Books are the bees which carry the quickening pollen from one to another mind.

James Russell Lowell

 
 
 
 
 
Tác giả: Aries_Girl
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
au đó, cả Ariel và Selina được đưa vào phòng cấp cứu ( bỏng thui mà có cần cấp cứu hem) và nữa tiếng sau, bác sĩ từ trong bước ra thì Vic và Arron ba chân bốn cẳng chạy lại tóm cổ bác sĩ và đồng thanh nói
Vic: Bác sĩ! Ariel cô ấy thế nào???
Arron: Bác sĩ! Selina thế nào???
BS: yên tâm họ ko sao, chỉ bỏng nhẹ thôi, nghĩ ngơi vài ngày là được
Vic: May quá!!!
Arron: May thật!
4 mắt nhìn nhau chào máu họng
Vic: Cậu làm gì bắt chước ta vậy?
Arron: Thần có bắt chước đâu, ngài bắt chước mới phải!
Vic: Gì? Là cậu!
Arron: Ko! Là ngài!
BS: Thưa hoàng thượng đây là bệnh viện, hai người đừng làm ồn!!!
Vic: Bác sĩ, vậy Ariel bỏng vậy có để lại sẹo ko??? - lo lắng vịnh chặt bác sĩ
BS: Lần đầu tiên tôi thấy ngài căng thẳng như vậy? Ngài lo lắng cho cô gái đó lắm sao? - ông này là bác sĩ của hoàng cung( hai cô thật ra chẳng biết cô nào)
Vic: Ờ......àh........ - bị nói trúng tim đen
BS: cũng may đưa đến kịp lúc nên vết bỏng ko nặng lắm ko để lại sẹo đâu
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, rồi họ đưa Ariel và Selina trở về hoàng cung.
Phòng Ariel
Ella: Ariel àh, cô ko sao chứ?Đau lắm ko?
Rainie: Chị Ariel bị tạt nguyên nồi nước sôi ko đau mới lạ
Hebe: Ui, nghĩ lại cảnh hồi nãy thấy ớn quá!
Ariel: Tui thấy bớt đau rồi! Bây giờ ko sao hết!
Fah( trừ Arron ) đang ngồi đó nhìn họ bàn tán xào xáo " Con gái đúng là nhiều chuyện thật" - một cái liếc sắc nhọn của các nàng làm cho cả 3 chàng đều ớn lạnh nổi da gà
Ariel: Hoàng thượng đâu rồi!!
Ella: À, nghe nói đi giải quyết chuyện cuộc thi tuyển hậu hôm nay rồi!
Hebe: Uhm! Cuộc thi hôm nay hỏng rồi chẳng biết có thi lại ko?
Ariel: May đó chứ, tôi cũng phải cám ơn Selina nhờ cô ấy mà tôi đỡ phải thi nấu ăn ko là chắc tui thua rồi!!! - thở phào nhẹ nhõm
Rainie: Ko phải chứ? Chị ko biết nấu ăn sao?
Ella: Thì ta cũng có biết đâu - dĩ nhiên ròi
Ariel: Hhihiihihi, tui chỉ mỗi món mì gói!!! - gãi đầu cười he he
Ella: Hahahaha!!Cô giỏi hơn tui gòi, tui cả nấu nước sôi còn ko biết - đánh lộn là giỏi thui
Fah ngồi đó nghe mí cô 8 nói chuyện mà phải phì cười
Calvin: Haaahahah!! Chun àh, mai mốt cậu mà lấy phải cô công chúa như Ella thì tôi nghĩ cậu phải đi ăn cơm tiệm 365 ngày rồi!!
Chun: Wey!!Wey!!! Ko biết nấu có thể học mà!! - tỏ ra bênh vực
Jiro: Chà chà, Chun tỏ ra quan tâm với Ella khi nào vậy???
Ella nghe Chun nói vậy, cô phắc lại chỗ anh chàng, nhìn Chun với cặp mắt long lanh
_ Chun àh!!! Em nhất định sẽ học và nấu cho anh món thật ngon
Chun nghe mà đỏ mặt: Hưm!!! Cám ơn nha!!
Hebe: Thôi, chúng ta nên ra ngoài cho Ariel nghĩ ngơi đi, cô ấy cũng mệt rồi!!!
Ariel: Ko sao mà, tôi vẫn muốn nói chuyện với mọi người
Jiro: Hebe nói đúng đó, cô hôm nay bận rộn quá rồi, nghĩ ngơi đi! - hò theo Hebe
Ella: vậy chúng ta ra ngoài đi!!Ngủ ngon nha Ariel - vẫy tay với con bé
Sau đó, mọi người rời khỏi phòng, Ariel cũng bắt đầu ngủ vì mệt, trong lúc con bé đang ngủ thì đột nhiên cửa phỏng từ từ mở ra có một người bước vào phòng nó và nhẹ nhàng tiến gần đến chỗ nó khi nó đang ngủ, tuy nó đang chìm trong giấc ngủ nhưng nó cảm nhận được có người nào đang ở bên cạnh nó và nắm tay nó, con bé bổng giật mình thức giấc
_ Hả???? Wu Chun??? - nó hốt hoảng la lên
Nhưng trong phòng chỉ có mình nó, nó chẳng thấy ai cả
Ariel: Kì lạ, chẳng lẽ mình nằm mơ, trong mơ lại thấy Wu Chun thấy anh ta nắm tay mình và nhìn mình với cặp mắt trìu mến??? - cả đống dấu chấm hỏi hiện lên đầu nó " Nhưng chẳng giống mơ tí nào, tay mình còn hơi ấm này???? " - con bé tự đánh đầu nó cái bốp " A dà, chắc là mơ thôi, ai ko thấy mà lại thấy tên máu lạnh đó!!! - rồi nó lăn đùng nguyên con ngủ tiếp. Nhưng nó ko hề biết rằng, có một người đang núp ngay sau cái tủ và nhìn nó người đó chẳng ai khác chính là Chun
Về phần Selina, cô tỉnh dậy thì đã thấy Arron đang bên cạnh mình
Arron: Em tỉnh rồi hả?? Vết bỏng còn đau ko?
Selina: Anh ở đây nãy giờ sao???
Arron: Uhm!!
Selina: Anh lo lắng cho tôi đó àh?
Arron: Em nói gì ngốc vậy? Người mình yêu bị thương dĩ nhiên là phải lo lắng rồi!!! - nhìn Selina cười
Selina: anh đang nói gì vậy? - ngượng ngùng nhìn Arron
Arron: mà sao em bất cẩn vậy, để cả nồi nước sôi văng trúng vào người
Selina: ko phải tại anh sao???
Arron: Anh????
Selina: Anh cứ nhìn tôi......nên làm tôi chẳng thể tập trung mà thi....... mà Ariel ko sao chứ, cô ta cũng bị bỏng phải ko?
Arron: Uhm! Ko sao rồi, cả 2 người đều ko sao, nghĩ ngơi vài ngày là ok!!
Selina: Uhm! Cám ơn anh!
Arron: Cám ơn gì?
Selina: Cám ơn anh đã chăm sóc cho tôi cả buổi! - nhìn Arron cười
Arron: khách sáo vậy, anh thực sự muốn chăm sóc cho em mà!! - nhìn Selina một cách trìu mến và nắm lấy tay cô
Selina ko nói gì giật tay lại và quay đi chỗ khác, Arron nhìn cô mà cười bí ẩn
Đêm nay trăng đột nhiên thật tròn, tại sao vậy hôm nay đâu phải ngày trăng tròn.Ariel đang ngủ li bì, ko gian tối tăm bao trùm phòng con bé, một sự im lặng đầy sợ hãi nhưng con bé vẫn ngủ ngon chẳng biết cái gì, một cái bàn tay từ từ xuyên qua cánh cửa phòng con bé ko phải là một người mới đúng anh ta đang xuyên mình qua cánh cửa sau đó nhẹ nhàng bước tới chỗ Ariel, cặp mắt lạnh lùng, khuôn mặt tàn ác ko ai khác đó chính là Vic, anh ngồi bên cạnh nó xoa trán nó và ngắm nhìn nó ngủ
Ariel bổng thức giấc, căn phòng tối thui là cho nó sợ nên nó bật đèn lên và con bé tá hỏa khi nhìn thấy Vic
_ Hoàng...thượng, anh vào đây hồi nào vậy???
Nhưng Vic ko trả lời chỉ nhìn chằm chằm nó, nó giật bắt người khi biết rằng người đứng trước nó là một Vic lạnh lùng, tàn nhẫn và độc ác, người con bé run cả lên tay chân chẳng thể cử động nổi vì tê rần ngay cả thét lên cũng ko có sức, mặt nó tái xanh đi nhưng mắt nó ko hề rời khỏi Vic. Vic tiến lại gần nó, tay anh đang đưa gần tới khuôn mặt nó
Ariel: Đừng!!!Đừng!!! - hai hàng nước mắt tuôn trào trên má nó,vì nó nghĩ rằng Vic sẽ giết nó
Vic lại ko làm vậy, thấy nó khóc anh lau nước mắt cho nó khiến nó ngạc nhiên vô cùng
_ Em khóc ư?
Ariel: Bệ hạ, là anh sao? - trố mắt nhìn Vic
Vic: Đúng!
Ariel: Ko! Anh ko phải là Vic, anh là tính cách thứ 2 của anh ấy!
Vic: Ko sai!Anh là tính cách thứ hai nhưng anh chính là Vic!
Ariel: Hôm nay là ngày trăng tròn sao?
Vic: Ko!
Ariel: Vậy tại...tại sao.....?
Vic: Anh ko biết, nhưng trăng hôm nay thật sự rất tròn!
Ariel: Anh vào đây bằng cách nào?cửa đã khóa mà?
Vic: Dĩ nhiên là bằng cách này......... - Vic giơ tay mình lên và chạm vào bức tường, tay anh xuyên qua bức tường
Ariel ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên con bé nhìn thấy siêu năng lực của Vic: anh đã xuyên.......xuyên qua tường thật ư?
Vic: Em bị bỏng, còn đau ko?
Ariel thắc mắc: anh biết em bị bỏng sao?
Vic: Tuy anh chỉ tồn tại vào những ngày trăng tròn, nhưng anh vẫn biết được sự việc xảy ra bên ngoài
Ariel: vậy.....bệ hạ kia đang ở đâu??
Vic đặt tay lên ngực: anh ấy đang ở đây và chìm trong giấc ngủ
Ariel: anh ấy có biết sự tồn tại của anh ko?
Vic: Ko! Anh ta ko hề biết rằng anh tồn tại, và cũng ko biết mình có siêu năng lực
Ariel: anh ko muốn giết tôi nữa sao? - con bé e dè nhìn Vic
Vic lạnh lùng mà nhìn nó: Hôm đó, anh thực sự muốn giết em.........nhưng có ai đó đã ngăn anh lại, một giọng nói rất quen thuộc....
Ariel: sao anh lại muốn giết tôi? - hỏi hoài vậy bà
Vic: em quên anh là người tàn nhẫn và độc ác àh
Ariel: Uhm!
Vic tiến lại gần nó và ôm lấy nó: Nếu anh giết em, anh sẽ phải hối hận suốt cả đời!!!
Ariel bối rối nhìn Vic: bệ hạ.... anh.....nói vậy là sao??
Vic nhìn thẳng vào mắt Ariel: em cứ gọi thẳng tên anh vì chỉ có em mới gọi thẳng tên anh được thôi!
Ariel: Tên anh.......Vic!
Vic: đúng!!!!!
Rồi anh tiến gần sát mặt con bé,môi anh gần như chạm vào môi cô, Ariel muốn tránh nhưng ko tránh được vì con bé biết rằng cái người đứng trước mặt nó đây là người nó rất yêu mến, nó ko cần biết anh là ai, ko cần biết anh như thế nào: lạnh lùng, tàn nhẫn, độc ác hay là vui vẽ, dễ thương, nó chỉ biết rằng nó đã yêu anh.
Hoàng Hậu Lọ Lem Hoàng Hậu Lọ Lem - Aries_Girl