The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 369 : Ngân Xuyên Đạo Sôi Trào (p10)
ương Lê Minh quay đầu lại nhìn, thì ra là Đao Vô Phong dẫn bộ hạ của mình tới tăng viện, nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng, thì sắc mặt lại lập tức trở nên ảm đạm, bời vì hắn cũng phát hiện ra, lục quân đặc chiến đội của Đao Vô Phong cũng chẳng mang quá nhiều đạn dược.
Đối diện với quân đội nước Mã Toa đông nghìn nghìn hung dữ như lang sói, bọn họ tới cũng chỉ là muối bỏ bể, chẳng giải quyết được việc gì.
Quả nhiên Đao Vô Phong cũng đã bắn hết viên đạn cuối cùng, lập tức nhỏ giọng thương lượng với Vương Lê Minh:
- Hay là chúng ta tạm thời rút lui cái đã?
Vương Lê Minh kiên quyết lắc đầu, hắn nhìn đồng hồ, còn vài phút nữa thôi là bộ đội tiếp viện có thể tới nơi rồi, trong mấy phút này, cho dù có phải dùng thân thể máu thịt cũng phải ngăn cản được cuộc tiến công của binh sĩ nước Mã Toa.
Đao Vô Phong chỉ đành lệnh các chiến sĩ của lục quân đặc chiến cũng chuẩn bị sẵn sàng đánh giáp lá cà.
Từ kính thiên lý Địch Căn Tư nhìn thấy trận địa của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đã sắp đổ vỡ đến nơi rồi.
Thiếu tướng Địch Căn Tư tức thì cười lạnh, quân Lam Vũ xong đời rồi, hắn sẽ thành quan quân đầu tiên trên lịch sử nước Mã Toa đánh bại quân Lam Vũ, hắn như nhìn thấy ba ngôi sao sáng chói ở trên vai, cùng với vô số kim tệ và mỹ nữ.
Nhưng nụ cười của hắn chỉ xuất hiện được chưa tới ba giây, thì mặt mày đã lập tức đã trở nên xám xịt, bời vì hắn nhìn thấy một lá cờ sư thứu màu lam đang mau chóng xuất hiện ở phía đằng sau cứ điểm Cẩm Bình Sơn.
Đại quân của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đã tới nơi rồi!
Trong khoảng khắc toàn bộ hi vọng đều tan thành mây khói, thiếu tướng Địch Căn Tư cảm thấy chân tay mình lạnh ngắt.
Khi chưa một kẻ nào kịp phản ứng thì ..
Tạch tạch tạch …
Xịch xịch xịch…
Những âm thanh đã biến mất gần hai tiếng đồng hồ lại một lần nữa vang lên trên cứ điểm Cẩm Sơn Bình, dưới làn mưa bom bão đạn mãnh liệt này, binh sĩ nước Mã Toa chỉ cách trận địa của quân Lam Vũ còn chưa tới năm mét thôi đã bị đánh cho choáng váng.
Trong chớp mắt, một đám đông các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ xuất hiện trước mặt bọn chúng, các loại súng ống với đủ mọi kích cỡ tức thì khai hỏa toàn bộ với tốc độ nhanh nhất.
- Hứa Lộ! Triệu Tinh! Hắc! Lâu lắm rồi không gặp đấy! Ấy, hai tên các ngươi làm cái gì vậy? Rơi xuống nước à, sao toàn thân ướt sũng hết cả thế?
Đao Vô Phong thân ở trong khốn cảnh, không ngờ vẫn hết sức lịch sự chào hỏi hỏi mọi người, những người ta không thèm để ý tới hắn, Đao Vô Phong chỉ đành tự cười tự nói một mình, bàn tay duỗi ra đành thu về.
- Nhớ các ngươi chết đi thôi!
Vương Lê Minh hưng phấn ôm chầm lấy quan chỉ huy của bộ đội tăng viện, người này tất nhiên là Hứa Lộ.
Đến được cứ điểm Cẩm Bình Sơn trước tiên là tiểu đoàn thứ nhất trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, tiểu đoàn trưởng là Phi Mao Thối Hứa Lộ danh tiếng lãnh lừng, chủ lực của hắn là bộ đội nổi danh hành quân thần tốc, đại đội do Triệu Tinh chỉ huy cũng tức tốc tham gia và cuộc chiến.
Một loạt lựu đạn trút xuống, tức thì đem quân đội nước Mã Toa ở trong gang tốc nổ tung toàn bộ, thi thể dày đặc thậm chí còn bị hất văng lên bên trên cứ điểm Cẩm Bình Sơn, do kẻ địch chen lấn quá đông, bọn Triệu Tinh liên tục ném sáu bảy loạt lự đạn mới có thể đàn áp được khí thể của kẻ địch.
- Xéo! Ta không có hứng thú với nam nhân!
Hứa Lộ nghiêng mặt đi, dùng sức đẩy Vương Lê Minh ra, nhưng Vương Lê Minh trong lúc hưng phấn, sức lực rất lớn, ôm siết lấy hắn, làm cho Hứa Lộ chỉ đành xuống giọng cầu xin, Vương Lê Minh mới cười ngây ngốc buông hắn ra.
Lúc này mới phát hiện ra toàn thân minh cũng ướt sũng rồi, mồ hôi ở trên ngực toàn bộ là do từ trên người Hứa Lộ thấm sang.
- Lão Vương, bọn ta phải liều cái mạng này đấy, tối nay mời uống rượu nhé!
Triệu Tinh một bên vừa bóp cò súng tiểu lên, một bên quay đầu lại nói với Vương Lê Minh, kết quả không chú ý bị Đao Vô Phong cướp lấy mất khẩu tiểu liên của hắn, còn thuận tay móc mất mấy băng đạn, sau đó nghênh ngang bỏ đi.
Triêu Tinh trừng mắt nhìn theo bóng lưng của Đao Vô Phong muốn nói gì đó, nhưng tức không nói lên lời, quay đầu lại nhìn Hứa Lộ, kết quả Hứa Lộ chỉ nhún vai một cái, tựa hồ ý nói Đao Vô Phong trước nay là như thế đấy.
Triệu Tinh không làm gì được, chỉ đành trừng mắt nhìn theo bóng lưng Đao Vô Phong như tức giận hỏi, đám lục quân các ngươi toàn bộ là cường đạo hết à?
Đùng đùng đùng…
Bách kích pháo lại một lần nữa thét gào…
Triệu Tinh bị Đao Vô Phong cướp mất lấy súng tiểu liên, nên chỉ đành đi chỉ huy bách kích pháo xạ kích.
Đạn của bác kích pháo rơi vào trong quân đội nước Mã Toa vẫn chỉ có thể khơi lên từng vòng xoáy nho nhỏ, mau chóng bị lấp bằng, nhưng những vòng xoáy này xuất hiện càng lúc càng nhiều, tốc độ xan bằng của quân đội nước Mã Toa cũng dần dầnn giảm sút.
Sau nửa tiếng đồng hồ pháo kích, quân đội nước Mã Toa đã không còn cách nào mau chóng lấy đầy những vòng xoáy này nữa rồi.
- Rút! Rút ! Rút!
Thiếu tướng Địch Căn Tư mặt không còn chút máu nào kêu toáng lên, hắn như cảm thấy tim của mình như muốn vọt ra khỏi lồng ngưc rồi.
Thế nhưng, quân đội nước Mã Toa dưới hỏa lực bao phủ của quân Lam Vũ có muốn rút lui thì cũng đã muộn rồi.
Hỏa pháo của quân Lam Vũ đã hoàn toàn cắt đứt đường lui của binh sĩ nước Mã Toa, những tên binh sĩ nước Mã Toa rút lui cũng giống y như lúc bọn chúng đang tấn công, không ngừng bị bắn hạ.
Thế nhưng đó chưa phải là điều chết người nhất, chết người nhất là cùng với thời gian trôi đi, bộ đội của hải quân lục chiến đội không ngừng trào ra.
Nhân số của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tập trung trên cứ điểm Cẩm Sơn Bình càng lúc càng nhiều, những lá cờ sư thứu màu lam đón gió tung bay kia, làm cho quân đội nước Mã Toa nhìn mà bủn rủn chân tay.
May mắn địa hình hai bên bị kẹp bởi núi của cứ điểm Cẩm Sơn Bình quyết định đại quân của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ chỉ có thể đi qua được nơi này, nếu không bọn họ sớm đã vòng qua đánh bọc hậu quân đội nước Mã Toa, nghiền nát toàn bộ sư đoàn bộ binh số 45 của lục quân nước Mã Toa rồi.
Quan chỉ huy hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ là Trầm Lăng Vân cũng cảm thấy hết sức đáng tiếc vì điều này, nếu không bị hạn chế bởi địa hình, thì sư đoàn bộ binh số 35 của nước Mã Toa định sẵn là không thể chạy nổi rồi. Nhưng hiện giờ chỉ còn nước truy kích thôi.
Bất quá, ông trời dù sao cũng rất công bằng, ông trời chiếu cố cho quân đội nước Mã Toa thì cũng sáng tạo cơ hội cho quân Lam Vũ.
Quân đội nước Mã Toa nếu muốn rút lui, thì phải rút đi từ lưng núi phía bên này, sau đó vượt qua con suối nhỏ ở dưới chân núi, sau đó mới bò qua ngọn núi phía đối diện, rồi mới có thể chạy thoát được từ chỗ hở.
Trong quá trình này, hoàn toàn nằm dưới tầm khống chế của hỏa lực của quân Lam Vũ.
Hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội như vậy được.
Đùng đùng đùng …
Mấy chục khẩu bách kích pháo tiên tục khai hỏa xạ kích, biến ngọn núi phía đối diện trở thành một biển lửa, những tiên binh sĩ nước Mã Toa xoay lưng lại phía hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ bỏ chạy, lũ lượt ngã xuống dưới cơn mưa bom, bị nổ cho tan xương nát thịt.
Quan quân của bọn chúng thì được các tay súng bắn tỉa quân Lam Vũ dùng súng ngắm Già Lan Mã chiếu cố, cũng tên này nối tiếp tên kia ngã xuống.
Binh sĩ nước Mã Toa ở trong tuyệt cảnh, có rất nhiều tên thậm chí dứt khoát không thèm bỏ chạy nữa, đứng nguyên ở một chỗ không nhúc nhích, đợi đạn pháo của quân Lam Vũ xé nát mình cho xong chuyện.
Đây hoàn toàn là cuộc đồ sát một phía, tiếc rằng hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ không cần tù binh, cho nên binh sĩ nước Mã Toa bị nhốt ở trong lồng chỉ có nước chờ chết.
Trầm Lăng Vân nhìn thấy đống thi thể đắp thành đống thành gò ở phía dưới sơn cốc cũng không khỏi lắc đầu, từ khi tham gia quân Lam Vũ cho tới nay, hắn còn chưa từng tận mắt nhìn thấy khung cảnh thảm liệt như thế.
Tên quan quân nước Mã Toa đẩy đám bộ hạ của mình vào khổn cảnh như thế này, quả thực là ngu xuẩn chưa từng có.
Chẳng còn tâm tư để ý tới bộ đội bị hỏa lực của quân Lam Vũ bao phủ nữa, thiếu tướng Địch Căn Tư suất lĩnh số quân đội nước Mã Toa còn sót lại lập tức xoay người bỏ chạy.
Mặc dù bị tổn thất hơn một vạn binh lực, nhưng hắn vẫn còn gần một vạn người nữa, nếu như một vạn người này cũng không giữ lại được, thì chờ đợi sư đoàn bộ binh số 35 đại khái cũng chỉ có vận mệnh triệt tiêu phiên hiệu thôi.
Quân Lam Vũ đuổi sát ở đằng sau.
Triệu Tinh không biết kiếm từ đâu ra một khẩu súng tiểu liên và bảy tám băng đạn, suất lĩnh đại đội Phi Mao Thối nổi danh cầm đầm triển khai truy kích.
Bọn họ dọc theo con đường núi chật hẹp leo xuống dưới, con đường này đã bị máu tươi của binh sĩ quân đội nước Mã Toa thấm ướt làm cho vô cùng trơn trượt,quá trình xuống núi hết sức gian nan, có mấy chiến sĩ quân Lam Vũ không cẩn thận trượt chân ngã xuống, cũng không biết hậu quả ra làm sao.
Triệu Tinh đang muốn nhắc nhở những chiến sĩ khác chú ý, kết quả chính bản thân lơ đễnh cũng được ngồi phi thuyền, cả người trượt xuống dưới chân núi, lao thẳng vào trong đám đông hơn mấy chục binh sĩ nước Mã Toa, cả hắn và những tên binh sĩ nước Mã Toa cùng ngây cả ra nhìn nhau.
Cuối cùng Triệu Tinh phản ứng cũng đủ nhanh, đương nhiên cũng phải nói là đám binh sĩ nước Mã Toa kia đã bị đánh cho xây xẩm mặt mày rồi. Triệu tinh cầm súng tiểu liên quét một vòng tròn xung quanh, bắn hết cả băng đạn rồi, lại rút súng pạc – họoc ra bắn từng tên một.
Đám binh sĩ nước Mã Toa chỉ cách hắn trong gang tấc, chỉ cần có một tên kịp phản ứng lại, vung tay lên cho hắn một đao thôi là đủ cho hắn toi đồi rồi.
Kết quả cuối cùng phát hiện ra mình phí công khẩn trương, bời vì binh sĩ nước Mã Toa ở xung quanh bị quân Lam Vũ đánh cho hoàn toàn mất đi ý thức, linh hồn sớm đã không biến phiêu bồng tới chốn nào rồi, chỉ có tấm thân trần xác thịt là còn ở lại chốn này thôi.
“Mẹ kiếp!” Triệu Tinh nhỏ giọng nguyền rủa, đưa tay xoa mạnh lên mặt, đột nhiên phát hiện ra bản thân bị rơi vào trong một đống thi thể cực lớn, thi thể chất đồng ở bên cạnh gần như đã lấp tới ngực y, còn máu tươi của chúng đã nhuộm đỏ đò ngụy trang của hắn.
Triêu Tinh muốn vùng vẫy thoát ra, nhưng phát hiện ra mình đã lún quá sâu rồi, căn bản không thể nào thoát ra được nữa.
Đám người Hứa Lộ phải dùng gần một tiếng đồng hồ mới tới được bên cạnh Triệu Minh, dùng súng kéo hắn ra ngoài.
Triệu Tinh thờ phì phò từng ngụm lớn, nhìn đống thi thể chất như nui ở bốn xung quanh, cùng với máu tươi đam âm thầm chảy thành từng dòng, không nói lên nổi một lời, đám người Hứa Lộ cũng vô cùng trầm mặc.
May mắn khi lên núi dễ dàng hơn lúc xuống núi rất nhiều, Hứa Lộ và Triệu Tinh suất lĩnh các chiến sĩ gian nan vượt qua vách núi phía bên kia.
Hứa Lộ vô tình quay đầu lại nhìn đám bộ hạ của mình, phát hiện ra quân trang của ai nầy đều đã bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ sậm.
Triệu Tinh được cứu ra, lập tức cùng các chiến sĩ của mình khôi phục bản sắc của bộ đội Phi Mao Thối, mặc dù xuất phát chậm mất mấy tiếng đồng hồ, nhưng bọn họ còn cách địa khu Chu Các tới ba bốn chúng kilomet nữa, vì thể với tốc độ kinh người, bọn họ đã truy đuổi thành công bộ đội của nước Mã Toa.
Hai bên lại bắt đầu triển khải cuộc chiến truy kích và chống truy kích một cách kịch liệt.
Hiên nhiên, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ được tiếp thụ huấn luyện tác chiến ở vùng núi đồi, trong quá trình truy kích tỏ ra mạnh mẽ hơn rất nhiều sư đoàn bộ binh số 35 nước Mã Toa bì bộ đội bình thường chẳng gì đặc sắc.
Binh sĩ của sư đoàn bộ binh số 35 mau chóng từ bỏ cuộc chiến phản truy kích, chỉ chuyên tâm ra sức bỏ chạy.
Mười mấy tiếng đồng hồ truy kích, làm những kẻ may mắn sống sót của sư đoàn bộ binh số 35 lại tổn thất thêm một nửa, bời vì không thể bắt tù binh, cho nên mặc dù có rất nhiều binh sĩ nước Mã Toa giơ cao hai tay đầu hàng, nhưng kết quả vẫn bị các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ nổ súng giết chết không hể do dự.
Địch Căn Tư không thể không thừa nhân, trong những dãy núi nhô lên lõm xuống này của Ngân Xuyên đạo, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ có chuẩn bị từ trước càng thích hợp hoàn cảnh nơi này hơn, dù sao bọn họ cũng đã được tiếp thụ huấn luyện tàn khốc nghiêm ngặt.
Còn quan binh binh sĩ của sư đoàn bộ binh số 35 nước Mã Toa thì không có, thứ bọn chúng có thể dựa dẫm vào, chỉ có đôi chân của mình, cùng với tính mạng của đồng bạn.
Chỉ có đôi chân của mình chạy càng nhanh hơn quân Lam Vũ, mới có hi vọng sống sót.
Chỉ có hi sinh tính mạng của đồng bạn, để bọn chug đi cản đường tiến của quân Lam Vũ, mới có hi vọng sống sót.
Luyện Phong không biết đã chạy đi đâu, cõ lẽ là bị hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ giết chết rồi, cũng có lẽ là nấp vào đâu dó rồi, đám phần tử cốt cán của Xích Luyện giáo này vô cùng giảo hoạt, lại vô cùng quen thuộc địa hình ở nơi này.
Bọn chúng cứ chạy cứ chạy rồi âm thầm rời khỏi đường núi, tìm địa phương ẩn nấp, đợi cho sóng gió qua đi rồi mới lại xuất hiện, dù sao ở trong núi cao rừng thẳm ở Ngân Xuyên đạo, ẩn chưa vô số hang động không một ai biết tới, quân Lam Vũ cũng chẳng có thời gian để đi tìm kiếm từng cái từng cái một.
Bọn chúng lặng lẽ đem lưỡi lê bén nhọn của quân Lam Vũ hoàn toàn gá lên trên người quân đội nước Mã Toa.
Khi Địch Căn Tư liều mình chạy trở về địa khu Chu Các, hắn phát hiện ra bên cạnh mình chỉ còn chưa tới sáu bảy trăm người.
Nhưng hắn còn chưa kịp hít lấy một hơi, thì ở bên ngoài đang truyền tới tiếng súng nổ mãnh liệt, quân Lam Vũ đã đuổi tới sát sau đít hắn rồi, cuộc chiến kịch liệt ở địa khu Chu Các đã triển khai.
Quân Xích Luyện đồn trú ở nơi này trong chớp mắt đã bị đánh cho tan tác, lũ lượt kéo nhau chạy tử tán, Địch Căn Tư cũng không cần suy nghĩ, cưỡi lên chiến mã của mình chạy mất tâm mất tích.
Còn về phân sư đoàn bộ binh số 35 có bị thủ tiêu phiên hiệu hay không, thì đã không còn là vẫn đề hắn cần quan tâm nữa.
Ngày mùng 6 tháng 4 năm 1731 thiên nguyên, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tới được địa khu Chu Các.
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu