There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hanny Ho
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 94 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 543 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:20:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45: Chỉ Duy Nhất Mình Em! (Phần 4)
hấy Nga liều lĩnh làm đau thân xác mình. Người tài xế hoảng hốt can ngăn cô lại nhưng cô vẫn một mực đòi quay lại chỗ Andrew. Sau một hồi khuyên giải hết lời, anh đành bất lực thở dài quay đầu xe lại.
Ánh đèn từ ô tô hắt ra từ phía xa, đủ để Nga nhìn thấy Andrew đang ẩu đả với 5 tên khác. Cảnh tượng đánh đấm vẫn không ngừng diễn ra. Xe đen Limousine và Audi vẫn đua nhau kéo đến như kiến đen.
Người tài xế bị một tên áo đen lôi ra ngoài đánh túi bụi, còn Nga thì hoảng loạn tông cửa xe, chạy về phía Andrew. Chưa được vài bước, cô đã bị một tên giữ lại, nắm đầu kéo đi xềnh xệch trên mặt đất.
Có thể nói, cô là người con gái duy nhất ở chốn chém giết người này, Và tiếng kêu gào của cô cũng không lẫn vào được với bất kỳ ai.
"Andrew! Andrew...."
Một tay giữ lấy phần tóc đang bị giật mạnh của mình. Một tay Nga quờ quạng trên nền nền đất ngô cằn đến bật máu.
Andrew nhíu mày bất ngờ trước sự trở lại của Nga. Vì quan sát cô mà lơ là bị một cú đánh mạnh vào đầu đến độ lao xuống đất. Việc cô quay lại đối với anh không biết là nên vui hay nên buồn. Nhưng hành động này của cô vô tình làm sức mạnh của anh tăng lên gấp bội phần.
Đứng lên một cách dứt khoát, Andrew hung hổ tiến về phía người đang tấn công mình, đánh điên cuồng ba gã đang bao quanh lấy anh. Sau khi hạ gục được bọn chúng, ánh mắt rực lửa như con thú dữ gầm gú trong bóng đêm tiến về phía gã đàn ông đang kéo Nga đi. Lợi dụng hắn đang tìm cách đói phó với Andrew, Nga nhanh trí cắn vào tay hắn, khiến hắn đau điếng, vội vàng buông đầu tóc rối bù của cô ra mà thay vào đó là cú đánh như trời giáng khiến miệng cô bật máu, ngã nhào cuống nền đất.
Hình ảnh đó khiến lý trí của Andrew trở nên điên loạn, anh phóng tới đấm một cú trời giáng vào mặt hắn ta. Đè lên người hắn, anh đấm tan nát khuôn mặt của hắn đến độ biến dạng trong một khắc, máu tung toét khắp mọi nơi làm Nga khiếp sợ bò đến bên anh. Kéo cánh tay anh van xin.
"Andrew! Bỏ đi! Chúng ta rời khỏi đây mau..."
Lời van xin của Nga cũng chẳng Andrew dừng lại, anh như người điên liên tục đấm mạnh vào mặt tên đó không dừng. Cho đến khi Nga sợ hãi khóc lóc nắm lấy cánh tay anh van xin. Lúc đó, anh mới cố gắng ghìm cơn giận vào trong. Anh đứng lên đánh đá vào cú vào người hắn đến khi hắn không còn có thể nhúc nhích được nữa.
Để mặc đám đông vẫn còn đang đánh nhau bất phân thắng bại, Andrew nắm tay Nga tíến về chiếc xe vẫn còn chưa tắt máy.
Ngay khi Andrew chuẩn bị mở cửa cho Nga bước vào trong thì bất ngờ từ tầng hai của ngôi nhà. Tên độc nhãn đã nổ súng về phía xe của anh. Ban đầu, hướng của hắn muốn nhắm đến là Nga. Nhưng trong chớp mắt, Andrew tình cờ đưa mắt nhìn thấy, anh hoảng hốt kéo người Nga vào lòng mình rồi xoay một vòng để tránh viên đạn tử mệnh đó. Tình huống nhanh đến nổi Nga không biết được chuyện gì đang xảy ra. Chỉ biết tiếng nổ được bắn đến rất gần mình, cơ hồ như xuyên qua người mình. Thế nhưng, sau đó khi đã yên vị trên xe, cô vô cùng mừng rỡ khi biết mình đã thoát thân. Andrew cũng đã nhanh chân tiến vào chỗ cầm lái.
Tên độc nhãn sau một phút nhíu mày căng thẳng vì bắn nhầm vị trí, vội vàng truy hô đàn em bên dưới phóng xe đuổi theo.
Hắn ta không giấu được lo lắng khi phát hiện viên đạn kia đã bay ngay nơi không mong muốn. Hắn rất muốn bắt lại Andrew, nhưng phải là một thân xác nguyên vẹn. Nếu như có chuyện gì, hắn không thể nào chịu được trách nhiệm với cấp trên.
Chiếc Cadillac rầm rú chạy phăng phăng trên con đường đất đỏ tối đen như mực, tốc độ 150Km/h nhanh đến độ khiến hai hàng cây bên đường cũng không kịp bắt được chút lực quét qua. Chỉ đến khi xe khuất hẳn mới ồ ạt nghiêng theo hướng gió. Tuy nhiên, chưa được bao lâu thì tiếp tục nghiêng ngã bởi hai chiếc Audi đang đuổi theo sát nút ở phía sau.
Không những thế, những tên này còn mở cửa kính xuống, thò đầu ra ngoài cửa sổ xe, giơ súng nhắm bắn bánh xe của chiếc Cadiliac hạng sang được trang thiết bị chống đạn như dành cho các vị tổng thống các nước. Biết rõ âm mưu của bọn chúng, Andrew cố giữ vững tay lái, lạng lách không ngừng nhằm ngăn ý đồ phá huỷ bánh xe từ phía sau. Anh làm điều này không phải vì lo lắng lốp xe bị phá huỷ vì loại lốp anh đang sử dụng được làm bằng sợi gia cố Kevlar chống đạn. Anh lạng lách qua lại như vậy nhằm ý định áp bức những xe phía sau, cho bọn chúng lạc tay lái mà lao vào những hố sâu sau hai bên đường.
Nga che mắt, co người lại vì không thể nào chịu đựng được sự di chuyển kinh động bên trong xe. Cô hết nhoài người bên này lại té ngã bên kia. Miệng không ngừng la hét vì quá hoảng sợ. Thỉnh thoảng, khi xe chạy đầm lại một chút cô mới đưa mắt ra nhìn Andrew. Anh đang rất tập trung hai độ, hai tay bấu chặt vô lăng, khuôn mặt tập trung hướng tầm hình về phía trước, đôi mắt đỏ ngầu như than hồng, nhưng lại sâu thăm thẳm và lạnh băng như hồ sâu không đáy.
Sự lạnh lùng đầy nguy hiểm của anh khiến cô chỉ nhìn thôi cũng đủ cảm thấy lạnh sóng lưng.
Sau một hồi cắt đứt được một chiếc xe vì nó bị lệch tay lái mà đâm sầm vào gốc cây bên đường. Chiếc còn lại vẫn bám lấy Andrew sát sau, thậm chí nhiều lần còn đâm vào phía sau xe anh. Sau một hồi chạy đường thẳng tắp trước mặt, Anh bất thình lình quẹo nhanh phía bên trái, nơi có con đường mòn mà anh biết không thể nào dẫn ra con đường mà anh đang muốn đến. Chiếc xe bám theo anh bị cắt đột ngột đến độ đâm vào một hố sâu bên đường, rầm rú mãi vẫn không thể nào có thể dịch chuyển được ra khỏi nơi đó. Bên trong xe, chúng bất lực gào thét và chửi bới điên loạn.
Nếu không bắt được Andrew Việt Trần. Án tử hình sẽ được treo lơ lửng trên đầu họ.
Sau một tiếng đồng hồ, chiếc xe hạng sang sáng bóng trong đêm vẫn rầm rú tiến thẳng về phía trước, càng lúc càng chạy sâu vào rừng cây um tùm và hoàn toàn mất phương hướng. Xe dừng hẳn khi đâm sầm vào một câu cổ thụ to đùng. Đèn xe, động cơ vần rì rầm chạy, phát sáng cả một góc rừng. Ngay sau đó, anh vội vàng tắt máy xe. Để mặc bóng đêm bao quanh lấy mình. Lúc này, Andrew mới khẽ nhắm mắt rời tay khỏi vô lăng rồi đưa lên ngực phải của mình.
Dưới ánh trăng, Nga đưa tay che miệng hốt hoảng khi nhìn thấy dòng suối máu đang ồ ạt tuôn ra….
<3 Các bạn đang em tiểu thuyết "Em Còn Yêu Anh Khổng?" - Tác giả: Hanny Ho
Vui lòng nhấp Next để xem chương tiếp theo.
Em Còn Yêu Anh Không? Em Còn Yêu Anh Không? - Hanny Ho