To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Tác giả: BanhBaoThit
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 476 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1255 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 07:30:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 317: Hồn Thú Thủ Hộ?
hiết Lân Thú thảm thiết kêu la, nó thân cao sáu mét cứ như vậy bị nên oanh oanh xuống mặt đất, tạo thành một cái hố lớn, khói bụi bốc lên mịt mù che mất cả tầm nhìn.
Tiểu Hổ một trảo đắc thủ, nó cũng không có tiếp tục tấn công mà lựa chọn lui lại sau lưng chủ nhân của mình. Vân Chính Thiên lúc này đã đem Linh Hồn Kiếm thu lại, song thủ thấm đẫm hồng sắc vân quang. Dự định của hắn rất rõ ràng, muốn dùng tay không đấm chết đầu hồn thú này. Không những đánh chết, mà phải đánh nó nó từ từ mà chết.
Vân Chính Thiên trong lòng đã có chính mình phán đoán, mấy đầu hồn thú vạn năm này không phải ngẫu nhiên mà cùng nhau tụ tập mấy mươi dặm quanh đây. Lúc đầu hắn còn nghĩ bọn chúng đang phân chia tuần tra bảo vệ lãnh thổ hoặc tìm kiếm cái gì đó. Nhưng đại chiến với Thiết Lân Thú một trận về sau, cảm thấy tâm tình hồn thú này vô cùng khẩn trương, vừa nhìn thấy hắn liền chủ động tấn công không cần dò xét.
Bình thường mà nói, nếu như ngươi đang tiếp nhận một cái nhiệm vụ tuần tra, hoặc là tìm kiếm đồ vật. Đột nhiên trông thấy kẻ thù thì việc đầu tiên cần làm đó là đánh động cho đồng bọn, hoặc có thể cân nhắc phô trương khí thế để đuổi đi kẻ thù.
Nhưng đằng này, Thiết Lân Thú không có làm như vậy, lấy trí tuệ của nó hai vạn năm tu vi, cộng thêm một phần được tà hồn lực bồi dưỡng, đáng lý ra sẽ không xảy ra tình trạng chủ động tấn công như vậy. Cho nên Vân Chính Thiên mới dám phán đoán, đám hồn thú vạn năm này đang che giấu một bí mật gì đó ở bên trong khu vực trung tâm.
Nói cách khác, bọn chúng chính là phân chia nhau ra để thủ hộ.
Còn thủ hộ cái gì, phải xông vào mới biết được.
Khói bụi tan đi, Thiết Lân Thú phóng ra khỏi hố sâu, trong miệng tiếng gầm thét rống giận lại vang lên làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Vân Chính Thiên. Mà nương theo tiếng thét này vừa ngân vừa dài, lại có một tiếng rống từ phương xa đáp ứng nó.
Vân Chính Thiên khẽ chau mày lại, Thiết Lân Thú này rõ ràng đang kêu gọi đồng bọn tới tiếp ứng a.
“Được, cho ngươi toại nguyện đi.”
Nhìn thấy cảnh này, Vân Chính Thiên cũng không có gấp gáp, để mặc Thiết Lân Thú kêu gọi thêm vài giây. Sau khi tiếng ngân vừa dứt, hồng sắc quyền quang lại ập tới trước mặt nó.
Ầm! Ầm! Ầm!
Một quyền rồi lại một quyền oanh nện vào đầu Thiết Lân Thú, cho đến khi lân phiến rạn nứt, bên trong máu tươi đỏ thẫm bắt đầu chảy ra. Thiết Lân Thú bị đánh đến choáng váng đầu óc, nó trong tuyệt cảnh bản năng cầu sinh tự nhiên khởi động.
Toàn bộ lân phiến trên người đột nhiên dựng đứng lên, lóe lên vô số vệt sáng, thẳng hướng nhân loại trước mặt mà điên cuồng công kích.
Đây là một loại hồn kỹ tương tự với ám khí công kích a. Vân Chính Thiên hừ lạnh, hai cánh tay bắt chéo trước mặt, lưng hơi khom xuống, hạ thấp mã bộ. Ngay tại thời điểm ám khí của Thiết Lân Thú bắn tới gần, hắn đột nhiên đem hai cánh tay vung sang hai bên, tức thì một cái lồng phòng hộ hình thành từ hồng sắc vân quang xuất hiện.
Phanh, phanh, phanh!
Hồng Sắc Hộ Thân Tráo khai mở, đem toàn bộ ám khí của Thiết Lân Thú chính diện cản lại. Không biết có phải vì bản thân đang bị thương không nhẹ dẫn đến uy lực ám khí bị giảm hay không, mà toàn bộ công kích của Thiết Lân Thú đều bị Hồng Sắc Hộ Thân Tráo này cản lại. Hồng Sắc Hộ Thân Tráo không chịu một chút tổn thương đáng kể nào, Vân Chính Thiên ở bên trong cũng phi thường tốt.
“Ngươi đã hết trò để chơi?” Vân Chính Thiên rít lạnh.
Nếu như bây giờ tồn tại một tổ chức vì động vật hoang dã mà bảo vệ, thì Vân Chính Thiên có lẽ sẽ thành kẻ đầu tiên bị cấm tiệt tiếp xúc với động vật. Bất quá, nhân loại hiện tại cùng hồn thú thề bất lưỡng lập, tiêu diệt được cá thể nào sẽ đem phần thắng của chủng tộc mình tăng lên. Vì thế, Vân Chính Thiên tự nhiên sẽ không bỏ qua cho bất kỳ hồn thú nào chủ động tấn công hắn, đặc biệt là hồn thú cường đại như Thiết Lân Thú đây.
Thiết Lân Thú sau khi triển khai công kích bằng ám khí, mà ám khí này nguyên lai chính là lân phiến trên người nó. Sau một đợt cuồng kích, số lượng lân phiến còn lại trên người nó giảm xuống đáng thương. Mất đi số lượng lớn lân phiến, sức phòng ngự của nó đã không còn đáng lo ngại.
Tâm niệm vừa động, Tiểu Hổ từ sau lưng hung hãn phóng tới. Hổ trảo bạo liệt đánh ra, đem một mớ lân phiến trên người Thiết Lân Thú đánh văng đi. Ngũ trảo mạnh mẽ ghim sâu vào người, Thiết Lân Thú đau đớn cùng cực.
Tiểu Hổ còn chưa dừng lại, nó vận sức dùng một chân đẩy ngã Thiết Lân Thú xuống mặt đất, một trảo còn lại giơ lên rồi đập xuống, vị trí là lồng ngực của đối phương.
Hống!
Thiết Lân Thú gầm lên tuyệt vọng, ngực của nó đã bị trảo của Tiểu Hổ đánh lõm, khung xương bên trong gãy đoạn, sinh mệnh dần dần trôi qua, rốt cuộc không có dậy nữa.
Một cái vòng hồn hoàn màu đen hiện lên, đại biểu Thiết Lân Thú đã tử vong.
Nếu như có người nào khác chứng kiến trận đấu này, bọn hắn chắc chắn phải nhìn Vân Chính Thiên bằng một ánh mắt khiếp sợ. Đừng nói Thiết Lân Thú lực chiến đã tương đương bảy hoàn Hồn Thánh, mà lực phòng ngự của nó phải nói thậm chí so với bát hoàn Hồn đấu la còn được. Vậy mà lại bị Vân Chính Thiên sinh sinh đánh chết một cách dễ dàng mà nhanh chóng như vậy.
Như vậy mới biết, trận chiến với Thiên Chí Vỹ lúc nãy, người hạ thủ lưu tình phải nói tới Vân Chính Thiên hắn a. Dưới tình huống có hồn linh trợ giúp, lại ở trong môi trường có nhiều tà hồn lực, Vân Chính Thiên một đường quét tới cho dù đụng phải Hồn đấu la cấp bậc cũng có nắm chắc đánh một trận. Cho dù đánh không lại cũng sẽ không bị đối phương áp chết.
Nhiều khi Vân Chính Thiên trong đầu dâng lên một dòng suy nghĩ, hắn vốn dĩ được sinh ra là để chiến đấu tại Thú Vực. Càng vào sâu bên trong Thú Vực, tà hồn lực nồng độ càng đậm. Bình thường hồn sư sẽ vì thế mà thở dài ngao ngán, nhưng với Vân Chính Thiên lại một cái sự tình đại hỷ.
Không biết sau này khi tiến vào Thú Vực, thực lực của hắn lại tăng lên tới trình độ nào nữa.
Bỗng liếc mắt nhìn về phía hồn hoàn vạn năm, hắn chợt phát hiện Hồn Kiếm võ hồn còn khiếm khuyết hai vị trí hồn hoàn. Lấy thể trạng của hắn bây giờ, đã đủ để hấp thụ từ năm vạn năm trở lên cấp bậc hồn hoàn, thậm chí nếu liều mạng, không biết chừng mười vạn năm liên có thể thu lấy.
Thiết Lân Thú mặc dù mạnh mẽ, nhưng đặc thù tính chất không phù hợp, niên hạn cũng thấp, cho nên Vân Chính Thiên liếc mắt liền trực tiếp bỏ qua.
Gầm!
Chính vào lúc này, tại nơi phương xa ba trăm mét, một đầu cự thú thân ảnh từ từ bước tới. Có lẽ nó là đồng bọn nghe được Thiết Lân Thú cầu cứu thanh âm mà tới tiếp ứng. Bất quá đã trễ một bước, Thiết Lân Thú đã trận vong được vài phút rồi.
Nước xa không cứu được lửa gần, tuy nhiên trường hợp này chỉ xảy ra do bọn chúng xui xẻo đụng phải Vân Chính Thiên. Nếu đổi lại là cường giả dân bản địa, căn bản không thể nhanh chóng giải quyết Thiết Lân Thú được. Khi đó bọn chúng nội ứng ngoại hợp, tin chắc tại Lưỡi Quỷ này không có mấy ai dám đối đầu.
Vân Chính Thiên ánh mắt bình tĩnh quét qua, lập tức phát hiện danh tính đầu hồn thú vừa tới này.
Là một con hai vạn năm Độc Giác Tê, vẫn là phòng ngự hình hồn thú. Đến lúc này Vân Chính Thiên không còn nghi ngờ gì nữa, đám vạn năm hồn thú này, rõ ràng đang thủ hộ ở trung tâm một cái gì đó.
“Các ngươi đã muốn bảo vệ, vậy thì để ta làm người công kích.”
Độc Giác Tê tuy sở hữu lực sát thương mạnh hơn Thiết Lân Thú, nhưng đổi lại lực phòng ngự lại nhược hơn. Lấy Vân Chính Thiên cuồng công, không tới năm phút liền đem nó thuấn sát.
Sau đó hắn cũng không có chần chừ giữ vị trí nữa, mà trực tiếp đầu nhập vào sâu bên trong khu vực bọn chúng thủ hộ.
Động tĩnh chiến đấu quá lớn, vạn năm hồn thú phạm vi thủ hộ dần dần co lại. Cũng vì vậy mà Vân Chính Thiên thời gian nghỉ sau mỗi trận chiến ngày càng rút ngắn, cho đến khi hắn đem bốn đầu hồn thú lần lượt chém giết, thì bây giờ đã gặp phải một trở ngại không nhỏ.
Hai đầu vạn năm hồn thú đi chung với nhau, cả hai con đều có tu vi sấp xỉ ba vạn năm, ở nơi này đã là tồn tại tương đương tiếp cận Hồn đấu la rồi. Không những thế bọn chúng lại là một cặp, một con chuyên phòng ngự, một con lại am hiểu công kích.
Riêng lẻ từng con tự nhiên không thể làm khó được Vân Chính Thiên, nhưng cả hai con đều đồng thời xuất hiện lại là chuyện khác. Với lại liên chiến bốn đầu hồn thú vạn năm, mặc dù có ma hạch chống đỡ nhưng cảm giác suy nhược không cách nào khu trừ được. Tại thời điểm này, hắn ước gì gặp được Hàn Thanh Chi. Có nàng ở đây, hắn căn bản không cần lo mỏi mệt trạng thái a.
Tiểu Hổ lần nữa xuất hiện bên cạnh, phát ra tiếng gầm vang vọng. Vân Chính Thiên song thủ dâng lên hồng sắc vân quang, ánh mắt thâm thúy chợt lóe lên hồng sắc. Hai đầu hồn thú bên kia cũng không sợ hãi, bọn chúng ngửa mặt lên trời thê lương gầm lớn.
Một giây sau, bốn thân ảnh mãnh liệt lao vào nhau, đại chiến đến GUc9U4K long trời lở đất.
...
Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - BanhBaoThit