When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Văn Sang
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Vũ Văn Sang
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 547 / 0
Cập nhật: 2015-07-08 13:45:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
hư gửi Bụt.
“Chúng con nguyện về nương tựa Bụt Thích Ca, Thầy gốc của chúng con”
“Chúng con nguyện về nương tựa Pháp, những lời dạy của Người, để chiếu soi khu vườn bỏ hoang của chúng con”
“Chúng con nguyện về nương tựa Tăng, một tập thể giàu năng lượng chánh niệm, từ bi, yêu thương”
Hồi còn bé, chúng con đã được nghe kể về Ông Bụt qua những câu chuyện cổ tích. Mỗi lần Tấm khóc, Bụt đều xuất hiện sẻ chia. Hồi bé, chúng con luôn tin rằng là người tốt, thì luôn được Bụt thương giúp đỡ.
Khi chúng con lớn lên, đã thôi không còn lững chững tập đi như hồi bé, nhưng chúng con lại đặt những bước chân siêu vẹo trên cuộc đời. Để bước chân này về có thể vô tình làm khổ gia đình, khổ bè bạn và khổ mọi người. Rồi chúng con cầm những mảnh bằng đỏ trên tay, những chứng chỉ, công việc đầy ắp, bên bàn nhậu, chúng con vô tình quên đi “Ông Bụt” đã có trong chúng con từ hồi còn nhỏ. Qua lời mẹ, qua lời cha kể cho con lúc đi ngủ. Rồi tất cả chúng con đi lang thang, thậm chí lúc đang ăn cơm, lúc đánh răng, lúc đi phố.
Sáng nay, trên đường đi làm, con thấy nắng buông qua từng kẽ lá, đậu trên cành cây, rớt xuống mặt đường. Con lại thì thầm với Bụt rằng: “Bụt ơi, con nhớ lời Bụt qua trang sách Vô Lượng Thọ, nếu thắp sáng được tâm, thì sẽ có một lúc được về chơi nước Bụt Di Đà. Ở nơi đó cây cối đường phố được làm bằng vàng bạc”. Con lại thì thầm tiếp “Bụt ơi, nếu chúng con được về chơi nước Bụt Di Đà, có thể một lúc nào đó, có thể không phải là ở hinh hài này. Chúng con sẽ bám lấy chân Bụt Di Đà, làm nũng và nói, Bụt ơi, Bụt làm mưa đi, để cho cây mùng tơi, cây chanh được mọc. Chúng con yêu cái màu xanh ấy lắm. Chúng con yêu cái màu xanh ấy vì nó có nắng, có mưa và có cả rác trong đó. Nếu không gặp lại, chúng con nhớ lắm.
Vừa rồi các anh em đồng nghiệp gọi con vào uống trà buổi sáng. Lúc ngồi uống trà mà con có cảm giác không yên, vì tâm con cứ muốn chạy ra phòng để viết nốt những dòng tâm sự này. Con biết, tuy con đang ngồi uống trà mà tâm con không có mặt nơi đó, thì con sẽ có cảm giác không yên, có cảm giác hơi khó chịu và con chưa tiếp xúc được nhiều với hiện tại. Con biết điều đó không phải là không hay, nhưng con hứa sẽ thực tập tốt hơn.
Hồi con mới thực tập, khi con nhớ Bụt, con lại gọi tên bụt hoài. Không biết Bụt có khó chịu khi nghe con gọi nhiều như vậy không? Nhưng con nghĩ, Bụt không khó chịu đâu vì Bụt thương chúng con mà. Dần dần tình thương của Bụt chuyển hóa được chúng con. Chúng con đã khéo léo hơn mỗi lần con nhớ Bụt. Có những đêm trăng sáng, tròn vằng vặc như ôm lấy, chúng con nghĩ về Bụt, một người con trai thành Ca Tỳ La Vệ, một người con trai xứ Ấn Độ đã đặt những bước chân an vui suốt hai bên lưu vực sông Hằng. Cuộc đời của người là một bài pháp, là một cuốn sách vĩ đại mà có lẽ chúng con không bao giờ đọc hết.
Mỗi lần tâm sự với Bụt, Bụt cho con xưng là “chúng con” nhé. Con cảm thấy mình ích kỷ, nếu chỉ tâm sự có một mình con với Bụt. Con muốn tình thương của Bụt được trải rộng ra muôn loài và mọi người. Thôi, sáng nay con tâm sự với Bụt luôn, Bụt lắng nghe con nhé:
“Xin Bụt luôn nhắc nhở chúng con luôn nhớ và biết thân này vô thường, như chiếc lá xanh, một ngày nào đó sẽ xa cành, và hòa mình vào đất. Đây không phải là một cái nhìn “tiêu cực”. Mà để chúng con hiểu rằng, lá lại trở thành đất mẹ nuôi dưỡng cây, rồi chuyển mình thành chiếc lá non mới. Đó chính là sự vô thường, vô ngã, vô tướng của lá. Và chúng con cũng vậy.
“Xin Bụt gia hộ cho chúng con hiểu được giáo lý duyên khởi, có cái nhìn tương-tức. Như Bụt đã dạy, cái này có vì cái kia có, cái này sinh vì cái kia sinh, cái này diệt vì cái kia diệt. Như que kem con ăn tối hôm qua, nó có vì mây có, mưa có, và cả cây gỗ có trong que kem nữa…Như vậy nếu chúng con làm khổ ai đó, là làm khổ chính mình. Do đó chúng con sẽ tập có cái nhìn tương tức, muôn loài là một. Chúng con sẽ cư xử với nhau trên tinh thần bất bạo động. Chúng con sẽ nói với nhau những lời dễ nghe, thương mến. Chúng con xin Bụt gia hộ cho chúng con biết yêu thương muôn loài chúng sinh. Từ hữu hình đến vô hình, từ hữu tình đến vô tình. Chúng con tập yêu thương cả chúng sinh vô tình, vì chúng con hiểu rằng chúng con có mặt được cũng là nhờ sự có mặt của các thứ không phải hữu tình như nước, đá, đất. Cho chúng con yêu thương được cả những người lạ trên đường và thậm chí cả những người ghét chúng con.
“Càng thực tập, chúng con càng có niềm tin tuyệt đối. Niềm tin này xuất phát từ những trải nghiệm bản thân, của lý trí, có sự cân nhấc, đắn đo. Chúng con luôn nhớ lời Người chỉ dạy không nên dễ dàng tin vào một lý luận nào đó. Trên cơ sở đó, chúng con xin Bụt gia hộ cho tất cả chúng con luôn luôn có được niềm tôn kính với Ba Viên Ngọc Quý nơi Bụt để lại. Nơi các vị Bồ Tát, những vị Thầy, những người đang vất vả ngày đêm đi khắp mọi miền gieo rắc những hạt giống yêu thương.”
“Cuối cùng, xin Bụt gia hộ cho chúng con có tâm khiêm tốn, biết lắng nghe sâu, kín đáo. Xin Bụt gia hộ cho tất cả chúng con có vô vàn phương tiện khéo léo giúp đỡ mọi người trên tinh thần vô tướng. Không thấy có người giúp và người được giúp”
Bụt ơi cũng đã hơn hai mươi phút rồi. Lá thư này con không gửi đi nữa, vì con biết khi con nghĩ thì Bụt cũng đã cảm nhận được rồi. Con sẽ giữ làm kỉ niệm và chia sẻ cho mọi người. Con lại đem tâm trở về với công việc thôi. Sau khi tâm sự với Bụt, con thấy vui lắm. Con thấy khỏe khoắn và chắc chắn con sẽ làm việc thật tốt. Nếu quãng thời gian tâm sự vừa rồi, có chút niềm vui nào, con xin “chuyển tới” tất cả các đồng nghiệp, cho gia đình, tất cả các huynh đệ bạn bè, tất cả muôn loài đều đối sử với nhau với cái nhìn tương tức, bất bạo động vàcó được sự an vui, thảnh thơi và thương yêu ngay trên hành tinh này.
Lá Thư Gửi Bụt Lá Thư Gửi Bụt - Vũ Văn Sang