Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1076 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 917 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 00:49:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 698: Đều Thở Phào Nhẹ Nhõm
uộc họp báo rõ ràng đã thành công. Thông qua cuộc họp báo, bây giờ huyện Lục Thương đã có một diện mạo hoàn toàn mới trước mắt cả thế giới. Hình tượng người bí thư huyện ủy trẻ tuổi Diệp Trạch Đào lần đầu xuất hiện trước mặt mọi người rất bình tĩnh.
Nếu như trước đây Diệp Trạch Đào vẫn chưa xuất đầu lộ diện, giờ đây Diệp Trạch Đào đã thực sự thành công. Quá nhiều ánh mắt nhìn đều hướng về phía hắn.
Sau khi tan cuộc họp báo, các ủy viên thường vụ lần lượt đi lên tòa nhà Huyện ủy.
Mọi người có quá nhiều nghi vấn, cũng tràn trề cảm xúc hưng phấn.
Diệp Trạch Đào vừa mới ngồi vào phòng làm việc, mấy lãnh đạo huyện ủy liền cùng nhau tiến vào phòng làm việc của Diệp Trạch Đào.
Cam Lệ Bình kích động nói:
- Thư ký Diệp, cuộc họp báo hôm nay quá thành công rồi!
Cam Lệ Bình thực sự phấn khích. Chỉ cần Diệp Trạch Đào đứng vững, người vừa đến như cô ta nhất định sẽ có tương lai tươi sáng.
Kiều Ứng Xương cũng nói:
- Đúng vậy, bây giờ tôi mới xem như thở phào nhẹ nhõm, ai nói huyện Lục Thương chúng ta không phát triển được, có mấy dự án như thế, đặc biệt là có dự án pin kiểu mới, tin rằng sẽ nhanh chóng trở thành một dây chuyền sản xuất cực lớn.
Cố Lâm Cao nghỉ ngơi một thời gian cũng đã hồi phục, ngồi ở bên kia nói sang:
- Đồng chí Ứng Xương nói không sai, thị trường theo xu thế có lợi, phát triển một ngành công nghiệp mới kéo theo một sự thay đổi hoàn toàn, không nói doanh nghiệp trong nước, cho dù là doanh nghiệp nước ngoài cũng sẽ nghe hơi mà hành động!
Diệp Trạch Đào nói:
- Đó là sự ủng hộ rất lớn của trung ương để phát triển sản xuất trong nước, trách nhiệm của chúng ta sẽ càng nặng hơn.
Tất cả mọi người đều gật đầu, trung ương lấy một kỹ thuật như vậy làm phương diện dân dụng, sự ủng hộ không thể không lớn.
Thấy mọi người kích động, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Mấy ngày nay mọi người đều vất vả rồi, tất cả giải tán đi!
Thấy mọi người hưng phấn rời đi, Diệp Trạch Đào cũng thấy phấn trấn. Cũng rời khỏi văn phòng.
Vừa về đến nhà,Trần Hỉ Toàn gọi điện đến. Điện thoại vừa thông, Trần Hỉ Toàn liền cười ha hả nói:
- Chú em ở cuộc họp báo tôi đã xem rồi. Làm tốt lắm đó!
- Không có gì, huyện Lục Thương muốn phát triển được, chỉ có thể làm chút đó, phải tuyên truyền một chút chứ!
- Chú em à, chú có thể không biết, loại pin kiểu mới mà chú nói rất nhiều nơi đã quan tâm, mấy ông bạn của anh đều gọi điện đến hỏi về nó. Cái này không chỉ là vấn đề có thể dùng cho ô tô, rất nhiều ngành công nghiệp đều có thể dùng đến!
Diệp Trạch Đào hiểu ý tưởng của Trần Hỉ Toàn, cười nói:
- Sau khi triển khai dự án, nhất định sẽ ứng dụng rộng rãi, đến lúc đó, các anh có thể hợp tác mà!
Trần Hỉ Toàn liền hiểu rằng, Diệp Trạch Đào trong việc này đã chiếu cố đến mình cười nói:
- Anh sẽ động viên mấy ông bạn đến huyện Lục Thương để đầu tư, bọn họ đều có mối băn khoăn như thế. Giờ thì tốt rốt, mau tới chỗ anh, muốn gặp chú em một chút đó!
Diệp Trạch Đào liền cười nói:
- Huyện Lục Thương là huyện thí điểm sản xuất dân tộc.
Trần Hỉ Toàn nói:
- Yên tâm, chắc chắn sẽ phát triển mạnh sản xuất dân tộc, anh đây sẽ lãnh đạo bọn họ đến huyện các em khảo sát, khả năng người đến đây lần này sẽ nhiều hơn một chút.
- Hoan nghênh bọn họ tới, em sẽ nhiệt tình tiếp đón!
- Chú em à, trước đây anh cũng lo lắng, bây giờ anh có thể tập trung hoàn toàn tâm sức rồi, lần này nhất định phải cho người ngoại quốc thấy sức mạnh người Trung Quốc, chú cần phải tin, trong số các thương nhân Trung Quốc có rất nhiều người yêu nước có chí hướng chấn hưng đất nước. Bọn họ trước giờ chưa có cơ hội, bây giờ trung ương cho họ cơ hội như vậy, anh tin chắc, doanh nghiệp của chúng ta sẽ không kém của nước ngoài.
Diệp Trạch Đào cũng xúc động nói:
- Nói không sai. Chúng ta chỉ cần sục sôi lòng nhiệt tình báo quốc của đông đảo các thương nhân yêu nước, để cho bọn họ hộ giá hộ tống, việc chấn hưng dân tộc doanh nghiệp của chúng ta sẽ không chỉ là mơ ước nữa!
Khi nghĩ đến mình đang là chủ chốt trong chuyện này, tâm trạng Diệp Trạch Đào cũng trở nên kích động.
Gọi xong điện thoại, Diệp Trạch Đào tắm sạch sẽ, lúc này tâm trạng kích đông kia mới được thả lỏng đi nhiều phần.
Ngồi ở đó hút một điếu thuốc, trong đầu nghĩ đến vấn đề phát triển như thế nào.
Khi Trịnh Thành Trung gọi điện thoại tới, Diệp Trạch Đào vừa mới hút xong một điếu thuốc.
Sau khi điện thoại đã nối máy, Trịnh Thành Trung nói:
- Hôm nay biểu hiện của con rất tốt.
Đó là Trịnh Thành Trung biểu dương Diệp Trạch Đào.
Mặc dù trong điện thoại, Diệp Trạch Đào cũng không gọi Trịnh Thành Trung là “Cha”, mà chân thành nói:
- Bí thư Trịnh, tôi lo lắng về vấn đề kỹ thuật pin.
Trịnh Thành Trung mỉm cười nói:
- Lạ thật, kỹ thuật đó, một quốc gia phát triển như nước Mỹ cũng đã có, chỉ là bọn họ vẫn chưa dùng cho dân dụng mà thôi!
Diệp Trạch Đào vẫn đang lo lắng Trung Quốc có kỹ thuật như vậy sẽ mang lại rất nhiều vấn đề. Nghe Trịnh Thành Trung nói thế, dường như dội một chậu nước lạnh, tâm trạng lúc đầu rất kích động cũng không còn kích động như vậy nữa.
Trịnh Thành Trung cười nói:
- Có phải rất bất ngờ và cũng rất lo lắng không?
Diệp Trạch Đào nói:
- Cũng hơi lo.
Trước mặt Trịnh Thành Trung, Diệp Trạch Đào cũng không che giấu ý nghĩ của mình.
Trịnh Thành Trung cười nói:
- Nói thật là, về kỹ thuật chế tạo ô tô, rất nhiều điểm chúng ta không bằng các nước tiên tiến. Nếu chỉ là cách nghĩ của bọn Tiểu Nhu, làm một nhà máy chế tạo ô tô là có thể đấu với các doanh nghiệp nước ngoài có trung tâm kỹ thuật lớn. Điều này không thực tế. Cho dù là sau này chính phủ mua sắm cũng giao cho nhà máy ô tô của các cô ấy thì việc này cũng rất khó thực hiện được!
Diệp Trạch Đào thầm gật đầu, những lời này của Trịnh Thành Trung hắn không phải không nghĩ tới, chỉ có điều vì sự phát triển của các doanh nghiệp dân tộc huyện Lục Thương, hắn phải kiên trì đến cùng.
Trịnh Thành Trung cũng nói thêm:
- Trung ương vẫn luôn quan tâm đến việc của các con. Bí thư Hạo Vũ cũng rất coi trọng việc này, cho nên, để thúc đẩy việc này, không chỉ bọn Tiểu Nhu, Trung ương cũng âm thầm bỏ ra rất nhiều tâm huyết để có được rất nhiều các kỹ thuật chế tạo ô tô. Hiện nay, về phương diện chế tạo ô tô sử dụng pin kiểu mới, kỳ thật sẽ hóa giải rất nhiều ưu thế kỹ thuật hạt nhân của các doanh nghiệp nước ngoài. Chỉ cần các doanh nghiệp nước ngoài khác không quá giữ kín bí mật, hơn nữa loại năng lượng kiểu mới này, làm ra ô tô mới xem như là có sức cạnh tranh.
Diệp Trạch Đào đã hiểu ra, việc thúc đẩy này trước giờ vẫn đang âm thầm tiến hành. Như vậy làm ra chiếc ô tô đúng như Trịnh Thành Trung nói, mới được xem như là thực sự đứng ngang hàng với các doanh nghiệp ô tô nước ngoài trên đường đua. Điều quan trọng nhất vẫn là các doanh nghiệp nước ngoài quá lớn, thay đổi hình thức rất khó khăn. Dự án này của bọn, Trịnh Tiểu Nhu thực sự có thể thực hiện. Về sức cạnh tranh có thể đi trước một bước.
- Có trung ương ủng hộ, chúng ta có thể triển khai công việc rồi!
Diệp Trạch Đào thở dài.
Trịnh Thành Trung cười nói:
-Con phải biết rằng, việc chấn hưng các doanh nghiệp dân tộc là đại sự, tuy chỗ các con là thí điểm, nhưng cũng không phải là đặt gánh nặng lên vai con. Bí thư Hạo Vũ hôm nay đã gác lại việc của ông ta, gọi ta đến chỗ ông ấy, bọn ta đã cùng xem cuộc họp báo của con!
Diệp Trạch Đào mở to hai mắt, trong lòng lại thấy xúc động, Bí thư Hạo Vũ nhiều việc như vậy, lại chuyên tâm xem cuộc họp báo của mình, điều này cho thấy mình rất được Bí thư Hạo Vũ xem trọng rồi.
Cảm thấy tâm trạng Diệp Trạch Đào thay đổi, Trịnh Thành Trung nói:
- Bí thư Hạo Vũ sau khi xem xong nói với ta, đồng chí Tiểu Diệp là một đồng chí giỏi, là một đồng chí có thể làm được việc.
Diệp Trạch Đào lại càng thêm xúc động, điều này nói rõ Bí thư Hạo Vũ đã biểu dương mình rồi.
- Trạch Đào, Bí thư Hạo Vũ bình thường sẽ không tùy tiện khen ngợi một người, ông ấy có thể nói ra những lời như vậy, con có thể biết tầm quan trọng của việc này rồi đó!
Diệp Trạch Đào nói:
- Con hiểu rồi!
- Trạch Đào à, nói thật, khi con nói sẽ mở cuộc họp báo, không chỉ có ta, mà Bí thư Hạo Vũ cũng rất lo lắng đấy, cũng may lần này con làm tốt, rất bình tĩnh mà giải quyết sự việc!
Diệp Trạch Đào biết rằng mình cũng hơi lỗ mãng, nói:
- Con có hơi nóng nảy!
- Con hiểu được là tốt rồi, cho dù là trong lòng sốt ruột, nhưng chúng ta khi làm việc phải khách quan mà làm!
Diệp Trạch Đào thầm gật đầu, lời nói của Trịnh Thành Trung rất có lý, biểu hiện ra ngoài cũng nên là tỏ ra không vội vàng gấp gáp, về phương diện này, mình còn phải học tập thêm mới được.
Trịnh Thành Trung cười nói:
- Tuy nhiên, con có thể tỏ ra như vậy đã là tốt hơn dự đoán của ta rồi, rất tốt, rất tốt!
Trịnh Thành Trung vừa gọi điện xong, Lưu Đống Lưu lại gọi điện tới. Lưu Đống Lưu thở dài một cái nói:
- Trạch Đào, rất tốt, cha xem như là thở phào nhẹ nhõm được rồi!
Biết Lưu Đống Lưu bây giờ vô cùng quan tâm đến việc của mình, Diệp Trạch Đào nói:
- Cha, trung ương đặt con lên ghế đó ngồi rồi, con không xông lên phía trước cũng không được!
Lưu Đống Lưu nói:
- Cũng may con tự ứng phó được như thế, tuy nhiên, qua chuyện này, con âm thầm chỉ ra liên minh Đông Phương, con nên có sự chuẩn bị về mặt tâm lý, đó là một lực lượng khổng lồ, cha tin lực lượng này sẽ triển khai tấn công con đấy.
Diệp Trạch Đào nói:
- Khi con đã nói ra những lời đó đã sớm có sự chuẩn bị rồi. Bây giờ các tập đoàn ngoại quốc có cùng lợi ích đã liên kết lại với nhau, thì cũng không muốn thấy sự hùng mạnh của Trung Quốc. Đối mặt với lực lượng như vậy, chúng ta nếu ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có, đất nước chúng ta thực sự mất đi hi vọng rồi!
Cảm thấy trong giọng nói của Diệp Trạch Đào có niềm tin mãnh liệt, Lưu Đống Lưu nói:
- Con nói không sai, người sống ở trên đời, lúc cần xông lên phía trước thì phải xông về phía trước.
Đó là một sự thay đổi của Lưu Đống Lưu!
Diệp Trạch Đào phát hiện, con người cẩn thận trước kia của Lưu Đống Lưu đang tỏ rõ một khí thế, cười nói:
- Cha à, cha hình như đã có chút thay đổi rồi!
Lưu Đống Lưu cười nói:
- Con nói cha trở nên có khí thế ư? Nói thật, khi ở thành phố, cha vẫn lo lắng đến sự tồn vong của gia tộc, dần dần đã mất đi nhuệ khí. Sau khi đến nơi này, tầm mắt nước lại được mở rộng rất nhiều, cũng chịu sự ảnh hưởng của con, người sống trên đời, dù sao cũng phải làm những việc mình muốn làm chứ!
Diệp Trạch Đào liền mỉm cười, Lưu Đống Lưu thay đổi như vậy là một việc tốt, sau khi có thay đổi này, Diệp Trạch Đào tin tưởng, cảm nhận của Hoa Uy đối với Lưu Đống Lưu cũng sẽ thay đổi. Việc này đối với sự phát triển của Lưu Đống Lưu sẽ càng thêm có lợi.
Hồng Sắc Sĩ Đồ Hồng Sắc Sĩ Đồ - Hồng Mông Thụ