Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Vạn Sắc
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 560 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 85: Ôm Nhau ]H]
ư thế này của Lộc Hàm vừa lúc trùng khớp lý tưởng “Từ phía sau” của Thế Huân, tấm lưng quan lõa, hai cánh mông trắng nõn, hậu huyệt vừa chặt vừa nóng… Động tác của Thế Huân động nhiên thay đổi, hai tay cố định dưới háng Lộc Hàm, dương vật tựa như muốn xỏ xuyên qua thân thể Lộc Hàm, dùng sức hướng chỗ thật sâu bên trong hậu huyệt thống vào, thân thể hai người va chạm không ngừng vang lên thanh âm ba ba, cũng may hai cánh mông Lộc Hàm đã làm giảm đi lực va chạm, làm cho cậu không bị xương hông của anh làm đến đau đớn.
Hai người đều là cực kỳ sảng khoái, tiếng thở dốc ồ ồ của Thế Huân cùng tiếng rên rỉ nhuyễn nị của Lộc Hàm hòa cùng một chỗ, dương vật tàn bạo ma xát, bên trong hậu huyệt liền càng ngày càng căng, Thế Huân cơ hồ cảm thấy nếu còn tiếp tục, mình sẽ bị hoà tan trong cơ thể Lộc Hàm. Nhưng dù vậy, anh cũng không có cách nào làm ình dừng lại, còn dùng hết khí lực toàn thân va chạm, mồ hôi trán tích lạc ở lưng Lộc Hàm nhiễm thành một vũng.
“Đừng lo có làm dơ nệm hay không, muốn bắn thì cứ thống khoái mà bắn.” Thế Huân cảm giác hậu huyệt bao vây dương vật càng siết chặt, tầng suất co rút cũng càng ngày càng mau, biết Lộc Hàm sắp đến lúc bắn, lại nhớ tới chuyện chỉ vì chút tinh dịch mà cậu phải giải thích, trong lòng Thế Huân tê rần, cố ý dặn dò một câu.
“A a… Thế Huân Thế Huân…” Bị Thế Huân dùng sức trừu sáp, tiếng rên rỉ của Lộc Hàm dần dần biến thành tiếng khóc thét, cả người đều kịch liệt run rẩy, nếu không phải Thê Huân nắm chặt mông mình, chỉ sợ hiện tại đã sớm xụi lơ trên giường. Sau một lần dương vật đĩnh nhập thật sâu, Lộc Hàm khóc gọi tên Thế Huân rồi bắn ra, có lẽ là cảm xúc quá kích động, cũng có lẽ là lời nói của Thế Huân làm cho cậu an tâm, khi bắn cũng không dùng tay che đi quy đầu, tinh dịch phun ra đều dính lên giường đệm.
Giống như những lần ân ái trước, Thế Huân căn bản là không ngăn được khoái cảm khi hậu huyệt co rút sau bắn tinh, cơ hồ cùng lúc cũng đem tinh dịch nóng bỏng chiếu vào nơi sâu nhất bên trong hậu huyệt.
Thời gian qua thật lâu, tiếng thở dốc của Thế Huân cùng thanh âm nức nở của Lộc Hàm mới dần dần bình ổn. Thế Huân cúi thân thể xuống, nhẹ nhàng ghé vào trên lưng Lộc Hàm. Anh biết hiện tại cậu căn bản không chịu nổi sức nặng của mình, nên dùng một tay chống giường, còn tay kia thì kéo lấy thắt lưng Lộc Hàm ôm vào trong ngực.
Lộc Hàm nằm úp sấp trên giường, Thế Huân dán ở trên người cậu, tư thế của cả hai thực không được tự nhiên. Nhưng Thế Huân căn bản không quan tâm vấn đề tư thế, cũng không so đo trên giường hỗn độn rối tinh rối mù, chăn đệm đây một chỗ kia một chỗ tinh dịch. Anh chỉ muốn sau khi lửa nóng mãnh liệt qua đi, ôm Lộc Hàm lẳng lặng nằm trong chốc lát, để cho thân thể ấm áp của cậu dán tại lòng ngực nơi trái tim của mình, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác ấm áp cùng gắn bó của cả hai.
Đêm nay Thế Huân làm cho cậu bắn hai lần, bây giờ Lộc Hàm tí xíu khí lực đều không có, nhưng lại tham luyến lòng ngực ấm áp của anh, liền cố gắng chống đỡ thân thể để Thế Huân mặc sức ôm mình.
Qua một hồi lâu, Thế Huân mới ngồi dậy. Kế tiếp cùng bình thường giống nhau, rút ra dương vật chà lau thân thể, rồi mới bế Lộc Hàm đi phòng tắm tắm rửa.
Tắm rửa xong, Thế Huân lấy ra chăn nệm mới, cùng Lộc Hàm mỗi người túm một đầu đồng tâm hiệp lực đem ga giường trải hảo.
“Trễ vậy rồi, em còn định đi làm cái gì sao!?” Sau khi thay xong ga giường, Thế Huân khó hiểu nhìn Lộc Hàm ôm đống chăn đệm vừa thay hướng cửa phòng đi ra.
“Em đi giặt cái này một chút.” Lộc Hàm chỉ vào đống chăn nệm đang ôm trên tay.
“Vừa rồi ở nhà tắm đi còn không vững, sao giờ lại phục sức nhanh vậy!? Kia không bằng làm thêm một lần nữa đi.” Thế Huân đi đến trước mặt Lộc Hàm, biểu tình trêu tức quan sát cậu.
“A! Không… không phải…” Lộc Hàm kích động lắc đầu, mặt mũi bị dọa đến trắng bệch, chính mình sao còn khí lực cùng Thế Huân lại làm một lần, chỉ là cố gắng chống đỡ thân thể muốn đem chăn đệm dơ bẩn này đi giặt mà thôi.
“Được rồi, ngày mai hãy giặt, giờ ngủ trước đã.” Bộ dáng sợ hãi của Lộc Hàm làm Thế Huân cũng không đành lòng đùa cậu nữa, giật lấy chăn đệm Lộc Hàm đang ôm tùy tiện ném qua một bên, dắt tay cậu đi trở về bên giường.
“Nhanh lên lại đây.” Thế Huân tự cởi quần áo trèo lên giường, chui vào ổ chăn rồi nhấc lên một góc ý bảo Lộc Hàm nhanh lên tiến vào.
Thế Huân chủ động Lộc Hàm dĩ nhiên không hề do dự, rất nhanh cởi đồ trèo lên giường trực tiếp chui vào lòng Thế Huân.
Thế Huân vương tay đón lấy Lộc Hàm, hai người ôm nhau cùng ngủ.
-----------------------
au xin lỗi vì phải thông báo là au sẽ ko ra chap đều đc:((( au dạo này bận quá, mọi người thông cảm nha, nhưng au hứa là ko drop fic đâu:))) hứa danh dự luôn đó, au sẽ cố gắng mỗi lần up chap mới sẽ up nhiều 1 xíu:3:3 mọi người đừng bỏ truyện của au nha, nhớ vote và cmt nhoa, đừng quên au a
<3 <3
Hai Con Người, Một Cuộc Đời Hai Con Người, Một Cuộc Đời - Vạn Sắc