Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 403 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
gày Quốc tế Thiếu nhi năm nay may mắn rơi vào ngày nghỉ cuối tuần. Khác hẳn mọi khi, bé Na ( tên gọi thân mật của bé Thảo My con gái duy nhất của vợ chồng Vũ Linh ) dậy rất sớm mà không để mẹ giục năm lần bảy lượt như mọi khi. Con nhỏ còn làm một việc mà theo cách nói của chị Hòa là sự kiện chấn động có thể so với trận động đất ở Kobe, Nhật Bản năm nào là tự xếp mùng mền! Xong xuôi cô bé bận bộ đồ thật đẹp, tóc cột hai trái đào rồi ngồi xếp bằng trên ghế tựa ( kiểu ngồi y hệt ba nó ), mắt nhìn đăm đăm ra đầu hẻm. Thỉnh thoảng cằn nhằn sao ba lâu về quá, ngày Lễ mà tập thể dục làm chi, nghỉ một bữa có sao đâu! Chị Hòa đang sửa soạn đi bán, bất giác cười thầm trong bụng. Tội nghiệp con nhỏ! Cả năm có được mấy ngày ba dắt đi chơi, nôn quá mà.
Chừng mười phút sau, Vũ Linh về đến nhà, khắp người mồ hôi đầm đìa. Bé Na lập tức thót xuống ghế, vẩu môi phụng phịu:
- Ba đi lâu quá làm con chờ muốn chết! Mình mà tới trễ không còn chỗ ngồi đâu. Mấy đứa bạn của con còn dậy sớm hơn nữa kìa.
Vũ Linh bật cười, đưa tay vẹo má nó một cái:
- Giờ này còn sớm lắm, đúng tám giờ chương trình mới bắt đầu. Con chờ ba một chút, ba dội vài ca nước, thay quần áo là cha con mình lên đường.
Nói đoạn, anh chun tọt vô nhà tắm. Bé Na đứng bên ngoài hối như giặc chòm, đến nỗi ba nó luýnh quýnh gài lộn nút áo.
- Lẹ lên đi! Con gái tôi nôn lắm rồi! – Chị Hòa, một tay cầm chiếc túi nặng trịch, tay kia cầm ca nước trà còn nghi ngút khói:- Hai cha con đi chơi vui vẻ nghen! Bé Na hôn mẹ một cái!
Con bé hôn mà mắt lại hướng về chiếc tủ quần áo. Ba nó đang cầm chiếc lược nhỏ xíu, đứng khom lưng chải mái tóc cứng như rễ cây ướt nhẹp.
Chừng năm phút sau, hai cha con đã vi vu trên con đường nhựa phẳng lì. Bé Na ngồi phía trước, miệng liên tục liến thoắng như yểng. Chạy qua tiệm phở vài chụt mét, Vũ Linh bỗng quành đầu xe:
- Cha con mình ăn phở nghe.
- Dạ! Con ăn phở bò vò viên, hai tô, nghe ba!
Vũ Linh bật cười. Đúng là con mắt to hơn cái bụng.
Hai tô phở nghi ngút được bày ra. Bé Na chun chun cánh mũi:
- Thơm quá, ước chi ngày nào cũng được ba chở đi ăn phở. Có mẹ vui hơn. – Đoạn con bé nhướn mắt nhìn ba nó như trách:- Chẳng bao giờ cả nhà mình được sum họp một bữa vui vẻ, hễ có mẹ thì thiếu ba, có ba lại không có mẹ. Buồn quá hà!
Vũ Linh nhìn con như người có lỗi, từ ngày có bé Na hai vợ chồng chưa được một ngày đi chơi ngoài:
Tại công việc, con à, thôi ba tính như vầy sinh nhật mẹ sắp tới ba húa sẽ đưa cả nhà đi chơi.
Con bé reo lên:
- Thiệt nghe ba! Hoan hô!
Vũ Linh gật đầu:
- Thôi con ăn đi kẻo nguội mất ngon. Con lấy cho ba chai tương ớt.
Gấp được vài gấp thì chiếc di động bỗng reo lên. Bé Na thở dài buông đũa, đôi mắt tròn xoe theo dõi những biến đổi trên gương mặt ba nó. Lo âu. Thấp thỏm. Con bé ghét tiếng chuông điện thoại reo không đúng lúc.
- Có chuyện gì hả ba? Nhất định ba sẽ đi chơi với con? – Đôi mắt cô bé bắt đầu ngấn nước.
Vũ Linh cho điện thoại cầm tay vào túi rồi nhìn con:
- Ừ…nhưng không phải lúc này. Ba sẽ đền cho con vào dịp..
Không đợi Vũ Linh nói dứt câu, con bé đã giãy nãy lên:
- Con không biết đâu. Con bắt đền ba. Con ghét ba suốt đời!
Bé Na khóc tức tưởi. Nhìn những giọt nước mắt lăn tròn trên má con, anh cảm thấy bất nhẫn vô cùng. Anh tự trách mình làm cha mà không giữ tròn lời hứa với con.
- Con à...
Bé Na bịt chặt tai lại tỏ ý không muốn nghe.
- Con biết ba định nói công việc là quan trọng, con hãy thông cảm cho ba!
Năn nỉ muốn gãy lưỡi mới thuyết phục được con bé. Sau đó, anh quành xe về nhà. Bé Na xuống xe mà vẫn chưa hết ngơ ngác. Tuy nhiên, cô bé cố vớt vát:
- Ba ráng về sớm nghe. Coi khúc cuối cũng được. Vở kịch thiếu nhi “ nàng tiên cá “ quảng cáo trên tivi hơn một tuần nay đã hớp hồn con bé mất rồi. Tội nghiệp.
Kẻ Sát Nhân Không Bao Giờ Bị Bắt Kẻ Sát Nhân Không Bao Giờ Bị Bắt - Sưu Tầm