We read to know we are not alone.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Luật Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 162 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 803 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:17:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 155: Chương 75.3
ditor: Táo đỏ phố núi
Trước đây, mấy người bọn họ đi theo bên cạnh người đàn ông này, đều không nhìn thấy người đàn ông này ngủ trưa bao giờ.
Nếu không thì mọi người cho rằng một tập đoàn tài chính khổng lồ ở sau lưng của Kiều Trác Phàm từ đâu mà có được?
Nhưng bây giờ sau khi liều lĩnh xông vào, người đàn ông kia lại nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Nhất là chứng kiến thấy người phụ nữ kia rúc vào lòng của Kiều Trác Phàm, khóe miệng khẽ cong lên, một lúc lâu sau người này vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.
Anh ta đã đi theo bên cạnh Kiều thiếu bao nhiêu năm rồi?
Năm năm, hay là mười năm?
Ngay cả chính anh ta cũng không nhớ được là đã bao lâu.
Nhưng mà anh ta chưa bao giờ nhìn thấy Kiều thiếu cười giống như lúc này...
Chắc hẳn là người phụ nữ ở trong lòng anh, đối với anh mà nói nhất định là rất quan trọng đúng không?
“A Vĩ, chuyện này không liên quan tới cậu!” Thật ra từ lúc tay nắm cửa chuyển động, thì Kiều Trác Phàm đã biết ở cửa có người đến.
Sở dĩ anh nhất định giữ nguyên một tư thế như vậy, còn không phải bởi vì người ở trong lòng anh vừa mới ngủ?
Đừng thấy bình thường cô nhóc này đều ngây ngây ngốc ngốc, nhưng mà đối với giấc ngủ cũng rất là bắt bẻ.
Bắt đầu từ lúc nằm viện, mỗi ngày cô đều lẩm bẩm không chịu ngủ sớm.
Ngủ thiếp tới nửa đêm, nếu như bên ngoài có động tĩnh gì, cô nhất định sẽ đứng lên nhìn khắp nơi. Die^n dan & le^ê quy/y do^nn.
Điều này không phải là điều quan trọng nhất. Nếu như có âm thanh nho nhỏ nào đó, thì cô nhất định cho đó là con chuột, muốn Kiều Trác Phàm cũng phải thức dậy mới được.
Xét các loại tình huống trên, đã vài ngày rồi Kiều Trác Phàm chưa từng được ngủ ngon giấc.
Rơi vào đường cùng, mỗi ngày anh chỉ có thể để cho cô nhóc này ngủ trưa.
Dường như Tiếu Bảo Bối cũng không có thói quen ngủ trưa, trời mới biết muốn dụ dỗ cô ngủ, Kiều Trác Phàm đã hao tốn biết bao nhiêu công sức?
Trước khi ngủ cô còn nói muốn ăn cái này muốn ăn cái kia, anh mang đồ ăn lên cho cô. Sau khi ăn xong cô nói bụng no quá không ngủ được. Anh lại dùng khuôn mặt tươi cười cùng cô đi xuống công viên dưới lầu đi dạo bộ.
Nhưng vấn đề là sau khi đi dạo bộ xong cô lại muốn ăn thứ gì đó.
Lần đầu tiên Kiều Trác Phàm nảy sinh ý tưởng muốn gõ một cái vào cái đầu của cô.
Thật vất vả giằng co một hồi, cô ngủ thiếp đi. Mà vệ sĩ kiêm trợ lý A Vĩ của Kiều đại gia cũng vừa lúc chạy tới.
“Nếu như tỉnh lại cũng có thể ngoan ngoãn như vậy giờ, vậy thì tốt quá...”
Biết rõ A Vĩ đứng ở bên cạnh, nhưng mà Kiều Trác Phàm vẫn quyến luyến vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn ở bên cạnh.
Một tiếng thở dài này, đơn giản mang theo sự bất đắc dĩ và mệt mỏi. Nhưng mà tất cả đều không che giấu được sự cưng chiều vô hạn kia.
Ánh mắt trời ngoài cửa sổ quá chói mắt, khiến cho A Vĩ không nhìn thấy được vẻ mặt của người đàn ông bị khuất bóng kia.
Nhưng A Vĩ có thể khẳng định, Kiều thiếu nhất định vô cùng yêu thương người phụ nữ này.
“Kiều thiếu, hay là tôi đi ra ngoài trước?” Nhìn thấy đôi
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm - Luật Nhi