People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 227 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 497 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:03:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 132: Sao Anh Lại Yêu Em Nhỉ?
ditor: Miliion Roses
Buổi tiệc này, không giống với những buổi xã giao thông thường. Không ai đi mời rượu, chỉ nâng ly sau đó uống theo sở thích. Mọi người cũng không nói đến chuyện công việc, cho nên không khí rất vui vẻ.
Điều khiến cho Tống Khinh Ca kinh ngạc đó là, sau khi ăn uống xong không có ai say chỉ có Khang Cảnh Dật là say. Trong bữa tối, Khang Cảnh Dật ngồi cạnh Đại Boss, cô thấy anh ấy uống không nhiều, nhưng sao lúc này lại say đến độ dựa vào người chị Chu Hi thế kia.
Chú Mạch lái xe đến đón bọn họ.
Lên xe, Tống Khinh Ca hỏi: " Tửu lượng của anh sáu không tốt ạ?"
Đại Boss nhìn cô, lắc đầu một cái nói: " Quá khủng là đằng khác, chẳng qua là giả vờ."
Anh sáu này, quá là vô liêm sỉ. Mượn rượu giả say, muốn chị sáu ôm đây mà. Trò này, anh ấy đã diễn rất nhiều lần, Đại Boss biết nhưng không tiện nói ra. Điều khiến Đại Boss kinh ngạc là, bổn cụ soạn lại nhiều lần như thế mà chị sáu không phát hiện ra? Chắc là.. chị sáu căn bản thừa biết nhưng thuận nước đẩy thuyền, không muốn nói ra thôi.
Tống Khinh Ca ngạc nhiên: " Giả vờ?"
Đại Boss không phủ nhận.
" Phong Thành, anh sáu có con gái lớn, nghe nói là con gái của vợ trước. Nhưng sao em lại thấy nó rất giống với chị Văn Hi?"
" Vi Vi à?" Đại Boss nói: " Chuyện của anh chị ấy, có chút phức tạp. Mặc dù nó được vợ trước của anh sáu sinh ra nhưng lại là con của chị sáu và anh sáu.."
Tống Khinh Ca hơi hồ đồ: " Là sao, em không hiểu?"
" Tức là, vợ trước của anh sáu phải mượn trứng để sinh con." Đại Boss ý nhiều lời ít: " Vừa lúc, mượn của chị sáu."
" Hơi phức tạp." Tống Khinh Ca suy nghĩ một chút rồi hỏi: " Sao anh biết chuyện này?"
" Có một lần, anh sáu uống say nói cho anh biết." Đại Boss nói: " Em biết không, khi chị sáu nói với anh ấy Vi Vi là con của họ thì anh sáu rất vui mừng." Đại Boss nói: " Chuyện của anh sáu và chị sáu hơi phức tạp, anh sáu là người đàn ông tốt, hai người có thể về một nhà không hề dễ dàng, hôm nào anh sẽ kể cho em nghe.."
Trở lại Cố gia, Đại Boss đi tắm, Tống Khinh Ca gửi tin nhắn cho Hứa Uyển qua Wechat: [ Cậu đang làm gì đó?]
[ Mình vừa hóa trang, tối nay có cảnh quay.]
Khinh Ca hỏi: [ Cậu rất bận?]
[ Mình đang xem kịch bản.] Hứa Uyển gửi một khuôn mặt cười: [ Nhờ phúc của vị kia nhà câu lần trước giúp mình ở trên web có thêm nhiều fan hâm mộ, nên có nhiều vai diễn hơn trước.]
Nhìn tin nhắn của bạn, giống như không sao. Tống Khinh Ca lại nghĩ đến thái độ của Lê Hân, vô cùng bình tĩnh.. chia tay đối với họ quá đơn giản, quá nhẹ nhàng. Trong lòng cô hi vọng sau này Hứa Uyển sẽ tìm được một người đàn ông tốt, sống một cuộc sống đơn giản hạnh phúc.
Hứa Uyển lúc này, tóc tai bù xù, y phục bị rách tua rua. Lần này, cô vào vai người thứ ba, vừa bị người vợ của nhân tình bắt được, sau đó bị lăng nhục.
Cô nhìn mình một thân chật vật. Quả thật phim giống như đời. Cô không thể chịu được cảnh này, cho nên quyết định như vậy là đúng.
--
Chiều mùng 6, Đại Boss cùng Tống Khinh Ca trở về thành phố Z.
Ở sân bay, Bọn họ ngoài ý muốn gặp phải La Thế Sâm. Hắn vừa xuống máy bay, trong tay đẩy valy. Nhìn thấy họ thì dừng lại, chuyển hướng bước đến: " Khinh Ca, mấy ngày không găp em, bụng em to lên rồi đó." Hắn nghiền ngẫm nhìn Đại Boss: " Lại đổi đàn ông, anh ta có biết em mang thai con của anh không đó?"
Vô liêm sỉ!
Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen, không để ý đến hắn, kéo Đại Boss rời đi.
La Thế Sâm đuổi theo, vô liêm sỉ nói: " Người phụ nữ này tôi đã ngủ đến phát chán, còn mang thai con của tôi. Cảm ơn Cố tổng không chê, còn giúp tôi đổ vỏ."
Đại Boss quay đầu lại, ánh mắt bén nhọn, sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng cảnh cáo: " Giữ mồm giữ miệng, cẩn thận họa từ miệng mà ra!"
La Thế Sâm là công tử nổi danh ở thành phố Z, trước giờ không sợ trời không sợ đất nhưng lúc này lại bị ánh mắt sắc bén của Đại Boss làm cho kinh hãi, không hiểu sao lại khiếp đảm.
Đại Boss quét mắt nhìn hắn, dắt tay Tống Khinh Ca bước đi.
Nhìn bóng lưng bọn họ, La Thế Sâm hận đến nghiến răng, lạnh lùng hừ một tiếng.
Sau khi ngồi lên xe, Tống Khinh Ca nhìn Đại Boss. Kể từ sau khi gặp La Thế Sâm, anh không nói một lời, hiện tại sắc mặt vô cùng lạnh, cô có chút bất an, lo lắng anh vì những lời nói của La Thế Sâm mà suy nghĩ, vì vậy cô giải thích: " Mặc dù em có đính hôn với hắn, nhưng không cùng với hắn.."
Bởi vì bị cự cưới, lại bị vạch trần chuyện giả vờ bị thương khiến cho La Thế Sâm vô cùng hận cô, nhưng cô không nghĩ đến hắn lại mặt dày như vậy, ăn nói trâng tráo trước mặt Đại Boss.
" Đừng nói nữa." Đại Boss cắt đứt lời cô, anh nắm lấy tay cô.
Tống Khinh Ca không yên lòng, sao anh không hỏi cô về những lời đó, cô thấp giọng nói: " Bé cưng là của anh.."
" Anh biết." Đại Boss hơi nghiêng đầu nhìn cô: " Loại người như vậy, chúng ta đừng nhắc đến nữa." Anh tức giận, bởi vì La Thế Sâm nói những lời đó ảnh hưởng đến tâm trạng của cô. Xem ra, những chuyện trước đây vẫn chưa dạy cho La Thế Sâm được bài học, phải làm cho La Quốc Dân dạy dỗ lại con trai mới được.
Tống Khinh Ca thở dài, cô có chút nhức đầu. Nhìn dáng vẻ La Thế Sâm, chắc là vô cùng hận cô, nếu muốn hắn im miệng.. e là vô cùng khó.
Dù sao cũng chưa chính thức kết hôn, Tống Khinh Ca không thể ở nhà anh được vì vậy, cô nói muốn về Tống gia. Đại Boss bất đắc dĩ đưa cô về Tống gia.
" Đại tiểu thư đã trở lại?" Thím Cẩm bước đến, thấy Cố Phong Thành, chào một tiếng: " Cố tiên sinh."
" Dì tôi đâu?" Tống Khinh Ca cởi áo khoác đưa cho thím Cẩm.
" Đổng sự Tống đi ra ngoài rồi." Thím Cẩm cầm lấy áo khoác của Khinh Ca nói.
Đại Boss ở cùng cô một lát, sau khi nhận điện thoại của Ô Tĩnh, nói: " Anh có chút chuyện cần xử lý, không thể cùng ăn cơm tối với em được."
Tống Khinh Ca đưa anh ra cửa.
Đại Boss lên xe, hạ cửa kính xe xuống: " Đi ngủ sớm một chút, sáng mai anh đến đón em."
--
Sáng sớm, Tống Khinh Ca bị chuông điện thoại đánh thức: " Phong Thành?"
" Em dậy đi!" Đại Boss đang cài ống tay áo.
Tống Khinh Ca nhìn đồng hồ, đã 7 giờ. Có thể là vì mang thai nên gần đây cô ngủ hơi nhiều.
" Anh đang chuẩn bị đến." Đại Boss mặc quần áo, nhìn mình trong gương vô cùng ưng ý nói: " Khoảng 45 phút nữa, anh sẽ đến nhà em.."
" Đợi một chút.." Tống Khinh Ca tỉnh ngủ, vén chăn xuống giường: " Anh hôm nay không đi làm à?" Hôm nay là mùng 7, kết thúc kỳ nghỉ lễ, cô phải đi làm rồi. Hơn nữa, nếu anh đến đưa cô đi, sẽ phải đi hơn nửa thành phố Z, rất lãng phí thời gian.
Đại Boss không trả lời cô, cầm áo khoác ra cửa, nhắc nhở: " Em nhớ mang hộ khẩu và chứng minh thư đi."
" Để làm gì?" Cô đi vào nhà tắm, nhìn mình trong gương. Tóc dài hơi rối, khuôn mặt thì ngái ngủ, không biết có phải tối qua uống nhiều nước quá không mà mắt hơi sưng.
" Nói em mang thì em cứ mang đi." Đại Boss xuống lầu, đi về cửa lớn biệt thự: " Anh cúp máy trước đây."
Tống Khinh Ca hơi giật mình, có chút hồ đồ. Bắt đầu đánh răng rửa mặt. Xong xuôi, khi cô bước xuống lầu thì đã nhìn thấy Đại Boss và Tống Nhã Như đang ngồi ở ghế sa lon nói chuyện, nhưng khi họ nhìn thấy cô thì không nói nữa.
Tống Nhã Như nhìn cô, hơi nhíu mày: " Khinh Ca, sao lại ăn mặc thế này?"
Tống Khinh Ca nhìn mình, cô mặc bộ đồ chức nghiệp. Hôm nay đi làm, mặc như thế này là phù hợp, không có vấn đề gì. Nhìn sang Đại Boss, anh cũng đang mặc một bộ tây trang, có gì sai đâu nhỉ?
" Không sao." Đại Boss nhàn nhạt nhướn mày, nhìn Tống Khinh Ca trong mắt tất cả là cưng chiều: " Cô ấy mặc gì cũng đẹp."
" Phong Thành, cháu đừng quá nuông chiều nó." Tống Nhã Như mặt mày hớn hở: " Cẩn thận nuông nó thành hư."
--
" Anh không cần thiết phải vòng qua nhà đón em đi làm." Tống Khinh Ca nhìn người đàn ông lái xe ngồi bên cạnh, khuôn mặt anh tuấn, dáng vẻ đĩnh đạc, ánh mắt không lạnh như thường ngày, môi mỏng đang mím, dù không cười nhưng sao cô lại cảm thấy anh đang rất vui: " Em có thể cùng dì đến tập đoàn."
Đại Boss liếc nhìn cô một cái, ánh nhìn rất có thâm ý.
Dần dần, cô phát hiện đường này không phải đường đi đến tập đoàn: " Phong Thành, tập đoàn em không phải đi đường này." Cô quay đầu lại nhìn, nhắc nhở anh: " Phía trước, chỗ đèn đỏ thì quẹo phải.."
" Em khờ thật hay là giả ngốc?" Đại Boss nhíu nhíu mày.
Nhìn sắc mặt anh biến đổi, cô có chút bối rối: " Ý anh là gì?"
" Anh có ý gì em còn không biết?" Đại Boss lườm lườm cô.
Tống Khinh Ca nhìn anh, nói thầm: " Anh không nói, làm sao em biết được?"
" EQ đủ thấp!" Đại Boss thiếu chút nữa ngất xỉu vì tức, lắc đầu không vui nói: " Sao anh lại yêu em nhỉ?"
Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen. Không lên tiếng, cẩn thận suy nghĩ lại xem mình có bỏ sót gì không, cũng không dám hỏi anh thêm câu nào nữa.
Trong xe, không khí có chút ngưng đọng, lúc đợi đèn đỏ Đại Boss rút ra một điếu thuốc, đang định bật lửa thì nhìn thấy người nào đó suy nghĩ cái gì mà ngọ nguậy không thôi. Anh buồn cười, ném thuốc đi.
Khi Đại Boss lái xe vào bãi đỗ xe, Tống Khinh Ca nhìn thấy dòng chữ " đăng ký kết hôn" thì mới hiểu, cô đỏ mặt nhìn anh.
Đại Boss xuống xe, không nói gì với cô một mình bước lên bậc. Tống Khinh Ca mím môi cười đuổi theo, đi bên cạnh, Chủ động nắm tay anh.
Đại Boss không quay đầu lại, dắt tay cô, cùng cô mười ngón đan vào nhau đi đến cửa lớn chỗ đăng ký kết hôn.
Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một - Du Vịnh Đích Ngư