Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Luật Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 162 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 803 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:17:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112: Chương 66.5
ôi... Tôi thực sự chưa làm xong chuyện gì đối với cô Tiếu hết! Ngày đó tôi cũng uống hơi nhiều một chút...”
‘Đùng...’ Lại một tiếng súng vang lên.
Ai ở đây cũng không biết tại sao Kiều Trác Phàm lại làm được.
Lúc tới đây tay anh vốn trống không, không ai nhìn thấy được anh đã lấy súng ra từ khi nào. Nhưng mà bọn họ đều tận mắt chứng kiến, một phát súng này đã bắn vào đùi của chủ tịch Dương.
Trong nháy mắt chân của ông ta đã có thêm một lỗ thủng lớn.
Màu đỏ tươi từ chân của ông ta phun ra giống như một hệ thống vòi phun nước. Những viên gạch trắng tinh nhanh chóng nhiễm không ít vết máu.
“Á...” Chủ tịch Dương gào thét.
Sợ hãi và lo lắng khiến cho ông ta nhìn chằm chằm vào Kiều Trác Phàm và cây súng ở trên tay của anh. Ông ta sợ hãi vào lúc ông ta còn chưa kịp chuẩn bị anh lại cho ông ta thêm một phát súng.
“Đến lúc này, tôi không muốn nghe ông lấy cớ nữa! Hãy nói tất cả ra khỏi miệng cho tôi, nếu như không...”
Kiều Trác Phàm lại mở chốt an toàn lên.
Một tiếng thanh thúy vang lên, cũng là lời cảnh cáo với chủ tịch Dương, nếu như ông ta không làm theo lời của anh, thì một phát súng nữa lại rơi vào trên người của ông ta. Die6n da29n le6 quy1 d9o^n.
Đương nhiên, lúc này thì vị trí sẽ không nhất định là chân của ông ta nữa...
“Được, được, được, tôi nói, tôi sẽ nói! Ngày hôm đó là tôi nổi cơn háo sắc. Tôi cảm thấy cô Tiếu mới uống một chút rượu, khuôn mặt đã đỏ bừng lên khiến cho người ta yêu mến, liền không nhịn được!”
“Cô ấy uống rượu?” Kiều Trác Phàm nắm được tin tức quan trọng.
“Đúng vậy, mặc dù uống không nhiều lắm, nhưng mà hình như cô ấy bị say, cũng bắt đầu nói nhảm! Tôi cảm thấy là cô ấy cố ý giả say, cho nên tôi mới sờ mó cô ấy hai cái. Nhưng mà tính tình của cô ấy hết sức bướng bỉnh, bị tôi sờ một chút liền đẩy tôi ngã, còn giả khóc, nói là muốn tìm cái gì Phàm tới đánh tôi, tôi cho đây là chiêu lạt mềm buộc chặt của những cô gái làm quan hệ xã hội, nên đã không khống chế được chính mình.”
Bởi vì có phát súng kia uy hiếp, nên chủ tịch Dương chỉ có thể đem đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện kể ra.
Mà lúc nghe được điều này, tim của Kiều Trác Phàm như có ai níu chặt lại.
Dường như những điều mà chủ tịch Dương nói, Kiều Trác Phàm cũng đã từng trải qua.
Đúng rồi, đó là sau khi kết hôn, anh không biết rõ tửu lượng của Tiếu Bảo Bối là chỉ được một ly, cho nên đã để cho cô uống hai ly rượu đỏ.
Kết quả đêm hôm đó, Tiếu Bảo Bối liền bám người như một con sâu vậy, luôn dựa vào vai của anh.
Nhưng anh không kháng cự được nên mò mẫm cô vài cái, cô nhóc này liền tức giận nói muốn tìm cha của cô đến đánh người.
Mà vừa rồi chủ tịch Dương nói, cô khóc muốn tìm cái gì Phàm tới để đánh ông ta, có phải người mà Tiếu Bảo Bối muốn tìm chính là Kiều Trác Phàm anh không?
Giả thiết này, khiến cho nhịp tim của Kiều Trác Phàm đập nhanh hơn mấy nhịp.
Nhưng mà, lời nói tiếp theo của chủ tịch Dương đã cắt đứt mạch suy nghĩ của anh. Die^n dan & le^ê quy/y do^nn.
“Sau đó, vị phó tổng mang theo cô Tiếu Kia đã bỏ đi giữa chừng. Mãi mà tôi không thấy cô ta trở lại, nên càng cảm thấy đây là ‘lễ vật’ mà Tiếu Thị muốn dâng lên để hợp tác với Dương Thị của chúng tôi. Tiếp sau đó, tôi liền dặn dò phó tổng của chúng tôi nói với cô ta một tiếng, rồi đưa cô Tiếu rời khỏi đó!”
Đúng vậy, tình huống mà chủ tịch Dương nói tới, Kiều Trác Phàm cũng đã từng gặp rồi.
Có một số công ty muốn lôi kéo để hợp tác với
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm - Luật Nhi