Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 947 : Gần Vua Như Gần Cọp (1)
an Diệu thế nào... Nàng... nàng không sao chứ? Nhậm Kiệt xoay người cất bước, đã trở về bên cạnh Văn Thi Ngữ, đặt chân lên trên tinh cầu hắn luyện chế dành riêng cho Văn Thi Ngữ này. Thấy Nhậm Kiệt trở về đây, Văn Thi Ngữ tiến lên hỏi thăm, lo lắng nhìn Đan Diệu.
- Nàng sẽ không sao! Từ rất lâu trước đây, ta đã cho nàng uống vào dược phẩm, không ngừng kích phát ngưng tụ chân huyết đặc thù trong cơ thể nàng kia, đồng thời bảo vệ những chỗ khác, lúc đó cũng không chỉ là hoàn toàn suy tính vấn đề khúc mắc của nha đầu kia. Bởi vì lúc đó còn chưa đủ mạnh, Đan Diệu còn có thể gặp nguy hiểm, cho nên vừa rồi cho dù nàng lấy ra ngoài tinh huyết tâm mạch, chân huyết cũng không sao. Từ trước ta đã đưa dược phẩm vào trong cơ thể nàng, cùng với vừa rồi ta âm thầm khống chế lực lượng đã sáp nhập vào trong cơ thể nàng. Nhậm Kiệt nói xong, vung tay lên một cái, trong nháy mắt trên tinh cầu này xuất hiện một gian phòng.
Không phải đặc biệt hào hoa, cũng không to lớn gì lắm, chính là chỗ ngụ của hắn lúc trước ở Nhậm gia.
Tiếp theo sau Nhậm Kiệt cất bước đi vào đặt Đan Diệu nằm trên giường, sau đó rót lực lượng khổng lồ vào trong thân thể Đan Diệu.
Mà một bên Văn Thi Ngữ nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, rốt cục cũng thở ra nhẹ nhõm. Thì ra Nhậm Kiệt sớm đã có tính toán, không trách được hắn dám mạo hiểm như vậy. Tuy nhiên nhớ lại một màn vừa rồi kia, trong lòng nàng vẫn còn cay xót, là lạ, còn đau lòng, khó chịu thay cho Đan Diệu.
Bàng quan còn như thế, có thể tưởng tượng Đan Diệu chính mình đau khổ biết bao.
- Hiện tại nàng không có chuyện gì rồi, nhưng cần một đoạn thời gian từ từ khôi phục, trước hãy để nàng ở trong này điều dưỡng cho tốt! Rất nhanh, Nhậm Kiệt đứng dậy, mà ở chung quanh thân thể Đan Diệu thì có một màn hào quang màu lửa đỏ cùng một tầng khí tức khổng lồ đặc thù tạo thành trận pháp đang chậm rãi vận chuyển.
Bởi vì sớm có chuẩn bị, lợi dụng dược phẩm không ngừng điều dưỡng, thẩm thấu trợ giúp ngưng tụ chân huyết bị lấy đi kia. Bọn họ đều nghĩ đó là chân huyết trân quý cỡ nào, hiện tại Nhậm Kiệt lại tuyệt nhiên không để ý, đây chẳng qua là căn nguyên khốn nhiễu Đan Diệu làm cho nàng đau khổ. Cùng với như thế, còn không bằng hoàn toàn tróc bỏ, bởi vì sớm có chuẩn bị, cộng thêm giờ này lực lượng khổng lồ cùng cảnh giới bản thân Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt rất dễ dàng liền trợ giúp Đan Diệu khôi phục.
Không chỉ muốn khôi phục, thật ra Nhậm Kiệt còn muốn mượn cơ hội bóc bỏ lần này, hoàn toàn giúp Đan Diệu lần nữa rèn luyện thân thể.
- Ừm! Muội sẽ chiếu cố tốt cho Diệu Diệu, chỉ tiếc cuối cùng vẫn để cho bọn chúng được như ý, lấy được chân huyết! Văn Thi Ngữ gật đầu đáp ứng, nhưng lập tức nghĩ tới cuối cùng Thiên Bảo đại thái giám vẫn đưa dược tinh huyết tâm mạch cùng chân huyết đặc thù của Đan Diệu kia bay vào Tiên giới, trong lòng của nàng liền rất khó chịu.
- Tuy rằng cái gọi là chân huyết kia đã sớm bị lấy đi, nhưng vì trợ giúp Đan Diệu cũng không có ý định để lại vật đó, nhưng bổn gia chủ đối với địch nhân cho tới nay chưa từng có khách sáo như thế! Huống chi đây là chiếm lấy vật làm thương tổn tới nữ nhân của ta, thật ra bổn gia chủ muốn nhìn xem vật này là ai cần dùng tới! Nghe Văn Thi Ngữ nói, Nhậm Kiệt cũng biết vì sao nàng khó chịu. Các nàng là nữ nhân của mình, đương nhiên Nhậm Kiệt sẽ không gạt các nàng.
- Chẳng lẽ? Vừa nghe Nhậm Kiệt nói vậy, lập tức mắt Văn Thi Ngữ sáng ngời, rất là mong đợi nhìn Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt gật đầu một cái nói: - Đúng như nàng nghĩ, thứ này sẽ không rõ ràng lắm, nhưng lúc trước trong những dược phẩm kia ta đã làm điều chỉnh, có lúc hắn khóc. Muội hãy ở đây chiếu cố tốt cho Diệu Diệu, tình huống bên kia có điều gì đó không đúng, xem ra hoàng đế ở Tiên giới chiếm được ưu thế còn vượt quá tưởng tượng của chúng ta, chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề!
- Được! Muội sẽ tạm thời thối lui ra ngoài phạm vi này, tránh cho huynh bị ảnh hưởng. Tuy nhiên nếu như thật xảy ra chuyện gì... huynh cũng phải nghĩ tới: còn có chúng ta đang chờ huynh, còn có cả gia tộc đang chờ huynh, đừng liều mạng... Lúc Nhậm Kiệt không có ở đây, Văn Thi Ngữ khống chế các phương nhân vật cường đại của Nhậm gia, điều động đại quân, chỉ huy chiến đấu, kinh doanh gia tộc... hết thảy đều điều động chu đáo.
Nhưng thời khắc này, thanh âm cùng lời nói của nàng hơi có chút run rẩy, lại biểu hiện tình yêu trong lòng nàng. Bởi vì nàng tìm hiểu tình huống, biết hiện tại tuy rằng Nhậm gia một đường quét ngang, nhưng những thứ này đều là vật hi sinh kiến thức, đối phương làm như vậy rất có thể là tranh thủ thời gian cùng cơ hội cho Thiên Bảo đại thái giám bọn họ lấy chân huyết, hoặc giả là có những bẫy rập gì khác.
Điểm này Nhậm Kiệt biết, Văn Thi Ngữ cũng nghĩ đến, cho nên nàng mới như thế.
- Ta là thuộc về các người, người khác tuyệt đối không có khả năng động tới được! Nàng đã quên địch nhân của ta đều mắng ta là tà khí, tà môn hay sao? Nếu so sánh cái xấu, ta còn tệ hơn so với bọn hắn! "Chụt.." Thanh âm của Nhậm Kiệt bình thản lại mang theo một tia mập mờ mà nhẹ nhàng ấm áp vang lên bên tai Văn Thi Ngữ, đồng thời hắn dịu dàng hôn môi Văn Thi Ngữ, sau đó thân mình từ từ mờ nhạt đi, giống như vừa rồi đó chỉ là ảo ảnh hư ảo.
Nhưng hơi ấm Nhậm Kiệt khẽ hôn còn đọng lại trên môi Văn Thi Ngữ, mà lời nói hơi có chút mập mờ kia, khiến sóng lòng nàng dâng trào.
Lời nói cuối cùng đó còn hữu hiệu hơn bất kỳ an ủi cùng bảo đảm gì. Trên mặt Văn Thi Ngữ hơi ửng đỏ, trong mắt chớp động vẻ tín nhiệm vô cùng kiên định: hắn chính là nam nhân của mình, là gia chủ Nhậm gia, là nhân vật tung hoành thiên địa hù dọa cho vô số người sợ chết; không quản bọn họ tính toán ra sao, muốn chơi âm mưu quỷ kế gì, Văn Thi Ngữ tin tưởng vững chắc bọn họ sẽ bị Nhậm Kiệt chơi rất thảm!
-- -- -- -- -- -- -- --
"Ầm... Ầm... Ầm... Ầm..." Tiên giới, trong một dãy núi mênh mông lóe ra hào quang vô cùng xinh đẹp, vô số đại quân ẩn giấu trong đó, phía dưới một cái cửa cực lớn nối thông với hạ giới, nếu như có đầy đủ tiên hồn lực cường đại, từ nơi này thậm chí có thể dò xét trận chiến ở hạ giới.
Nhưng đại quân ẩn mình trong dãy núi ở Tiên giới này, lại đều đang nhanh chóng thúc giục, luyện hóa từng ngọn núi tạo thành từng đạo lực lượng khổng lồ tinh thuần, dung nhập vào trong tòa đại trận kinh khủng đang biến hóa kia.
"Vèo... Bịch..." Đúng lúc này, bất thình lình một luồng hào quang từ một hướng khác, còn là xuyên thấu nội bộ tòa đại trận khổng lồ kinh khủng đến cực điểm lên đây, trong nháy mắt bay vọt tới phương vị một người trong đó.
- A... Sư phụ...
- Sư phụ...
- Tại sao có thể như vậy? Sư phụ, này...
Phương vị này đúng là địa phương ba sư huynh đệ Đại Bảo, Tam Bảo cùng Nhị Bảo thái giám bọn hắn trấn giữ, bọn họ lập tức cảm nhận được cổ lực lượng đặc thù từ từ tiêu tán kia, mượn tiên hồn lực còn dư lại không nhiều lắm bao phủ một đoàn huyết quang bay vọt tới... đúng là Thiên Bảo đại thái giám sư phụ của họ.
Ba người đều không nhịn được cả kinh kêu lên, bởi vì đã nhìn ra rõ ràng: đây là Thiên Bảo đại thái giám đã bị đánh chết. Nếu như chỉ là thân thể bị hủy diệt, tiên hồn bị hao tổn, thì còn có biện pháp, nhưng lão bây giờ đã hoàn toàn xong rồi.
- Đây là? Lúc này Tam Bảo thái giám cũng phát hiện đoàn huyết quang kia, vừa định đưa tay nắm lấy tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra, bất thình lình xuất hiện một lực lượng khổng lồ đến cực điểm, trong nháy mắt chụp lấy đoàn huyết quang kia.
- Bái kiến thái tổ! Lúc này, ba người kêu lên, kinh sợ ngây người, cũng kịp phản ứng, vội vàng quỳ lạy hướng về phía thái tổ Lý Hằng vừa mới xuất hiện hoàn toàn với trạng thái tiên hồn lực.
- Tốt lắm... Tốt lắm! Tổ tiên phù hộ, Hoàng triều ta hưng thịnh, vạn năm nỗ lực rốt cục gặp được hy vọng. Quả nhiên là đồ tốt, thiên địa tạo vật quả nhiên thần kỳ, vạn vật tương sinh, không ngờ loại chân huyết này lại có thể sinh ra ở trong cơ thể một cô gái thế tục. Có chân huyết này, Thánh Đan có thể thành! Ha ha... Chộp đoàn huyết quang này vào tay, sau khi tra xét tình huống bên trong, Lý Hằng không nhịn được cất tiếng cười to...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu