It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 358: Mạc Lạp Tạp Biến Mất (phần 11)
ạm đội thứ nhất hải quân quân Lam Vũ thi hành pháo kích kỳ hạn hai ngày đối với Tắc Ban, phá hủy đại bộ phận công trình kiến trúc và tất cả các trang thiết bị của bến tàu, sau đó nghênh ngang bỏ đi.
Do khi pháo kích là ban đêm, hơn nữa hạm đội Tô Chẩm Thư phụ trách hộ tống đội thuyền vận chuyển cũng không kìm được chân tay ngứa ngáy, tham dự vào cuộc pháo kích, bời thế, lần pháo kích này mặc dù mục tiêu được lựa chọn không có nhiều nhân khẩu như Mạc Lạc Tạp, nhưng lại tạo thành thương vong về người và tài sản cho nước Mã Toa lại còn lớn hơn so với Mạc Lạc Tạp.
Căn cứ vào thống kê sơ bộ, trong lần thi hành pháo kích này thành Tắc Ban đã tổn thất vượt quá tám mươi vạn người, ngoài ra còn có gần một trăm vạn người còn đang mất tích.
Bời vì lúc đó pháo kích là vào giữa đêm, rất nhiều cư dân bị chôn sống ngay tại chỗ trong lúc ngủ, cẳ bản không thể nào thống kê được thương vong, nên chỉ đành liệt vào danh sách mất tích.
Căn cứ vào thống kế của nhân viên cứu viện, trong một trăm vạn người mất tích này, ít nhất phải có chừng bảy mươi vạn người đã chu du dưới suối vàng, cho nên lần pháo kích Tắc Ban này nào thành thương vong về nhâm viên ít nhất phải đạt tới chừng một trăm năm mươi vạn người.
Nước Mã Toa lại một lần nữa phẫn nộ, toàn bộ báo chí thế giới An Lạp Tạp Lạp lại một lần nữa sôi trào, cái tên Dương Túc Phong gần như chiếm cứ một phần sáu của mỗi một bài báo được phát ra, mà hình vẽ bêu xấu y cũng có ở khắp mọi nơi, có một số hình vẽ thậm chí tới ngay cả ban ngành tình báo cũng không dám đưa tới trước mặt Dương Túc Phong, sợ rằng y không kiềm chế được mà phun ra máu ngay tại chỗ.
Nước Y Lan và nước Nhược Lan cũng cảm thấy tình thế không ổn, hải quân quân Lam Vũ nếu như có thể nam hạ địa phương xa xôi như Tắc Ban, nói không chừng bọn chúng hôm nào đó cũng sẽ xuất hiện ở bờ biển của nước Y Lan và nước Nhược Lan, tiến hành pháo kích đối với thành thị ven biển của bọn họ.
Dương Túc Phong hủy diệt một thành Mạc Lạc Tạp còn không đủ, còn hủy diệt cả Tắc Ban, y có tiếp tục hủy diệt nữa hay không, thì không ai biết được.
Nước Y Lan dẫn đầu bí mật suy tính lập ra kế hoạch sơ tán Niết La Tây Kinh.
Niết La Tây Kinh chính là thành thị lớn nhất của nước Y Lan, nhân khẩu thường trú đạt tới hơn hai trăm vạn, nhân khẩu cư trú vào ban đêm tới hơn ba trăm vạn, cả tòa thành thị mặc dù cách xa tiền tuyến của quân Lam Vũ, nhưng cả tòa thành thị lại ở bên biển rộng, hơn nữa, hoàng cung của nước Ý Lan ở ngay trong tầm bắn của đại phảo hải quân quân Lam Vũ, cho nên cần phải chuẩn bị sẵn sàng trước.
Còn nước Nhược Lan cũng bí mật lập ra kế hoạch sơ tán liên quan tới ven bờ vịnh Kim Lan, vùng đất này tập trung hơn bốn mươi phần trăm nhân khẩu của nước Nhược Lan, tập trung trên sáu mươi phần trăm tài phú của nước Nhược Lan. Một khi bị hải quân quân Lam Vũ phá hủy, sự đả kích đối với nước Nhược Lan chẳng nghĩ cũng thấy.
Vì quá độ khẩn trương cho vùng đất này, hoàng đế Nạp Lan Minh Huy của nước Nhược Lan ủy phái cô con gái cưng của mình là tiểu thư Nạp Lan Nhược Lan tự mình đi tới nơi đó, phụ trách công tác phòng hộ và di dời ở vùng đất đó.
Do có quá nhiều thành thị ven biển cầng phải sơ tán, rất nhiều xí nghiệp công xưởng cần phải di dời, từ sau tháng chín năm 1730 nước Mã Toa đã rơi vào hỗn loạn cực kỳ lớn, tất cả sản xuất và mậu dịch của những thành thị ven biển cơ bản là ngưng trệ toàn bộ.
Vũ Văn Tiêu Tương mặc dù tranh thủ cho nước Mã Toa được thời gian một năm, nhưng thời gian một năm này vừa vặn đủ để cho nước Mã Toa dùng để di chuyển công nghiệp của thành thị ven biển, trình độ kinh tế ở trong nước hoàn toàn không được tăng thêm, ngược lại còn có chút giảm sút, nhất là sản xuất chiến đấu hạm ở bờ biển phía đông, đã bị ép vứt bỏ giữa đường.
Ngõa Luân Tây Á là tòa thành thị lớn thứ hai của nước Mã Toa, con nằm ở phía bắc của Mạc Lạc Tạp, người dân nước Mã Toa không thể nào tin được vì sao hải quân quân Lam Vũ lại buông tha cho mình, nhưng bọn chúng cũng cảm thấy được sự nguy hiểm khác thường trong đó.
Cho nên không tới hai tuần sau khi thống báo di dời được phát ra, tất cả hai trăm tám mươi vạn cư dân của tòa thành thị này, đã toàn bộ đường di dời xong, chỉ để lại toàn thành thị trống không, cảnh tượng đó so với đống đổ nát của Mạc Lạc Lạp còn đáng sợ hơn.
Thế nhưng, con người thì có thể di chuyển song trang thiết bị ở trên cửa càng lại không đuợc di dời.
Ngõa Luân Tây Á cũng là một trong số cửa cảng lớn nhất của nước Mã Toa, có trang thiết bị rất tốt, đối diện với sự uy hiếp của hải quân quân Lam Vũ, người nước Mã Toa tiến thoái lưỡng nan, vừa muốn hủy diệt đi những số trang thiết bị này, nhưng lại không nỡ, vạn nhất khi nào đó bản thân còn phải dùng đến, nhưng không hủy đi ư? Lại có khả năng sẽ tặng không cho quân Lam Vũ.
Cuối cùng chẳng còn cách nào khác, người nước Mã Toa vẫn quyết định phá hủy những trang thiết bị này đi, đem địa phương ở gần bờ biển hoàn toàn biết thành đống đổ nát.
Nhưng đây còn chưa phải là điều làm cho nước Mã Toa đau đầu nhất.
Nước Mã Toa đau đầu nhất vẫn là sau khi pháo kích, hạm đội cướp bóc do quân Lam Vũ tổ chức.
Ở phía đằng sau hải quân quân Lam Vũ, còn đi theo rất nhiều hạm đội cướp bóc do quân Lam Vũ tổ chức, mục đích duy nhất của bọn chúng là cướp bóc, cướp bóc thương thuyền của nước Mã Toa, cướp bóc thành thị ven biển của nước Mã Toa.
Thương thuyền qua lại giữa đảo Lữ Tống và nước Mã Toa bị cướp sạch toàn bộ, tới ngay cả Ngõa Luân Tây Á cũng bị cướp bóc, những tòa thành thị nhỏ cửa cảng nhỏ thì càng không cần phải nhắc tới nữa, quả thực có phòng bị cũng không được.
Đem so với tổn thất do hải quân quân Lam Vũ tạo thành, thì hạm đội cướp bóc càng tỏ ra dã man hơn trực tiếp hơn, hơn nữa càng thêm khát máu.
Hạm đội cướp bóc chẳng những cướp lấy tài nguyên tài phú, thậm chí còn cướp cả tài nguyên nhân khẩu, nhất là những nữ nhân trẻ tuổi, gần như là bị cướp đi sạch sẽ, những thủy thủ của hạm đội cướp bóc, đã hoàn toàn trở thành hải tặc, mỗi một lần lên bờ, đều sẽ tạo thành sự hủy hoại không thể nào tưởng tượng cho khu vực phụ cận, hơn nữa số lượng của bọn họ thực sự là quá nhiều, quân đội ven ben nước Mã Toa căn bản không thể ứng phó được.
Vào cả tháng chín, toàn bộ tuyến bờ biển của nước Mã Toa từ Ngõa Luân Tây Á cho tới Tắc Ban đều bị hạm đội cướp bóc tập kích và cướp phá, địa phương mà hạm đội cướp bóc đi qua, đều trở thành một đống tan hoang, tất cả vật tư có giá trị đều bị cướp sạch sành sanh, tất cả nhân khẩu có thể mang đi đều bị mang đi hết, chỉ cần hơi chống cự một chút là có kết quả thây chất đầy đồng ngay, đầu người bị bọn họ chém xuống, treo ở khắp mọi nơi.
Thu hoạch cực lớn của hạm đội cướp bóc, đã kích thích cực lớn những thương đoàn mậu dịch của địa khu Cách Lai Mỹ và La Ni Tây Á, rất nhiều thương đoàn mậu dịch không tham gia cướp bóc đều tầm hối hận không thôi, lũ lượt tổ chức hạm đội cướp bóc của mình, ùn ùn nhảo bổ vào tuyến bờ biển của nước Mã Toa.
Mặc dù Dương Túc Phong lòng dạ đen tối thừa cơ nâng giá của tư lược chứng lên gấp mười lần, nhưng vào tháng mười vẫn cứ bán được hơn năm trăm bản tư lược chứng, thu nhập đạt tới năm ngàn vạn kim tệ.
Tức thì, hạm đội cướp bóc cứ như cá diếc vượt sông, giống như một bày sói đói khát nhào bổ vào nước Mã Toa.
Vì để thật mau chóng thu hồi lại được vốn liếng của tư lược chứng, hạm đội cướp bóc không chút kiêng dè thi hành sự đồ sát đẫm máu đối với thương thuyền nước Mã Toa qua lại, không ngừng tập kích thành thị ven biển của nước Mã Toa, thậm chí có mấy hạm đội cướp bóc liên hợp lại với nhau, công kích một số thành thị tương đối lớn một chút, cấp cho quân đội nước Mã Toa tạo thành cảm giác thần hồn nát thần tính.
Vận chuyển đường biển và ven biển của nước Mã Toa trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, đã gần như sụp đổ hoàn toàn, tất cả các bến tàu và thiết bị cửa cảng ở ven biển, hoặc là tự mình phá hỏng, hoặc là bị hạm đội cướp bóc cướp đi, không còn lại chút gì.
Liên hệ giữa mẫu quốc Mã Toa và đảo Lữ Tống hoàn toàn bị cắt đứt, đảo Lữ Tống thực sự trở thành tuyệt địa cô độc giữa biển.
Hoàng đế nước Mã Toa là Vũ Văn Chấn Thiên xưa nay không chịu thua kém người khác, phảng phất như trong một đêm già đi năm mươi tuổi, cuối cùng đã hồi phục lại diện mào chân thật chín mươi tuổi của mình. Mỗi một cao tầng của nước Mã Toa, đều hận không thể bắt lấy Dương Túc Phong để lăng trì xử tử, nhưng bọn chúng không thể làm được gì.
Chiến tranh đã đánh tới nước này, thì mỗi một người đều điên cuồng rồi, quân đội nước Mã Toa cũng triển khai sự báo thù đẫm máu, bọn chúng không thể đem cơn giận phát tiết lên người quân Lam Vũ, lại đem cơn giận phát tiết lên người đế quốc Đường Xuyên.
Ở trong địa khu quân đội nước Mã Toa khống chế, quân đội nước Mã Toa cũng đại khai sát giới, trong thời gian một tháng ngắn ngủi, quân đội nước Mã Toa cũng đồ sát hơn một trăm vạn cư dân đế quốc Đường Xuyên, vì thế lại một lần nữa khơi lên làn sóng nạn dân cực lớn, để tìm đường sống, những nạn dân này đều ồ ạt tràn vào Kim Xuyên đạo do quân Lam Vũ khống chế.
Dương Túc Phong hạ lệnh đón hết những người đi tới.
Triều đình đế quốc Đường Xuyên công khai chỉ trích Dương Túc Phong hạ lệnh pháo kích Mạc Lạc Lạp, mới tạo thành chuyện quân đội nước Mã Toa đồ sát lượng lớn bình dân của đế quốc Đường Xuyên, còn Dương Túc Phong thì công khai chỉ trích triều đình đế quốc không có năng lực bảo vệ dân chúng của mình, không xứng đáng làm một chính phủ hợp cách.
Đầu tháng mười, triều đình đế quốc Đường Xuyên tuyên bố cắt đứt toàn bộ liên hệ với quân Lam Vũ. Để đáp trả, quân Lam Vũ cũng tuyên bố cắt đứt toàn bộ quan hệ với triều đình đế quốc, hai bên đã đi tới bên bờ chính thức quyết liệt.
- ***! Thập Tứ sao lại có thể có loại phụ thân như thế này …
Ở trong lùm cỏ kín đáo nào đó ở ven hồ Mạc Sầu của Linh Thọ phủ, Dương Túc Phong nhỏ giọng lầu bầu, sau đó quen đường thuộc lối cởi bỏ y phục của Phượng Lam Vũ vương hậu Y Lệ Nạp …
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu