Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57-58-59-60
hương 57: Dã tâm.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Nàng cũng gọi là Hủ Liên?” Nam Cung Diệp Lôi kinh ngạc nhìn Hủ Liên “Vốn sau khi nghe lai lịch của nàng ta đã thấy lạ, không ngờ còn có chuyện trùng hợp như vậy. Xem ra đây là ông trời ban tặng cho Nam Cung gia chúng ta.”
Hủ Liên nghe thấy có chút kỳ quái, dựa theo suy nghĩ của Nam Cung Diệp Lôi, hẳn là sẽ không cho rằng cô dễ dàng đồng ý giúp hắn, chẳng lẽ hắn rất tin tưởng vào năng lực thuyết phục của bản thân nên mới nói vậy?
“Như vậy, có nên nói đên vấn đề chính chưa?” Hủ Liên đối với chính sự trước giờ vẫn nghiêm túc như vậy, không có ướt át bẩn thỉu, huống chi lần này là chuyện lớn, sơ sẩy còn có thể chưa ra quân đã chết trước.
“Hủ Liên, nàng nếu đã không phải là muội muội ta, ta có thể yên tâm nói chuyện này.” Hắn có chút thâm ý nhìn Hủ Liên “Ta muốn hợp tác với nàng.”
“Thì ra là muốn hợp tác với ta, như vậy chuyện phụ thân Nam Cung Hoành Văn của ngươi...” Hủ Liên không ngờ Nam Cung Diệp Lôi lại muốn tranh đoạt với cha, nhưng với tình huống như vầy, khả năng đó là rất lớn.
“Nàng không nên hiểu lầm, ta cũng không có dã tâm như phụ thân, bất quá lo lắng cho an nguy của Nam Cung gia tộc, ta quyết định đối lập với phụ thân.”Nam Cung Diệp Lôi biết Hủ Liên nhất định cho rằng hắn muốn mưu triều soán vị, nhưng hắn sao có thể là người nông cạn như vậy.
“Này thật đúng là vinh hạnh của quốc gia, phúc phần của xã tắc a.” Hủ Liên dùng cảm khái che giấu kinh ngạc của mình, cô cũng không ngờ nam nhân này lại nói như vậy.
“Dã tâm của phụ thân ta biết rõ, lúc đầu ta còn khuyên người, thế nhưng sau này ta phát hiện để đoạt được quyền lực, phụ thân đã không từ thủ đoạn. Để có thể ngăn cản, ta cũng chỉ giả vờ thuận theo, dù sao cũng có thời gian cùng hắn cứng đối cứng.”
“Nói vậy, ngươi là muốn ta bên người Hoàng thượng dò xét một vài tin tức giả rồi báo cho Nam Cung Hoành Văn sao?” Hủ Liên nghe đến đây cũng có chút hiểu rõ.“Thế nhưng đến lúc đó phụ thân ngươi ‘chó cùng đường nhảy tường’ muốn liên lụy cửu tộc, thì ngay cả tiểu thư giả là ta cũng không tránh khỏi kiếp nạn.”
“Cho nên trước khi phụ thân ra tay, chúng ta nhất định phải liên hợp đối phó, cho dù phải vạch trần phụ thân cũng nhất định không được liên lụy tới người Nam Cung gia.” Trong mắt Nam Cung Diệp Lôi lóe ra quang mang sắc bén, dù sao Nam Cung gia trên dưới mấy trăm mạng người, không thể vì dã tâm của phụ thân mà bị chôn cùng.
Chương 58: Hợp tác vui vẻ.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Nhưng nếu phụ thân ngươi thành công, ngươi không phải có thể an tâm làm Thái tử sao? Tuy rằng khả năng thành công cũng như đánh bạc, nhưng cũng không nhất định sẽ thất bại.” Khi chưa hoàn toàn tin tưởng Nam Cung Diệp Lôi, Hủ Liên cũng không thể đáp ứng hắn điều gì, dù sao cô cũng không phải Nam Cung Hủ Liên.
“Nếu Hoàng thượng thực sự là hôn quân, vậy không cần đợi phụ thân, đã sớm có không ít người nhìn chằm chằm vị trí này. Mà ta đối với ngôi cao cao tại thượng này cũng không đặc biệt ham thích. Nàng yên tâm đi, chuyện nàng không phải muội muội ta, ta sẽ giữ kín. Dù sao lần này cần ngăn cản kế hoạch của phụ thân, nàng là người không thế thiếu.”
“Thì ra còn có không ít thế lực nhìn chằm chằm long ỷ a.” Hủ Liên vẻ mặt bừng tỉnh, trong lòng yên lặng nhớ kỹ.
“Hủ Liên, lần này đem nàng tha xuống nước cũng là chuyện bất đắc dĩ, đến lúc đó nếu như ngăn cản thành công, chúng ta hẳn có thể sống sót, dù sao đến giờ phút này, lập công chuộc tội cũng là biện pháp duy nhất.” Những lời này là vì chặn lại đường lui của Hủ Liên, dù sao yêu cầu thấp nhất của con người là sống sót, nếu vậy ai lại đi mạo hiểm liều mạng vì người khác.
“Này ta đương nhiên biết rõ, ta sẽ hợp tác với huynh.” Hủ Liên cười cười, nhìn ca ca ở kiếp trước này, cơ trí cùng ánh mắt của hắn còn hơn Nam Cung Hoành Văn thiển cận kia nhiều.
“Nếu đã nói xong chính sự, như vậy Hủ Liên nàng có thể nói ta biết thân phận của nàng là gì không? Dù sao loại chuyện linh hồn thay đổi này, ta vẫn là mới nghe lần đầu.” Nam Cung Diệp Lôi thở phào nhẹ nhõm, nhìn Hủ Liên phong khinh vân đạm như trước. Hắn thế nào cũng thấy Hủ Liên trước mắt này không biết còn hơn muội muội bao nhiêu lần, cho nên cũng hiếu kỳ thân phận thực của cô.
“Ta cũng chỉ là một nữ nhân bình thường, vốn tưởng rằng bản thân đã ngoài ý muốn mà chết, không ngờ lại xuất hiện trong thân thể muội muội huynh.” Hủ Liên nói đơn giản, dù sao có một số chuyện cần che giấu.
“Vậy được rồi, thời gian không còn sớm, ta còn muốn về trước báo cáo tình hình với phụ thân.” Nam Cung Diệp Lôi khẽ gật đầu, rời khỏi Khôn Trữ Cung.
“Thân phận? Nếu trước đây hắn không quyết định kết hôn với tôi, tôi có thể ngay cả một danh phận cũng không có. Tôi gọi Hủ Liên không sai, thế nhưng lại là họ Điền...” Chương 59: Thú vui câu cá ngày hè 1.
Edit: PT a.k.a Ring.
Ngày hè sau giờ ngọ vẫn nóng nực như vậy, Hủ Liên có chút bực bội ngồi trên ghế quý phi. Nhớ lại lời Nam Cung Diệp Lôi nói buổi sáng, cô quyết định tin tưởng hắn. Dù sao cũng đã phân tích qua thế cục hiện giờ, Hủ Liên nghĩ lời Nam Cung Diệp Lôi nói có thể tin.
“Lão sư, ta đã trở về, ngày hôm nay dạy ta cái gì?” Điền Thần Chích vẻ mặt đỏ bừng, dừng trước mặt Hủ Liên thở hổn hển mấy hơi.
“Trời nóng như vậy, ta thật sự là không muốn động a.” Hủ Liên lười biếng ghé vào trên ghế, nhìn Điền Thần Chích tràn đầy sức sống, đột nhiên có cảm giác mình già rồi. Dù sao một thành phần tri thức hơn hai mươi tuổi ở hiện đại, tại cổ đại hẳn đã là mẹ của mấy đứa con.
“Lão sư vậy không được, người nếu tiếp tục ngủ như vậy sẽ biến thành béo mất, nếu như biến béo Phụ hoàng sẽ ghét bỏ người, nếu như ghét bỏ người thì ta lúc nào mới có đệ đệ muội muội chứ.” Điền Thần Chích cực kì có trật tự nói.
“Tiểu đồ đệ nói rất đúng, như vậy vi sư sẽ dạy ngươi một chuyện cực thích hợp làm vào mùa này.” Hủ Liên mang theo mỉm cười ấm áp, chậm rãi ngồi dậy.
Nhìn tươi cười của Hủ Liên, Điền Thần Chích đột nhiên có loại dự cảm không rõ. Thế nhưng không biết nói sao, cậu cũng chỉ có thể theo sau Hủ Liên, ra khỏi Khôn Trữ Cung. Hủ Liên vấn tóc thật dài lên, dùng trâm cài đơn giản cố định lại.
Hủ Liên mặc cung váy màu trắng, có vẻ đoan trang tao nhã, cô gọi một tiểu thái giám đi tìm hai cái cần câu cá. Đứng bên hồ, cô nhìn toàn cảnh một chút, sau đó mang theo Điền Thần Chích đến chỗ cây cối tương đối rậm rạp bên kia.
“Lão sư người muốn mang ta đi câu cá sao?” Điền Thần Chích cầm cần câu còn dài hơn cả cậu, nghĩ thầm câu cá này ai không biết.
“Đúng vậy, ngày hôm nay ngươi bồi vi sư câu cá đi.” Hủ Liên tìm một chỗ sạch sẽ, trải chiếu xong ngồi xếp bằng xuống. Học theo động tác của cô, Điền Thần Chích cũng ngồi xuống bên cạnh.
“Tiểu đồ đệ, ngươi nên đi đào mồi câu đúng không?” Hủ Liên nghiêng đầu nhìn Điền Thần Chích đã đem cần câu thả vào trong nước.
“Đào mồi câu, mồi câu gì?” Cậu chưa từng nghe nói qua mồi câu lại cần phải đào, cậu vẫn cho rằng chỉ cần đem cần câu bỏ vào nước là cá sẽ cắn câu.
“Nhìn đất xung quanh, ngươi tìm chỗ bùn đất tương đối mềm, đào xuống dưới sẽ thấy.” Hủ Liên ngồi xổm một bên nhìn Điền Thần Chích trong mắt chứa quang mang sáng sủa đang tích cực đào đất. Chương 60: Thú vui câu cá ngày hè 2.
Edit: PT a.k.a Ring.
Không bao lâu, tay nhỏ bé của Điền Thần Chích ngừng lại. Hủ Liên vẫn luôn quan sát nhìn qua vai cậu, chắc là đào được rồi.
“Lão sư, cái thứ thấy gớm này chính là mồi câu sao?” Tay Điền Thần Chích dính đầy bùn đất, trên đó còn có một con giun to lớn đang giãy dụa. Tuy giọng nói mang theo vẻ xem thường, nhưng nhìn mặt cậu đã có chút trắng bệch.
“Tiểu đồ đệ a, ngươi cũng không nên xem thường mồi câu này, cá trong hồ nhân tạo này vẫn do thức ăn thượng đẳng trong cung nuôi nấng, đồ ăn đó sao có thể hấp dẫn hơn thức ăn tươi sống chứ. Ngươi đào thêm mấy con nữa thì chúng ta có thể bắt đầu câu cá rồi.” Nói xong, Hủ Liên an vị bên hồ thưởng thức phong cảnh.
Điền Thần Chích cắn răng, lần đầu tiên nhìn thấy thứ này trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, thế nhưng lòng tự trọng của cậu không muốn thừa nhận, vẫn kiên trì cầm cái thứ lạnh lạnh đó lên. Bây giờ Hủ Liên bảo cậu đào tiếp, cậu cũng chỉ có thể cứng ngắc tiếp tục ra tay.
Hủ Liên thấy được trong lòng Điền Thần Chích đang sợ, bất quá đối với biểu hiện của cậu bé, cô cực kì vừa lòng.Chung quy vẫn là nhi tử của Điền Triết Hiên, tuy còn nhỏ nhưng cũng là một nhân tài.
Qua khoảng chừng nửa giờ, Điền Thần Chích cầm một chén giun nhỏ đưa đến trước mặt Hủ Liên. Trắng bệch trên mặt đã bị ửng hồng thay thế, xem ra là ngồi chồm hổm lâu nên có chút sung huyết.
“Tiểu đồ đệ mau ngồi xuống, không nên đứng lên ngay.” Hủ Liên kéo Điền Thần Chích xuống ngồi bên cạnh, nhìn bộ dạng lắc lư của hắn cũng biết hắn nhất định là choáng váng rồi.
“Lão sư, đào xong có thể câu cá chưa?” Sau khi hết sợ giun, cậu đối với câu cá dần dần có hứng thú.
“Bây giờ mắc mồi vào lưỡi câu, thả dây rồi ngồi chờ là được.” Hủ Liên nói cực kì dễ dàng, động tác cũng vô cùng lưu loát.
“Đơn giản vậy, không cần làm gì khác sao?” Nhìn dáng dấp Hủ Liên nhàn nhã, Điền Thần Chích có chút thất vọng, vừa rồi còn tưởng rằng câu cá là chuyện cực kì thú vị, không ngờ hiện tại trở nên nhàm chán như thế.
“Câu cá cần nhất chính là kiên trì, nếu ngươi luôn vội vàng xao động như vậy, sao cá cắn câu được.” Hủ Liên nhìn cây cối rậm rạp xung quanh tạo thành một nơi hóng mát cực kì tốt, có điều gần cây muỗi cũng nhiều quá.“Tiểu đồ đệ ngươi không mặc trường sam* sao?”
(R: trường sam: áo dài).
“Lão sư, người nói phải mặc trường sam bao giờ?” Điền Thần Chích nghi hoặc nhìn Hủ Liên.
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu