Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 326: Ai Là Vua Lục Chiến? (thượng) (phần 1)
gày 18 tháng 12 năm 1729 thiên nguyên, ngày lành, hợp xuất hành.
Ngày hôm ấy, hoàng đế Đường Minh chí tôn của đế quốc Đường Xuyên chính thức hạ thánh chỉ, công khai tuyên bố thập tứ công chúa Đường Thanh Tư xuất hành tới địa khu Mỹ Ni Tư, đồng thời sẽ lên đường vào ngày hôm đó, phụ trách hộ tống công chúa tới địa khu Mỹ Ni Tư, chính là trung tướng Điệp Phong Vũ tuổi trẻ đắc chí của đế quốc Đường Xuyên, cùng với hai nghìn bốn trăm quan binh tỉ mỉ chọn ra của sư đoàn 27 quân trung ương quân đội đế quốc Đường Xuyên, nhân viên tùy tùng bao gồm sứ giả Mễ Nặc Tư Lương Cách của quân Lam Vũ, còn có đám tham mưu quân sự Tri Thu tùy tùng của Mễ Nặc Tư Lương Cách. Ngoài ra trong một góc khuất bí mật nào đó, còn có năm đội viên hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đồng đội của Vũ Văn Nghiệt cùng trở về địa khu Mỹ Ni Tư.
Mễ Nặc Tư Lương Cách tới giờ cũng không biết đám người Vũ Văn Nghiệt từ Y Lệ Nạp bí mật tiến vào đế quốc Đường Xuyên, hoạt động bí mật ở phía bắc đế quốc Đường Xuyên thời gian hơn nửa tháng, rốt cuộc là chấp hành loại nhiệm vụ gì ở nơi đó. Mặc dù rất tò mò, bất quá ông ta cũng rất hiểu quy củ, nên chưa hề hỏi tới. Đám người Vũ Văn Nghiệt cũng không hề thay thường phục, mà là vũ trang đầy đủ co mình trong một cỗ xe ngựa cực lớn, lặng lẽ lau chùi súng ống của mình, chỉ có Tri Thu mới có thể tiếp xúc mặt đối mặt với bọn họ.
Ba giờ chiều ngày hôm đó, xa giá của thập tứ công chúa rời khỏi Vị Ương cung của kinh đô Ni Lạc Thần, đi ra ngoài mười dặm cửa đông kinh đô Ni Lạc Thần rồi dừng lại. Nơi này hẳn đều là chỗ quan viên rời kinh cử hành nghi thức cáo biệt, cho dù là công chúa cao quý cũng không ngoại lệ, chỉ có điều, nghi thức cáo biệt lần này vô cùng long trọng. Hoàng đế Đường Minh tự mình tiến hành chủ trì nghi thức. Tham dự tiễn chân còn có đám người Minh Sơn Quế và Đường Lan, sau một hồi diễn thuyết hoa mỹ sục sôi ý chí kích động nhân tâm nhưng hoàn toàn thoát ly thực tế kết thúc, đội ngũ đi tới địa khu Mỹ Ni Tư chính thức bước lên cuộc hành trình xa xôi.
Trên nghi thức tiễn biệt, thập tứ công chúa cuối cùng không mang khăn che mặt nữa, mà lộ ra khuôn mặt thực sự. Dưới ánh mắt chăm chú của bao nhiêu người, nàng tỏ ra trấn tĩnh tự nhiên, rộng rãi đúng mực, vừa có sự yếu ớt thẹn thùng cố hữu của thiếu nữ, nhưng cũng có sự trấn tĩnh và kiên cường mà thiếu nữ bình thường không thể có.
Rất nhiều người có mặt tại đó, rất lâu sau còn nhớ kỹ sự lộng lẫy của thập tứ công chúa khi khoan thai từ trên xe ngựa đi xuống.
Dưới ánh nắng mặt trời ấm áp mà nhu hòa của buổi chiều, thập tứ công chúa tay vịn vào phụ thân, thong thả đi tới như một cánh hoa hồng mềm mại xinh tươi rực rỡ, một đôi mắt to long lanh sâu thẳm, thanh thuần như ảo mộng, phát ra ánh hào quang trong mát mà điềm tĩnh. Một chiếc mũi ngọc nhỏ xinh hoạt bát, thon thon thẳng tắp, thể hiện sự cứng cỏi trong nội tâm của nàng. Chiếc miệng nhỏ đỏ tươi như anh đào, cánh môi khép hờ, hơi thở như hoa lan, má đào với đường nét thanh thoát ưu mỹ tú lệ thoát trần, trắng không một chút tỳ vết, da dẻ trắng muốt như phát sáng, mềm mại mịn màng như cánh hoa mới nở. Chỉ nhìn một cái thôi đã làm người ta tim đập thình thịch, không sao quên nổi, nhìn thêm vài lượt làm người ta hoa mắt chóng mặt, tâm linh dao động, không dám nhìn thêm nữa. Chẳng trách mà nàng cho dù quanh năm sinh hoạt trong thâm cung, cũng lưu lại tên mình ở trên Giang Sơn Tuyệt Sắc bảng, đúng là hoàn toàn không hổ danh.
Cũng có lẽ là cảm thấy thập tứ công chúa quá đẹp, rất nhiều quan viên ở đây đột nhiên đều cảm thấy rất hối hận, vì sao phải đem một nhân vật mỹ nhân như vậy tới địa khu Mỹ Ni Tư, đưa vào trong lòng Dương Túc Phong chứ? Đó hoàn toàn là chuyện đem hoa tươi cắm lên bãi *** trâu mà! Nhất là những thanh niên tài tuấn có may mắn được tham gia nghi thức tiễn biệt, lại càng cảm thấy lòng như dao cắt, khó có thể kiềm chế được, chỉ đáng tiếc, hiện giờ cho dù có hối hận cũng không còn kịp nữa rồi, cái lão già giảo hoạt đáng ghét tới từ địa khu Mỹ Ni Tư đã như một con ruồi quấn lấy xung quanh thập tứ công chúa.
Sau nghi thức cáo biệt, thập tứ công chúa rưng rưng nước mắt bước lên hành trình xa xôi.
Có thể nhìn ra rõ ràng tâm tình tràn ngập phản cảm đối với nhiệm vụ hộ tống lần này của Điệp Phong Vũ, nhất là sau khi biết được người kiến nghị tuyển chọn mình để đảm nhậm nhiệm vụ sứ giả hộ hoa chính là Mễ Nặc Tư Lương Cách, nàng lập tức cảm giác được sự báo thù âm hiểm không chút vết tích tới từ đối phương, làm nàng cảm thấy tiền đồ thành một mảng đen tối. Nàng muốn phản kháng, muốn đem cái nhiệm vụ này chối bỏ, nàng tới bộ quân vụ khóc lóc làm loạn, nhưng Đường Lan trốn tránh không gặp, nàng lại tới phủ của Minh Sơn Quế gây chuyện, nhưng cũng không có kết quả. Trong cơn tức giận, thậm chí nàng không ngại thể hiện tâm tình nóng nảy của mình trước mặt Đường Minh, nhưng Đường Minh thủy chung cũng không chịu sửa lời, nàng chỉ đành bất đắc dĩ theo đội ngũ bước lên chặng hành trình, đi tới vận mệnh mù mịt của mình.
Thế mà tổng chỉ huy phụ trách chuyến đi tới địa khu Mỹ Ni Tư của thập tứ công chúa này lại chẳng phải là Điệp Phong Vũ, mà là đại thần ngoại giao Đường Tư. Đường Tư cũng chẳng muốn tới địa khu Mỹ Ni Tư chạm mặt Dương Túc Phong nữa, hắn càng ngày càng cảm thấy sự nhỏ bé của mình trước mặt Dương Túc Phong, chuyện nhiều lần ám toán Dương Túc Phong trước kia càng ngày càng rõ ràng. Hắn cảm thấy Dương Túc Phong có thể chèn ép mình bất kỳ lúc nào, đem mình tiễn xuống tầng địa ngục sâu nhất, nhất là hắn biết được bí mật sâu xa nhất của Dương Túc Phong, điều này càng làm hắn ăn không ngon ngủ không yên, chỉ muốn vĩnh viễn không phải gặp mặt Dương Túc Phong nữa, nhưng dưới mệnh lệnh của Đường Minh, hắn không thể không chấp hành, mang khuôn mặt đưa đám bước lên cuộc hành trình.
Chẳng hẹn mà tâm tình của hai quan viên đế quốc cấp bậc cao nhất trong nhân viên đồng hành đều tràn đầy bất mãn đối với chuyến đi tới địa khu Mỹ Ni Tư lần này. Nhưng không còn cách nào khác ngoài chấp hành, dưới sự ảnh hưởng của loại tâm tình này, động tác của tất cả mọi người trở nên tiêu cực rất nhiều. Đường Tư mỗi ngày chỉ chú ý tới tình hình quân địch xung quanh, sau đó thuận miệng hỏi thời tiết mấy hôm sau, Điệp Phong Vũ cũng cả ngày co mình ở trong đội ngũ cảnh vệ, cùng các quan quân sư đoàn của mình nghiên cứu bản đồ quân sự. Nhưng nội dung nghiên cứu lại chẳng phải là chuyện có thể gặp phải quân đội Mã Toa trên chặng đường đi, mà là tình hình quân sự phụ cận Vĩnh Thanh phủ, tựa hồ mặc dù nàng đã rời khỏi tiền tuyến, nhưng trái tim vẫn còn vương vấn không chịu rời nơi đó.
May mắn là thái giám tùy thân của thập tứ công chúa, cái lão già có ngoại hiệu gọi là Đông Phương Bất Bại kia mặc dù nhìn bề ngoài thì luôn u ám, giống như một con rắn độc đang thè lưỡi ra, nhìn qua thì rất khó chung sống, nhưng trên thực tế nói chuyện lại rất ôn hòa, hơn nữa đối với những loại chuyện như ăn ở nghỉ ngơi đều vô cùng quen thuộc, có ông ta chỉ điểm và giao lưu, cả đội ngũ mới có thể thuận lợi rời khỏi kinh đô Ni Lạc Thần.
Cả chặng đường qua biên cảnh vượt thành thị, tới biên cảnh Long Xuyên đạo đều chẳng gặp nguy hiểm gì, quân đội nước Mã Toa còn chưa có năng lực xuất hiện ở phía đông Long Xuyên đạo, đế quốc Đường Xuyên cũng bố trí không ít bộ đội phòng vệ ở nơi này. Nhưng sau khi tiến vào Phương Xuyên đạo, thì tình hình quân địch đã nghiêm trọng hơn nhiều, nơi này chính là chiến tuyến quân đội nước Mã Toa và đế quốc Đường Xuyên giằng co không dứt, bất kể lúc nào cũng có thể xuất hiện quân đội nước Mã Toa, làm không khí của đội ngũ đưa chân công chúa tức thì bắt đầu trở nên căng thẳng, nhất là đội ngũ cảnh vệ do Điệp Phong Vũ phụ trách chỉ huy, nàng không thể không bắt đầu nghiên cứu địa đồ quân sự Phương Xuyên đạo.
Cả Phương Xuyên đạo đều đang chiến đấu dữ dội, chiến tuyến thay đổi chóng mặt, Điệp Phong Vũ cũng không biết tình hình chiến đấu cụ thể ở nơi này.
Ở một dải Bảo Ứng phủ, quân đội đế quốc Đường Xuyên và quân đội nước Mã Toa qua qua lại lại, triển khai cuộc chiến giằng co kịch liệt. Quân đội tham chiến của phương diện đế quốc Đường Xuyên chủ yếu là quân đoàn Thượng Quan Tích Huyết, ở tuyến trên cùng chính là sư đoàn 12 quan trung ương do thiếu tướng Tiết Bối Nhĩ chỉ huy. Còn phương diện quân đội nước Mã Toa thì tham chiến chính là chủ lực quân đoàn Vũ Văn Phân Phương vang danh bên tai, ở tuyến trên cùng chính là sư đoàn bộ binh thứ 14 do thiếu tướng Bách Kết Liệt chỉ huy.
Do trong chiến đấu ở một năm trước quân đội đế quốc Đường Xuyên gần như là cứ đánh là bại, tổn thất đại bộ phận binh sĩ tinh nhuệ, sĩ khí cũng không ngừng giảm sút. Vật tư và vũ khí trang bị tấn công cũng thiếu hụt nghiêm trọng, cho nên ở tiền tuyến Bảo Ứng phủ, cục diện của quân đội Đường Xuyên cũng làm người ta vô cùng lo lắng, nhìn từ trên bản đồ, quân đội Đường Xuyên còn có thể duy trì một chiến tuyến đông tây cân bằng ở Phương Xuyên đạo, nhưng cùng với chủ lực của quân đội nước Mã Toa lục tục chuyển tới nơi này, thì chiến tuyến này rốt cuộc có thể duy trì được bao lâu thì không ai có thể biết được.
Bảo Ứng phủ đã bị quân đội nước Mã Toa công chiếm vào hai tháng trước đó, nhưng hơn mười ngày sau lại bị quân đoàn Thượng Quan Tích Huyết của quân đội Đường Xuyên liên hợp với Long gia quân cùng thu phục lại, song phương triển khai chiến đấu kịch liệt ở Bảo Ứng phủ, đem cả toà thành thị này phá thành một đống đổ nát, bất kể là phía nào cũng thây chất đầy đồng, thương vọng thảm trọng. Sau trận kịch chiến, trên đường phố chất đống thi thể ngổn ngang, cho dù còn cách Bảo Ứng phủ hơn mười dặm đường đi, nhưng đội ngũ hộ tống thập tứ công chúa đã ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc, làm người ta thiếu chút nữa nghẹt thở, trên bầu trời tựa hồ cũng giăng đầy khói mù đen kìn kịt, người có kinh nghiệm đều biết rằng, đó là do đốt thi thể mà sinh ra. Khi thi thể ở chiến trường vựot quá một số lượng nhất định, khi không thể kịp thời chôn lấp, quá nửa là chọn lấy biện pháp thiêu hủy tập thể để xử lý.
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu