Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Thanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:15:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53: Đưa Cơm
ôi Dĩnh nhìn Phương Tử Kiệt nói: “Cái này, tôi sẽ ko lên lầu, cóthể làm phiền anh giúp tôi giao cái này cho hắn ko?” Vươn tay, nàng đưara hộp cơm giữ nhiệt
“Thiếu phu nhân tỉ mỉ chuẩn bị, nên phải tự tay đem nó giao cho tổngtài, tôi nghĩ tổng tài nhìn thấy cô đến sẽ rất vui đi” Phương Tử Kiệtnói, hôm nay tâm tình tổng tài ko được tốt lắm, nếu nhìn thấy Lôi Dĩnhvì hắn đưa cơm trưa tình yêu, hắn sẽ rất vui
Vui sao?Hắn sẽ vui khi thấy nàng sao? Đáp trả tầm mắt Phương Tử Kiệt, nàng nói “Nhưng mà hắn hắn là rất bận rộn?”
Phương Tử Kiệt cúi đầu nhìn đồng hồ xem thời gian, trong đầu nhanhchóng hiện lên lịch trình của Cung Thần Hạo ngày hôm nay……….Y theo thờigian, hiện tại hắn hẳn là đã họp xong, người đang ở phòng làm việc xửlý đề án
“Cuộc họp của tồng tài vừa kết thúc”Phương Tử Kiệt nói
“Vậy làm phiền anh dẫn tôi đi” Lôi Dĩnh nói, trong lòng suy nghĩ tìm lời nói với hắn khi đối mặt
“Ko cần khách sáo, xin mời đi theo tôi” Phương Tử Kiệt quay lại dặndò nữ nhân viên phía sau vài câu, rồi dẫn Lôi Dĩnh đi vào thang máychuyên dụng lên tầng lầu của tổng tài
Tầng lầu Cung Thần Hạo làm việc, cũng ko có nhiều nhân viên, ko gianrộng lớn chỉ có một văn phòng tổng tài, 1 phòng họp giành cho các vịquản lý cấp cao, vài văn phòng của trợ lý, xem ra người làm việc ở đâycũng ko phải là những nhân viên tầm thường
“Thiếu phu nhân, xin cô chờ 1 chút, tôi hướng tổng tài thông báo 1tiếng” Phương Tử Kiệt mời Lôi Dĩnh đứng ở ngoài cửa rồi đi trở về bànlàm việc lấy điện thoại thông báo
Cùng 1 lúc, một nữ nhân viên đi đến bên người Phương Tử Kiệt ở bêntai hắn nói nhỏ………Theo sau, Phương Tử Kiệt hướng nữ trợ lý gật gật đầu,sau đó mang theo nụ cười thân thiết hướng đến Lôi Dĩnh
“Thiếu phu nhân, thật xin lỗi, bởi vì đột nhiên có vài vị khách quantrọng đến thăm Cung tiên sinh cho nên hiện tại bọn họ đang ở trong vănphòng họp, vì thế…………..” Phương Tử Kiệt hơi xin lỗi giải thích
“A, ko sao, anh giúp tôi đưa nó cho Cung Thần Hạo là được” Lôi Dĩnhnhẹ nhàng thở ra, ko chạm mặt cũng tốt, tay đưa hộp cơm giữ đặt vàotrong tay Phương Tử Kiệt
“Thiếu phu nhân, thật sự xin lỗi” Phương Tử Kiệt có điểm ảo não nói,sớm biết sự tình như thế, hắn sẽ ko dẫn Lôi Dĩnh lên đây, tổng tài cũng thật là, có được một nữ nhân tốt như vậy, hắn sao lại như thế?? Ai!!Quên đi, chuyện này cũng ko đến lượt hắn trông nom
“Thật sự ko sao mà, tôi còn phải cám ơn anh nữa” Ấn tượng của LôiDĩnh đối với Phương Tử Kiệt rất ko tồi, hắn thật sự tao nhã lại lịchthiệp, hơn nữa nụ cười của hắn cũng thực chân thành
“Hay là tôi đưa cô đi đến trung tâm mua sắm dạo 1 vòng, lát nữa quay lại công ty………….”
“Ko cần, tôi về nhà trước, công việc của anh hẳn là rất nhiều, cũngko phiền anh lo lắng, tôi tự mình đi xuống là được” Lôi Dĩnh ko muốn làm phiền người khác
“Vậy được rồi!! Tôi nhất định sẽ giao nó cho tổng tài” Phương Tử Kiệt cầm hộp cơm nói
“Ừ, cám ơn anh, tôi phải đi rồi” Lôi DĨnh nói xong, liền xoay người hướng về thang máy mà đi
Phương Tử Kiệt nhìn bóng lưng của nàng bất đắc dĩ lắc đầu
Đi ra khỏi tòa nhà Cung thị, Lôi Dĩnh thoải mái ko ít, bất quá vừarồi xem qua thần thái của Phương Tử Kiệt, nàng đã đoán được Cung ThầnHạo cơ bản ko phải tiếp khách, nhưng mà nàng ko muốn đi tìm hiểu, càngxem rõ, càng tổn thương sâu, chi bằng thà ko biết
Giơ cổ tay lên, hiện tại đã mười một giờ rưỡi, lúc này nếu trở về,ông khẳng định sẽ hỏi, nghĩ kĩ nàng quyết định vẫn phải đi đến quán càphê ngồi thì hay hơn
Đi vào quán cà phê “thiên vị”, người ngồi cạnh cửa sổ ko nhiều, chỉcó liêu điêu vài người, Lôi Dĩnh tìm 1 góc ngồi xuống, gọi 2 phần bánhngọt, thêm 1 ly nước trái cây, nàng hiện tại đang mang thai, cà phê uống ít 1 chút vẫn tốt hơn, sau đó từ trong chiếc giỏ bên cạnh, Lôi Dĩnh lấy ra một tờ báo lẩm nhẩm đọc
Thời gian theo từng giây phút trôi qua, đợi cho cô gái dáng ngườinóng bỏng, phong tình vạn chủng đi ra khỏi văn phòng tổng tài, bước vàothang máy. Phương Tử Kiệt mới cầm lấy công văn phê duyệt cùng hộp cơmgiữ nhiệt bước vào
Cung Thần Hạo tiếp nhận công tờ công văn hắn đưa, lập tức ngồi trước bàn làm việc bắt đầu thẫm duyệt
Hắn cổ áo mở rộng, trên cổ áo sơ mi rõ ràng có vết đỏ, caravat cùngáo khoác tùy ý bị ném ra cạnh bàn, hơn nữa đầu tóc lại hỗn loạn, thật sự ko khó đoán vừa rồi hắn đã làm cái “chuyện tốt ” gì
“Tổng tài, ban nãy thiếu phu nhân có đến công ty tìm ngài” Thừa dịpCung Thần Hạo đang cúi đầu chăm chú thẩm duyệt công văn, Phương Tử Kiệtnắm chắc cơ hội mở miệng
Nghe vậy, Cung Thần Hạo mới dừng ngòi bút lại 1 chút, ước chừng haigiây……..”Bảo nàng trở về, tôi ko muốn gặp nàng” Nhắc đến Lôi Dĩnh, tâmtình phiền muộn của hắn lập tức càng thêm ko ổn định, trực giác chỉ muốn tránh mặt nàng
“Thật xin lỗi, nàng đã rời đi, nhưng nàng có nhờ tôi giao cái này cho ngài” Phương Tử Kiệt nói xong, liền chìa ra hộp cơm giữ nhiệt đặt lêntrước mặt hắn
Cung Thần Hạo giương mắt, nhìn nhìn hộp cơm “Sao cậu lại có thể gặp nàng?”
“Tôi tình cờ ở dưới lầu gặp được thiếu phu nhân………………”Phương Tử Kiệt nhanh chóng đem mọi chuyện kể lại lần nữa
Cung Thần Hạo vẻ mặt ko chút thay đổi nghe hắn thuyết minh, phản ứngko lớn, hắn lại cầm trong tay mấy bản công văn đưa lại cho Tử Kiệt“Thông báo với các ban, cuộc hôm nay toàn bộ được dời lại sớm 40 phút”Hắn như bình thường hạ lệnh, rồi giao cho Phương Tử Kiệt chấp hành
“Được, tôi lập tức thông báo” Trước khi đi hắn vẫn ko quên vì LôiDĩnh bên vực kẻ yêu nói “Đây là cơm trưa tình yêu nàng “tự tay” làm chongài, đặc biệt nàng còn muốn tôi đưa nó cho ngài, sợ ngài quá bận rộn,ko cẫn thận làm việc “quá sức” sẽ “đói bụng” ” Phương Tử Kiệt nhịn kođược tăng thêm giọng điệu nói chuyện, tuy rằng Lôi Dĩnh cũng ko có nóinhư thế
“Tôi đi ra ngoài làm việc” Một hơi nói xong, hắn cung kính hạ thấp người, rời đi,hơi chút mạnh tay đóng cửa lại
Cung Thần Hạo vuốt cái nhẫn cưới màu bạc, hồi tưởng đến người phụ nữ xinh đẹp động lòng người kia………….
Hoa Tâm Tổng Tài Hoa Tâm Tổng Tài - Văn Thanh