"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Luật Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 162 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 803 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:17:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 72: Chương 58.2
áng sớm tinh mơ ngày cuối tuần, Tiếu Bảo Bối liền bị Nhạc Dương lôi đi leo núi cùng với cô ấy.
Đương nhiên, cái gọi là leo núi đối với Nhạc Dương thích nhiều chuyện thì đều là mây bay.
Mới đi được vài bước, Nhạc Dương liền kéo Tiếu Bảo Bối đi lại ngồi xuống chiếc ghế dài ở ven núi.
“Nói nghe một chút! Đã nhận được sính lễ gì rồi?” Nhạc Dương giống như một đứa trẻ lộ ra vẻ mặt hung dữ, dường như muốn nói nếu như Tiếu Bảo Bối cậu mà không chịu nói thật, để xem mình lột da cậu như thế nào!
“...” Đối với việc Nhạc Dương đang áp dụng ‘Nghiêm hình tra khảo’ đối với mình, Tiếu Bảo Bối thẹn thùng cúi gằm đầu xuống.
Cũng không phải cô không muốn thẳng thắn với Nhạc Dương để được khoan hồng, mà là do những lời nói kia của Kiều Trác Phàm vô cùng buồn nôn. Vì buồn nôn như vậy nên cô khó mà nói ra khỏi miệng được.
“Đến cùng là như thế nào? Mau thành thật khai báo nhanh lên!”
Từ ngày được nghe kể lại ‘Quá trình yêu đương’ của Tiếu Bảo Bối và Kiều Trác Phàm, bà tám Nhạc liền quảng cáo rùm beng bản thân và muốn làm quân sư tình yêu cho Tiếu Bảo Bối, để trói lại cái gọi là toàn bộ trái tim đàn ông của Kiều Trác Phàm.
Nhìn thấy bộ dạng ấp úng của Tiếu Bảo Bối, bà tám Nhạc không khỏi sốt ruột.
“Cậu đừng nói với mình là vật gì cậu cũng không nhận được đó nha!”
Nếu thực sự là như vậy, thì hoặc là người đàn ông kia quá keo kiệt, hoặc là sức hấp dẫn của Tiếu Bảo Bối không đủ mạnh!
Bà tám Nhạc tự lảm nhảm ở trong lòng, cô cũng không hy vọng là cả hai cái đều đúng!
“Cũng không phải là không nhận được vật gì!” Tiếu Bảo Bối ấp úng mở miệng.
“Vậy cậu đã nhận được sính lễ gì rồi, mau mau kể cho mình nghe đi!” Không thể nghi ngờ, bà tám Nhạc đã rất nhập vai, thực sự coi mình là quân sư tối cao của Tiếu Bảo Bối.
“Kiều Trác Phàm nói cả người anh ấy đều là của mình! Đây chính là sính lễ tốt nhất...” Tiếu Bảo Bối càng nói, mặt càng đỏ lên, đầu càng cúi xuống. Giống như cô không muốn giấu gương mặt đỏ bừng vì thẹn thùng của mình đi.
Nói xong chữ cuối cùng, cả mặt cô đều muốn chôn vào giữa hai chân, lại bị Nhạc Dương kéo lên.
“Người đàn ông kia thực sự nói như vậy sao?” Nhạc Dương không ngờ được, người đàn ông này sẽ nói những lời như vậy.
Cô cho rằng, là đàn ông thì đều sẽ nói tới nhà hoặc xe.
“Ừm...” Nghĩ tới lúc Kiều Trác Phàm nói xong những lời này, liền xoay người của cô lại, sau đó cúi xuống hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, Tiếu Bảo Bối không nhịn được lại cảm thấy ngượng ngùng.
Dường như gần đây mối quan hệ của cô và Kiều Trác Phàm càng ngày càng thân mật.
Buổi tối ngủ cùng một cái giường lớn không nói, mỗi lần vào lúc hai người ở riêng, lúc nào Kiều Trác Phàm hôn nhẹ chỗ này, đụng chạm chỗ kia.
Tất cả đều là những cảm xúc xa lạ, Tiếu Bảo Bối cũng không thể nói được đó là cảm giác gì.
Cô chỉ biết là lúc Kiều Trác Phàm hôn cô cũng không bài xích. Thậm chí cô còn có một chút mong đợi...
“Này, cái con nhỏ ngốc nghếch này đầu óc lại
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm - Luật Nhi