A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 732 : Tiếng Sấm Giữa Trời Quang (2)
ũng chính vì có bọn họ trợ giúp, ở bên trong mấy hành tỉnh chung quanh Tây Bắc, Tây Nam, tụ tập hơn một ngàn vạn nhân tài bất đồng lĩnh vực. Bọn họ dưới điều động của Văn gia, Nhậm gia, lần lượt được khống chế lại, không có để cho bọn họ tham gia chiến đấu.
Nhưng có thể nói, không có người nào mà không phải là người đầy nhiệt huyết, dồi dào tư tưởng, và đều có năng lực nhất định.
Lúc này mỗi người bọn họ đều đầy một lòng căm phẫn, tức giận không thôi, bởi vì gần đây bọn họ có không ít bằng hữu, thậm chí bao gồm gia tộc, người nhà bọn họ đều trực tiếp biến mất... người sáng suốt đều biết là chuyện gì xảy ra.
- "Tai ách do Trời làm ra, còn tránh được.tai ách tự mình gây nên, ắt phải chết". Ta đã nói rồi, bọn họ đã không cần thể diện gì, các ngươi lại còn không tin... Lúc này, Văn Tử Hào ngồi ở bên trên đã có khí thế tu dưỡng vô cùng, khẽ lắc đầu nhẹ giọng nói. Hắn ngồi ở đó, trên tay vẫn múa bút thành văn, hắn muốn ảnh hưởng người khác.
Nhậm Kiệt mượn Thánh nhân luận đạo, truyền cho hắn rất nhiều các thứ tiên hiền Đại Nho đời trước, Văn Tử Hào trong quá trình không ngừng tiêu hóa tìm hiểu, hắn dung hợp các thứ mình hiểu được vào trong tình huống hiện giờ, không ngừng viết ra một số văn chương chấn khiếp thiên hạ. Đây cũng là nguyên nhân giờ này rất nhiều Đại Nho tụ tập ở nơi này, bọn họ mỗi ngày đều sẽ phân tích tham khảo mỗi một chữ viết, mỗi một câu nói của Văn Tử Hào.
- Chư vị! Chúng ta ở nơi này nói cũng không có ích gì, trước mắt bên trên mượn thời cơ làm những chuyện tóm thâu Thiên Hải Đế Quốc này, muốn viết khuyên can lên trên căn bản không cần nghĩ tới, những thứ khác sau này chúng ta hãy nói. Hiện tại theo ta thấy cứu người là trọng yếu, tốt hơn là mau sớm thông báo cho mọi người chạy tới đây! Văn Dũng thì chú trọng những thứ này hơn, nói với mọi người, khuyên can bọn họ trước chớ nói nhảm, trước đừng cảm khái, đừng suy nghĩ về những thứ vô dụng kia, trước phải cứu người mới là hành động thực tế.
Được Văn Dũng khuyên can, rất nhiều người bắt đầu rối rít liên lạc với người quen của họ, hoặc là người có quan hệ với họ, đều kêu gọi tới nơi đây.
---------------------
Trong chiến trường Tây Bắc đại doanh, tuy rằng Hải Lượng bị đánh đuổi chạy trốn, nhưng tướng lãnh các cấp vẫn còn ở đây, cho dù tiếp đó Vân Phượng Nhi chạy về, trước sau liên thủ với Nhậm Thiên Hoành, Văn Thi Ngữ, Ngọc Vô Song bọn họ, đánh chết toàn bộ người trên Thái Cực Cảnh của bên Thiên Hải Đế Quốc, nhưng thế công của đại quân Thiên Hải Đế Quốc vẫn như cũ không giảm.
Bởi vì phút cuối cùng Hải Lượng đã hạ tử mệnh lệnh, hơn nữa Hải Lượng chỉ là tạm thời biến mất, cũng không ảnh hưởng tới đại quân chiến đấu ở phía dưới.
Cộng thêm lúc này trong đại quân có không ít người của Cao Bằng trước đó đàm phán cùng Hải Lượng sau đó giúp hắn khống chế, nhất là một số tướng quân bị khống chế, bọn họ trực tiếp chỉ huy quân đội, ở vào thời điểm này vẫn điên cuồng tấn công như trước.
Cũng may mà có trận pháp của Nhậm Kiệt tự mình bố trí. Với tu vi của Nhậm Kiệt thời khắc này, mặc dù chỉ là trận pháp hao tốn trong khoảng thời gian ngắn bố trí, nhưng hắn lại để cho Giang Trấn bọn họ hoàn thiện các việc nhỏ không đáng kể, sau đó nơi đây liền thêm một đạo phòng ngự chẳng khác gì đại trận phòng ngự mấy chục năm qua của Tây Bắc đại doanh.
Hơn nữa sau khi Vân Phượng Nhi trở về cùng đánh chết Thái Cực Cảnh, rốt cục cận vệ đội cũng không còn bị quấn lấy nữa, trong cận vệ đội cũng không cần Thái Cực Cảnh nữa. Loại này gia nhập vào trong chiến đấu uy lực kinh khủng kinh người, trực tiếp quấn lấy gần trăm vạn đại quân.
Kể từ đó, áp lực xuống Tây Bắc đại doanh suy giảm rất nhiều, mà đợi đến lúc Thiên Long Quân đánh trở về, thì cục diện hoàn toàn biến đổi.
"Vèo..." Chiến Thiên Long thân hình nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đã bay đến bầu trời. Thời khắc này Vân Phượng Nhi, lục gia Nhậm Thiên Tung, Cổ Tiểu Bảo, Nhậm Thiên Hoành bọn họ toàn bộ đều ở trên không trung, mà Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Văn gia lão tổ Văn Mặc sáp nhập vào Thiên Long Quân cũng đi theo bay lên. Dù sao bọn họ đạt tới Thái Cực Cảnh, quy mô chém giết cùng quân đội thế tục lớn như vậy, bọn họ cũng không tiện trực tiếp ra tay.
Mấy người bọn họ chủ yếu chính là đối phó với những tu luyện giả khác. Trên thực tế, tu luyện giả đạt tới loại cấp bậc này cũng không có hứng thú tùy tiện tru diệt đại quân thế tục, bởi vì điều đó ý nghĩa không lớn.
- Nhị ca! Ta đã nói huynh không đến mức thật sự muốn tách riêng mà! Đã nhiều năm như vậy lừa gạt chúng ta quá khổ đi! Nếu không phải bị vây ở Ngọc Kinh Thành, ta sớm đã tới tìm huynh hỏi cho ra lẽ rồi! Ha ha... Chiến Thiên Long sớm đã gặp những người khác, chỉ là đã rất nhiều năm không gặp Nhậm Thiên Hoành, vừa lên đến liền ôm chầm Nhậm Thiên Hoành, vui vẻ cất tiếng cười to.
- Ha ha... Nhậm Thiên Hoành cũng ôm lấy Chiến Thiên Long vui vẻ cười to nói: - Phân chia cái gì, ta ngay cả mấy đứa nhỏ nhà mình kia đều không quản được tốt lắm, thật không có tâm tình làm gia chủ cái gì đâu! Còn không phải đại ca bảo ta làm như vậy, đại ca an bài ta chỉ là chiếu theo đó làm mà thôi, lúc bình thường cũng là nghe lão ngũ. Được rồi! Thiên Long Quân của tiểu tử ngươi thật lợi hại nha, tung hoành mấy chục vạn dặm bên trong Thiên Hải Đế Quốc, chiến tích này cũng quá hung hãn đi! Nếu Tây Bắc đại doanh bên này không bị bao vây ta cũng muốn xông qua đó hội hợp với các ngươi!
- Đây đều là gia chủ tạo ra! Huynh đệ chúng ta giống nhau, huynh là nghe theo đại ca, ta là nghe lời con trai đại ca, hiện tại là mệnh lệnh của gia chủ Nhậm gia ta! Chiến Thiên Long vui vẻ nói.
Ở một bên, lục gia Nhậm Thiên Tung đang tán gẫu với Ngọc Vô Song, Văn Thi Ngữ, nhất là Vân Phượng Nhi lại càng nhiệt tình lôi kéo nói chuyện với các nàng, lòng nhiệt tình đó giống như là gặp cháu dâu, còn tiện tay lấy ra đồ vật các thứ tặng cho các nàng.
Một bên khác, thì mọi người nhìn xuống chiến trường phía dưới, tình hình chiến đấu phía dưới lúc này đối với bọn họ đã không có gì đáng nói.
Mà lúc này, cường giả Nhậm gia tụ tập, Thiên Long Quân, cận vệ đội ở phía dưới kềm chế hầu hết quân đội, nếu không phải bây giờ còn chưa có tin tức của Nhậm Kiệt, vì lúc Nhậm Kiệt đi đã mệnh lệnh không cho phép Tây Bắc đại doanh ra đánh, thì thời điểm này chỉ sợ Tây Bắc đại doanh đều trực tiếp đánh ra, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái phối hợp với Thiên Long Quân, cận vệ đội đánh tan đại quân còn dư lại của Thiên Hải Đế Quốc này rồi.
Mặc dù hiện giờ nhân số đại quân tinh nhuệ còn chừng gần 300 vạn, quân đội bình thường cũng có tới mấy trăm vạn, nhưng ngay cả hoàng đế đều không có, tất cả nhân vật cường đại Thái Cực Cảnh trở lên đều bị giết hết, dưới tình huống như vậy số lượng nhiều cũng đã không có ý nghĩa lớn lắm.
- Cuộc chiến này đánh tiếp còn có ý nghĩa gì, thế nào còn chưa kết thúc vậy?
- Nghe Nhậm Thiên Hoành nói là mệnh lệnh của gia chủ, tạm thời không cần Tây Bắc đại doanh đánh ra, gia chủ còn chưa trở về!
- Hả! Nếu là mệnh lệnh của gia chủ, vậy chúng ta cứ chờ đi!
Lúc này, lão Đan Vương Ngọc Trường Không bọn họ cũng ở đó tán gẫu.
"Ầm..." Đúng lúc này, sấm sét giữa trời quang... một tiếng tiếng sấm... không... không phải tiếng sấm, nhưng thanh âm này lại làm cho lục gia Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi bọn họ đang tán gẫu ở giữa không trung đều giật nảy mình, thậm chí không nhịn được vận chuyển lực lượng. Mà thanh âm này lại chủ yếu là nhằm vào chiến trường phía dưới. Một tiếng sấm này chấn động lòng người, làm cho tất cả đại quân trong chiến đấu, đang trong giết chóc điên cuồng, đều tức thì ngừng lại, mà lúc này Thiên Long Quân, cận vệ đội đồng thời nhận được mệnh lệnh, trong nháy mắt không công kích nữa chuyển thành phòng thủ.
Cận vệ đội, Thiên Long Quân mỗi bên kềm chế trên trăm vạn đại quân, sự kinh khủng đó có thể tưởng tượng được, giờ này khi một tiếng sấm kinh khủng kia vang lên, bọn họ lập tức dừng lại. Có thể nói đại quân Thiên Hải đang đối chiến với bọn họ kia đều có một loại cảm giác may mắn, tự nhiên cũng sẽ không công kích. Kể từ đó, trong lúc nhất thời mấy trăm vạn đại quân trải rộng trong phạm vi mấy trăm dặm đều đồng loạt ngừng lại.
- Ngẩng đầu, nhìn lên đây! Đúng lúc này, vang lên một thanh âm vang vọng khắp chiến trường...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu