Fiction reveals truths that reality obscures.

Jessamyn West

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 972 : Tính Kế Tàn Nhẫn Kinh Khủng (1)
iên giới, lực cắn nuốt của Vẫn Thánh Cốc đã sắp hủy diệt toàn bộ Tiên giới, bất kể là tồn tại bất kỳ đều bị lực cắn nuốt này cắn nuốt.
Chỉ có điều khi lực cắn nuốt này lên tới phạm vi Bách Thánh Sơn, liền bị lực lượng của Bách Thánh Sơn chặn lại.
"Oanh..." Trong bầu trời, tiếng nổ giống như sấm sét giữa trời quang, nhưng lần này lại là không gian bị trực tiếp đánh xuyên qua, sau đó một tia sáng vọt ra.
"Bịch... Phốc..." Mặc dù là từ giữa không trung chạy ra, nhưng bởi vì cổ lực lượng kia quá mức cường đại, làm cho không gian chung quanh bị va chạm đến vặn vẹo, sụp xuống, dường như sắp sụp đổ, sau đó chỉ thấy người lao ra ngoài phun ra một búng máu.
Trong nháy mắt sắc mặt hắn biến đổi, mà ở trong tay của hắn thì có hai người.
Đúng là Kim Sí Đại Bằng và Cổ Ma, thời khắc này đều đã biến thành hình dáng bình thường, mà người hộc máu chính là hoàng đế sau khi giết Đông Hoang Đại Đế cùng Hải Thần Đại Đế đã cứu bọn họ thoát ra.
Hoàng đế ngẩng đầu nhìn ra xa xa, đã mơ hồ có thể nhìn thấy Vẫn Thánh Cốc khổng lồ đang vận chuyển, lực lượng kia đoạt tinh hoa thiên địa, hủy diệt tất cả đoạt lấy hết thảy chiếm làm của mình có. Tràn đầy khí tức giết chóc, hủy diệt vô tận, đoạt hết thảy tinh hoa... đây là uy lực chân chính của Vẫn Thánh Cốc.
Mà ở bên trên Vẫn Thánh Cốc thì có một viên Thánh Đan, tỏa sáng vạn trượng, sinh cơ dạt dào, bao phủ chung quanh, vừa lúc tạo thành đối lập rõ ràng với Vẫn Thánh Cốc ở phía dưới.
Thấy một màn như vậy, trong mắt hoàng đế lóe sáng, sau đó liền chuẩn bị mang Cổ Ma và Kim Sí Đại Bằng bị thương nặng đi qua.
"Ông... Ông..." Đúng lúc này, đột nhiên bầu trời xa xa nhoáng lên một tia sáng bay tới, lại là một cọng tóc đen như mực, thoáng cái trở nên vô cùng to lớn, giống như một cây cột chống trời đỉnh thiên lập địa.
Phát ra tiếng nổ rền vang, ngay sau đó hào quang bên trên xông vào trong thân thể Cổ Ma, lập tức Cổ Ma đang bị thương nặng tỉnh táo lại.
Thấy Cổ Ma thanh tỉnh, hoàng đế hơi sững sờ.
- Duy Nhất Chân Thánh kia có Bách Thánh Sơn mới chiếm tiện nghi, nhưng ta đã không tiếc hết thảy nắm trong tay Vẫn Thánh Cốc này. Cổ huynh và Kim huynh có thể mượn lực lượng Vẫn Thánh Cốc này nhanh chóng khôi phục. Đến lúc đó chúng ta tiếp tục đi thu thập lão già Duy Nhất Chân Thánh kia. Đúng rồi! Thánh Đan cũng lập tức sẽ luyện thành, vì để hoàn toàn tiêu diệt lão già Duy Nhất Chân Thánh kia, chúng ta có thể chia nhau uống vào, đến lúc đó nhất định có thể còn tiến thêm một bước! Nhìn thấy Cổ Ma thanh tỉnh, hoàng đế lập tức khuyên giải.
- Hừ... Cổ Ma nhìn hoàng đế, đột nhiên hừ một tiếng, ngay sau đó cọng tóc dài màu đen kia đến trước người hắn, trong nháy mắt mang hắn rời đi.
Hoàng đế khẽ nhíu mày, nhưng cũng không có động thủ. Tuy rằng Cổ Ma bị thương nặng, nhưng người đạt tới loại trình độ này, cũng không phải là có thể dễ dàng động tới như vậy, hiện tại hoàng đế còn không muốn mạo hiểm!
Bản thân Cổ Ma chính là tồn tại hoàn toàn bất đồng với Cổ Thần Vương, hắn chính là ma, tự nhiên không dễ khống chế. Hoàng đế cũng không có đi chú ý, ngẩng đầu nhìn Thánh Đan trên bầu trời Vẫn Thánh Cốc xa xa kia đang tán phát ra thánh quang vô tận, trong nháy mắt hoàng đế bay về chỗ Vẫn Thánh Cốc.
Cọng tóc dài mang theo Cổ Ma xé hư không bay đi, sau khi rời đi rất xa, trong cọng tóc dài chậm rãi xuất hiện một thân ảnh, lại là Cao Bằng vốn đang đi theo trong đại quân Hoàng triều thượng cổ.
- Sư tôn, ngài... Lúc này, Cao Bằng vừa thấy thương thế của Cổ Ma rất là kinh sợ kêu lên, bởi vì giờ khắc này Cổ Ma đang nằm ở nơi đó, thân thể biến hóa, vỡ vụn, trọng tổ, lại vỡ vụn, trọng tổ... không ngừng lập đi lập lại quá trình này.
Hơn nữa trên người tản ra khí tức kinh khủng, vốn là ma khí cuồn cuộn có xu thế tùy thời có thể tiêu tán.
- Không chết được! Vang lên thanh âm của Cổ Ma, vẫn là tràn đầy khí phách cùng ma khí như vậy, chỉ có điều cũng không phải nói ra, bởi vì thân thể hắn lúc này đều đang trong biến hóa vỡ vụn, trọng tổ.
Cao Bằng cho là mình đã đạt đến một cảnh giới rất cường đại, lần này dựa theo Cổ Ma nói, trong đại chiến âm thầm quan sát, tìm cơ hội len lén chạy ra ngoài.
Cũng không có bị hiến tế, luyện hóa giống như những đại quân tinh anh của Hoàng triều thượng cổ hoặc là Tiên giới, ngược lại thì ở trong quá trình này, Cao Bằng mượn Cổ Ma dạy cho phương pháp tăng lên tu vi của hắn, giờ này chỉ kém nửa bước là bước vào cảnh giới Tiên Vương.
Thế nhưng lúc này nhìn thấy biến hóa của Cổ Ma như thế, hắn hoảng sợ tới mức có hơi thất thần, điều này đã hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi nhận biết của hắn.
- Sư... Sư tôn! Hoàng triều thượng cổ quả nhiên có âm mưu, bọn họ rồi lại vì hoàn toàn thúc giục Vẫn Thánh Cốc, đã hiến tế toàn bộ quân tinh nhuệ của Hoàng triều thượng cổ và Tiên giới... Hơn nữa... hơn nữa hiện tại đang mượn Vẫn Thánh Cốc cắn nuốt hết thảy Tiên giới, đó là một lực lượng hủy diệt, thôn phệ vạn vật, sau đó sẽ chân chính luyện ra Thánh Đan! Sư tôn thương thế như thế, nếu như có thể chiếm được Thánh Đan kia, nhất định có thể... Từ một con cháu gia tộc thế tục, từng bước một đi cho tới trình độ ngày nay, đương nhiên tâm cơ của Cao Bằng hơn người.
Tuy nhiên giờ này, hắn lại thật tâm hy vọng điều tốt cho Cổ Ma, thiên địa sắp hủy diệt, quân tinh nhuệ của Hoàng triều thượng cổ, Tiên giới bị hiến tế, cả Tiên giới đều rơi vào bên bờ hủy diệt, cộng thêm loại trận chiến kinh khủng của Bán Thánh, đã làm hắn biết rõ, nếu không có cây đại thụ Cổ Ma này, hắn cái gì đều không phải.
Ở trong trường đại kiếp nạn này, tùy thời có khả năng bị người giết chết, như hạt bụi bay tiêu tán giữa thiên địa.
Giờ khắc này, hắn đúng là thật tâm hy vọng Cổ Ma mau sớm khỏe lại, hy vọng Cổ Ma mau hồi phục!
- Hừ...
Đột nhiên, Cổ Ma hừ lạnh một tiếng cắt đứt câu nói của Cao Bằng, sau đó vang lên thanh âm của Cổ Ma: - Thế nào, ngươi chột dạ, ngươi sợ rồi sao? Bổn ma đã nói, chính là diệt thiên địa mà mạnh bản thân, hủy diệt Tiên giới thì sao chứ? Chỉ cần ta có thể trường tồn, ta có lực lượng khai thiên, thì hủy diệt hết thảy liên quan gì với ta!?. Hừ! Thánh Đan ư? Trong trời đất này nào có chuyện tốt miễn phí! Hoàng đế kia ngay cả quân tinh nhuệ của Hoàng triều và Tiên giới đều hiến tế, ngươi cho là hắn sẽ có lòng tốt như vậy sao?
Cao Bằng tuy có tâm cơ, thậm chí cũng tự nhận là đủ tàn nhẫn, lúc trước có thể luyện hóa đại quân mấy chục vạn người, nhưng khi thật sự thấy quân tinh nhuệ của Hoàng triều thượng cổ, Tiên giới bị hiến tế; nhìn cả Tiên giới bị cắn nuốt hủy diệt, hoàn toàn sáp nhập vào trong Thánh Đan, hắn vẫn bị hù dọa cho hoảng sợ.
Thời khắc này bị Cổ Ma nói như vậy, lập tức Cao Bằng ngẩn người tại đó.
- Lần này bổn ma không chết, còn có cho ngươi âm thầm hấp thu khí tức của Vẫn Thánh Cốc tương trợ, dù không nhất định có thể đi lên một bước cuối cùng kia, nhưng cũng có thể tiến thêm một bước, ngươi ở bên cạnh lĩnh ngộ cho tốt đi! "Ầm..." Cổ Ma vừa nói dứt lời, liền không để ý tới Cao Bằng nữa. Hắn bảo Cao Bằng đi theo đại quân Hoàng triều thượng cổ, cũng là sớm có tính toán và bố trí, trong cọng tóc dài này ngầm chứa đựng lực lượng khổng lồ, đều là nhu cầu của hắn.
Thời khắc này nhanh chóng mang theo Cao Bằng rời đi, bảo Cao Bằng đi theo bên cạnh hắn tu luyện, còn hắn thì không ngừng tìm hiểu cảm ngộ đạo lý trong trận chiến vừa rồi.
Bên trên Vẫn Thánh Cốc, hoàng đế mang theo Kim Sí Đại Bằng còn thảm hơn Cổ Ma đã nhanh chóng bay đến bên cạnh Thánh Đan kia.
"Ầm..." Trong Vẫn Thánh Cốc, một đoàn khí tức kinh khủng ngưng tụ ra một khuôn mặt, đúng là Lý Hằng.
- Còn thiếu chút nữa, chính là thiếu chút nữa! Cả Tiên giới địa phương có thể cắn nuốt đã không còn bao nhiêu, mà vẫn luôn kém một chút xíu như vậy. Bệ hạ chạy về vừa lúc, hãy nghĩ biện pháp đột phá tấm chắn này xông vào trong đại thế giới cùng vũ trụ vô tận, cho dù hủy diệt phương thiên địa này, cũng phải hoàn thành viên Thánh Đan!
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu