Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 548 : Lão Tổ Ngàn Tuổi Xuất Thủ Một Kích (2)
iện tại trước rời phạm vi Cửu m Tông, bay tới hướng đông 1500 dặm! Không có người trả lời Sử Nguyên Hoành, nhưng ở trong đầu Văn Thi Ngữ lại vang lên một thanh âm.
Giọng nói này là Nhậm Kiệt thường dùng khi đeo mặt nạ cười, hơi có chút lạnh như băng, Văn Thi Ngữ cũng không khỏi sửng sốt. Nhưng sau đó liền vọt lên không trung bay về phía xa xa theo lời đối phương nói. Nàng cũng là m Dương Cảnh dương hồn tầng thứ tám, tuy rằng đơn thuần phương diện lực lượng còn kém Sử Vân Phong không ít, so với một số người cùng tuổi đã đột phá tới m Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong còn kém một chút. Nhưng về phương diện trình độ đàn kỹ của nàng đã vượt quá mức bình thường, đã lĩnh ngộ ra ý cảnh đàn, cho nên Văn Thi Ngữ mới được coi trọng.
Ý cảnh này giống như kiếm ý, muốn tăng lên thực lực độ khó hơn rất nhiều.
- Nhớ kỹ, nếu không muốn sư phụ ngươi cùng với tất cả người trong nhà tao gặp tai ương, không muốn cho gia tộc ngươi bị san bằng, thì thành thật nghe lời đi! Người này nói gì với ngươi phải lập tức cho ta biết, nếu không... Hừ, hừ... Lúc này, trong đầu Văn Thi Ngữ lại lần nữa vang lên thanh âm cảnh cáo của Sử Nguyên Hoành.
- Rời phạm vi Cửu m Tông, bay đi hướng đông 1500 dặm... Văn Thi Ngữ hận không thể lập tức đánh chết tên khốn này, nhưng chẳng những nàng không đủ lực lượng, cũng không thể làm như vậy, mà ngược lại còn nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời đối phương, tuy rằng đến bây giờ nàng còn chưa hiểu rõ là chuyện gì xảy ra.
Thật ra từ lúc Nhậm Kiệt làm ra hết thảy mọi chuyện trước đó, cũng đã nghĩ đến đối phương sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, và Văn Thi Ngữ chưa chắc phối hợp với bọn họ, hoặc là âm thầm động tay chân trên người Văn Thi Ngữ... những chuyện này Nhậm Kiệt đều có phòng bị, đương nhiên, Nhậm Kiệt cũng có chuẩn bị tâm lý.
Lúc này hắn rất tùy ý bảo Văn Thi Ngữ chạy vài vòng ở chung quanh, rồi chuẩn bị bảo Văn Thi Ngữ chạy tới chỗ mình nơi này. Nhậm Kiệt cũng không có nhiều lời với Văn Thi Ngữ, càng không có để lộ thân phận, bởi vì điều đó cũng không có trợ giúp gì.
Hiện tại Nhậm Kiệt không ngừng vận chuyển thần hồn lực, giờ khắc này hắn biết địch nhân chân chính mình sắp đối mặt là người nào, tuy rằng đã cách xa vạn dặm, nhưng với nhân vật đáng sợ kia vẫn không thể coi thường.
Nhưng cũng may, mình có Sử Vân Phong trong tay, thông qua một loạt thử dò xét vừa rồi, Nhậm Kiệt cũng biết tên Sử Vân Phong này phân lượng còn không nhẹ, cái này dễ làm, mình có thể từ từ chơi tiếp cùng bọn họ.
"Bốp..." Đúng lúc này, Nhậm Kiệt đột nhiên cảm giác trong thức hải một cái ấn ký nhỏ do thần hồn lực đặc thù ngưng tụ đột nhiên vỡ vụn, khiến trong lòng Nhậm Kiệt run lên.
Vốn từ đầu đến giờ luôn nắm trong tay thế cục, không nhanh không chậm từ từ chơi đùa cùng Cửu m Tông, bỗng nhiên tim Nhậm Kiệt nhảy lên kịch liệt, lập tức cả người căng thẳng.
Đây là chuyện gì xảy ra, mình phong ấn một đạo ấn ký thần hồn lực trên người Cổ Tiểu Bảo làm sao lại vỡ vụn, đây chính là mình cố ý lưu lại, trừ phi sinh mạng Cổ Tiểu Bảo bị uy hiếp, dưới trạng thái thần hồn sắp vỡ vụn mới có thể như vậy. Nhưng mà mình cũng lưu lại cho hắn ngọc bài, nếu như có chuyện hắn phải liên lạc với mình, nhưng ngọc bài không có bất kỳ phản ứng nào, hắn cũng không có bóp nát ngọc bài cảnh báo, lại cố tình ấn ký do thần hồn lực của mình ngưng tụ lưu tại bên trong thân thể hắn lại vỡ nát... Điều này cũng quá cổ quái đi! Rốt cuộc hắn bên đó đã xảy ra chuyện gì rồi?
Chẳng lẽ, xuất hiện người bắt hắn mà hắn không kịp phản ứng? Tại sao có thể như vậy, điều đó không có khả năng lắm!
Tuy rằng Cổ Tiểu Bảo cũng không có liên hệ gì với Nhậm Kiệt, cũng chưa từng gặp nhau nhiều lắm, nhưng Cổ Tiểu Bảo một đường chạy hắn đến gọi hắn là sư phụ, hơn nữa ánh mắt của Cổ Tiểu Bảo tinh thuần, không có bất kỳ tạp chất gì, và trên người nó còn có chút bí mật, điều này làm cho Nhậm Kiệt bất kể như thế nào cũng không thể không quản tới nó.
Ở vào thời điểm này, đột nhiên biết tin tức đó, Nhậm Kiệt cũng không có thể cứ chậm rãi tiếp tục chơi đùa tiếp.
Vốn hắn lưu lại ấn ký, một mặt là lo lắng Cổ Tiểu Bảo xảy ra nguy hiểm gì; mặt khác cũng là sợ hắn không chờ đợi được tự rời nơi đó, thì mình cũng dễ dàng tìm lại, không nghĩ tới ngay thời khắc này lại phát hiện xảy ra chuyện.
- Bắt hắn lại, đi! Nhậm Kiệt không do dự nữa, vung tay một cái, lập tức dẫn động Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ, lúc này Hỏa Long, Thủy Long đã có được linh trí, vốn còn đang đùa bỡn Sử Vân Phong, vừa nghe được mệnh lệnh của Nhậm Kiệt trong nháy mắt bạo phát lực lượng, đánh tan phòng thủ của Sử Vân Phong, đánh cho hắn trọng thương mất sức phản kháng, rồi cùng bay theo Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ.
- Không ngờ lại núp ở chỗ này, thủ đoạn bí ẩn giỏi lắm, trận pháp đặc biệt khá lắm, rất có thể có quan hệ cùng đạo thần hồn lực kinh khủng trước đó dò xét không gian Cửu m Tông ta! Ninh Khải, cẩn thận tróc nã người này! Nhậm Kiệt bên này vừa mới động, đã bị lão tổ ngàn tuổi Sử Thí Thiên đang ở bên trong không gian độc lập Cửu m Tông phát hiện. Sử Thí Thiên cũng rất kinh ngạc, bởi vì nơi này vừa rồi lão đã dò xét qua, vốn cũng không có phát hiện gì. Nếu như đối phương không nhích động, lão cũng khó có thể phát hiện, điều này lập tức khiến lão sinh lòng cảnh giác, vội vàng ra lệnh cho một Thái Cực Cảnh cấp bậc lão tổ khác của Cửu m Tông ra tay.
- Dạ! Ở cao nghìn trượng phía trên không trung Cửu m Tông, một người sớm đã chờ ở đó, đang nhắm mắt ngưng thần tìm kiếm, người này thoạt nhìn chỉ trên dưới 50 tuổi, có vẻ rất là linh lợi, trong tay cầm một cây ngọc tiêu màu đỏ máu. Tuy rằng hắn không phải người của Sử gia, nhưng Ninh Khải này lại là đệ tử thân truyền của Sử Thí Thiên. Cũng chính vì Sử Thí Thiên trở thành lão tổ ngàn tuổi, đệ tử của lão lại trở thành cấp lão tổ, ngay cả Sử Nguyên Hoành cũng trở thành tông chủ đồng thời đột phá đến Thái Cực Cảnh, cộng thêm Sử Vân Phong thiên tư kỳ tài, mới để cho Sử gia một nhà độc quyền, nắm quyền to trong Cửu m Tông, có xu thế biến Cửu m Tông trở thành thiên hạ của gia tộc.
Mà Ngọc Tiêu công tử Sử Vân Phong từ nhỏ chính là Ninh Khải nuôi lớn, tuy rằng từ đầu vẫn không có xuất hiện, nhưng Ninh Khải sớm đã chuẩn bị sẵn. Thật ra ngay lúc Sử Thí Thiên phát hiện đồng thời hắn cũng phát hiện, nên vừa nhận được lệnh của sư phụ Sử Thí Thiên, cây ngọc tiêu đỏ như máu của Ninh Khải liền nổi lên một vầng sáng màu máu, trong nháy mắt cả người hắn hóa thành một tia sáng, còn nhanh hơn tốc độ âm thanh, phóng vọt về hướng Nhậm Kiệt.
Vốn là từ từ sẽ đến, Nhậm Kiệt có thể làm cho bọn họ trong mơ mơ màng màng, làm cho đến cả lão tổ ngàn tuổi kia đều chỉ có thể trơ mắt nhìn Văn Thi Ngữ biến mất tung tích, làm cho bọn họ chỉ có thể cấp bách mà không có biện pháp. Thế nhưng chỉ vì đúng lúc này đột nhiên cảm nhận được Cổ Tiểu Bảo đã xảy ra chuyện, Nhậm Kiệt cũng không thể tiếp tục chậm rãi hành động như trước, cho nên lập tức vọt lên, cho dù bị đối phương phát hiện làm rối loạn kế hoạch, hắn cũng không quản được nhiều như vậy, hiện tại hắn duy nhất cần phải làm là nhanh chóng chạy về Thiên Thủy Tông.
"Ầm!" Văn Thi Ngữ đang phi hành đột nhiên cảm nhận không gian chung quanh ầm ầm vang động, rồi thoáng cái nàng phát hiện mình đã bị một lực lượng nào đó bao phủ, tiếp theo sau đột nhiên một lực lượng đặc biệt mang theo nàng tăng tốc bay đi.
Nếu như vừa rồi là Văn Thi Ngữ đang toàn lực phi hành giống như một con thiên nga giương cánh bay cao, thì thời khắc này Văn Thi Ngữ thì có cảm giác như đại bàng bay lượn... nhanh... quá nhanh!
- Buông con ta xuống... Sử Nguyên Hoành cũng đang chú ý bên này, với khoảng cách đó hắn không thể phát hiện rõ ràng vị trí của đối phương giống như cấp bậc Sử Thí Thiên, Ninh Khải, hắn chỉ cảm thấy đột nhiên Văn Thi Ngữ bị một lực lượng mang theo bay đi, lập tức vừa cấp bách vừa nổi giận gào thét.
Chỉ tiếc thời điểm này Nhậm Kiệt đã lười đáp lời hắn, trước kia hết thảy chẳng qua là vì không để bọn họ kịp phòng bị để cho Văn Thi Ngữ đi ra, về phần cái gọi là bắt cóc vơ vét tài sản cái gì vốn đều là giả, Nhậm Kiệt càng thêm không tùy tiện buông tha cho tên Sử Vân Phong kia, bởi vì hắn biết chuyện này hiển nhiên không có nhanh như vậy đã kết thúc, nhất là dưới tình huống phải đổi kế hoạch lúc ban đầu.
"Boong..." Đột nhiên, vang lên một tiếng chuông, thanh âm này dưới thúc giục của lực lượng đại trận, dưới vận dụng cũa lão tổ ngàn tuổi, ngay tức thì có cảm giác giống như truyền tống không gian, khoảng cách Nhậm Kiệt nơi đó tới mấy ngàn dặm, lại trong nháy mắt đã vọt tới...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu