Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 414 : Kế Hoạch “thiên Đao Vạn Quả” (p1)
hụt” trong bóng tối đột nhiên vang lên tiếng pháo hoa yếu ớt, giống như tia chớp xẹt qua bầu trời bao la, trong nháy mắt xé rách màn đêm. Hoả quang chợt loé lên rồi biến mất lại giống như sao chổi xẹt qua, chỉ để lại ánh sáng chói lọi trong nháy mắt. Sau khi pháo hoa biến mất, màn đêm lại bao phủ toàn bộ không gian, bàn tay không nhìn rõ năm ngón, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có màn đêm vô hạn.
Trong ánh sáng pháo hoa loé lên đó, rõ ràng để lộ ra quân trang quân Lam Vũ đầu đội mũ giáp, đầu giáp ép rất thấp, chỉ để lộ ra đôi mắt và nửa khuôn mặt. Khuôn mặt nhăm đen kiên định trong ánh sáng pháo quang lộ rõ chút u ám, giống như là sứ giả tới từ địa ngục. Hoả quang chiếu rọi vào đôi mắt hắn, mơ hồ phát ra màu xanh thẫm giống như ánh sáng của con sói giảo hoạt mà ác độc.
Đây là đêm tối nhất cuối tháng sáu, đêm hè nóng bức không có chút ánh sáng. Trong đêm đen yên tĩnh mà náo nhiệt này, những tiếng kêu hỗn tạp liên miên không ngừng của các loài côn trùng, đan xen vào nhau tạo thành một bản giao hưởng đêm hè. Song phía sau tiếng côn trùng náo nhiệt này, ẩn giấu sự yên tĩnh vô cùng dị thường. Trên vùng quê rộng lớn, không có bất cứ thanh âm hoạt động nào của con người, những thợ săn sinh sống trên vùng đất Y Lai Nạp đều cảm thấy đêm hè này lộ rõ sự yên tĩnh. Sự yên tĩnh khiến trong lòng con người sản sinh ra cảm giác quỷ dị, giống như có tai ương gì sắp xảy ra.
Chỉ có những người thợ săn cẩn thận nhất, nằm xuống đất, kề sát lỗ tai xuống chăm chú lắng nghe, mới có thể nghe được vô số tiếng bước chân nhè nhẹ từ nhiều hướng khác nhau bước tới. Tiếng bước chân quỷ dị giống như lan khắp lãnh thổ Y Lai Nạp, nhưng lại không có ai nhìn thấy chủ nhân của những bước chân đó. Làn gió nóng đêm hè thổi qua cũng không mang theo một chút hơi hướng nào của người xa lạ, song trên thực tế trong Y Lai Nạp lúc này đã tràn ngập vô số người xa lạ.
Theo mệnh lệnh mới có của Tiêu Bá Nạp, 10 vạn đại quân của quân đoàn Ngân Thứu Y lan khí thế dũng mãnh tiến vào Y Lai Nạp, chuẩn bị triển khai chém giết kịch liệt với 6 vạn lục quân Lam Vũ đã đi qua đây. Bước chân của quân Lam Vũ vốn từ hướng đông sang tây, tiếng bước chân của quân Y Lan từ hướng nam sang bắc, nhưng theo cuộc tao ngộ sắp tới của hai bên, những điều chỉnh của bộ chỉ huy các nơi đều vô cùng nhiều, những tiếng bước chân đã bị loạn hoàn toàn, bất luận là quân Lam Vũ hay quân Y Lan giống như phòng xạ tuyến tản ra giống nhau, tiếng bước chân tới từ tất cả các hướng đều có.
Hai bên đều áp dụng phân đường hành quân để mê hoặc và làm hỗn loạn đối phương, bố chí chiến lược tiếp xúc chính diện cơ bản, các đơn vị bộ đị đều theo kế hoạch thống nhất là hành quân tác chiến đơn độc . Điểm tập hợp đã được quy định, nhưng lộ tuyến xa nhất cũng chưa chắc là cần nhiều thời gian nhất. Song để tự do lựa chọn mặc dù có thể nâng cao hệ số tránh xa nguy hiểm của các đơn vị bộ đội, nhưng thêm vào đó là sự hỗn loạn bên trong mình.
Pháo hoa mới được đốt cháy vừa rồi trong đêm đen chính là một đơn vị bộ đội cài vào của quân Lam Vũ, quan chỉ huy dẫn đầu tên là Quách Hàm, là trưởng quan của tiểu đội bộ binh vùng núi phụ thuộc vào Lữ đoàn bộ binh 215 lục quân Lam Vũ. Bọn họ thi thành nhiệm cụ tiến vào cảnh giới Y Lai Nạp đã ba ngày rồi, từ phán đoán trên bản đồ quân sự, vị trí của bọn họ bây giờ có lẽ gần biên giới phía nam của Y Lai Nap, tiếp tục tiến về phía đông nam không tới 100Km, chính là phủ Côn Sơn trọng yếu của Ngô Xuyên Đạo, hành lang Á Sâm. Bộ tổng chỉ huy của quân đoàn Ngân Thứu lục quân Y lan vốn được đặt ở đây.
Trong thời gian ba ngày này, Quách Hàm đã suất lĩnh tiểu dội bộ binh vùng nói của mình ban ngày bất động, ban đêm xuất kích, hành quân bí mật để tránh sự phát hiện của quân đội Y Lan trên đường. Cuộc hành quân tối nay và trước đó không có gì khác nhau, các chiến sĩ của tiểu đội bộ binh vùng nói vẫn tuyệt đối bước đi gian nan trong đêm đen, bước đi theo phản xạ có điều kiện đã có chút cứng ngắc. Bắt đầu từ 7h tối hôm nay, bọn họ đã đi 8 tiếng đồng hồ, cho dù với thể lực hơn người của bọn họ, trong tình huống võ trang toàn người như vậy, cũng đã mệt thở hồng hộc từ lâu.
Vì phòng ngừa lạc đường, các chiến sĩ tiểu đội bộ binh vùng núi theo yêu cầu hành quân trong đêm thông thường trong tay mỗi người đều có một sợi dây thừng to, sợi dây thừng này sẽ kết nối toàn vộ mọi người thậm chí sắp xếp các chiến sĩ, trung đội trưởng hoặc tiểu đội trưởng đi đầu tiên, cứ như vậy mọi người bước đi từng bước trong đêm đen, cũng không cần thường xuyên phải phân biệt phương hướng, chỉ cần theo hướng sợi dây thừng phía trước mà bước đi là được rồi. Sợi dây thừng lớn này đã gia tăng tốc độ hành quân trong đêm của quân Lam Vũ, vì thế sợi dây thừng bình thường này được bọn họ gọi là lợi khí hành quân trong đêm.
Đương nhiên sợi dây thừng này mang tới sự tiện lợi vô cùng lớn cho cuộc hành quân ban đêm của quânaLam Vũ, nhưng khuyết điểm của nó cũng quá rõ ràng. Nếu có người ngã sấp xuống, nhất định theo đà sợi dây sẽ lay động kịch liệt, dẫn tới những chiến hữu phía trước và sau không phòng vị bất ngờ ngã xuống theo. Vì sau khi có người ngã xuống, thường thường không phải chỉ có một mà là một đám người theo chuỗi ngã xuống. Vì vậy có yêu cầu hành quân nghiêm khắc, cho nên dù ngã xuống thì các chiến sĩ cũng cần dùng nỗ lực lớn nhất kìm lại đừng phát ra âm thanh nào, nhưng nếu không cẩn thận trang bị cũng va vào nhau gây nên sự bất lợi lớn, thanh âm nòng súng va vào nhau trong đêm tối yên tĩnh nghe vẫn vô cùng lớn, có thể nói là vang động khắp nơi.
Những lúc như vậy, chính là lúc quan chỉ huy cao nhất đơn vị bộ đội này là Quách Hàm khẩn trương nhất vì trong đêm tối, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải quân đội Y Lan, nếu thanh âm trang bị va vào nhau kinh động tới phương xa cũng có khả năng đồng thời vang tới tai quân Y Lan đang bí mật hành quân phía trước. Quân Lam Vũ trong đêm đen rất không đồng ý chuyện bị bao vây, không ai muốn nhìn thấy chuyện này. Trên bình nguyên rộng lớn này, hoả lực của quân đội hai bên đều có thể phát huy hoả lực lớn nhất, tuyệt đối ai ra tay trước thì người đó có lợi thế lớn nhất, ai ra tay sau sẽ gặp nạn. Quân Lam Vũ không thể để chuyện này đánh động mình.
Nhưng Quách Hàm khẩn trương cũng không hẳn vì điều này, mỗi lần những chiến sĩ tiểu đội thi nhau ngã xuống, phản ứng đầu tiên của hắn và người bên cạnh không phải là lập tức xem kết quả mà là nhanh chóng nằm xuống, ghé tai cố gắng lắng nghe trong thanh âm hỗn loạn, chờ đợi những người ngã xuống căn bẳn dừng tất cả các động tác lại, bọn họ mới có thể ra lệnh không nên làm bất cứ động tác dư thừa nào, sau đó lập tức sắp xếp cảnh giới phòng thủ cao nhất, dùng thời gian cực ngắn bật đèn pin, kiểm tra nhanh chóng tất cả các trang bị của bọn họ, nếu thật sự không có vấn đề gì mới để bọn họ đứng lên, tiếp tục hành quân. Sau đó, Quách Hàm nhất định sẽ thấy trên sống lưng của mình đầy mồ hôi lạnh.
Quách Hàm tại sao lại khẩn trương như thế? Hắn không muốn chết trong tay người của mình.
Nói chính xác, câu chuyện này còn có chút mùi bị quanh co. Mấy tháng trước, có một bộ phận nhỏ hải quân lục chiến Lam Vũ trong lúc tiến hành huấn luyện dã chiến bên ngoài Kim Xuyên đạo, lúc đó theo tình thế chiến đấu tiến hành huấn luyện tại vùng đồi núi, kết quả không may phát sinh ra một sự cố nghiêm trọng. Các đội viên của tiểu phân đội này đều mang theo lựu đạn, kết quả khi xuống núi, có hai chiến sĩ không may ngã xuống, nòng súng trường của chiến sĩ phía sau không cẩn thận móc nào quả lựu đạn phía trước, kết quả chiến sĩ đó cũng không xem kĩ, tay lại nhỡ tay kéo chốt, kết quả lựu đạn bị nổ. Tiếng nổ ầm ầm vang lên, tiểu phân đội đó tổng cộng có 17 người thì có 6 người an nghỉ ở mảnh đất Kim Xuyên đạo, còn có 3 người vĩnh viễn bị tàn tật, hai người bị thương nhẹ, tạo thành sự cố huấn luyện nghiêm trọng nhất trong lịch sử của quân Lam Vũ.
Sau sự cố đó, bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ và thống soái tối cao của đế quốc Lam Vũ đều tương đối chấn động, thành lập tổ điều tra chuyên môn tiến hành điều tra nghiêm túc chuyện này. Cuối cùng phát hiện ra vân đề trên vị trí lựu đạn, quân Lam Vũ trước mắt sử dụng lựu đạn, một khi đã tháo vỏ bên ngoài, không có trang bị bảo hiểm, chỉ cần kíp nổ khẽ tuột, lập tức sẽ phát nổ. Khi đó tiểu phân đội của hải quân lục chiến khi tiến hành huấn luyện dã chiến, lựu đạn cũng nằm ở trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Chỉ vì sự bố trí kíp nổ nho nhỏ đã tạo thành thương vong lớn, theo lý mà nói, quân Lam Vũ nên trang bị thêm chốt bảo hiểm trên lựu đạn, nhưng tiến hành điều tra trong hời gian ngắn trong toàn quân Lam Vũ, chủ yếu lựa chọn những chiến sĩ có kinh nghiệm chiến đấu trong bộ đội tiền tuyến tiến hành điều tra, kết quả lại phát hiện các chiến sĩ ở tiền tuyến khôngmuốn bố trí thêm chốt bảo hiểm trên lựu đạn. Bọn họ cảm thấy làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất chiến đấu, thậm chí quyết định đến sự thắng thua của cuộc chiến đấu. Cuối cùng báo cáo nghiên cứu của tổ này đã biểu thị, cho dù bố trí trên lựu đạn có thể giảm sự ngộ thương, nhưng đại đa số chiến sĩ quân Lam Vũ không muốn thêm chốt bảo hiểm trên lựu đạn. Lý do rất đơn giản, khi chiến đầu kịch liệt bọn họ không có trí nhớ tốt để nhớ ra việc mở chốt bảo hiểm của lựu đạn.
Lý do này toạt nhìn rất hoang đường, rất đơn giản, tựa hồ như không đáng, nhưng Dương Túc Phong cũng không tăng cường yêu cầu trên lựu đạn có thêm chốt bảo hiểm. Hắn biết yêu cầu của các chiến sĩ tiền tuyến, khi chiến đấu kịch liệt, chốt bảo hiểm này có thể khiến cho lựu đạn trở thành viên gạch, chỉ có thể chọi chứ không thể nổ, làm giảm lực chiến đấu của quân đội. Nhưng lựu đạn không có chốt bảo hiểm cuối cùng cũng không được. Không ai có thể bảo đảm chuyện tương tự như vậy sẽ không xảy ra lần nữa. Các chiến sĩ quân Lam Vũ đích xác không sợ chết, nhưng chết trong sự ngộ thương của bản thân mình, đích xác là rất oan uổng. Khi đang suy nghĩ phải giải quyết vấn đề này như thế nào thì tham mưu Hà Vi Thần đưa ra một kiến nghị đơn giản để giải quyết vấn đề này. đó chính là huỷ bỏ lựu đạn, chuyển sang sử dụng thủ lựu đạn.
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu