Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: Aries_Girl
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31
ại phòng Vic
Cả Fahrenheit đều tập trung ở đó trừ Chun và Arron, Ella và Rainie tất nhiên là Jimmy cũng ở đó
Vic: Cái gì? Anh là thái tử TQ àh? Thật ko vậy??? - trố mắt ngạc nhiên chưa từng thấy
Jiimmy cười: Xin lỗi bệ hạ, đáng lẽ tôi phải nên nói sớm với anh! Chỉ là tôi ko muốn để chức thái tử đè nặng lên người mình!
Vic lại gần Jimmy: Anh thật có ý nghĩ giống tôi, chúng ta chắc rất hợp nhau nhỉ? - bắt tay Jimmy
Jimmy: Nếu bệ hạ thích chúng ta có thể thành người thân cũng ko chừng!
Vic há hóc mồm: Hả???
Ella đứng kế bên: Bệ hạ! Chun ko có ở bên anh àh? - ngó quanh
Vic: À, cậu ta hình như về phòng rồi!
Jimmy nói khẽ với Ella: Chun? Là anh ta àh?
Ella quay mặt đi: Ko nói với anh! Hứ! - hờn dỗi
Calvin và Jiro đi lại gần Jimmy
Calvin: Thái tử àh, lúc nãy xin lỗi vì chúng tôi ko....... - cười
Jiro nhanh nhảu: Phải! Phải! Nếu anh nói sớm chắc có lẽ chúng tôi sẽ tiếp anh như thượng khách! Hahahhaha!! - ngốc
Rainie lườm Calvin và Jiro: Hai người thay đổi 180 độ nhỉ?
Jimmy: Ko có gì đâu! Tôi rất thích thái độ tiếp khách của các cậu, rất ấn tượng!
Jiro liền nắm tay Jimmy: Hhahaa!!! Tôi cũng rất thích một người dễ thương như thái tử!! - lắc tới lắc lui tay của Jimmy
Ella: Cậu đúng là biết nịnh nhỉ, sao ko thấy cậu nịnh tôi! - véo tai của Jiro
Jiro la làng: Ê! Ê! Đau, đau quá!!!
Jimmy bật cười: Bệ hạ, bên cạnh anh thật có những người bạn rất thú vị!
Vic: Phải! Hoàng cung lúc nào cũng ồn ào là nhờ có họ đấy! - cũng cười theo
Jimmy: Mà bệ hạ, tôi đến đây ngoài việc tham dự hôn lễ của anh còn có mục đích khác! - thay đổi sắc mặt
Cả mọi người đều nhìn chằm vào Jimmy
Vic: Mục đích?
Jimmy gật đầu: Phải! Tôi đến là để xin cầu hôn với công chúa chị của anh!
Mọi người nhao nháo cả lên, mắt đều đổ dồn vào Jimmy nhất là Ella
Ella: Cái...cái gì? Anh nói thật ko? Anh muốn lấy công chúa Ruby hả???
Jimmy ngạc nhiên: Hả? Ruby? Em nói....... - anh chưa kịp hỏi cô em gái mình thì bị Vic chặn lại
Vic chau mày: Khoan...đã, thái tử anh nói là anh muốn cưới chị của tôi, thiệt...ko đó!!!
Jiro đứng trời tròng từ nãy giờ, anh bất động và ko tin vào mắt mình, bổng hắn hét lên
_ KO ĐƯỢC!!!!!!!!!!!!
Rainie đánh vào vai Jiro cái bốp: Anh làm gì vậy? Tính hù chết người ta àh!
Calvin liền kéo Rainie: Em đừng nói gì hết cứ xem sao đã! - nháy mắt với con bé
Rainie hiểu ý, con bé ra dấu OK với Calvin
Jiro tiến lại gần Jimmy, mặt mày nóng như lửa, Jimmy chẳng biết gì chỉ biết mở to con mắt nhìn Jiro
Jiro: Thái tử, tôi nói cho anh biết!! Anh cầu hôn ai cũng được, công chúa tuyệt đối ko!!!!! - chợn mắt lên
Jimmy chẳng hiểu gì: Anh nói gì?? Tôi......
Jiro liền túm lấy cổ áo của Jimmy: Tôi lập lại một lần nữa, tôi ko bao giờ giao công chúa cho anh đâu!!!!!!
Ella lập tức kéo Jiro ra: Anh đang làm gì vậy hả? Có buông ra ko??? - lườm Jiro
Calvin nhanh chóng kéo Jiro ra: Jiro, cậu ko nên kích động quá!!!
Jiro hất Calvin ra: Tránh ra! Thái tử thì là cái gì chứ? Tôi ko bao giờ để anh lấy mất cô ấy đâu!!!! - rồi Jiro chạy một mạch ra khỏi phòng
Ella: Anh ko sao chứ?
Jimmy: Ko! Ko sao!
Vic cất tiếng: Xin lỗi thái tử, Jiro cậu ấy quá nóng nảy, tôi sẽ khuyên cậu ta, xin lỗi vì đã thất lễ với anh!
Jimmy mĩm cười: Đâu có, tôi rất thích cậu ấy là khác, công chúa chị anh chắc là một người đặc biệt nên cậu ấy mới thích đến như thế!
Vic: Việc của anh thì để tôi hỏi lại chị ấy, vì hôn sự của sự ấy tôi ko có quyền!
Jimmy: Tôi biết chứ! Tôi sẽ chờ câu trả lời từ cô ấy!
Vic: Vậy thôi, tôi có tí việc tôi đi trước nhé! - chuẩn bị bước đi
Jimmy bổng kéo Vic lại: Khoan.......
Vic ngạc nhiên: Hả?
Jimmy liền buông tay ra: Ko! Tôi thấy anh quen quen......hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải? - gãi đầu
Ella thở dài: Trời, anh ta lúc nào chẳng lên TV anh thấy quen là đúng rồi!
Jimmy lắc đầu: Ko.....trên Tv thì nói làm gì, gặp ở chỗ khác hình như là bên Mỹ.....
Vic bật cười: Chắc là anh nhầm tôi với ai rồi, tôi chưa bao giờ rời khỏi Đài Loan cả, tôi ko được cho phép mình rời khỏi đây đâu!
Jimmy: Có lẽ tôi nhầm!
Rồi Vic bỏ đi, Jimmy cũng nhìn theo Vic và cứ mãi chau mày suy nghĩ " Vị hoàng đế này....rất giống một người, một người mà đã lâu rồi tôi chưa gặp lại cô ấy, bây giờ cô ấy đang ở đâu có còn nhớ đến tôi ko? "
Trong lúc đó, Jiro chạy một mạch đến phòng Ruby và đập cửa rầm rầm ko ngừng kêu cô
_ Công chúa!!!!Cô có trong đó ko?????
Ruby vẫn ko trả lời, Jiro lúc này gương mặt đầy lo lắng và hốt hoảng hơn bao giờ hết, anh vẫn cứ mãi kêu cô
_ Công chúa! Cô có nghe tôi nói ko? Cô đã biết gì chưa, thái tử TQ đã đích thân đến đây cầu hôn cô đấy!!!!!!! Công chúa cô trả lời tôi đi!!!!
Jiro ngồi bịch xuống, lòng anh đang nhói đau, đôi mắt thì đỏ cả lên
_ Công chúa!!! Tôi xin cô....cô hãy mở cửa đi!!!!
Cửa đột nhiên bật ra, Ruby bước ra ngước xuống nhìn Jiro, khuôn mặt cô tự nhiên như ko có chuyện gì xảy ra, Jiro liền vịnh lấy Ruby và ko ngừng nói
Jiro: Công chúa, cô sẽ ko lấy anh ta đâu phải ko??? - nhìn Ruby với gương mặt thẫn thờ
Ruby nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Jiro: Jiro! Cậu bình tĩnh lại đi!!!
Jiro hét to: Bình tĩnh gì chứ? Người ta sắp bắt cô đi tôi còn bình tĩnh được sao?
Ruby: Đây là số phận của tôi, tôi ko thể tránh được! Tôi đã đóan ra từ lâu rồi!
Jiro: Cô đang nói gì vậy? Số phận gì chứ, có thể thay đổi mà! Tôi ko muốn, công chúa cô vẫn ko hiểu tâm ý của tôi sao? Cô dễ dàng buông xui cho số phận của mình vậy sao????? - anh tức giận, trố mắt nhìn Ruby
Ruby lắc đầu: Cậu đừng vậy nữa, cậu luôn là đứa em trai tốt của tôi, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ là sẽ cùng với cậu......
Jiro bịch 2 tai mình lại: Ko! Tôi ko muốn nghe! Tôi ko muốn làm em trai của cô! - rồi Jiro chạy đi
Ruby nhìn Jiro một cách đau khổ: Cậu tưởng tôi ko lo lắng gì sao? Tôi còn đau khổ hơn cả cậu nữa đấy, lấy một người mà mình ko thương có gì đau khổ bằng chứ? Nhưng đó là số phận của tôi, dù ko chịu cũng ko thể nào tránh khỏi! - cô ngồi khuỵu xuống mà khóc nức nỡ
Ruby chưa bao giờ biểu lộ mình bên ngoài như thế, khóc cũng ko dám khóc, cười cũng ko dám cười,trở thành một công chúa nghiêm nghị lạnh lùng trong mắt mọi người nhưng Ruby đã ko thể chịu nổi như thế nữa, cô quá mệt mỏi nên đành xui tay chấp nhận.Sau đó vì ko chịu nổi xúc động Ruby đã chạy thẳng về phía trước, cô cứ chạy chạy mãi ko ngừng, nước mắt thì mãi cứ tuông trào.Đột nhiên Ruby va phải một người, cô chẳng nhìn gì người đó và cố che giấu gương mặt đang khóc của mình
_ Xin lỗi!
Nhưng khi đột nhiên người đó nắm tay cô lại và.....
_ Ruby?
Ruby lấy làm lạ và quay lại nhìn thì cô ko thể tin nổi vào mắt mình
_ Jimmy???
Jimmy cũng ngạc nhiên ko kém: Là em thật ư?
Ruby: Anh làm gì ở đây?
Jimmy: Em đang khóc sao? - lấy tay lau nước mắt cho cô
Ruby bổng tránh xa Jimmy ra và giữ khoảng cách với anh: Em ko sao?
Jimmy: Anh thực sự ko ngờ chúng ta lại gặp nhau như thế này, em sống trong cung sao? - nhìn Ruby
Ruby e dè: Em cũng vậy, anh....tại sao lại ở đây thế!
Jimmy cười: Anh đến để chúc mừng hôn lễ của đức vua nước em và......... - nói tới đây Jimmy ko dám nói nữa
Ruby: 3 năm.....chúng ta đã chia tay 5 năm rồi phải ko?
Jimmy: Phải! Thời gian thật mau, mới chớp mắt mà đã 5 năm rồi, ngày tháng ở bên Mỹ.....
Ruby ngắt lời: Anh đừng nói nữa! Cái gì đã qua thì ko nên nhắc lại chẳng còn ý nghĩa gì nữa đâu!
Jimmy nắm lấy tay Ruby: Ruby! Em ko biết 5 năm qua anh đã tìm kiếm em như thế nào ko? Anh như muốn lục tung cả trái đất này để tìm em nhưng....vẫn biệt vô âm tính, anh đã thất vọng biết chừng nào và nghĩ rằng sẽ ko bao giờ gặp lại em nữa nhưng ko ngờ...ko ngờ em lại sống ở trong hoàng cung này! Tại sao em lại ở đây.......
Ruby lấy tay mình đặt lên môi Jimmy: Đừng nói nữa! Ngay từ lúc đầu chúng ta quen nhau, em đã biết anh và em chẳng có hy vọng gì với nhau đâu, chúng ta đều có con đường phải đi! - rồi cô quay đi - Jimmy àh, được gặp lại anh xem ra ông trời ko đối xử tệ với em! - cô nở một nụ cười - Tạm biệt! - Ruby lập tức chạy đi
Jimmy đuổi theo nhưng ko kịp, cô đã biến mất hút ngay trong tích tắc, Jimmy đứng thẫn thờ ở đó mà nhìn thẳng về phía trước, anh nghĩ Ruby nói đúng lắm, anh và cô ko thể nào đến với nhau được, anh bị buộc phải lấy công chúa của xứ Đài này. Nhưng tâm trí của Jimmy anh có rất nhiều chuyện muốn hỏi cô, sao cô lại ở đây? Có lẽ đã ko còn kịp nữa, liệu Jimmy có biết rằng cái người mà anh sẽ lấy trong tương lai sau này là Ruby ko?Và anh chẳng bao giờ ngờ được, Ruby lại chính là công chúa đệ nhất xứ Đài mà phụ vương cha anh bắt anh phải kết hôn để hàn gắn mối thâm giao hai nước.
Special Chapter
Chuyện tình của Ruby
Công chúa sống trong hoàng cung sống hạnh phúc sung sướng mà ai cũng hằng ao ước,mọi người đều nhìn tôi với cặp mắt ngưỡng mộ nhưng tôi lại ko vui vì điều đó, hạnh phúc ư? Tôi chẳng hề thấy mình hạnh phúc chỗ nào cả, cuộc sống trong cung cứ như là bị cầm tù vậy, ko có được tự do của riêng mình, cứ như là một vật trang trí tô điểm thêm cho hoàng cung. Từ nhỏ tôi luôn bị lệ thuộc vào người khác, đến bây giờ cũng vậy mặc dù đứa em trai của tôi đã lên làm vua nhưng tôi vẫn ko có quyền tự chọn hạnh phúc ình. Chính vì thế mà tính cách tôi trở nên lạnh lùng và vô cảm, nói cách khác bản thân tôi ngay cả cười cũng ko dám cười, khóc cũng ko dám khóc, suốt ngày cứ nhốt mình ở trong và chẳng ra ngoài nữa bước, cũng chẳng hề quan tâm đến những chuyện xung quanh mình nhưng ko có chuyện gì là tôi ko biết cả, những chuyện tôi biết còn rõ ràng rành mạch hơn những người khác. Và ko biết từ lúc nào người ta gọi tôi là " Nữ Hoàng Thần Bí ", cũng đúng thôi bởi tôi đang nắm giữ một bí mật về sự tồn vong của cả hoàng cung này, kể cả năng lực đóan trước tương lai và siêu năng lực giết người trong tích tắc. Mệt mõi, tôi thực sự rất mệt mỏi khi phải mang trong người trách nhiệm nặng nề như thế, tôi thà ko làm công chúa, ko cần có siêu năng lực, tôi chỉ muốn làm người bình thường và có một cuộc sống như những cô gái khác. Mọi người nói rằng tôi quá vô tình chẳng hề biết tình yêu là gì, thật vậy sao? Ai nói rằng tôi vô tình chứ, tôi cũng đã yêu đã từng yêu một người nhưng nhắc đến chữ "yêu" thì tôi sực nhớ đến có một cậu nhóc - Jiro cậu ta tỏ tình và nói yêu tôi, tôi ko hề bất ngờ vì chuyện này, từ lâu tôi đã biết tình cảm mà Jiro đối với tôi ko phải là tình cảm bình thường nhưng tôi lại luôn giả vờ ko biết và chẳng mảy may để ý đến cậu ấy. Jiro giống như là cậu em trai của tôi vậy, tôi ko hề có ý định rằng mình sẽ yêu Jiro, Jiro đã ở bên cạnh tôi từ lúc cậu ta còn bé tí tôi đã nhìn thấy Jiro trưởng thành từng ngày, ko chỉ có cậu ấy mà những người khác trong Fahrenheit - họ đều là những đứa em trai tốt của tôi, tình cảm tôi dành cho họ ko khác gì tình chị em, tôi yêu họ giống như Vic vậy đều hy vọng những gì tốt đẹp nhất đến với họ. Ko biết từ lúc nào Jiro đã trở thành một chàng trai cao lớn, thế mà tôi cứ mãi cho rằng Jiro vẫn là cậu bé, đúng vậy! Jiro đang ở trong cái tuổi biết nhận thức tình yêu là gì, biết thích một người khác phái. Nhưng có một ngày cậu ta chạy đến bên tôi và nói rằng yêu tôi nguyện chăm sóc cho tôi hết cả đời, tôi thực sự bất ngờ và có chút ko tự nhiên, tôi nói rõ ràng tình cảm của mình với Jiro và chính những câu nói của tôi đã làm tổn thương cậu ấy, tôi ko hy vọng có một người nào đó sẽ yêu tôi hay chăm sóc cho tôi.
Tình yêu? Tình yêu là thứ mà con người khi có nó sẽ rất hạnh phúc nhưng một khi đã đánh mất đi thì chỉ còn sự đau khổ. Các bạn có tin ko? Tôi đã từng yêu một người, anh ta là tất cả của tôi, mọi chuyện xảy ra khi tôi bị buộc phải sang nước ngoài du học, lúc đó tôi thực sự rất tức giận vì điều này, ở Đài Loan ko thể học được sao mà phải sang nước ngoài nhưng tôi đành chấp nhận vì bản thân tôi ko có quyền lựa chọn. Khi ấy tôi vừa tròn 25 tuổi, rồi tôi phải đi đến nơi xứ lạ quê người mà sống ở đó nhưng cái nơi mà tôi cho rằng xa lạ thì chính nó là định mệnh để tôi và anh ấy gặp nhau. Trong buổi hội thoải bàn luận về kinh thế thế giới, tôi đã gặp anh ấy, nghĩ lại thật buồn cười, người chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện xung quanh như tôi mà lại bị rung động bởi người khác.............nụ cười chính là nụ cười anh ấy đã thu hút tôi, buổi hội thảo đông người như thế mà tôi chỉ nhìn có mình anh ấy, nụ cười baby như đứa trẻ và đôi mắt trong sáng đó của anh ấy đã khiến tôi chú ý đến. Tôi loáng thoáng nghe được mọi người gọi anh ấy là Jimmy, Jimmy cái tên thật giống với con người anh ấy và tôi cũng biết được anh ta học cùng ngành với tôi - khoa kinh tế học thế giới nhưng anh ấy học trên tôi hai lớp. Trong một dịp tình cờ, khi đang đi trên đường tôi đã va phải anh ấy
Ruby: A! Xin lỗi!
_ Xin lỗi! Cô ko sao chứ?
Tôi cắm cúi nhặt đống sách của mình: Ko sao! - rồi anh ấy cũng nhặt giúp tôi, khi tôi đứng lên thì mới biết người đó là Jimmy, tôi vô cùng bối rối ko biết làm sao.
_ Sách của cô! - anh ấy nở nụ cười thật tươi nhìn tôi
Ruby: Cám ơn! - tôi cũng đáp lễ cười lại
Nhưng từ đâu một cô gái chạy tới và ôm anh ấy rất thân mật, tôi hơi khó chịu vì chuyện này, rồi tôi vội bỏ đi mặc dù trong lòng có chút tiếc nuối, khi quay đầu nhìn lại thì tôi thấy rằng anh ấy cũng đang nhìn tôi, quá e thẹn và rối răm tôi chạy nhanh đi và chẳng dám quay đầu lại nữa. Và khi về đến nhà tôi mới rằng cái điện thoại di động của mình ko cánh mà bay, tôi để mất nó lúc nào ko hay, một ngày xui xẻo tôi đã nghĩ như thế. Ngày hôm sau, tại phòng ăn trưa, một lần nữa tôi lại chạp mặt với anh ấy
_ Chào!!
Ruby: Chào! - tôi ko dám nhìn thẳng mặt anh ấy, tôi sợ anh ấy sẽ nhìn thấy gương mặt đỏ như ăn ớt của tôi
_ À....hôm qua.......
Đột nhiên anh ấy đi đến gần tôi khiến tôi rất sợ, tôi liền tránh xa ra và chạy đi mặc cho anh ấy cứ mãi kêu tôi
_ Cô....nè...cô.........
Chạy được một quảng, tôi thở hồng học tim thì đập loan xạ cả lên, lần đầu tiên....lần đầu tiên tôi thấy mình như thế, cả người tôi đều nóng ran, khuôn mặt thì đỏ lên, tôi tự nói với mình
_ Mình đã thích anh ấy rồi ư?Ko....ko được anh ấy đã bạn gái........
Bổng có một người vỗ vai tôi từ đằng sau, thật bất ngờ đó chính là Jimmy, anh ấy đã chạy theo tôi. Vậy.....vậy những lời nói tôi nói lúc nãy anh ấy đã nghe hết rồi ư??????
_ Xin lỗi!
Ruby: Có chuyện gì? - tôi lùi xa ra
_ Hôm qua, cô làm rơi đt......tôi...... - anh ấy cười và đưa đt cho tôi
Ruby: Cám ơn! - tôi mừng rỡ cầm lấy chiếc đt và nhìn vào nó - Cứ tưởng mất rồi chứ?? Cám ơn anh!
_ Xem ra cô rất quý chiếc đt này nhỉ?
Ruby: Phải! Khi ở cái đất nước xa lạ này nó là người bầu bạn với tôi đấy!
_ Bức ảnh trong đt là bạn trai cô àh?
Ruby: Hả? Bạn trai....?
_ Xin lỗi vì đã tự tiện nhìn vào đt của cô, nhưng tôi thề là tôi chưa hề xem gì trong đó hết!
Tôi thắc mắc và nhìn vào đt của mình, tấm ảnh tôi chụp với Vic vào lần sinh nhật thứ 19 của nó, anh ấy hiểu lầm cũng đúng thôi vì trong bức ảnh tôi đang ôm và hôn lên má Vic, Vic và tôi à hai chị em nhưng chúng tôi chẳng hề giống nhau chút nào khiến người khác ko khỏi hiểu lầm
Ruby: Đây là em trai tôi!
_ Thật sao? May quá!
Tôi lấy làm lạ nhìn anh ấy " May quá! " câu này nghĩ là gì, tôi nhìn chằm chằm vào anh ấy, anh ấy cũng đang bối rối nhìn tôi
_ Thật ra trong lần hội thảo tuần trước tôi đã để ý đến cô........
Rồi tôi bật cười vì anh ấy, anh ấy khiến tôi ko thể nhịn được cười, ko ngờ rằng ko phải chỉ một mình tôi đơn phương, tôi ko hiểu tại sao lại có cảm giác rất vui mừng
_ Cô cười gì thế?
Ruby: Xin lỗi! Ko có gì!
_ Tôi tên Jimmy!
Ruby: Tôi biết!
_ Cô biết làm sao cô biết!
Ruby: Anh học giỏi nhất khoa kinh tế ai mà ko biết chứ!
_ À! Mọi người quá đề cao tôi thôi!
Ruby: Tôi tên Ruby!Mà anh ko phải đã có bạn gái rồi sao?
_ Bạn gái......?À, cô gái hôm bữa hả? Tôi và cô ta chỉ là quan hệ bạn bè thôi, cô biết đấy ở đây là nước Mỹ nên những cô gái sống bên này có hơi phóng túng......
Ruby: Tôi hiểu rồi!
Tôi và anh ấy quen nhau như thế đấy, rồi chúng tôi trở thành bạn thân của nhau, ko biết từ lúc nào tình cảm của chúng tôi dần dần chuyển thành tình yêu và nó sâu đậm đến mức khiến trong mắt tôi chỉ biết có anh ấy. Những ngày tháng sống bên anh ấy là những ngày hạnh phúc nhất cuộc đời tôi, mặc dù sống xa quê hương nhưng chỉ cần ở bên cạnh anh ấy cho dù sống mãi ở cái nước xa lạ này tôi cũng chấp nhận. Jimmy chẳng bao giờ hỏi hang về gia đình của tôi và tôi cũng thế tôi chỉ biết anh ấy đến từ Trung Quốc ngoài ra chẳng biết gì hết, cả hai chúng tôi đều ko muốn hỏi về hoàn cảnh gia đình mình, Jimmy hình như cũng có cách suy nghĩ giống như tôi. Ko có bữa tiệc nào ko tàn, thời gian chúng tôi ở bên nhau thật quá ngắn ngũi - 2 năm thật sự rất ngắn, nếu ko phải vì Jimmy buộc phải trở về TQ thì tôi nguyện cùng sống với anh ấy suốt đời nhưng điều đó là ko thể bản thân tôi cũng vậy, phụ vương cũng cấp bách gọi tôi trở về Đài Loan để dự lể đăng quang thái tử của Vic. Chúng tôi đàng chia tay trong sự tiếc nuối của đối phương, tôi thực sự ko muốn xa anh ấy một giây phút nào, nếu lúc đó tôi đi theo anh ấy đến TQ thì cuộc sống chúng tôi sẽ thế nào, đó là điều ko ai biết được nhưng tôi đã ko làm điều đó bởi tôi còn đất nước của riêng mình, thân phận công chúa của tôi ko cho phép mình làm như thế. Jimmy nói rằng anh ấy sẽ đi tìm tôi, hy vọng chúng tôi sẽ giữ liên lạc với nhau nhưng tôi chẳng hy vọng gì nhiều vào anh ấy, từ ngày anh ấy ra đi tôi cũng trở về Đài Loan chúng tôi đã ko hề liên lạc với nhau dù chỉ một lần, cứ như là mối tình tại nước Mỹ ko hề tồn tại. Jimmy sẽ nghĩ như thế nào khi anh ấy biết tôi đã công chúa xứ Đài, liệu anh ấy còn yêu tôi ko? Tôi đã nghĩ mình sẽ ko bao giờ gặp lại anh ấy nữa, cứ xem như tình yêu của hai chúng tôi là một giấc mộng đẹp. Bởi tôi biết rằng mình và anh ấy ko có kết quả, tôi từ lâu đã đóan ra được mình sẽ phải lấy một người khác là hoàng tử xứ TQ nhưng.......người đó là Jimmy ử? Anh ấy là hoàng tử xứ TQ sao, tôi ko thể tin nổi vào mắt mình
Hoàng Hậu Lọ Lem Hoàng Hậu Lọ Lem - Aries_Girl