Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Ảm Hương
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Hạc
Số chương: 410 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1031 / 2
Cập nhật: 2019-01-09 00:40:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 149: Biểu Tượng Của Sủng Phi
ditor: Hương Cỏ
Hoa cô cô mang theo gương mặt hòa hoãn tươi cười, nhìn thoáng qua Đại hoàng tử trắng trẻo mập mạp nằm trên giường lớn, trong lòng không phải là không hâm mộ. Nếu Ngọc Trân công chúa là hoàng tử thì làm sao Hi Phi có quang cảnh thế này. Thấy Hi Phi hơi do dự, bà ta lập tức vừa cười vừa nói: "Nương nương nghĩ hiếm khi vườn hoa mai nở đẹp như thế, trời đông giá rét mặt đất đầy tuyết rơi cũng không có gì tiêu khiển giải buồn, nên mới tổ chức tiệc ngắm hoa cho náo nhiệt một chút."
Mặc dù Tự Cẩm không biết Quý phi đang tính toán gì nhưng riêng việc để Hoa cô cô tự mình đến đưa thiếp mời đã cho nàng thể diện rất lớn. Mặc dù Tự Cẩm không quá nguyện ý dính vào những chuyện này. Nhưng có những lúc, người khác cho ngươi thể diện, ngươi lại tự giẫm nát cũng không phải là thông minh.
Vì vậy do dự một lát, Tự Cẩm bèn vừa cười vừa nói: "Nếu đã như thế vậy thì phải quấy nhiễu Quý phi nương nương một ly rượu rồi."
Trong lòng Hoa cô cô thở nhẹ một hơi. Hi Phi đáp ứng thì tốt rồi, liền ngồi nói trong chốc lát rồi mới đứng dậy cáo từ.
Khương cô cô tiễn Hoa cô cô đi rồi vòng trở về, nhìn chủ tử một cái, tỏ ra do dự muốn nói lại thôi. Vân Thường đang mang theo mấy tiểu cung nhân tháo giặt chăn đệm của Đại hoàng tử ở phòng bên cạnh, tiếng nói cười náo nhiệt. Tự Cẩm nhìn Khương cô cô nói thẳng: "Có lời cô cô cứ nói đi."
Dù sao Khương cô cô cũng mới tới, ngay từ đầu cũng không dám đưa chủ ý, nghe chủ tử khuyến khích mới vừa cười vừa nói: "Nô tỳ muốn ngày nương nương đi dự tiệc, để nô tỳ cùng đi qua."
Tự Cẩm không hỏi vì sao, trực tiếp gật gật đầu, "Ừ, ta cũng có ý này. Vân Thường còn phải ở lại chiếu cố Đại hoàng tử, giao cho người khác ta cũng không yên tâm. Lúc đó cô cô chịu khó vất vả một chuyến."
"Là việc cần làm, nô tỳ không dám nói vất vả." Khương cô cô vội vàng nói. Trước khi đi Hoàng thượng phân phó cô ta phải chăm sóc chiếu cố Hi chủ tử thật tốt, cô ta đương nhiên không dám thất lễ."Nô tỳ sẽ đi trước nghe ngóng xem tiệc ngắm hoa của Quý phi nương nương mời những chủ tử nào, xem có thể nghe được chút gì không, đến lúc đó cũng có sự chuẩn bị chu đáo."
Trước kia mấy việc này đều là do Vân Thường xử lý. Bây giờ đã có cô cô quản sự giao cho Khương cô cô tiếp quản. Tính tình Vân Thường rất tốt, không xảy ra bất cứ tranh chấp nào với Khương cô cô. Tự Cẩm cũng hiểu được là có quan hệ rất lớn với việc Khương cô cô là người Tiêu Kỳ trực tiếp đưa tới. Nhưng rốt cục có thể trụ được lâu dài ở chỗ nàng hay không thì phải dựa vào bản lĩnh thủ đoạn của chính Khương cô cô.
Tiệc ngắm hoa lần này, chỉ sợ cũng là cơ hội để Khương cô cô đứng vững gót chân.
Có Tự Cẩm gật đầu, Khương cô cô hành động rất nhanh. Đến lúc này, Tự Cẩm cuối cùng cũng thấy được khả năng của Khương cô cô. Sắc trời còn chưa tối đã có thể hỏi thăm mọi chuyện tương đối rõ ràng. Bởi vậy thấy rõ, quan hệ của Khương cô cô ở trong cung lợi hại hơn hẳn bọn Trần Đức An và Vân Thường. Những chuyện như hỏi thăm tin tức cũng là một kiểu kiểm tra thủ đoạn của người khác.
"... Tất cả tần phi đều nhận được thiệp mời của Quý phi nương nương, nô tỳ đã cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy." Dù sao muốn được thỉnh an hoàng hậu thì phải từ vị phần ngũ phẩm trở lên mới có thể có vinh hạnh này. Nhưng lần này Quý phi thiết yến lại mời toàn bộ mọi người trong cung.
Tự Cẩm cũng nhíu mày, nhìn Khương cô cô nói: "Còn nghe được tin tức gì nữa không?"
"Trừ việc đó ra, Hoàng hậu nương nương cũng không bày tỏ bất cứ thái độ gì, nô tỳ cũng cảm thấy hơi kỳ quái. Mở tiệc chiêu đãi nhiều tần phi như thế, chưa nói đến đồ ăn thức uống, nhiều người ở cùng một chỗ như vậy, muốn nghĩ không có gì bất ngờ xảy ra cũng là một chuyện rất khó."
Tự Cẩm hơi suy nghĩ gật gật đầu, hỏi Khương cô cô: "Chuyện này, cô cô có ý kiến gì?"
Khương cô cô do dự nhìn thoáng qua chủ tử, sau đó mới quyết định nói: "Nô tỳ cảm thấy, chắc hẳn quý phi nương nương muốn lôi kéo nữ nhân trong hậu cung, nhất là những người có vị phần thấp nhưng gia thế cao, trước mắt còn chưa có tư cách xuất hiện ở Phượng Hoàn Cung. Bây giờ quý phi nương nương hạ bậc thang, đối với các nàng mà nói cũng là một cơ hội."
Trong hậu cung này, nếu muốn vượt hẳn mọi người thì ngoài có được địa vị cao, tần phi phải lấy được lòng hoàng đế. Nhưng nếu là tần phi có vị phần thấp có thể lấy lòng tần phi có địa vị cao thì nhờ người ta tiến cử, cũng là cách để các nàng có thể xuất hiện trước ngự tiền.
Đối với dạng thủ đoạn này, Tự Cẩm cực kỳ chán ghét. Hành vi lấy nữ nhân khác đẩy tới nam nhân của mình để cố sủng là biện pháp mà người hiện đại không bao giờ chấp nhận. Nhưng ở trong hậu cung, đây thật sự là một đường tắt cực kỳ hữu hiệu.
Ví dụ như Lý Chiêu Nghi, Ngọc Quý Tần còn có Cẩm Tiệp Dư, đều đã thành công. Ngay cả Tự Cẩm cũng là một thí dụ thành công điển hình.
Nàng chính là người do hoàng hậu một tay tiến cử đã thành công đạt được sủng ái, lại là truyền kỳ người thịnh sủng nhiều năm, còn sinh hạ Đại hoàng tử nữa.
Mặc dù Tự Cẩm thật sự không nghĩ mình trở thành tiêu điểm của mọi người. Nhưng rõ ràng không thể nghi ngờ ở trong hậu cung này, bởi vì kỳ tích của nàng cho nên những phi tần có địa vị thấp muốn ra mặt phải dựa vào phi tần có địa vị cao đã trở thành một xu thế.
Lời nói của Khương cô cô vẫn có đạo lý nhất định. Nhưng Tự Cẩm cũng có suy đoán khác. Quý phi tổ chức yến hội này, thứ nhất là muốn bày ra uy nghi quý phi trước mọi người, thứ hai đại khái là có quan hệ với việc Tiêu Kỳ nam hạ.
Bất kể như thế nào, cho dù là đầm rồng hang hổ Tự Cẩm cũng muốn đi một chuyến, nhìn xem rốt cục Quý phi muốn làm gì. Huống chi, lần này yến hội tổ chức dưới con mắt bao người, quý phi phải bảo vệ thể diện cũng sẽ không làm ra chuyện bị người ta lên án.
Đến ngày tổ chúc tiệc ngắm hoa, Tự Cẩm suy nghĩ một chút, dù sao mình bây giờ cũng là đệ nhất sủng phi trong hậu cung của vương triều Đại Vực. Mặc dù xét vị phần thì trên còn có đám người Hiền phi, Quý phi đè nặng, nhưng khí thế không thể thua. Kỹ năng bạch liên hoa phải dùng đúng nơi đúng chỗ. Tình huống này mà còn giả trang bạch liên hoa là muốn mọi người cảm thấy ngươi chẳng có chút uy phong nào sao?
Sủng phi nên mặc dạng y phục gì mới có thể kinh sợ toàn trường nhỉ?
Tự Cẩm đột nhiên liền nhớ thời điểm đầu mùa đông, Tiêu Kỳ thưởng cho nàng mấy rương lễ vật, hình như có một áo lông sắc mây. Nàng bèn kêu Vân Thường đi mở rương lấy xiêm y, quả nhiên tìm được. Đợi đến khi Vân Thường nâng ra, mọi người nhất thời đều nhìn ngây người.
"Váy sắc mây" chính là dùng lông chim khổng tước và chim bói cá đan kết thành. Hai hai loại lông chim này đều cực kỳ khó kiếm, chứ đừng kể tới "Váy sắc mây" này phải dùng bao nhiêu lông chim mới có thể đan thành, bởi vậy thấy rõ sự quý giá độc nhất vô nhị của nó. Đặt dưới ánh mặt trời, "Váy sắc mây" giống như một đám mây trắng bồng bềnh, lại tựa như có hàng trăm con chim đang bay lượn. Tục truyền gọi là "Trăm chim cùng múa".
Một chiếc váy như thế mặc lên người, quả nhiên là biểu tượng của sủng phi uy nghi giàu có.
Tự Cẩm rất hài lòng, cũng xác thực rất thích chiếc váy này, vừa phong cách, vừa có thể giữ ấm rất tốt.
Tiêu Kỳ không ở trong cung, Tự Cẩm chẳng khác nào một bến cảng không có gì che chắn gió tuyết. Cho nên sẽ phải một mình đối mặt với rất nhiều ghen ghét trong hậu cung, không thể tránh được đấu tranh. Nếu đã như vậy, nàng sẽ không thể ẩn mình như trước đây, lúc nào cũng ngụy trang bạch liên hoa. Nếu không người khác sẽ cho rằng nàng dễ bị bắt nạt, ai cũng đi lên đạp một cước. Cảm giác bị như thế cũng không dễ chịu chút nào.
Nơi tổ chức yến hội đặt trong trong ngự hoa viên, ngay chỗ có vườn hoa mai nở, gọi là Mai đình. Quý phi gửi thiệp mời cho tất cả phi tần trong hậu cung. Trừ người nào bị bệnh không dậy nổi, trên cơ bản mọi người đều nể mặt Quý phi đến dự tiệc.
Vương Tịnh Uẩn đến từ khá sớm. Mặc dù nàng ta là chính lục phẩm Quý nhân, trong số tú nữ mới tiến cung thì trừ Kiều Linh Di là có vị phần cao nhất cao nhất. Nhưng vào ngày hôm đó nàng ta vẫn không dám sơ ý, đến Mai đình từ rất sớm.
Nàng ta vốn là người có gương mặt dịu dàng, tính cách mọi người đều biết là nhu hòa. Hôm ấy nàng ta mặc một chiếc váy cung trang màu xanh nhạt, rất phù hợp với phong cách lịch sự tao nhã, mang theo vài phần thoát tục, không tranh quyền thế.
Nàng ta một mình ngồi trong một góc yên tĩnh, lẳng lặng quan sát người đến Mai đình ngày càng đông. Đột nhiên trước mắt tối sầm lại, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy gương mặt tuyệt mỹ của Lý Uẩn Tú xuất hiện ở trước mắt. Nàng ta hơi cười dịu dàng nói: "Cô cũng tới rồi."
Lý Uẩn Tú nhẹ gật đầu với Vương Tịnh Uẩn, gương mặt bình thản khó thấy lộ ra một chút ôn hòa, "Vừa tới thôi." Nói xong ngồi xuống phía đối diện, ánh mắt liếc nhìn một vòng qua những người đang có mặt. Quý phi và nhiều tần phi có địa vị cao còn chưa tới.
"Nghe nói Hi Phi nương nương cũng sẽ tới, không biết là thật hay giả?" Vương Tịnh Uẩn nói, ánh mắt nhìn vào chỗ cửa, nơi tụ tập nhiều người nhất.
Động tác nâng chén trà của Lý Uẩn Tú hơi dừng lại, nhìn nàng ta hỏi: "Nghe ai nói vậy?"
"Vô tình nghe người khác nhắc tới thôi." Vương Tịnh Uẩn hơi cúi đầu, "Nói là Hoa cô cô bên cạnh Quý phi nương nương tự mình đi đưa thiếp mời."
Sắc mặt Lý Uẩn Tú vẫn bình thản như cũ, một hồi lâu mới nói: "Hợp Nghi Điện vốn cũng không phải là chỗ người bình thường có thể đến."
Chỗ đó chỉ cách có một cửa cung, lại hóa thành lạch trời mà các nàng không thể đơn giản vượt qua. Chỉ có nữ nhân kia, có thể vui vẻ sống ở chỗ đó, rất gần với Hoàng thượng.
"Quý phi nương nương đến!"
"Mai Phi nương nương đến!"
"Khúc phi nương nương đến!"
"Lý Chiêu Nghi đến!"
Theo từng tiếng hô, tất cả mọi người trong đại điện đều khom lưng quỳ gối hành lễ, cả đoàn người bỗng chốc đồng loạt thấp đi một nửa.
Ngay khi Vương Tịnh Uẩn định ngẩng đầu lên thì lại nghe đến một tiếng hô vang lên, "Hi Phi nương nương đến!"
Trong nháy mắt cả đại điện yên tĩnh, đến nỗi có thể nghe tiếng lá rơi, tiếng thở của mọi người. Nàng ta chỉ cảm thấy ở cửa có một đám mây trắng rực rỡ màu sắc tỏa hào quang. Rồi một nữ nhân búi tóc cao, mặc y phục lộng lẫy bước vào đại điện.
Tất cả hơi thở của mọi người dường như cũng ngừng lại trong giây lát, mọi ánh mắt đều rơi trên y phục hoa mỹ của Hi Phi.
Kết đan lông chim trời để tạo nên một chiếc “váy sắc mây"!
Giây phút này, tất cả mọi người phát hiện một sự thật. Vị sủng phi nương nương hình như không tranh quyền thế trong lòng các nàng không giống với những lời đồn trong truyền thuyết.
Cao quý sắc bén như thế, xuất hiện thị uy, kiêu ngạo như thế đã thành công áp chế ánh mắt của tất cả mọi người!
Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi - Ảm Hương Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi