Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 261: Pháo Kích (1)
rong các cửa cảng giăng khắp nơi dọc theo bờ biển kéo dài của sáu vương quốc của liên bang La Ni Tây Á, Bố Lôi Tư dứt khoát là một lương cảng thiên nhiên nổi danh trên bảng, nó nằm sâu trong vùng vịnh yên bình của biển Ái Cầm, bình thường rất ít sóng gió. Bão táp của biển Á Đinh tựa hồ trước nay chưa từng xâm lần tới địa phương này, là cảng tránh báo nổi tiếng xa gần, thuyền bè từ kênh đào Y Mã qua lại, bình thường đều dừng ở Bố Lôi Tư, cho dù không tiến hành buôn bán, cũng phải bổ xung đồ ăn và thức uống ở nơi này, thuyền bè qua qua lại lại làm cho nó trở trành một trong số những cửa cảng phồn thịnh nhất ở bên bở biển Á Đinh.
Khác với vương quốc Tháp Lâm coi trong lục quân xem nhẹ hải quân, vương quốc Mễ Á Lôi đối với hải quân cực kỳ coi trọng, Vương quốc Mễ Á Lôi ngoài phải bảo hộ tuyến hải ngại rất dài ra, còn phải dùng hạm đội cường đại đảm bảo an toàn cho việc ra vào kênh đạo Y Mã. Trên thực tế, thông đạo yến hầu chiến lược liên thông giữa bắc đại dương và nam đại dương này trước nay đều là tiêu điểm tranh đoạt của các phương thế lực quân sự. Đế quốc Đường Xuyên khi được nguyên soái Đường Lăng suất lĩnh hải quân, đã từng đem kênh đào Y Mã cưỡng ép nạp vào phạm vi quân sự không chế của đế quốc Đường Xuyên, cho tới tận khi ông ta chết đi, hải quân đế quốc Đường Xuyên thực lực dần dần sa sút, mới không thể không nhượng ra quyền khống chế kênh đào Y Mã.
Bố Lôi Tư là một cửa cảng nhộn nhịp, đồng thời cũng là thành thị phồn hoa nổi tiếng trong liên bang La Ni Tây Á, nhân khẩu thường trú của nó vượt quá một trăm vạn, công nghiệp và mậu dịch đều hết sức phồn vinh hưng thịnh, bến tầu kéo dài tới hơn mười km. Phong cảnh yên ấm của biển Ái Cầm thu hút phú hào thương nhân tới từ các nơi trên thế giới đến đây nghỉ ngơi. Bọn họ đều rất vui vẻ mua bán một tòa biệt thự hoặc là một tòa trang viên ở địa khu dưới sự khống chế của Bố Lôi Tư làm nơi ở tạm thời, hoặc là ở biển Ái Cầm mua hòn đảo nho nhỏ nào đó, làm lãnh địa tư nhân. Cũng có người nói, rất nhiều căn nhà trong thành thị Bố Lôi Tư và khu ngoại thành khách ở đó đều là chim di cư, chỉ có tới mùa hè mới tới đấy. Vào mùa hè nhân khẩu của Bố Lôi Tư có thể tăng trưởng năm mươi phần trăm.
Hiện giờ là tháng chín, là thời điểm mùa thu trong lành, du khách lai vãng Bố Lôi Tư không nhiều lắm, nhưng lại là giờ cao điểm của mậu dịch trên biển. Mỗi năm vào tháng chín chính là mùa biển Á Đinh yên bình nhất, những con thuyền mậu dịch đi xuyên qua biển Á Đinh đều sẽ chỉ chọn thời gian này vận chuyển những thương phẩm đặc biệt quý trọng, ví như ngà voi, hoàng kim, phỉ thúy và hương liệu từ sâu trong đại lục Y Vận, kim cương, mã não tới từ địa khu Mỹ Ni Tư. Thuốc ký ninh và trân châu tới từ địa khu nam dương, hàng hóa mà mỗi chiếc thuyền vận tải có giá trị cơ bản đều trên trăm vạn kim tệ, vạn nhất bị gió bảo của biển Á Đinh đánh lật, như vậy đó là chuyện khuynh gia bại sản. Cho nên, tháng chín đối với mậu dịch trên biển của biển Á Đinh mà nói, thực sự là thời tiết hoàng kim.
Tuy nhiên có rất nhiều chủ thương thuyền vượt qua biển Á Đinh bắt đầu nhận ra, lần này hộ tống bọn họ không gặp phải hải tặc tập kích, không còn là hạm đội hải quân của của Cách Lai Mỹ hoặc là của vương quốc Tháp lâm nữa, mà là hạm đội hải quân quân Lam Vũ treo cờ lam sắc sư thứu mới tinh, bọn họ lễ mạo hơn nữa trung thành bảo hộ mặt biển phía nam của biển Á Đinh, phòng ngừa những hải tặc tới từ hải vực khủng bố Sở La Môn đường xa tới tập kích. Rất nhiều người trong các chủ thương thuyền cũng phát giác được, có một đội ngũ hạm đội hải quân của quân Lam Vũ treo cở sư thứu màu lam đang từ từ hướng về phía tây, cờ tướng hải quân phần phật tung bay trên cột buồm cao cao làm những thuyền trưởng biết nhiều hiểu rộng có thể phân biệt được thân phận của hạm đội này: hạm đội Vũ Phi Phàm của hải quân quân Lam Vũ.
Hạm đội Vũ Phi Phàm của quân Lam Vũ phiêu bạt trên mặt biển hai ba tháng trời lặng lẽ không một tiếng động tới gần Bố Lôi Tư, mười chiếc Long Nha chiến hạm như u linh lặng lẽ xâm nhập hải vực vương quốc Mễ Á Lôi. Cheo chéo dàn hàng ngang, tùy thời ứng phó với sự công kích tới từ bốn phương tám hướng, những lính canh dũng mãnh linh hoạt đứng ở trên cột buồm cao vút, nâng kính viến vọng cự ly cực xa, quan sát vùng trời biển một màu xem có phát hiện mục tiêu hay không. Nhưng mà trừ những thương thuyền qua lại và ngư thuyền lẻ tẻ, chíến hạm của hải quân Mễ Á Lôi hoàn toàn không thấy bóng dáng.
“Bọn rùa co đầu rụt cổ này.” Vũ Phi Phàm không khỏi có chút buồn bực nói, hải quân Mễ Á Lôi chẳng ngờ lẳng lặng nấp đi, mặc cho mình tới tung hoành bừa bãi trước cửa nhà, đúng là chuyện nằm ngoài dự liệu.
Trước đó, hải đội Vũ Phi Phàm vẫn luôn phụ trách chi viện cho hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ tác chiến ở phụ cận hải vực Đa Bỉ Nhượng, theo thế cục phía nam vương quốc Tháp Lâm dần dần ổn định, Đa Bỉ Nhượng cũng đã bị thế lực ủng hộ quân Lam Vũ khống chế toàn bộ, hạm đội Vũ Phi Phàm đã không còn cần đảm đương nhiệm vụ tác chiến nữa. Công tác bảo hộ hàng hải ngày thường trên hải vực Á Định đã toàn bộ giao cho Khắc Lai Ô Địch Mã hoàn thành, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan có lúc rảnh tới nhàm chán, cũng phụ việc bảo hộ hàng hải một chút. Xét thấy hải vực Á Đinh đã không cần sự có mặt của hạm đội Vũ Phi Phàm nữa, vì thế Dương Túc Phong gửi một bức điện báo, điều hạm đội Vũ Phi Phàm tới hải vực vương quốc Mễ Lôi, nếu quân đội Mễ Á Lôi đã tiến vào Tô Khắc La, hai bên đã trở mặt, quân Lam Vũ cũng không cần khách khí nữa.
“Công kích Mễ Á Lôi.” Điện báo của Dương Túc Phong chỉ có năm chữ, không đề xuất bất kỳ phương pháp và yêu cầu cụ thể nào, cấp cho Vũ Phi Phàm quyền lực đầy đủ mức cao nhất. Y biết rằng Vũ Phi Phàm sẽ làm tốt tất cả mọi chuyện, thậm chí so với yêu cầu của mình còn tốt hơn. Hải quân có cách làm riêng của hải quân, trước khi mình hoàn toàn hiểu rõ được hải quân, Dương Túc Phong cẩn thận nhắc nhở bản thân không nên quá can thiệp và chiến đấu cụ thể của hải quân.
Vũ Phi Phàm sớm đã muốn động thủ với hải quân vương quốc Mễ Á Lôi, cướp lấy kênh đào Y Mã Vận, đó là mộng tưởng của mỗi quan quân hải quân cấp cao. Kênh đào Y Mã nối liền bắc đại dương và nam đại dương, đó là yết hầu xung yếu trên hải dương của cái thế giới này, nắm chắc được đó, hạm đội trên hai đại dương liền có thể phối hợp với nhau, chi viện cho nhau, phát huy tác dụng tối đa. Nhưng trước nay hắn không có cơ hội, cũng không hề có cái cớ thật tốt. Mấy lần hắn cố ý làm khó thương thuyền treo cờ vương quốc Mễ Á Lôi ở hải vực phụ cận vương quốc Mễ Á Lôi, thậm chí dùng sức mạnh lưu giữ người và vật tư trên thương thuyền, nhưng hải quân vương quốc Mễ Á Lôi thủy chung vẫn không chủ động xuất kích, ngược lại bọn chúng cẩn thận tránh tới hải vực biển Ái Cầm. Hải vực biển Ái Cầm chính là phạm vi toàn quyền khống chế của vương quốc Mễ Á Lôi, trước khi có được mệnh lệnh rõ ràng, tạm thời Vũ Phi Phàm không muốn bừa bãi xông vào.
Nhưng bây giờ tất cả mọi vấn đề đều không còn tồn tại nữa rồi, Dương Túc Phong đã cấp cho hắn quyền lực tác chiến trọn vẹn.
Mười bảy chiếc chiến hạm Long Nha bày thành cánh quân thật dài, trên mặt biển Ái Cầm yên bình đón gió phá sóng tiến lên. Mũi thuyền bổ ra những bọt sóng trắng muốt, bên cạnh thỉnh thoảng có thương thuyền mậu dịch của vương quốc Mễ Á Lôi đi qua, bọn họ kinhn gạc nhìn hạm đội hải quân quân Lam Vũ treo cờ sư thứu màu lam trầm mặc thẳng tiến hướng tây. Rất nhiều người đã bản năng nhận thức được, đơn vị hạm đội bề ngoài bình tĩnh nhưng thế tới hung dữ này tuyệt đối tới không có ý tốt, có lẽ từ này hải vực Ái Cầm không còn được yên bình nữa rồi.
Trong phòng chỉ huy của kỳ hạm, Vũ Phi Phàm không mặc quân trang, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, đang phục trên bàn dùng kích lúp xem hải đồ hải vực biển Ái Cầm. Hải đồ biển Ái Cầm hết sức phức tạp, nhìn vào làm người ta hoa cả mắt, chẳng phải nói là hải vực biển Ái Cầm cực kỳ nguy hiểm, hay là có quá nhiều bãi đá ngầm, mà là bởi vì trên mặt biển Ái Cầm thỉnh thoảng có các đảo nhỏ nhô lên biển nhiều vô cùng. Những hòn đảo nhỏ này chính là chỗ đặc sắc nhất của biển Ái Cầm, lúc bình thường chính là nơi tham quan tốt của du khách, cơ hồ mỗi hòn dảo đều có phong cảnh mê người. Nhưng đối với hạm đội hải quân mà nói, những hòn đào giăng đầy như quân cờ này lại chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì, bởi vì đó là địa điểm ẩn nấp cực tốt, tùy tiện một đơn vị hạm đội có thể thần không biết quỷ không hay ẩn nấp giữa những hòn đảo này, điều này đối với người tìm kiếm bọn họ mà nói, đương nhiên là một chuyện hết sức đau đầu.
Thực lực của hải quân vương quốc Mễ Á Lôi tại liên bang La Ni Tây Á xếp hàng thứ hải, có hơn hai mươi chiến đấu hạm trọng tải vượt qua ngàn tấn, còn có hàng chục chiến hạm cỡ trung cỡ nhỏ phụ trợ, tổng cộng quân hạm không dưới tam mươi chiếc. Quan chỉ huy hải quân Mễ Á Lôi chính là thượng tướng hải quân Nặc Mễ Á. Người ta nói hắn là đệ đệ thân sinh của Cổ Tư Tháp Phu đệ tam, bất quá không có chứng cớ, nhưng nghìn từ bề ngoài mà xét, hai người đúng là trông rất giống nhau, nhưng từ hành vi thực tế mà xét, tựa hồ lại không giống. Cổ Tư Tháp Phu đệ tam rõ ràng không thích vị tư lệnh hải quân này, cũng giống như không thích thần tướng lục quân Ni Lâm Tùng vậy.
“Mệt chết.” Vũ Phi Phàm vặn hông, đứng dậy xoa bóp cái cổ đau nhức, mệt mỏi nói với thanh niên tuấn tú ở bên người.
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu