Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 823 : Bí Mật Của Đông Hoang Thần Giáo (2)
ề phần giáo chủ... Nói đến giáo chủ, Bàng Vân ngẫm nghĩ một lát rồi nói: - Lúc ban đầu ta gặp giáo chủ cảm giác chỉ là bình thường, nhưng mấy lần sau này lại một lần so với một lần đều cảm thấy kinh khủng, cho dù từ rất xa nghe giọng nói của giáo chủ, đều có một loại cảm giác muốn quỳ xuống lạy bái. Về phần những chuyện khác liên quan tới giáo chủ, ta gần như không biết gì!
Sau khi nói ra lời này, ngay cả Bàng Vân cũng không nhịn được tự mình cười khổ, mặc dù chính là làm công chuyện trên danh nghĩa phu nhân, nhưng mấy chục năm qua ngay cả tình huống của vị giáo chủ này cũng không biết một chút gì... Điều này cũng coi như một kỳ tích!
Cho nên Bàng Vân nói xong cũng có phần lo lắng Nhậm Kiệt không tin, lo lắng nhìn về phía Nhậm Kiệt, phát hiện người này cũng không có cử động gì khác ít nhiều mới yên tâm lại. Chính nàng thật ra không quan trọng, nhưng người tiểu đệ duy nhất này lại là người nàng quan tâm bậc nhất trên đời, mà đối mặt với nhân vật bực này, nàng có cảm giác hoàn toàn bất lực!
Đại giáo vô thượng tình huống mỗi nơi không giống nhau, điều này thật ra Nhậm Kiệt cũng biết, như Kiếm Tiên Giáo của Thiên Châu trước đây đuổi giết hắn kia, gần như sẽ không tiếp xúc với người bình thường, cho dù nắm trong tay quốc gia cũng sẽ không trực tiếp quản lý, chỉ sẽ hàng năm ấn định chọn lựa một số đệ tử ưu tú mà thôi, những chuyện khác hoàn toàn không quản tới, có chuyện trực tiếp ra lệnh, hoàn toàn là tồn tại cao cao tại thượng.
Mà Tàn Hồn thì phải bắt đầu tôi luyện từ trong chiến đấu với người phàm thế tục, cho đến tầng chót nhất đều có người của bọn họ. Về phần Đông Hoang Thần Giáo này nghe ra huyền ảo, nhưng Nhậm Kiệt cũng không có cảm giác bất ngờ gì, nhất là hiện giờ nhiều điểm nghi hoặc như vậy đều chỉ về hướng Đông Hoang Thần Giáo, nhất định Đông Hoang Thần Giáo bên này là có một số chuyện bí ẩn.
- Nói tiếp đi! Nhậm Kiệt không có bày tỏ gì trên nét mặt, nhìn về phía Bàng Vân bảo nàng nói tiếp.
- Trừ giáo chủ ra, Đông Hoang Thần Giáo còn có chín vị thái thượng trưởng lão, chín người này trừ phi có người bỏ mình hoặc phi thăng, nếu không một mực không thay đổi. Mà chín người này so với người cùng cấp bậc đều mạnh hơn rất nhiều, chân chính là nhân vật cường đại của... Đông Hoang Thần Giáo! Vốn theo thói quen Bàng Vân đã định nói, chín người này cường đại cùng lợi hại bực nào, là chín vị thái thượng trưởng lão... uy chấn thiên hạ.
Nhưng đột nhiên nghĩ đến tình huống của Đường Phong bên kia, lập tức cũng có chút không biết nói cái gì mới tốt, vội vàng thu hẹp lại một chút.
- Tiên khí của Đông Hoang Thần Giáo là ai nắm giữ? Nghe nói đến đây, đột nhiên Nhậm Kiệt nhớ tới vấn đề Tiên khí, cái này chính là vấn đề rất mấu chốt.
- Cái này thật ra Bàng Vân biết, Đông Hoang Thần Giáo ta có hơi khác với các đại giáo vô thượng khác chính là, từ các đời trước, đều phải là đương kim giáo chủ mới chiếm được Tiên khí thừa nhận. Nghe nói cũng chính vì điều này mới có thể thừa kế ngôi vị Giáo chủ Đông Hoang Thần Giáo. Mà Đan Tiên Giáo, Kiếm Tiên Giáo, Tàn Hồn đều là con cháu kiệt xuất thế hệ này chiếm được Tiên khí thừa nhận. Cho nên lần này có tiên chỉ giáng xuống, chúng ta theo lệ thường chỉ phái một vị thái thượng trưởng lão dẫn người đi ra ngoài, giáo chủ với lý do bế quan tu luyện không có chạy tới. Cho nên mặc dù các đại giáo vô thượng khác có một số lời oán hận, cũng không thể nói gì nhiều lắm!
Bàng Vân nói xong, lại vội vàng bổ sung một câu: - Vừa rồi ta và thái thượng trưởng lão Đường Phong cũng là đang nói về chuyện này, bàn bạc nếu như có biến cố thì nên ứng phó như thế nào! Hơn nữa chuyện này cũng cần một lời giải thích cho các đại giáo vô thượng khác, dù sao... dù sao là chuyện huyên nào rất lớn, mà còn chưa kết thúc...
"Ầm... Ầm... Bùng Bùng..." Đúng lúc này, cả mặt đất tiểu thế giới đều rung chuyển một cái, sau đó phát ra tiếng nổ ầm ầm bùng bùng, tiếp theo là một tràng tiếng va chạm mãnh liệt, lập tức dẫn tới mọi người đều đưa mắt nhìn sang.
Chỉ thấy lúc này bên trong khu vực bao trùm của vó trâu, kiếm khí ngang dọc, lực lượng cường đại điên cuồng va chạm, hai thân ảnh ngươi tới ta lui... đang đánh nhau vô cùng kịch liệt.
Chỉ có điều loại chiến đấu cấp bậc đó, cho dù Bàng Vân cưỡng ép tăng lên tới cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh cũng không thấy rõ lắm, đừng nói chi là Bàng Cẩm, sớm đã nhìn tới trợn mắt há hốc mồm. Tuy rằng bọn họ không thấy rõ lắm, nhưng bọn họ vẫn hiểu được chuyện đơn giản nhất, nhìn như đánh cho khí thế ngất trời, chẳng phân biệt được trên dưới, nhưng thực ra chênh lệch quá lớn.
Loại chênh lệch này làm cho bọn họ đều cảm thấy kinh khủng, bởi vì người có sừng trâu trên đầu kia, chính là trước dùng lực lượng bản thân phong tỏa chung quanh, đống thời chiến đấu với Đường Phong thái thượng trưởng lão với điều kiện tiên quyết là không để cho lực lượng của bọn họ phát tiết ra ngoài... đủ thấy chênh lệch giữa hai người cũng không phải là một điểm nửa điểm.
- Chết tiệt! Cẩn thận một chút, Ngưu Lão Nhị! Nếu như ngươi để trong tiểu thế giới của ta bị tổn thương, vậy ngươi cứ thành thật một mình ở chỗ này từ từ đau khổ chờ đợi đi! Trong lúc hai tỷ đệ bọn họ đang khiếp sợ, Nhậm Kiệt lại ở một bên kêu lên, nhắc nhở Cuồng Ngưu đừng quá hứng khởi, quên mất phòng ngự.
Hắn vừa kêu lên như vậy, chợt nghe bên trong phát ra tiếng hầm hừ khó chịu, nhưng sau đó lực lượng phòng ngự vẫn là tăng mạnh, lần nữa trở nên lặng yên không một tiếng động.
Bàng Vân cùng Bàng Cẩm xem thấy đều kinh hồn vỡ mật, thầm nghĩ: "Điều này... điều này sao có thể?"
Tên có dáng đầu trâu kia đã cường hãn đến mức độ này, mặc dù chỉ là nhìn thấy bóng hắn chiến đấu, nhưng khí tức cường hãn điên cuồng của hắn lại tràn ngập trong thiên địa, đây tuyệt đối là người thiên không phục địa không phục, hơn nữa đánh tới loại trình độ này cũng đủ kinh khủng đủ dọa người.
Nhưng không nghĩ rằng, người này vẫn còn chưa hài lòng, rồi lại... lại còn nói như vậy!
Càng thêm khó tin chính là, người đầu trâu cường đại, điên cuồng cường hãn như thế sau khi nghe hắn nói vậy, lại ngoan ngoãn làm theo lời hắn, thà rằng tạm thời ở thế hạ phong, cũng dành ra một phần lực lượng trên phòng ngự, bảo đảm không phát tiết một chút lực lượng ra ngoài... Điều này cũng quá khó tin đi!
Hướng về phía Ngưu Lão Nhị quát một câu, sau đó Nhậm Kiệt quay đầu nhìn về phía hai tỷ đệ Bàng Vân, Bàng Cẩm sớm đã sửng sốt ngây dại ở đó, nói: - Được rồi, chúng ta tiếp tục nói chuyện đi! Vừa rồi phu nhân phối hợp cũng không tệ lắm! Hiện tại phu nhân giúp ta nghĩ ra một chủ ý: làm sao có thể để cho ta đi vào tiểu thế giới của Đông Hoang Thần Giáo! Dĩ nhiên, phải đi vào trong đó không để người khác phát hiện!
- Cái này... Bàng Vân vừa nghe nói lập tức đầu đều sắp nổ tung, thầm nghĩ: "Người này rốt cuộc muốn làm gì vậy? Đầu tiên là bắt đệ đệ mình không nói, lại chạy vọt vào dưới chín cây thần thụ Đông Hoang Thần Giáo bắt mình, ngay cả Đường Phong vị thái thượng trưởng lão đều không thèm để ý chút nào bắt vào đây, bây giờ lại còn muốn đi vào tiểu thế giới của Đông Hoang Thần Giáo, hắn muốn làm gì vậy?"
Bàng Cẩm ở một bên nghe nói lại càng kinh hãi, đầu óc đều có chút không đủ dùng, bởi vì hết thảy chuyện này đều không chân thật như vậy, giống như... giống như đang nằm mơ.
Không sai, chính là nằm mơ! Nhưng lập tức hắn liền có một loại kích động muốn khóc, bởi vì cho dù nằm mơ, cũng không thể mơ ngoại hạng như vậy! Người này là ai chứ? Hắn muốn làm gì? Hắn điên rồi sao? Bắt giữ mình với hai gã Thái Cực Cảnh không đủ, lại bắt tỷ tỷ vào đây, còn bắt cả Đường Phong thái thượng trưởng lão của Đông Hoang Thần Giáo vào đây.
Hiện tại... hiện tại hắn lại muốn đi vào tiểu thế giới, chẳng lẽ hắn muốn bắt hết người của Đông Hoang Thần Giáo vào đây sao?
- Cũng không phải nói không làm được, nhưng nếu muốn nghĩ biện pháp dường như hơi khó! Nhất là phải tìm một lý do để người khác tin tưởng, bởi vì nhất định phải có một lý do, đủ... đủ... Bàng Vân rất cẩn thận, cẩn thận, dè dặt nói.
Nhậm Kiệt cười nhìn về phía Bàng Vân: - Một người trong chín vị thái thượng trưởng lão chết đi, tồn tại bị Thánh Bia trấn áp đại náo Đông Hoang Thần Giáo, nội bộ xảy ra vấn đề... các lý do này đủ rồi chứ?
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu