The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Aries_Girl
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
êm tân hôn của Vic và Ariel sẽ như thế nào, tất nhiên độc giả muốn biết họ có đêm tân hôn đẹp đến thế nào thì phải để tác giả ọi người biết
Bộ đồ tối nay mà người ta bắt con bé mặc chẳng khác gì nàng tân nương trong thời kiếp hiệp xa xưa - ý phải nói là bộ đồ truyền thống của Trung Hoa thời xưa, nguyên bộ áo cưới đỏ chót cộng thêm cái vương miệng nặng chịch trên đầu còn có cả khăn đỏ quàng qua đầu nữa chứ - thế kỷ 21 rồi mà con cái vụ sến như thế này sao, Ariel mệt mỏi nguyên cả ngày hôm nay - mỏi vai nhức chân đều có đủ hết, đến bây giờ nó mới được thở dài mà ngồi nghĩ trong phòng nhưng xem ra ko như con bé nghĩ, bởi gì còn cái nghi thức quá quỷ là cô dâu và chú rễ phải uống rượu giao bôi
_ Thưa hoàng phi, đây là rượu giao bôi dành cho người và bệ hạ, xin hoàng phi chờ một chút bệ hạ sẽ đến ngay!! - cung nữ
Ariel mồm há to: Cái gì??Uống rượu giao bôi, ko phải chứ??Thời đại này mà còn phải uống rượu giao bôi, ko những thế mà còn bắt ta mặc cái áo hát hồ quảng này, đeo cái mão gì mà nặng chịch làm ta nhức cả đầu, còn cái gì đây??? - nó phẩy phẩy cái khăn đỏ máng trên đầu - Khăn này thật vướn viếu, ko phải vì nó thì ta đi đứng ko cần mắt nhắm mắt mở đâu!!!! - nó ca cẩm
_ Xin lỗi hoàng phi, đây là nghi thức mọi hoàng phi đời trước đều mặc như thế cả,đức vua cũng ko ngoại lệ, nghi thức này bắt buộc nếu bỏ xem như trái luật lệ trong cung, hoàng phi cố gắng chịu đựng thêm một lát!!! - cung nữ cố giải thích
Ariel chề môi: Ây dồ, thôi cứ ráng chịu một lúc vậy dù sao cũng chỉ có hôm nay!!!!
Ngay sau đó, Vic mặc đồ tân lang theo kiểu thời Tần Thủy Hoàng bước vào phòng, cung nữ liền lấy khăn đỏ che mặt Ariel lại rồi họ chuẩn bị rượu hợp cẩn để trên bàn, cô cung nữ kia thì cầm cây gậy đưa cho Vic
_ Thưa bệ hạ, gậy này dùng để giỡ khăn cô dâu!!!
Vic cầm lấy cây gậy: Ta biết rồi!!! - anh mĩm cười nhìn nàng tân nương ngồi trên ghế ở đằng kia
_ Trước tiên xin bệ hạ cùng hoàng phi uống rượu giao bôi!!! - cô cung nữ tay cầm cái măm để bình rượu và hai chiếc ly nói
Vic gật đầu: Oh, được được!!!
Ariel xụ mặt " Gì mà rắc rối thế ko biết, gậy vén khăn cô dâu - oh my god dùng tay lấy xuống cho rồi, chi mà rườm rà!!!! " miệng con bé lẫm nhẫm, tay nó thì nắm chiếc áo vò tới vò lui
Vic từ từ đi tới gần Ariel và ngồi xuống bên cạnh nó, anh cuối cái đầu mình xuống để nhìn con bé dưới lớp khăn đỏ che hết mặt nó, nhìn chiếc váy bị nó vò nát thì anh bật cười - chắc là con bé đang khó chịu lắm đây
_ Nương tử àh, xin lỗi nha, cảm phiềm nương tử chịu khó uống rượu giao bôi với tướng công nhé!!! - Vic ghé sát người con bé trêu nó
Ariel bật cười vì câu nói của Vic, nó cũng tinh ranh đáp lại ko kém
_ Dạ nương tử xin nghe lời tướng công!!!
Vic cầm chiếc ly đưa cho Ariel,rồi tay hai người choàng qua đối phương để giao bôi với nhau
_ Nghi thức uống rượu giao bôi đã xong,chúng thần xin phép đi sau đó bệ hạ hãy cầm gậy mán khăn cô dâu lên, chúc hai người có đêm tân hôn thật đẹp!!! - cung nữ
Ariel đột nhiên tim đập nhanh chưa từng thấy, mặt nó bổng đỏ như trái cà chua bởi cái đêm quan trọng nhất trong ngày cưới cuối cùng cũng đã đến, bây giờ trong căn phòng rộng lớn chỉ còn mình nó và Vic khiến con bé ko khỏi run người.Vic cầm cái gậy từ từ kéo cái khăn đỏ đội đầu của con bé lên, anh mĩm cười khi nhìn thấy Ariel trông kiểu ăn mặc và cách trang điểm của nó
Vic: Ariel em đi đóng film cổ trang chắc là tân nương đẹp nhất đấy!!! - anh chọc nó
Ariel: Anh còn chọc em sao,từ chiều đến giờ đội cái vương miệng này khiến vai em mõi nhừ cả rồi!!! - nó gở cái mủ miệng trên đầu xuống
Vic đến gần xoa vai cho con bé: Để anh xoa bóp cho bà xã nhé!!!
Ariel mĩm cười: Cám ơn nha ông xã, dễ chịu quá đi!!!
Vic: Chà, nghi thức uống rượu giao bôi và gậy vén khăn cô dâu cũng đã xong, bây giờ thì phải làm gì nhỉ??? - ghé sát tai con bé nói nhỏ với nó
Ariel tất nhiên mặt mày đỏ như chót: Gì....gì....chứ.....em làm sao.....biết!! - ngập ngùng, lúng túng, bối rối có đủ hết
Vic nhìn bộ dạng của con bé mà cười đau cả bụng: Hahahaha!!!Nhìn em kìa, anh chỉ mới nói thôi mà em đã biến thành trái cà chua rồi!! Hahhaahah, đau bụng quá đi!!!
Ariel tức bốc khói: Người ta hồi hộp muốn rớt cả tim mà anh còn chọc em sao?? - nó đánh Vic tới tấp
Vic nắm lấy hai tay nó: Em hồi hộp vậy sao? - nhìn nó chằm chằm
Ariel e thẹn liền quay mặt đi: Anh biết mà còn hỏi sao?
Vic kéo nó lại và ôm chặt lấy nó: Anh cũng như em thôi, tim anh cũng đang đập nhanh đó em có nghe thấy ko?
Ariel tựa sát vào người Vic, nó cảm nhận được tim anh cũng đập nhanh như nó
_ Uhm... em nghe thấy rồi, ko ngờ anh cũng biết hồi hộp đấy!!!
Vic: Chỉ khi đứng trước em anh mới có cảm giác tim mình đập anh thế đấy!!!
Ariel ngạc nhiên nhìn Vic: Từ trước đến giờ chưa có cô gái nào khiến cho anh rung động sao? - nó ngơ ngác như con nai
Vic chau mày suy nghĩ: Cũng ko phải thế, anh cũng từng rung động đó chứ? - chóng cằm
Ariel thổi phòng miệng mình: Ah ha, ra là em ko phải mối tình đầu của anh ko biết cô nào may mắn được anh thích khi em chưa xuất hiện nhỉ, trông khi em chỉ có mình anh - anh là mối tình đầu của em ngay cả nụ hôn trinh nữ cũng bị anh lấy mất!!!! - nó hờn dỗi quay mặt đi
Vic nựng hai cái má bầu bĩnh của con bé, trán anh kề sát trán con bé, cặp mắt anh nhìn con bé ko rời
_ Vợ anh đang giận đó àh?
Ariel: Ai giận đâu, chỉ là em ko phải mối tình đầu của anh khiến em ko vui chút thôi!!!
Vic mĩm cười: Một chút thôi àh, anh tưởng em sẽ giận dai lắm chứ?
Ariel: Nếu anh thích em sẽ giận anh cả năm luôn!! - nó tính xoay mặt đi nhưng bị Vic xoay lại
Vic: A.... đừng mà vợ yêu của anh, bây giờ trong mắt anh chỉ có mình em - em ko thấy sao, ai nói em nụ hôn đầu đời của em bị anh lấy mất chứ - chẳng phải em cũng cướp nụ hôn trinh nam của anh àh?
Ariel há hóc mồm: Hả?? - nó bật cười - Ra là từ trước đến giờ anh chưa hôn ai sao, vậy mà sao em thấy anh hôn cứ như film!!!
Vic nhíu mày: À...cái này.... do anh coi film tình cảm nhiều nên mới biết đấy, anh coi cùng Fahrenheit lúc đó bọn anh cùng nhau thảo luận về nụ hôn để sau này biết cách mà hôn!!!! - cười tươi đến híp cả mắt
Ariel nghe mà dựng cả tóc lên: Ọc..... hôn mà cũng phải học àh, chẳng phải chỉ cần môi chạm môi là biết cách hôn ko phải sao?
Vic: Ờ..... lúc đó bọn anh cũng có thực hành đấy chứ?? - mắt chớp liên hồi
Ariel la toáng lên: Cái gì??? - mắt con bé xẹt cả điện - Nói mau anh thực hành với ai hả, ngày mai em phải tính sổ với Fahrenheit mới được còn anh nữa vậy mà dám bảo em cướp mất nụ hôn trinh nam của anh, gạt người ta thôi!!!!
Vic: Ấy anh nói thiệt đó chứ, người thực hành là Fahrenheit anh chỉ đứng ở ngoài xem thôi, lúc đó suýt bị họ lấy mất nụ hôn trinh nam của mình cũng may là anh chạy sớm ko là tiu!!! - cười toe toét
Ariel nổi cả da gà: Trời, họ hôn lẫn nhau ko phải chứ!! - mắt nó bổng tóe sáng lên - Hà hà, ngày mai phải kể mọi người nghe mới được!!!!
Vic: Nè, chuyện tối nay em còn chưa làm xong mà tính chuyện ngày mai rồi sao?
Ariel thắc mắc: Chuyện gì chứ?
Vic ko nói ra nhưng anh dùng cặp mắt biểu lộ cho con bé biết, Ariel biết Vic muốn nói gì - nó lại bắt đầu bối rối ngượng ngùng
_ A....tim tự nhiên đập nhanh lại rồi, em ko biết đâu!!
Vic: Có cần anh tiêm liều thuốc giúp em ko?
Ariel mở to mắt ngạc nhiên: Liều thuốc?Thuốc......
Con bé chưa nói xong thì Vic đã tiêm cho nó liều thuốc thiệt, thuốc này đúng là công hiệu - tim con bé đứng luôn chứ đập nhanh gì nữa xem ra thuốc này hơi bị quá liều, tấn công thuốc bằng miệng thì tim ko đứng mới lạ. Hai người lúc này ăn cháo chắc mọi người cũng biết cháo này mừ - rất nổi tiếng cho những cặp tình nhân hay vợ chồng nào đang yêu đương thì món cháo này thịnh hành. Vic từ từ gỡ cây kẹp - kẹp trên mái tóc Ariel xuống, tóc con bé bung xỏa dài ra, rồi tay anh chuyển xuống và dừng lại ngay cái áo nó đang mặc trên người - từng cái nút áo bị tháo gỡ bởi bàn tay của anh........rồi sau đó Vic làm gì thì tác giả ko dám kể tiếp ( Tui xơi nguyên trái cà chua rồi này!!!) mọi người đọc là biết rồi hen, tác giả mà viết nữa chắc bị chọi bom vì đầu độc thuốc trẻ nhỏ quá. Trong khi Vic và Ariel đang tận hương một cuộc sống hạnh phúc mà hai người hằng mơ ước thì họ ko hề biết rằng một bóng tối bao trùm lấy hoàng cung này, một vật cản xen vào đôi vợ chồng trẻ họ - có thể đó là thử thách mới mà ông trời dành cho họ.
__________________
Sáng hôm sau, ánh sáng từ phía cửa sổ chiếu vào khiến Ariel thức giấc nhưng khi nó vừa mở mắt ra thì Vic đã ko còn ở cạnh nó, con bé giật mình chồm lấy chiếc đồng hồ
_ 9h!!!!!! Ko phải chứ, AAAAAAAAAAAAA!!!
Con bé hét toáng lên, mặt nó xụ như bánh bao -hai tay thì xoa liên hồi cái đầu ổ quạ của nó, rồi con bé leo ra khỏi giường đi tới đi lui
_ Vic đâu rồi, làm sao đây mình tính dậy sớm chuẩn bị quần áo cho anh ấy thế mà........Á Á.......sao tôi lại ngủ quên chứ???
Tại văn phòng của Vic
Anh và Ruby đang ngồi bàn luận về vấn đề gì đó,Ruby nhíu mày ko biết nói như thế nào cho Vic biết một tai họa lớn sắp rơi xuống đầu của hoàng cung này
Vic mĩm cười nhìn Ruby: Sáng sớm chị tới tìm em có chuyện gì vậy, em tưởng mình sẽ được ngủ thêm một lúc nếu ko phải vì chị có việc tìm em!
Ruby: Chị xin lỗi nhưng chị có chuyện quan trọng muốn nói với em!
Vic ngạc nhiên: Chuyện quan trọng......chị nói đi!
Ruby dùng cặp mắt lạnh lùng của mình nhìn Vic: Thật ra.............
" RẦM!!!!! "
Tiếng động vang ra từ phòng của Vic, những người đứng bên ngoài thấy làm lạ ko biết trong phòng Vic đang xảy ra chuyện gì
Vic bây giờ bộc phát cơn tức giận của mình - anh dùng tay đập mạnh vào bàn, anh chưa bao giờ tỏ thái độ tức tối của mình trước mặt Ruby
_ Cái gì.........tấm lá chắn àh?........Calvin ư?Ruby chị đùa đấy àh?
Ruby đứng bật dậy: Chi ko đùa.....Calvin được chọn để bảo vệ cho em.....
Vic quát to: Ko, ko được..... em ko cần ai bảo vệ hết, Calvin tại sao lại chấp nhận chuyện đó chứ........ko em ko bao giờ muốn Fahrenheit gặp bất kì nguy hiểm gì, họ là bạn của em...... suốt mười mấy năm qua tụi em đã cùng lớn lên với nhau.....em ko cho phép ai làm tổn thương họ!
Ruby: Vic em bình tĩnh lại đi, chị biết như vậy là quá đáng nhưng phụ vương đã chọn Calvin chị ko còn cách nào khác, lúc đó chị còn nhỏ chị ko có quyền quyết định......... - cô cố giải thích
Vic giơ tay chặn Ruby: Ko...ko bao giờ.....bản thân em em có thể tự bảo vệ ình, em ko cần bất cứ ai bảo vệ cho em, em ko còn là đứa con nít mà ai muốn dắt đi thì dắt đi đâu.........chị àh..... em bây giờ là vua một nước với lại mới ngày hôm qua em trai chị chẳng phải đã thành gia lập thất àh?
Ruby tiến lại gần Vic: Chị biết..... nhưng chính vì em là vua một nước, em cần phải được bảo vệ....... chị thì ko thể ở cạnh em mãi vì chị còn có con đường của mình nên ngoài Calvin chị ko biết nhờ ai.......
Vic: Đủ rồi....em ko muốn nghe.....chị đừng nói nữa.....
Ruby: Vic chẵng lẽ em đã quên bên cạnh em còn có một người đang nóng lòng muốn cướp lấy tất cả mọi thứ của em àh?
Vic trố mắt nhìn Ruby: Chị nói là.......Roy ư?
Ruby gật đầu: Phải, anh ta sắp trở về rồi....mục đích anh ta trở về bản thân em cũng rõ hơn chị chứ.......cho nên chị mới lo lắng như thế!
Vic bật cười: Ruby chị lo quá xa rồi......chuyện đó đã qua lâu rồi, phụ vương cũng đã mất - em thì cũng trở thành vua, Roy ko thể giận em suốt mấy năm qua được......dù sao Roy và chúng ta đều chung dòng máu mà......
Ruby hét to khiến Vic giật mình: KO!!!! Nếu đơn giản như em nghĩ thì chị ko phải sợ đến này đâu....... chung dòng máu...vấn đề là ko phải....... - Ruby chợt cứng họng khi nói đến đó
Vic nhìn Ruby đầy thắc mắc: Chị nói gì......ko phải....Roy ko phải gì?
Ruby giật mình khi mình đã nói ra điều ko nên nói
_ Ko...chị đâu có nói gì.......nói tóm lại bây giờ em phải cẩn thận....chị biết được Roy sẽ trở về nội trong tuần này...lúc đó anh ta thế nào cũng đến gặp em!Bây giờ chị về phòng đây!!! - Ruby hối hả đi ra khỏi phòng Vic
Vic nhìn theo Ruby trong mắt anh đầy sự nghi ngờ về câu nói của Ruby nãy, thật ra Ruby muốn nói gì với anh chẳng lẽ Ruby đang giữ bí mật gì mà anh ko hề biết
_ Hãy tìm Fahrenheit đến đây!!! - Vic ra hiệu cho ông tổng quản
Một lát sau
Cuộc thảo luận lớn tiếng diễn ra trong phòng của Vic, ở bên trong Vic và Fahrenheit đang bàn xào xáo về vấn đề và Ruby vừa nói với Vic lúc nãy
_ Calvin.....tại sao cậu...?? - tiếng Chun thất thanh
Jiro cũng thế: Calvin, có phải là thật ko....lời bệ hạ vừa nói....?
Arron: Calvin, cậu phải nói rõ cho tụi này biết đi!! - nhìn chằm Calvin
Calvin lúng túng cảm thấy khó xử ko biết nói thế nào
_ Xin lỗi mọi người.....tôi ko nên giấu các cậu về tâm sự suốt mười mấy năm qua của mình vì tôi đã có lời hứa với đức vua đời trước......!
Jiro kéo Calvin bật dậy: Anh thật quá đáng, chúng ta chẳng phải là huynh đệ đồng cam cộng khổ àh, có bí mật gì đều chia sẽ với nhau ko ngờ anh lại giấu chúng tôi để hứng một mình......
Chun nhìn Arron: Jiro mà nói được những câu này sao tôi ko thể tin đấy!
Arron khoanh hay tay: Tôi nghĩ chất xám trong đầu cậu ta bắt đầu hoạt động rồi!!! - gật đầu
Vic ngồi kế bên: Các cậu bình tĩnh lại đi.....tất cả ngồi xuống....vấn đề này chúng ta sẽ cùng giải quyết!!! - anh nhìn qua Calvin - Calvin! Tôi ko biết cậu hứa với phụ vương cái gì nhưng chuyện đó là ko thể được....tôi ko bao giờ để cậu trở thành bia đỡ đạn cho tôi....ko bao giờ! - mắt Vic kiên định
Calvin nhíu mày: Bệ hạ tôi......
Vic chặn Calvin bằng lời nói mình: Tất cả các cậu đều là những người bạn tốt của tôi....... tôi ko muốn các cậu vì tôi mà gặp bất cứ nguy hiểm gì, nếu có đi nữa thì tôi chỉ muốn các cậu giúp đỡ lẫn nhau và tự bảo vệ bản thân mình chứ ko phải tôi......
Chun: Bệ hạ..tôi biết nhưng đó là trách nhiệm của Fahrenheit...anh cũng biết đấy!
Vic: Uhm....nhưng các cậu ko nghĩ đến những người yêu thương các cậu sao, nếu các cậu có bề gì thì người đau lòng sẽ là họ đấy!
Arron: Bệ hạ nói đúng.....một bên là chủ một bên là vợ bên nào cũng quan trọng....
Jiro cười toe toét: Hahhahaa, vợ hả....cậu nói là cậu và Selina......hahahhaha
" Bốp!!! "
Bị Chun đá bộp nằm dài xuống đất: Chất xám đầu cậu xem ra hoạt động chưa được tốt lắm nhỉ?
Calvin: Hoàng tử Roy sắp trở về....hoàng cung sẽ gặp tai họa...chúng ta phải đề phòng hơn mới được....
Chun gật đầu: Phải.....bệ hạ anh cũng phải cẩn thận với Roy đấy!!!
Jiro chồm dậy: Đúng...đúng nếu anh ta mà động tới một cọng tóc của bệ hạ thì coi chừng bị bệnh sói của tôi....hahahhaha!! - anh chàng đắc ý
Vic: Uhm....tôi biết.....!! - Vic đang nghĩ tới những lời Ruby nói với anh - " Roy ko phải....ko phải gì chứ....chị ấy muốn nói gì? " - anh đăm chiêu suy nghĩ " Mình phải điều tra kỹ mới được.....Ruby xem ra còn rất nhiều bí mật giấu mình...vậy mà mình chẳng hề biết! " - anh nhíu mày rồi đột nhiên Vic kêu Fahrenheit lại gần mình
Vic: Các cậu lại đây.....!! - dùng cử chỉ biểu đạt
Fahrenheit thắc mắc ko biết Vic làm gì mà kêu họ lại thì thầm thì thào vào tai họ, Vic đang dùng kế sách gì mà phải bí mật nói với Fahrenheit như vậy, có lẽ đã đến lúc sự thật được hé mở
__________________
Hoàng Hậu Lọ Lem Hoàng Hậu Lọ Lem - Aries_Girl