người đó mặc áo xanh, về sau đi đâu thì không thấy?"
Nhiếp chính vương trầm giọng nói: " Ngươi xác nhận người đó không có ở đây?"
"Dạ, nô tài không thấy được, giống như lúc nô tài đi gọi người thì hắn đã biến mất"
Tên gia nô kia cố gắng nhớ lại.
Lúc ngẩng đầu lên ánh mắt của Nhiếp chính vương đã đỏ au, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, làm cho hắn bị dọa đến mức toàn thân run lên cầm cập.
"Vương gia tha mạng, cái chết của Quỷ Mị đại nhân không liên quan gì đến nô tài, nô tài cũng không có khả năng làm hại Quỷ Mị đại nhân được"
Hắn không ngừng khóc van xin.
Nhiếp chính vương nhíu mày, Quỷ Hồn lập tức hiểu ý, trấn an hắn: " Vương gia sẽ không giết ngươi, ngươi không có tội, mau lui qua một bên đi"
Tên gia nô kia như nhận được lện đại ân xá, vui vẻ lập tức bò sang một bên.
"Cái chết của Quỷ Mị quá kỳ lạ"
Cảnh Hoa vương phi ở bên cạnh lẩm bẩm bói.
Nhiếp chính vương nhìn bà ta một cái, thản nhiên nói: " Ngoài này gió lớn, mẫu phi nên trở về đi"
Nói xong, chàng mang theo đám người quỷ Hồn rời đi.
"Ý nhi"
Cảnh Hoa vương phi tiến lên vài bước muốn đuổi theo, nhưng nhớ đến chuyện quỷ Hình vừa mang thi thể của Quỷ Mị về phía rừng cây, lập tức dừng bước.
"Quay về"
"Dạ"
--
Trong rừng cây nhỏ, ánh trăng nhạt nhòa lạnh lùng chiếu lên mặt đất, tấm vải trắng được mở ra, Nhiếp chính vương, Quỷ Hồn và Quỷ Hình ba người đứng ở ba hướng, sắc mặt nghiêm trọng nhìn về phía thi thể của Quỷ Mị.
"Lột ra"
Nhiếp chính vương khẽ nhếch mày,trầm giọng nói.
Quỷ Hồn tiến lên, đưa tay về phía sau tai của thi thể, rồi giơ tay lên, "Soạt" một tiếng, tấm mặt nạ da người bị bóc ra từng mảng.
Người đàn ông nằm trên mặt đất, đương nhiên là một gương măt xa lạ, mặt hắn vì bị ngâm nước quá lâu nên hơi sưng phồng lên, nhưng có thể nhìn rõ ràng nét mặt.
"Vương gia, có phải ngài sớm đã biết hắn không phải là Quỷ Mị?"
Quỷ Hồn thầm khen một tiếng, hỏi chàng.
"Các ngươi làm sao biết được?" Nhiếp chính vương hỏi ngược lại.
Quỷ Hồn đưa mắt nhìn Quỷ Hình, hai người cười một tiếng, Quỷ Hình nhanh miệng nói:" Lông mày trái của Quỷ Mị có một nốt rười, mới đầu chúng ta cũng không phát hiện ra nhưng khi tới gần thì người này lại không có"
Làm thủ lĩnh của Ám vệ, bọn họ đều học được từ Tiếu Đồng cách chế tạo mặt nạ da người.
"Vương gia cũng nhận ra người này sao?" Quỷ Hình hỏi.
"Lần đầu bản vương nhìn thấy đã biết hắn không phải là Quỷ Mị. các ngươi nhìn thi thể hắn xem, hắn bị ngâm trong nước lâu như vậy, nhưng gương mặt của hắn lại không có một chút thay đổi, điều này không lạ sao?"
Nhiếp chính vương nhẹ nhàng hỏi một câu, Quỷ Hồn và Quỷ Hình lúc này mới rùng mình.
"Đúng vậy, lúc ấy thuộc hạ chỉ lo nhận biết đó có phải là Quỷ Mị hay không, cũng không để ý tới điều này"
Nhiếp chính vương "Ừm" một tiếng. Chiếc mặt nạ này được chế tác rất tinh xảo, nhưng ngâm ở trong nước lâu như vậy mà cũng không thay đổi, chúng tỏ thi thể này sau khi được vớt lên bờ rồi mới mang vào.
Chàng nhìn bầu trời xa xăm, chậm rãi nói: " Nếu như không lâu ở trong nước lâu như vậy, thi thể này của hắn sẽ không bán đứng hắn nhanh như vậy, có lẽ hắn cũng biết không lừa được chúng ta nên chỉ muốn giấu giếm đám người ở trong phủ"
"Mục đích của tên này là gì? Cũng không biết bây giờ Quỷ Mị đang ở đâu. Vì sao mặt nạ da người của nó lại ở chỗ này, nó có bị nguy hiểm hay không?" Quỷ Hồn khẩn trương lên tiếng.
Nhiếp chính vương than nhẹ một tiếng: " Bản vương tức giận cũng vì điều này"
Bốn phía tĩnh lặng trong chốc lát, Nhiếp chính vương nói: " Quỷ Hình, đem vẻ lại tướng mạo của tên này, đưa cho TIếu Đồng, lệnh cho hắn đêm nay tra ra lai lịch của người này"
"Dạ" Quỷ Hình đáp.
--
Trong nội viện, đèn cầy sáng như tuyết.
Một hàng thị nữ đang hầu hạ Cảnh Hoa vương phi nằm trên giường nghỉ ngơi.
Cảnh Hoa vương phi nắm chặt áo ngủ bằng gấm trước ngực, vẻ mặt u ám: " Tất cả lui ra ngoài cả đi, đêm nay không cần tắt đèn"
Mọi người cho rằng đêm nay bà ta sợ hãi nên đáp ứng lui ra ngoài.
Ngoài cửa sổ, một tên ám vệ vội tiến đến.
"Vương phi, Diêu tiểu thư cũng không thấy đâu"
Cảnh Hoa vương phi cắn răng, oán hận nói: " Quỷ Mị ngươi lại dám dùng chiêu này, cũng quá thâm hiểm rồi"
Bà ta không ngờ rằng, Quỷ Mị lại tìm thấy đường sống trong cõi chết. Vừa có thể thuận lợi rút lui, vừa làm cho Ý nhi hoài nghi. Một mũi tên trúng hai con nhạn.
--
Ngày hôm sau, Tiếu Đồng đến.
"Người nay là tử từ của tông phủ, đã chết vì bệnh lúc ở trong ngục. Sau đó bị trộm mất thi thể, phủ nhân tông vì sợ bị trách phạt, hơn nữa hắn là tử từ cho nên không bẩm báo"
Nam nhân vẫn quần áo đỏ thẫm như trước, hắn cầm một cây quạt trúc phe phẩy.
Nhiếp chính vương ngồi bên cạnh hắn, gật đầu nhẹ.
Chỉ một lúc sau, Quỷ Hình từ ngoài bước vao, sau khi hành lễ xong, hắn thấp giọng nói:: Chủ nhân, theo ý của ngài, chúng ta đã đến Diêu phủ, đêm hôm qua Diêu tiểu thư liền mất tích, hiện tại toàn bộ Diêu phủ đang tìm kiếm"
"Việc này thật thú vị, Quỷ Mị vì sao lại làm vậy chứ?"
Tiếu ĐỒng cười khẽ.
Nhiếp chính vương trầm tư một lúc, phân phó Quỷ Hình: " Tiếp tục tìm kiếm, chuyện này nhất định phải tra ra manh mối"
-Hết chương 292-
Lạc Nhi Ý Lạc Nhi Ý - Tuyết Sơn Tiểu Lộc