Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 713 : Thiên Hải Đế Quốc, Bị Diệt Rồi Sao? (2)
m..." Thời khắc này Nhậm Kiệt tìm kiếm, trong tiếng ầm ầm mở rộng, lập tức trong đầu Nhậm Kiệt xuất hiện một hình ảnh thế giới vô cùng rộng lớn bát ngát.
Nhưng hình ảnh này rất mờ, mở ra không tới vài giây đã tan đi, nhưng Nhậm Kiệt cũng kịp thời yên lặng ghi nhớ toàn bộ trong đầu. Một đường dùng tốc độ cao nhất bay về Tây Bắc đại doanh, Nhậm Kiệt cũng không ngừng suy tư, luôn có cảm giác thế giới vừa mới triển khai kia rất quen thuộc.
Điều này làm cho Nhậm Kiệt rất lấy làm lạ, tại sao lại có cảm giác này chứ, loại cảm giác quen thuộc đó là chuyện gì xảy ra, thật kỳ lạ...
----------------------
Ngọc Kinh Thành gần đây đột nhiên bình tĩnh lại, từ sau khi Nhậm Kiệt gõ trống trận, thiêu đốt nhiệt huyết vô số người cùng đi theo hắn ra ngoài thành, Ngọc Kinh Thành liền rơi vào một thời kỳ yên tĩnh đặc biệt.
Dĩ nhiên, trong yên tĩnh này cũng có một loại đè nén, bởi vì cho dù triều đình không thông báo, Nhậm Kiệt cũng không ngừng cho người truyền về Ngọc Kinh Thành tin tức tình huống của tiền tuyến: tình hình chiến đấu ở Tây Bắc đại doanh liền trở thành đề tài sôi động nhất ở Ngọc Kinh Thành, chỉ có điều dường như nơi nơi đều có một chút cố kỵ.
Tuy nhiên đặc biệt nhiệt huyết đã đi theo Nhậm Kiệt bọn họ rời đi, một số lực lượng của Nhậm gia, Văn gia cũng đã điều đi, còn lại dân chúng cho dù bàn luận sôi động như thế nào đi nữa, cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với chỉnh thể thế cục.
Trong hoàng cung, trong ngự thư phòng.
Đại đốc công Kim Bằng của Giám Thiên Vệ mặc một thân áo choàng màu vàng đang đứng trong ngự thư phòng, lúc này quanh thân hắn sáng lấp lánh hào quang màu vàng, người ẩn ở trong áo choàng như cũ không thấy rõ gương mặt, hắn đã đứng ở nơi này một hồi lâu.
Đột nhiên, không gian lần nữa dao động, tiếp theo là Tam Bảo thái giám, Nhị Bảo thái giám trước sau đi ra đứng thẳng hai bên.
Tam Bảo thái giám theo thói quen khẽ đưa tay nhẹ nhàng vuốt lông mày, ánh mắt nhìn về phía Kim Bằng như cũ mang một tia cảnh giác, hắn luôn có cảm giác Kim Bằng này tạo cho hắn một loại áp lực vô hình, khiến hắn không dễ chịu lắm.
Nhưng giờ này trạng thái trong lòng hắn đã khác trước rất nhiều, không còn là tâm tính lúc đầu ở Huyền m Tông, hơn nữa gần đây cùng đi xông xáo trong di tích kia cùng Nhị Bảo sư huynh, cộng thêm sau khi trở về bế quan tu luyện tăng lên rất nhiều, hắn càng hiểu rõ hơn: mặc dù Huyền m Tông là tông môn do lão tổ tông tự mình thành lập, nhưng cũng chỉ là một phần của Minh Ngọc Hoàng Triều, là một loại thủ đoạn của hoàng gia.
Cho tới giờ khắc này, hắn mới từ từ tiếp xúc đến, thì ra trước kia nhìn thấy các thứ ở Minh Ngọc Hoàng Triều, chẳng qua chỉ là ở mặt ngoài mà thôi.
Nhị Bảo thái giám, Tam Bảo thái giám đi ra một hồi lâu, hoàng đế mặc một thân long bào mới long hành hổ bộ, uy thế ngôi cửu ngũ mười phần đi ra.
- Nói?
Hoàng đế lúc này dường như đang suy tư về chuyện khác, sau khi đi ra cũng không có lập tức đóng cánh cửa sóng dao động không gian kia, cả người lại tạo cho người ta một cảm giác rất khác biệt với trước kia.
Loại cảm giác này, Tam Bảo thái giám, Nhị Bảo thái giám đi theo bên cạnh hắn, thậm chí Kim Bằng kia là cảm thụ rõ ràng nhất. Hoàng đế vừa xuất hiện ngay cả bọn họ đều cảm thấy áp lực, cảm thấy nặng nề, giống như là lúc dân chúng bình thường gặp vua, trong lòng có một loại áp lực cùng kính sợ khó hiểu, đây là một loại chấn nhiếp đặc thù, là trước nay chưa từng có trên người hoàng đế.
- Dạ! Kim Bằng đáp một tiếng nói: - Tây Bắc đại doanh rơi vào tình thế nguy cơ nguy ngập, nếu tình thế trước mắt phát triển tiếp, không tới ba ngày nhất định sẽ bị san bằng toàn bộ, Nhậm Kiệt vẫn chưa hề xuất hiện. Về mặt di tích Cổ Thần, phái người đi không có tin tức. Lúc đó ở chung quanh đột nhiên mở ra, không có thời gian sai nhân thủ cường đại hơn, chỉ có mấy tên Thái Cực Cảnh bình thường xông vào trong đó, bản mạng ngọc bài của họ vỡ vụn, hẳn là đều đã bỏ mình. Tuy nhiên cảm nhận được khí tức của Hạ Cửu Hạc kia đã từng xuất hiện ở trong đó, trước mắt đang truy tra!.
- Hải Thần Giáo trong biển đã hoàn thành nhất thống, bọn họ có ý chỉ Tiên giới, có người muốn chống lại cũng không chịu nổi thế lực khác trợ giúp. Bất quá bởi vì chuyện phiền phức đó, người của đại giáo vô thượng hiện tại còn đang thương nghị đối sách! Lần này kinh động bệ hạ, chủ yếu là muốn xin chỉ thị hai chuyện: như thế nào đối phó chuyện Hải Thần Giáo lần nữa lập giáo; làm thế nào ứng phó chuyện bên trong Thiên Hải Đế Quốc hoàn toàn bị Thiên Long Quân tiêu diệt, tiếp sau chuyện Tây Bắc đại doanh bị diệt? Chuyện nhỏ Kim Bằng vốn không cần nói ra, hai sự kiện trọng yếu, chỉ hai câu đã nói ra rõ ràng.
- Hải Thần Giáo bên kia ngươi không cần quản tới, nhìn xem tình thế rồi tính; còn Thiên Hải Đế Quốc... Hoàng đế hơi trầm ngâm một chút nói: - Bị diệt rồi chứ?
Bị diệt rồi chứ?
Lời nói này tùy ý như vậy!? Vừa nghe nói lời này, Tam Bảo thái giám đều không khỏi lông mày hơi nhảy lên, đùa gì thế? Thiên Hải Đế Quốc tuy rằng xảy ra nhiều chuyện xấu, nhưng dù sao cũng là Thiên Hải Đế Quốc, hơn nữa chỗ dựa sau lưng Thiên Hải Đế Quốc trước đây là Thiên Hải Tông, hiện tại là Hải Thần Giáo, nói giỡn hay sao, bị diệt?
Cho dù Thiên Long Quân quấy phá làm đảo loạn bên trong Thiên Hải Đế Quốc, nhưng cũng không đến mức nói diệt là diệt được!
Loại cảm giác này, giống như là một đại giáo vô thượng, đối phó với một tông môn bình thường, tùy tiện phái một người cũng có thể tiêu diệt. Thế nhưng trên thực tế, Thiên Hải Đế Quốc chính là quốc gia đối lập mấy ngàn năm với Minh Ngọc Hoàng Triều, trước kia còn là luôn luôn cường thế hơn so với Minh Ngọc Hoàng Triều.
Chẳng lẽ chính vì Thiên Long Quân làm đảo loạn bên trong Thiên Hải Đế Quốc, hay là Tây Bắc đại doanh đã đánh bị thương nặng đại quân của Hải Lượng vị hoàng đế ngự giá thân chinh này? Nhưng mà thời điểm này Hải Lượng có đại quân yêu thú tương trợ, nếu như thật sự muốn toàn diện khai chiến tiêu diệt một quốc gia khác, thì hắn khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ, huống chi còn có Hải Thần Giáo...
Nhị Bảo thái giám dường như nghĩ tới điều gì, trong mắt lóe lên vẻ kinh sợ, nhưng lập tức khôi phục được trạng thái dao động, không nói một lời lẳng lặng đứng thẳng ở bên cạnh.
- Nhị Bảo! Ngươi cùng Tam Bảo bế quan cũng có một đoạn thời gian, tuy rằng Hải Thần Giáo hiện tại không dư nhiều lực lượng cũng không dám nhúng tay vào chuyện Thiên Hải Đế Quốc, nhưng Thiên Hải Đế Quốc dù sao cũng có chút nội tình, lực ảnh hưởng của Hải Thần Giáo cũng dẫn tới một chút tác dụng. Các ngươi cũng đi theo qua đó phối hợp với đại quân ổn định lại chuyện Thiên Hải Đế Quốc đi! Hoàng đế nói xong, nhìn về phía Nhị Bảo thái giám cùng Tam Bảo thái giám nói một câu, rồi dường như vẫn còn đang trong trầm tư suy nghĩ điều gì, xoay người bước thẳng vào cánh cửa dao động không gian kia, trong nháy mắt biến mất.
Kim Bằng thấy hoàng đế rời đi, cung kính thi lễ, sau đó liền hóa thành một luồng sáng vàng biến mất.
- Sư huynh! Để lại Tam Bảo thái giám vô cùng kinh sợ, có rất nhiều nghi hoặc muốn hỏi nhị sư huynh.
- Đi thôi, có gì muốn hỏi trên đường nói! Nhị Bảo thái giám vừa động thần hồn lực, ngầm bảo Tam Bảo thái giám trước rời khỏi chỗ này, nơi này không phải chỗ nói chuyện. Cho dù giờ này hắn đã đột phá cảnh giới, đạt tới Thái Cực Cảnh tầng thứ chín nhiều năm, nhưng hiện tại đối mặt với hoàng đế, hắn cũng giống như một tiểu thái giám, không dám có chút khinh thường, càng không dám tùy ý nói chuyện gì khác ở trong ngự thư phòng của hoàng đế.
Tam Bảo thái giám vừa nghe nói, lập tức hiểu rõ ý của nhị sư huynh, vội vàng đi theo Nhị Bảo thái giám rời đi.
Mà lúc Nhị Bảo thái giám rời đi, không nhịn được quay đầu nhìn lướt qua ngự thư phòng: xem ra sư phụ nói không sai, đại thế chờ đợi mấy ngàn năm, cuối cùng đã tới rồi đây!!!
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu