Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 393 : Rốt Cuộc Là Ngươi Muốn Như Thế Nào? (p6)
Địch Liễu Lâm Na lập tức đồng ý, đám người Phương Phỉ Thanh Sương vui mừng quá nỗi, Dương Túc Phong vì những chiếc áo cười này không ngờ lại đặc biệt phê chuẩn cho nhập khẩu Tuyết Kim Tuyến, xem ra y vẫn rất coi trọng hôn lễ lần này!
Không biết vì sao Ngu Mạn Ái và Úc Thủy Lan Nhược trong lòng chua chua, trong thời gian năm giây đó, Úc Thủy Lan Nhược cũng cảm thấy Dương Túc Phong kỳ thực không xấu quá mức.
Dương Túc Phong nhìn thấy dáng vẻ Y Địch Liễu Lâm Na mừng rỡ hớn hở, hỏi với ý đồ không trong sáng:
- Y Địch à, nhà nàng chuẩn bị cho nàng của hổi môn gì vậy?
- Hi hi, thiếp không nói cho chàng biết đâu!
Y Địch Liễu Lâm Na nào có dễ mắc lừa, tức thì chặt đứt ngay hi vọng nghe ngóng tin tức của y.
Dương Túc Phong bỉu môi khinh thường nói:
- Nhỏ nhen! Tới khi đó chẳng phải ta cũng sẽ nhìn thấy sao?
Y Địch Liễu Lâm Na chu miệng ra nói:
- Thế thì chàng đừng hỏi tới nữa! Của hồi môn của bọn thiếp tự bọn thiếp sẽ xử lý, hừm, hình như sính lễ của chàng còn chưa chuẩn bị đâu! Không có sính lễ, bọn thiếp kiên quyết sẽ không chịu gả đi! Phương Phỉ, cô nói xem có phải không?
Phương Phỉ Thanh Sương không cần suy nghĩ phụ họa luôn:
- Đương nhiên! Không có sính lễ không gả!
- Không phải chỉ là sính lễ thôi sao? Ngay tổ chức hôn lễ nhất định làm cho các nàng phải giật mình! Ái dà… Dương Lai, mẹ của con quá hung tàn rồi! Cha lát nữa phải đánh mông ….
Dương Túc Phong cúi đầu xuống, len lẽn muốn hôn lên má Phương Phỉ Thanh Sương, kết quả là bị Phương Phỉ Thanh Sương xoắn tai thật mạnh, đau tới méo mặt, nhưng y kêu lên rõ ràng là có ý khoa trương.
Y Địch Liễu Lâm Na cười khanh khách, trong ánh mắt tựa như nói đáng đời!
Phương Phỉ Thanh Sương vẫn thản nhiên nói:
- Thiếp đi xem xem Tiểu Quỷ Đầu thế nào, chàng muốn thì cứ theo, không theo thì thôi.
Nó xong là đi ngay lập tức.
Ngu Mạn Ái muốn cười, nhưng lại không cười ra, chỉ thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn Úc Thủy Lan Nhược đầy thâm ý, phảng phất như cũng đem nàng thành người có thân phận giống như Y Địch Liễu Lâm Na vậy, làm cho Úc Thủy Lan Nhược đỏ mặt tía tai, muốn giải thích, nhưng lại cảm thấy nếu như giải thích thì khẳng định sẽ càng bôi càng đen, chỉ đành im lặng không nói một lời, quay đầu đi nhìn dáng vẻ cô gái nhỏ hạnh phúc của Y Địch Liễu Lâm Na.
Đúng thế, nữ nhân xuất giá luôn hạnh phúc, còn nữ nhân cô độc thì luôn phải bất hạnh, nhìn dáng vẻ của Y Địch Liễu Lâm Na thì đúng là đã coi Dương Túc Phong đã thành người tốt nhất trên đời này, thực sự chuẩn bị phó thác chuyện chung thân rồi.
Ôi, nữ nhân, vì sao lại cứ luôn mềm yếu như vậy chứ? Những nữ nhân ở bên trong Vị Ương cung này, có tới quá nửa đều bị Dương Túc Phong dùng thủ đoạn không hay hò gì uy hiếp mà tới, nhưng bọn họ chẳng những không đứng dậy phản kháng, ngược lại còn hớn hở chuẩn bị hôn lễ của mình, đợi thời khắc hạnh phúc nhất của tân nương tử, nhứng nữ nhân này này, thực là không thể dùng lý lẽ mà khuyên can được nữa.
Dưới sự đầu độc của Dương Túc Phong, bọn họ đã hoàn toàn mất đi lý trí của người bình thường rồi, cái tên ác ma này chẳng những đầu độc thân thể của nữ nhân, lại còn đầu độc tâm linh của nữ nhân, đúng là quá đáng hận.
Nhưng chính tên ác ma như vậy, không ngờ lại có thể làm cho cả đế quốc Lam Vũ náo nhiệt chưa từng có, rất nhiều người đều nghĩ mọi cách để lấy lòng y, thậm chí cả môn phái sánh ngang với Hải Thiên Phật Quốc là Nghi Hoa Cung cũng bị đọa lạc hết rồi, không ngờ bọn họ nỡ hi sinh hạnh phúc của Cung Tử Yên, để đổi lấy sự viện trợ của quân Lam Vũ với Nghi Hoa cung, cái thế giới này, thật đúng là loạn hết cả rồi.
Từ sau khi tin tức đại hôn của Dương Túc Phong được truyền đi, những nữ nhân ở Vị Ương cung lập tức triển khai hành động tập thể, bắt đầu chuẩn bị đồ hôn lễ của mình, làm cho ồn ào hết cả lên, những lúc rảnh rỗi tán gẫu đề tài toàn bộ đều liên quan tới đồ cưới.
Úc Thủy Lan Nhược có không muốn nghe cũng không được, nữ nhân ít nhiều gì đều có một chút tâm lý so đọ, lại thích hư vinh, đối với đồ cưới của mình đương nhiên là không thể xem nhẹ rồi, cho dù không thể áp đảo người khác, ít nhất thì cũng không thể để người khác áp đảo quá nhiều, nếu không thì quá mất mặt rồi.
Những nữ nhân vào ở trong Vị Ương cung, có nàng nào không có một chút thế lực một chút bối cảnh, gần như mỗi một cá nhân ở sau lưng đều có tập đoàn tài chính cực lớn hoặc là gia tộc lớn hỗ trợ, hoặc là có môn phái thực lực hùng mạnh chống đỡ, kém nhất cũng có thân thích là người ở vị trí cao thu xếp.
Cuộc hôn lễ lần này đã trở thành con đường tốt nhất để các thế lực đứng ở đằng sau các nàng thể hiện thực lực và lòng trung thành của mình với Dương Túc Phong, nên bên trong Vị Ương cung đã náo nhiệt, bên ngoài Vị Ương cung lại càng náo nhiệt hơn.
Thập Tứ công chúa thì chẳng cần phải nói nữa, lạc đà có chết xác vẫn to hơn con ngựa, đám người Tiêu Phương Tạ, Diệp Vân Phong đều là những người ủng hộ trung thành của nàng, nàng cũng là người quản lý Vị Ương cung trong tương lai, các tập đoàn khác đều phải nể mặt nàng, quà mừng hiện giờ nhận được trước đã đủ cho Dương Túc Phong vũ trang cho một lữ đoàn bộ binh rồi.
Tài gia tỷ muội cùng với nhữ nữ nhân có liên qua tới Tài gia tỷ muội đều có Tài gia của Cao Dương phủ làm hậu thuẫn, cái gia tộc lũng đoạn nghề dệt may này cái gì thì thiếu, chứ tiền thì hàng đống, bọn họ còn bao luôn cả của hồi môn của U Nhược Tử La và Na Tháp Lỵ.
Phượng gia tỷ muội đương nhiên cũng không thể chịu lép vế, của hồi môn ba người đều do tập đoàn của Y Lệ Nạp chi trả, bọn họ còn kéo luôn cả Tử Duyệt cô nương vào trận doanh của mình, y sinh hoàng đế mà, nhất định phải giành lấy trước, về chuyện này không ai tinh minh hơn bọn họ hết.
Mấy nàng tới từ La Ni Tây Á, không cần phải lên tiếng lấy một lời, đám chủ tử bản của địa khu La Ni Tây Á đã dùng trăm phương ngàn kế nghe ngóng sở thích của bọn họ rồi, đám người Tô Phỉ Thái Vi vốn là nữ vương, tích lũy cũng không ít, Khắc Lệ Tô Na vốn cũng là công chúa, đồ cưới của các nàng quả thực có thể nói là dùng kim tệ tạo thành.
Còn về phần ngũ đóa kim hoa của vương quốc Ương Già, đã có tới hai nàng là nữ vương, đồ cưới của các nàng cũng hoàn toàn chẳng cần phải lo, người còn chưa tới kinh đô Ni Lạc Thần, nhưng quà lễ đã tới được một phần ba rồi.
Đôi khi Dương Túc Phong đúng là cho rằng, người càng nghèo càng thích ra vẻ, ngũ đóa kim hoa của vương quốc Ương Già chính là như thế, hận không thể đem kim cương phỉ thủy chất đầy cả Vị Ương cung.
Tằng gia của Bích Giang phủ nghĩ đi nghĩ lại đều không tìm ra đối được để cho mình có thể lôi kéo, cuối cùng cũng được thần linh mach bảo, nghe ngóng được lão gia của Sương Nguyệt Hoa hình như có chút quan hệ tới Bích Giang phủ, thế là chủ động thầu luôn đồ cưới của Sương Nguyệt Hoa và Phương Phỉ Thanh Sương.
Tằng Cùng lão gia tử đã phát ra tuyên bố, nhất định phải áp chế được Tiết gia, phải trở thành đệ nhất gia tộc của địa khu Mỹ Ni Tư, Tiết gia ở đằng sau lưng Tiết Tư Ỷ cũng chẳng phải là đèn cạn dầu, mấy ngày hôm nay Tiết Tư Ỷ đã đã xin nghỉ phép tới hai lần, chẳng cần nói cũng biết tất nhiên là trở về thương lược chuyện đồ cưới với người nhà của mình rồi, cái cô bé này bình thường thích thể diện nhất, nào đâu có chịu thua người khác được.
Cung Tử Yên, trong cuộc hôn lễ này cũng mặc áo cưới, chính thức tiến vào Vị Ương cung, đầy là điều khoản ghi rõ trong hiệp nghị bí mất của quân Lam Vũ và Nghi Hoa cung, bản thân nàng sẵn lòng chấp nhận, thế là mọi người đều vui vẻ, chỉ còn đợi cử hành hôn lễ thôi, đồ cưới của nàng thì Nghi Hoa cung đã phái người tới kinh đô Ni Lạc Thần sắp xếp rồi.
Tới ngay cả tên cuồng nhân khoa học Mễ Kỳ Nhĩ vì hôn lễ của muội muội, cũng làm chuyện xưa nay chưa từng có xin nghỉ một ngày, đi ủy thác cho người khác chuẩn bị đồ cưới cho muội muội, hắn địa vị cực cao, là đối tượng lấy lòng của không biết bao nhiêu người, rất nhiều tập đoàn hận không thể được hắn đem chuyển này ủy thác cho mình, để mình có cơ hội lộ mày lộ mặt, nhất là những xĩ nghiệp lớn của Cách Lai Mỹ, trong tay có cả đống tiền, lại không có chỗ để tiêu, không biết là chuyện đau khổ nhường nào.
Nghĩ đi nghĩ lại, tạm thời cũng chỉ có Điệp Phong Vũ và Lăng Thanh Tư còn chưa có ai nhận lĩnh thôi, Nhạc Thần Châu để lại vô số di sản, tiền thì không cần phải lo, chỉ thiếu mỗi một người có đủ phân lượng để làm người đỡ đầu, vào ngày cử hành hôn lễ không có người có chút thân phận tọa trấn, đúng là sẽ làm cho các bọn họ khó xử.
Dương Túc Phong chính đang nghĩ phải xử lý việc này như thế nào thì Y Địch Liễu Lâm Na đã thừa cơ nép vào trong lòng y, nói hết sức ngọt ngào và mong đợi:
- Ư, tới hôm đó thiếp nhất định phải đứng ở bên cạnh chàng …
Dương Túc Phong hôn lên má nàng một cái, chỉ mìm cười không nói.
Lời hứa này hiện giờ y không thể nói ra được.
Buỗi hôn lễ làm biết bao người chú ý này tất nhiên là hôn lễ tập thể, nhưng bên cạnh Dương Túc Phong khẳng định có một người là Thập Tứ công chúa, nhưng một người còn lại là ai, đúng là phải chịu khó suy nghĩ rồi.
Tới ngay cả bản thân Dương Túc Phong cũng chưa nghĩ ra, khi tay trái mình nắm tay Thập Tứ Công chúa, thì tay phải sẽ nên khoác tay ai, người này vốn là Tiêu Tử Phong thì thích hợp nhất, đáng tiếcc Tiêu Tử Phong lại trốn mất, không chịu gặp mình.
Ài, trong một số hoàn cảnh đặc biệt, phúc của người Tề cũng đâu dễ hưởng!
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu