Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 267: Hải Tặc Sở La Môn (1)
am đại dương khói sóng mênh mang, hải vực Sở La Môn bình yên an nhàn.
Có lẽ những người già lớn tuổi nhất trên đại lục An Lạp Tạp Lạp hoặc là trong điển tịch đầy đủ nhất của thư viện đế quốc Đường Xuyên cũng không ghi lại tình hình chi tiết của hải vực Sở La Môn, bắt đầu từ khi nhân loại có nhận thức đối với vùng hải vực này, hải vực này cùng hai chữ “ác ma” vĩnh viễn gắn liền với nhau. Mà sau này, ý tứ của ác ma chỉ có nói tới hải tặc nơi này. Nhắc tới hải vực Sở La Môn, mọi người sẽ tự nhiên nghĩ tới hải ặc giảo hoạt xuất quỷ nhập thần, Sở La Môn, vốn có nghĩa chính là ác ma, mà những tên hải tặc này tồn tại, làm cho danh từ này càng thật sức với cái tên.
Kỳ thực, so với hải tặc Ca Âu, hải tặc Sở La Môn mới thực sự là hải tặc, bọn chúng không giống với hải tặc Ca Âu, có bối cảnh quốc gia cường liệt và mục đích chính trị, cũng không giống bọn chúng có tổ chức, có kỷ luật, hơn nữa thống nhất hợp đồng tác chiến như vậy. Danh khí của hải tặc Sở La Môn cũng kém xa hải tặc Ca Âu nổi tiếng, nhưng điều này không hề cản trở bọn chúng phát tài làm giàu ở trên biển. Trên thực tế, mục đích sinh sống của hải tặc Sở La Môn trên biển, chỉ có cướp bóc, mà không phải công thành chiếm đất, nhưng cũng chính vì như thế, cho nên bọn chúng đối với mậu dịch trên biển thông thường có sức phá hoại và giảo hoạt vượt xa hải tặc Ca Âu.
Ở biển Gia Lặc Tân, mặc dù hải tặc Ca Âu hoành hành ngang ngược, nhưng thương thuyền qua lại không bị bọn chúng công kích, chỉ cần thương thuyền giao nộp hàng sẽ được tha, nói một cách nghiêm khắc, hải tặc Ca Âu chính là tổ chức hải quân nghiêm mật mang tính chất quân đội, điều nó nhắm vào, phần lớn là hải quân các nước mà không phải thương thuyền dân gian, cho dù bọn chúng cũng mang danh xưng hải tặc.
Mà hải tặc Sở La Môn, mục tiêu cướp bóc của bọn chúng toàn bộ là những thương thuyền qua lại, bọn chúng không có mục đích chính trị, không có bối cảnh quốc gia, thuần trí là vì cướp bóc mà tồn tại, không một thương thuyền nào có thể an toàn đi qua trước mắt chúng, bọn chúng cũng không có tổ chức nghiêm mật, cũng không phải mỗi người tuân theo quy tắc, đương nhiên, một số nguyên tắc cơ bản là có, nhưng tuyệt đại đa số trường hợp, bọn chúng tàn sát lẫn nhau hơn hải tặc Ca Âu nhiều.
Nếu như nói hải tặc Ca Âu là một bầy sài lang có tổ chức nghiêm mật, còn hải tặc Sở La Môn thì là một bầy dã lang mạnh ai nấy đánh.
Nhưng ở bề ngoài, hải vực Sở La Môn hoàn toàn là phong cảnh hải dương tú mỹ, mặt biển nơi này thật yên bình mà ổn định, nước biển nơi này thật trong xanh, thậm chí có thể nhìn thấy bầy cá tự do bơi qua bơi lại. Bầu trời nơi này cũng thật xanh thẳm, xanh tới mức không mang chút tạp sắc nào, trên mặt biển khói sóng mênh mang, tản mát đứng một số đảo nhỏ vô danh không ai biết. Những hòn đảo nhỏ này trước nay chưa từng xuất hiện trên hải đồ, tất nhiên là nơi neo đậu tốt nhất của đủ các loại hải tặc, nhưng cũng là chỗ tốt có phong quang vô hạn, mỗi một hòn đảo nhỏ, đều là một tòa thiên đường.
Chót vót trên cột buồm cao vút của chiến đấu hạm, A Phương Tác để trần thân trên, nâng kính viễn vọng tìm kiếm bốn phía, hắn đối với phong cảnh tự nhiên êm đềm của hải vực Sở La Môn không hề có hứng thú thưởng thức. Điều hắn quan tâm, chính là hải tặc Sở La Môn trong truyền thuyết, còn có tương lai của mình, nhưng hắn không thể không thừa nhận, nơi này cùng với tình cảnh của biển Gia Lặc Tân ba đào hung mãnh sóng nước ngập trời hôn thiên ám địa có khắc biệt rất lớn.
Vùng hải vực này, tựa hồ càng thích hợp với người dân tới nghỉ ngơi, dương quang của nơi này, nước biển của nơi này, gió biển của nơi này, bãi cát của nơi này, à, tạm thời còn chưa nhìn thấy bãi cát. Đều là tuyệt trần, đều là tinh khiết nhất, nhưng A Phương Tác tin rằng, mọi thứ nơi này so với thắng cảnh ở biển Ái Cầm càng thêm xuất sắc, cũng càng thêm rộng lớn và thần bí.
Chỉ đáng tiếc, có hai chữ hủy hoại mọi thứ của nó, đó chính là “hải tặc”.
Suy nghĩ của A Phương Tác, toàn bộ đều tập trung ở trên hải tặc Sở La Môn.
Nguồn gốc cái tên hải vực Sở La Môn không phải vì sự tồn tại của hải tặc, mà là vì vùng hải vực này nằm giữa quần đảo Mã Đặc Ô Tư và quần đảo Dạ Tức Lan, trước nay luôn là cấm địa của các thuyền trưởng đi biển. Ở thế kỷ mười hai mười ba, trên đại lục Y Lan bắt đầu xuất hiện phong trào đại phát hiện địa lý, rất nhiều thuyền trưởng bắt đầu hứng thú thăm dò hải dương của thế giới này, bọn họ ngồi trên những con thuyền gỗ đơn sơ tran bị kim chỉ nam và máy thủy chuẩn từ các cửa càng của đại lục Y Lan xuất phát, hướng phía đông tiến tới.
Dấu chân của bọn họ vượt qua mặt biển rộng lớn và rất nhiều hòn đảo của nam đại dương, hải vực Sở La Môn cũng là phát hiện vĩ đại của bọn họ.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, bệnh máu xấu bị cho là kỵ húy của những nhà thám hiểm bạo phạt ở vùng hải vực này hết sức nghiêm trọng, thường xuyên dẫn tới tử vong vô cùng đáng sợ, có khi thậm chí toàn bộ người trên thuyền đều bị chết. Vào thế kỷ mười ba mười bốn, nhà thám hiểm tiến vào hải vực Sở La Môn còn phát hiện những đội thuyền của các vị tiền bối trôi nổi theo gió, nhưng trên thuyền đã không còn người sống, chỉ có những khô lâu sắp hoàn toàn hủ bại, hiển nhiên là bệnh máu xấu đã đoạt đi tính mạng của mỗi người trên thuyền, khiến cho các thuyền trưởng không tới nước vạn bất đắc dĩ cũng không muốn đi qua nơi này, do nhận thức của bọn họ với bệnh máu xấu quá ít, cho nên đều cho rằng nơi này có ác ma tác quái, vì thế vùng hải vực này liền được mệnh danh là hải vực Sở La Môn.
Hải tặc Sở La Môn và ác ma được ghi chép của hải vực Sở La Môn không có chút quan hệ nào, kỳ thực hải tặc Sở La Môn không hề giống với hải tặc ở các địa khu khác, là bởi vì hoàn cảnh sóng biển hung mãnh đá ngầm chi chít có thể thuận lợi né tránh săn lùng của hải quân mà sinh ra. Thực tế thì hải vực Sở La Môn tuyệt đại đa số thời gian đều sóng yên biển lặng, rất ít khi nổi gió, căn cứ vào nghiên cứu một số nhân sĩ, bởi vì không có gió, cho nên khi thuyền bè hàng hành trên hải vực Sở La Môn tốc độ chậm chạp, cần phí rất nhiều thời gian, thuyền viên không tránh khỏi sẽ sinh ra cảm giác nóng nảy, đó cũng chính là thời cơ tốt nhất cung cấp cho bệnh máu xấu bùng phát.
Nguyên nhân trực tiếp sinh ra hải tặc Sở La Môn, chính là bởi vì đại lục Y Lan và đại lục Y Vân mở rộng tuyến đường mậu dịch trên biển, trong quá khử ở thế kỷ bốn tới năm, các quốc gia ở đại lục Y Lan nối nhau bắt đầu thông qua đường biển hướng đầu kia của thế giới bắt đầu thăm dò, bọn họ rất nhanh phát hiện ra sự lạc hậu và giàu có của đại lục Y Vân, ngày có càng nhiều thuyền trường tinh thần mạo hiểm cao độ bắt đầu vượt qua nam đại dương khói sóng mênh mang, đổ bổ lên bở biển phía tây của đại lục Y Vân, thông qua uy hiếp và dụ dỗ thổ dân bản sứ, từ đại lục Y Vân mang về vố số hoàng kim, ngà voi, hương liệu và các vật phẩm quý giá, chuyển tay một cái là lợi nhuận mấy nghìn lần, rất nhiều thuyền trưởng cũng vì thế mà phất lên trong một đêm, sáng tạo ra thần thoại mà thượng đế cũng không thể nói trước.
Tới quá khứ hai ba tới ba thế kỷ trước, tuyến đường mậu dịch trên biển của đại lục Y Lan và đại lục Y Vân đã cơ bản xác định, tuyệt đại đa số thuyền bè đều dọc theo thuyền đường này mà đi, bởi vì hạn chế căn bệnh ma quỷ của biển sâu (cũng chính là bệnh máu xấu), những con thuyền mậu dịch vượt qua nam đại dương đành phải cập bến lên bờ trên hòn đào nào đó ở trung bộ nam đại dương, để thuyền viên tiêu trừ uy hiếp của căn bệnh máu xấu, sau đó mới tiếp tục tiến lên. Cứ như thế, con đường mậu dịch hàng hải tốt nhất không nghi ngờ gì nữa chính là lên bờ ở những đảo lớn như đảo Lữ Tống, đảo Tinh Gia Khắc, đảo Gia Tây Á, sau đó vượt qua hải vực Sở La Môn tới đại lục Y Vân.
Vào thế kỷ mười sáu, mười bảy những nhà hàng hải đã có một số nhận thức mơ hồ đối với bệnh máu xấu, cũng mò mẫm được một số phương thức tránh được bệnh máu xấu ở quy mô lớn, ví như để các thuyền viên ăn nhiều rau xanh, để các thuyền viên duy trì quy luật sinh hoạt, mặc dù không thể làm được trừ tận gốc bệnh máu xấu, nhưng có có cải thiện rất lớn, khiến cho thuyền bè vượt qua hải vực Sở La Môn trở thành có thể. Vì thế ngày càng nhiều thuyền mậu dịch vượt qua vùng biển này, tới trên dại lục Y Vân mò vàng, bọn họ từ dân bản xứ của đại lục Y Vân, mua vào lượng lớn hoàng kim, bảo thạch, ngà voi, hương liệu…v..v..v sau đó bán tới đại lụcY Lan, kiếm được lợi nhuận trên trăm ngàn lần.
Người chết vì tiền, chim chết vì mồi, dưới sự kích thích của lợi nhuận khổng lồ, dưới sự xúi giục của thần thoại phất lên trong một đêm, ngày càng nhiều thương thuyền bắt đầu gia nhập đội ngũ mậu dịch này, thậm chí ngay cả chính phủ đế quốc Đường Xuyên và nước Mã Toa cũng nhận ra, không hẹn mà cùng tổ chức một số đội thuyền cỡ lớn do chính phủ xuất hiện, bao gồm đội thuyền mười lăm mười sau chiến thuyền mậu dịch bên trong, rầm rầm rộ rộ tới đại lục Y Vân, từ nơi đó mang các loại vật tư cần thiết, lượng lớn thương thuyền cần có lượng lớn thủy thủ, vì thế có rất nhiều người của tam giáo cửu lưu, rất nhiều ăn mày cùng đường mạt vận, thậm chí ngay cả những tù nhân vừa mới được phóng thích, cũng bắt đầu lắc mình biến thành thủy thủ và nhân viên hàng hải, chính do sự gia nhập của bọn họ, khiến sự xuất hiện của hải tặc càng thêm đông đảo.
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu