I've never known any trouble that an hour's reading didn't assuage.

Charles de Secondat, Baron de la Brède et de Montesquieu, Pensées Diverses

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 318: Y Ba Đan (thượng) (phần 1)
hiên nguyên năm 1729 ngày 24 tháng 10, vương quốc Lỗ Ni Lợi Á, Y Ba Đan.
Y Ba Đan vào độ cuối mùa thu quả là vô cùng tươi đẹp, thành phố ngụ trên vùng cao nguyên bằng phẳng này, hàng năm cứ vào độ này mới có cơ hội phơi bày ra vẻ đẹp lạ lùng của mình. Vùng đất này tọa lạc ở vùng cao nguyên, cao hơn mực nước biển quá hai ngàn thước, khí hậu so với địa khu bình nguyên Ngao Đức Tát buổi tối tháng một tháng hai còn lạnh hơn, đương lúc các vùng địa khu khác cùng thuộc vương quốc Lỗ Ni Lợi Á đâu đâu cũng thấy cây cối gai góc tiêu điều xơ xác, gió thu hiu quạnh, khắp nơi bao trùm một vẻ tiêu điều, thì rừng phong ở Y Ba Đan lại đương độ xuân thì, đỏ rực lên như thắp lửa, sáng lạn như ráng chiều, y hệt đang có một ngọn lửa đang lan tỏa.
Thành trì Y Ba Đan vừa cao lớn vừa cổ kính dưới sự bao phủ tầng tầng lớp lớp như mây của rừng phong đang vào độ, vẻ đẹp thâm trầm cổ kính của tòa thành cổ đối lập với vẻ tươi sáng của rừng lá đỏ, như thể có một tòa lâu đài cổ tích rêu phong đang lấp ló trong muôn vàn sắc lá đỏ tươi, tạo nên một bức tranh thủy mặc vô cùng nên thơ. Nếu như là năm này, thì khắp nơi ở Y Ba Đan đã tấp nập du khách đổ về như mắc cửi, say mê thưởng thức vẻ đẹp của lá phong. Song, năm nay cũng vào độ này, không những Y Ba Đan không có lấy một du khách, mà ngay cả cư dân trong thành cũng bắt đầu dọn đi hết cả.
Tất thảy những chuyện này có nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì sắc xanh cờ hiệu sư thứu của quân Lam Vũ đã bắt đầu tung bay xen lẫn giữa muôn trùng lá đỏ bên bờ thành trì Y Ba Đan. Đội hải quân lục chiến Quân Lam Vũ đã đóng ở trại An Doanh Trát trên một ngọn núi cách Y Ba Đan chưa đầy 3 km về phía Nam, chuẩn bị tiến công Y Ba Đan. Phía trước trọng điểm Lạc Lạp phô bày pháo hỏa sáng lóa che lấp cả mặt trăng mặt trời, khí thế kinh thiên động địa, bọn binh lính Lỗ Ni bị dọa cho chết khiếp không khỏi chưa đánh mà run, tự động kẻ này truyền tai đứa kia, một đồn mười, mười đồn trăm, đã sớm khiến cho mỗi tên lính Lỗ Ni lúc đối diện quân Lam Vũ đều không tự chủ được bản thân, tim đập chân run, không dám nhìn thẳng.
Bởi vì tọa lạc rất cao so với mực nước biển, địa thế lại hiểm yếu, Y Ba Đan địa khu không thể không tránh khỏi trở thành môn hộ phía Tây Nam của vương quốc Lỗ Ni Lợi Á, bảo vệ cho bình nguyên địa khu ở trung tâm vương quốc Lỗ Ni Lợi Á, có người thậm chí đem nó xưng tụng là trọng điểm Y Ba Đan. Kéo theo sự đổ bộ của quân Lam Vũ tại cảng Lỗ Đạt. trọng điểm Y Ba Đan mùi vị không thể tránh khỏi lại càng thêm phần nồng nặc, một số lượng lớn quân đội Lỗ Ni đã bắt đầu được triệu tập đến nơi này, chuẩn bị tương tự ở trọng điểm Lạc Lạp ngăn trở bước tiến của quân Lam Vũ. Vào lúc đội hải quân lục chiến của quân Lam Vũ đang hướng về Y Ba Đan địa khu xuất phát, Khắc Lai Mỗ bèn hạ lệnh cho bộ đội tăng viện cho Y Ba Đan cũng lục tục kéo đến nơi này, biến Y Ba Đan thành một tòa binh thành to lớn.
Căn cứ vào tin tình báo thể hiện, Y Ba Đan địa khu trước mắt đã tụ tập ước chừng bảy vạn quân của quân đội vương quốc Lỗ Ni Lợi Á, trong có binh đoàn cơ động của tư lệnh Duy Thác Lý Áo của vương quốc Lỗ Ni Lợi Á đã tới Y Ba Đan, tiếp quản nhiệm vụ chỉ huy quân sự nơi này. Thực tế thì quân Lam Vũ mới nắm quyền lực nhiếp chính, Duy Thác Lý Áo còn đang cố gắng tranh thủ đưa càng nhiều viện binh càng tốt tới Y Ba Đan. Rốt cục, cho dù quân Lam Vũ tại phương bắc cũng đang ở thế kéo tới ào ào, nhưng Dương Túc Phong lại đang trước mặt Y Ba Đan.
Cho tới thời điểm này, không còn có người dám coi thường Dương Túc Phong, cho dù là báo lá cải của đế quốc Đường Xuyên có đua nhau đưa tin châm biếm hắn không đáng một đồng. Một chữ không biết, ra vẻ tài giỏi, lại hám công to, không dùng được, nhưng đối với vương quốc Lỗ Ni Lợi Á mà nói. Ngược lại hoàn toàn cảm thấy rõ rệt khí thế uy hiếp làm cho mất nước toát ra từ con người hắn. Lỗ Ni Lợi Á tuyệt đối không muốn chấp nhận vận mệnh mất nước, cho dù là còn sót lại một kẻ cuối cùng, một giọt máu cuối cùng. Một mảnh lương thực cuối cùng, bọn họ cũng phải cùng quân Lam Vũ chống lại đến cùng.
Song, đối với tổng đốc Đa Mễ Nhĩ Khắc của Y Ba Đan địa khu mà nói, hắn cảm giác được trận chiến tranh này quả thực là cực kỳ vô nghĩa, hơn nữa chẳng mảy may lo lắng. Hắn cực kỳ chán ghét cái danh xưng trọng điểm này, mỗi khi báo chí đem Y Ba Đan gọi thành trọng điểm, hắn đều nổi giận đùng đùng, phẫn nộ trách cứ, bởi vì theo như hắn xét thấy. Trọng điểm chính là ý nghĩa chiến tranh, ý nghĩa người chết, ý nghĩa kinh tế cùng tài phú chịu thật lớn tổn thất, nhất là sau khi trọng điểm Lạc Lạp ở phương bắc bị quân Lam Vũ phá được, hắn lại càng thêm kiêng kị cái danh xưng xúi quẩy trọng điểm.
Đa Mễ Nhĩ Khắc, là một nhân vật kinh tế điển hình, hắn không thích chiến tranh, cũng không nguyện ý gia nhập chiến tranh, hắn chỉ muốn cặm cụi làm sao cho phát triển thật tốt nền kinh tế nông nghiệp của mình, giống như vương quốc Cách Lai Mỹ ở bên kia bờ biển, bình tĩnh phát triển kinh tế, chậm rãi tích lũy tài phú cho chính mình.
Song, bất luận Đa Mễ Nhĩ Khắc có không cam tâm tình nguyện như thế nào, thì trên thực tế, chiến tranh đã từng bước tới gần sát Y Ba Đan. Đội hải quân lục chiến của quân Lam Vũ đã tới gần thành trì của Y Ba Đan lắm rồi, mà quân đội của vương quốc Lỗ Ni Lợi Á cũng tập trung ngày càng nhiều đến Y Ba Đan địa khu, thậm chí ngay cả một vạn quân cấm vệ quân tinh nhuệ của vương quốc cũng đều đã được điều tới, tham dự vào nhiệm vụ phòng ngự cho Y Ba Đan.
Từ bức thành tường cao vời vợi của Y Ba Đan nhìn xuống, trong lòng Đa Ni Mễ Khắc rối như mớ tơ vò, còn có tâm phúc của hắn là đội trưởng đội quân số hiệu 36 của vương quốc Lỗ Ni Lợi Á là Tùng Đức Khuê Tư Đặc, cũng đều cảm thấy trong lòng nặng nề như đeo đá, sắc mặt vô cùng u ám. Đối với chiến tranh, Đa Mễ Nhĩ Khắc là người ngoài nghề, Tùng Đức Khuê Tư Đặc lại là chuyên gia, nhưng cả hai đều cảm nhận được một áp lực khủng khiếp đến từ quân Lam Vũ, một áp lực mạnh như vũ bão không cách gì kháng cự.
Ở sơn địa phía Nam của Y Ba Đan, quân Lam Vũ đã bắt đầu có điệu bộ dao động chuẩn bị mở cuộc tiến công, nhất loạt cùng lúc đều đã phát động tiến công Y Ba Đan. Doanh trướng của quân Lam Vũ trải dài liên miên đến mấy đỉnh núi, thoạt nhìn ít nhất có một vạn người trở lên, hơn nữa trong doanh địa không thèm che giấu mà phơi bày một loạt đại pháo, binh lính đội hải quân lục chiến khắp người nai nịt võ trang hạng nặng đi lại tuần tra cẩn thận nghiêm ngặt, phòng thủ chu đáo quân doanh, lại bày bố dày đặc hỏa pháo nòng lớn phòng hộ thật khiến cho người khác hãi hùng khiếp vía.
Chỉ cần vừa nghĩ đến trọng điểm Lạc Lạp vốn được xưng tụng là trọng điểm kiên cố nhất đại lục, mà cũng đều đã bị loại đại pháo mà chỉ mới nghe đến cũng đủ kinh hoàng thất sắc này bắn cho nát bấy, thì trong lòng Đa Mễ Nhĩ Khắc và Tùng Đức Khuê Tư Đặc đều có cảm giác không rét mà run. Loại thành Y Ba Đan cổ xưa này vốn chỉ có thể ngăn cản mưa gió, cho dù mỗi ngày đều có một lượng lớn lao công nô dịch ngày đêm tu sửa, nhưng nào ai dám mạnh mồm nói hoàn toàn có thể chống cự lại loại pháo kích long trời lở đất của quân Lam Vũ chứ?
Cơ hồ mỗi lần leo lên bức tường thành, Đa Mễ Nhĩ Khắc đều cảm giác được trong nội tâm một nỗi tuyệt vọng khôn cùng. Có đôi khi, hắn còn nghĩ rằng, không biết cái gã Dương Túc Phong đang đối đầu với mình kia, hiện tại có phải là đang khí thế ngút trời, đang tung hoành giang sơn, sôi nổi hào hùng hay không? Cái gã thanh niên hai năm trước vẫn là kẻ vô danh tiểu tốt này, hiện tại đã nắm giữ trong tay lượng quân đội hùng mạnh nhất Y Vân đại lục và một lãnh thổ rộng lớn nhất, bây giờ đang dương dương đắc chí, liệu hắn có thể nào đặt con mắt trên đỉnh đầu hay không.
Trên thực tế, Đa Mễ Nhĩ Khắc cũng không hề hay biết, Dương Túc Phong cũng đang lâm vào một niềm khổ não vô biên.
Từ ngày tỏ rõ thái độ cự tuyệt không chút khách khí trước yêu cầu đàm phán của công tước Phân Lãng. Dương Túc Phong bèn bắt tay vào bắt đầu tiến hành kế hoạch tiến công. Ở ngày thứ hai, hắn bèn tự mình suất lĩnh quan binh thuộc quân đoàn số 3 của đội hải quân lục chiến quân Lam Vũ nhằm hướng Y Ba Đan xuất phát, gióng trống khua chiêng khắp nơi tuyên bố rầm rộ sẽ phát động công kích vào Y Ba Đan, quả thực khiến cho vương quốc Lỗ Ni Lợi Á phải một phen náo loạn khẩn trương cao độ. Trải qua một tuần hành quân, quân Lam Vũ khí thế không gì ngăn nổi băng băng tiến sát tới dưới chân thành Y Ba Đan, lập trại mở lều. Làm cho người ta có một cảm giác chiến đấu hết sức căng thẳng.
Nhưng mà, Dương Túc Phong lại chậm chạp không hề hạ lệnh lập tức phát động tiến công Y Ba Đan, ngược lại còn ra lệnh bộ đội đem doanh trại mở rộng qui mô gấp ba, mở đồn trú hàng loạt trên mấy đỉnh núi, liếc mắt một cái thoáng qua, tựa hồ như có thiên quân vạn mã, trên thực tế, bên trong rất nhiều lều vải căn bản là không hề có người trú ngụ. Đồng thời, hắn còn hạ lệnh các khúc gỗ to tạm thời dựng mô phỏng rất nhiều mô hình đại pháo, công khai để ở những nơi mà từ tường thành của Y Ba Đan có thể chứng kiến. Đám đại pháo này được làm giả hết sức thô thiển, chỉ cần tới gần một chút, là sẽ lập tức phát hiện ra chân tướng giả mạo.
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu