Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 299 : Một Mình Khiêu Chiến Đám Đông (1)
à Ô học trưởng đến rồi! Ha ha... Lần này ngươi chết chắc rồi!
- Ô đội trưởng đến rồi! Để xem lần này hắn chết như thế nào!
- Không biết tự lượng sức mình, cũng dám đến Ngọc Tinh Học Viện chúng ta khiêu khích, một hồi có hắn khóc lóc...
Vừa nghe thanh âm này, người bên dưới lập tức kích động, bởi vì giọng nói này rất bén nhọn, rất dễ phân biệt, người của Ngọc Tinh Học Viện đều biết, đây chính là một thành viên chính thức của Thiên Viện. Lần này Thiên Viện phái ra làm đội trưởng lãnh đạo cấp năm một, cấp năm hai đại biểu của Ngọc Tinh Học Viện cạnh tranh cùng Ngọc Hoàng Học Viện, là Ô Kinh.
- Lăn xuống đây! Ngươi tưởng mình là ai, mà dám đến Ngọc Tinh Học Viện ta giương oai! Đúng lúc này, một hướng khác vang lên một thanh âm hùng hậu, lại lần nữa làm cho đám người Ngọc Tinh Học Viện kia hưng phấn không thôi.
Mà gần như đúng lúc thanh âm này rơi xuống, ở hướng vừa rồi kia, Ô Kinh thân người cao gầy, chắp hai tay sau lưng, mắt hơi có hình tam giác, đã dẫn theo mấy người nhanh chóng chạy tới.
Một hướng khác, nơi phát ra thanh âm rất hùng hậu kia, cũng hiện ra một người trẻ tuổi mặt tròn, sóng mũi tẹt, tuy rằng vóc dáng không cao lắm, gương mặt cũng rõ ràng khác với Ô Kinh, nhưng ánh mắt lại tương tự kỳ lạ, rõ ràng có thể cảm giác được chỗ tương tự của họ.
Mà lúc này, Ngọc Tinh Học Viện học viên cũng nhận ra người này, là Ô Sát đệ đệ của Ô Kinh, thành viên chính thức cấp năm một trong Thiên Viện phái ra.
Ca ca Ô Kinh hơn một năm trước gia nhập Thiên Viện, đệ đệ vừa mới nhập học không lâu cũng gia nhập Thiên Viện, cái này cũng trở thành một truyền thuyết lớn của Ngọc Tinh Học Viện. Nên biết rằng Thiên Viện chọn lựa vô cùng nghiêm khắc, có thể đi vào bên trong trở thành một thành viên không chính thức, đã có đủ chỗ tốt rồi, huống chi trở thành thành viên chính thức.
Mà hai huynh đệ bọn họ đồng thời trở thành thành viên chính thức của Thiên Viện, ở Ngọc Tinh Học Viện cũng giống như một loại truyền thuyết. Lúc này thấy bọn họ chạy đến, mọi người tự nhiên rất vui vẻ. Tên này... tên kêu gào này chết chắc rồi!
- Con bà nó! Bảo ngươi lăn xuống không nghe sao? Lăn... xuống... đây... Sau khi đi ra tên hơi mập lùn một chút, sống mũi tẹt Ô Sát kia hiển nhiên tánh khí nóng nảy hơn, thân người vọt tới gần phát hiện Lý Thiên Thành vẫn còn diệu võ dương oai, mang Thất Thải Vũ Dực bay ở giữa không trung, hắn liền phẫn nộ, đột nhiên ngưng tụ pháp lực ngay ngực, trong giây lát bạo phát ra tiếng gầm giận dữ.
“Rầm... Rầm... Rầm...” Ba chữ cuối cùng kia, mỗi một chữ đều giống như sấm sét giữa trời quang, trong tiếng nổ vang đánh về phía Lý Thiên Thành giữa không trung.
Ngưng âm tụ pháp, tiếng như sét đánh, công kích loại thanh âm này trừ lực lượng kinh người ra, tốc độ còn mau kinh người. Phần nhiều người không có phòng bị, ngay cả phòng ngự cũng không có biện pháp vận chuyển đã trúng chiêu.
“Ông...” Nhưng Lý Thiên Thành sớm được Nhậm Kiệt chỉ dạy nên thời điểm này tất cả pháp bảo đều đang ở trạng thái thúc giục, chỉ là xem ra vừa thúc giục một cái uy lực càng cường đại hơn mà thôi. Vì thế trong nháy mắt Tụ Pháp Lôi m đánh tới, ở chung quanh thân thể Lý Thiên Thành đã hiện ra một tầng pháp bảo hình dáng cái chuông đồng, bên trên chớp động các loại phù văn, mơ hồ tản ra tia sáng đặc thù không ngừng xoay tròn, phù văn chuyển động.
Ngay lúc Tụ Pháp Lôi m kia đánh vào bên trên nó, chuông đồng kia lập tức tăng tốc vận chuyển, sau đó đột nhiên từ bên trong bạo phát ra thanh âm càng cường đại hơn.
Giống như là cái chuông đồng bị khua động, đột nhiên phát ra thanh âm kịch liệt vậy.
“Ầm... Bịch bịch bịch...” Thoáng cái lực lượng Tụ Pháp Lôi m cường đại của Ô Sát bạo phát ra kia, ầm ầm nổ tung, thanh âm cường đại tạo thành uy hiếp đáng sợ, đè ép đến không khí trực tiếp nổ vang.
- Cẩn thận... Ô Sát cũng không nghĩ tới, kiện pháp bảo của Lý Thiên Thành này thần kỳ như vậy, còn có thể phản kích lại công kích Tụ Pháp Lôi m của hắn. Hắn vội dang hai cánh tay, trong nháy mắt pháp lực cường đại tạo thành nửa vòng tròn phòng ngự, định ngăn cản công kích của sóng âm này.
Đáng tiếc hắn chỉ ngăn chặn một phần nhỏ, cho dù như thế, hắn cũng phải liên tiếp lui về phía sau mấy bước mới đứng vững, cảm giác pháp lực trong cơ thể sôi trào một trận.
“Bịch... Bịch... A...” Mà lúc này, một số người ở chung quanh hắn, bị Tụ Pháp Lôi m này đụng vào trên chuông đồng phát ra dao động cường đại. Sóng âm kỳ lạ kia tuy rằng so ra kém tiếng hổ gầm của tiểu tử bộc phát trước kia, nhưng cũng đánh cho không ít người ở chung quanh bay ra ngoài, chấn thương mấy chục người.
- Con bà nó! Ta giết ngươi... “Ầm...” Ô Sát vừa thấy ánh mắt liền đỏ bừng quát to. Hắn cùng ca ca lưu lạc từ nhỏ, có điều kỳ ngộ. Chuyện giết người phóng hỏa làm không ít, sau đó được người nào đó coi trọng cho bọn họ gia nhập Ngọc Tinh Học Viện rồi chọn vào Thiên Viện. Tuy rằng tuổi của hắn không lớn, nhưng sớm đã không phải học viên bình thường, cho nên người ở trong Ngọc Tinh Học Viện mới đặc biệt sợ bọn họ. Hắn còn không giống đại ca Ô Kinh hắn có thể tha thứ cho người như vậy, một khi hắn phẫn nộ lên trên người toát ra khí tức âm lãnh, tanh máu là muốn ra tay giết người.
- Ô Sát! Đừng kích động làm loạn... Đúng lúc này, Ô Kinh cũng vọt lên, thấy Lý Thiên Thành thân ở trên không trung phát uy, hắn khẽ nhíu mày, đồng thời hắn cũng chú ý tới Nhậm Kiệt trên linh thú tọa giá phía dưới. Nhìn thấy Nhậm Kiệt thời khắc này nhàn nhã nằm ở nơi đó, dường như hắn nghĩ tới điều gì, cảm giác có điều gì đó không đúng... Ô Kinh liền giơ tay cản lại Ô Sát.
- Đại ca! Tên khốn kiếp này rất kiêu ngạo, ta không giết chết hắn ta... Ô Sát ánh mắt đỏ bừng kêu lên. Bọn họ trước nay đâu có bị tức giận thế này; trước kia khoái ý ân cừu, sau được người mang vào Ngọc Tinh Học Viện, ở chỗ này cũng là vạn người chú mục, không ai dám trêu chọc!
- Ta đi xử lý! Thanh âm của Ô Kinh bén nhọn mà rất thong thả, cũng không để đệ đệ nói thêm gì nữa, đã ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Thành.
- Hai tên này tuổi không lớn lắm, nhưng hoàn toàn không giống là học sinh, một thân đầy hơi hám giang hồ, tên vừa rồi kia khẳng định đã giết người không ít! Lúc này, mập mạp ở bên cạnh Nhậm Kiệt cũng nhìn thấy hai huynh đệ bọn họ, cau mày khó chịu nói.
- Thật đúng là tưởng nơi này có thể không ngừng bồi dưỡng một nhóm học viên cường đại, thì ra ngay cả loại thủ đoạn này cũng dùng tới. Xem ra Thiên Viện này cũng lập ra chính từ mục đích đó đây! Về phần giống hay không giống học viên cũng không trọng yếu, chỉ cần tuổi không lớn lắm, cho bọn họ gia nhập học viện là được rồi. Chỉ tiếc làm như vậy lâu dài, Ngọc Tinh Học Viện coi như xong rồi! Không trách được lần này Ngọc Hoàng Học Viện tổn thất nghiêm trọng như vậy, tuy nhiên như thế cũng tốt... Nhậm Kiệt dùng thần thức nói với mập mạp, đồng thời cũng thông báo với Lý Thiên Thành: thấy huynh đệ Ô Kinh, Ô Sát như vậy, thì càng không cần lưu tình cho bọn chúng.
- Hai người các ngươi lên đi, để nhìn xem vị Thành vương gia này có bao nhiêu lợi hại, cũng dám không biết sống chết đến Ngọc Tinh Học Viện ta khiêu chiến! Ô Kinh ngăn lại Ô Sát, rồi quay qua nói với hai người phía sau. Hai người này cũng đều gia nhập Thiên Viện, tuy không phải thành viên chính thức, nhưng lực lượng cũng đều vượt qua Thần Thông Cảnh tầng thứ bảy, còn lợi hại hơn rất nhiều so với lão sư trước đó. Bọn họ cũng là người tham gia tỷ thí lần này, nghe Ô Kinh nói liền đáp một tiếng, phóng vọt lên.
- Cẩn thận một chút! Vị Thành Vương này đúng là nhiều pháp bảo, thần thông, pháp thuật! Ô Kinh cũng không phải là người giữ đạo lý cứng nhắc cái gì, càng không nghĩ cái gì loại chuyện ngu xuẩn đơn đả độc đấu. Sở dĩ hắn ngăn lại Ô Sát, chẳng qua là muốn trước để cho người khác thử dò xét một chút mà thôi! Thử dò xét, làm tiêu hao, tự nhiên mọi sự đại cát hơn; nếu bị thua mình cũng có thể chiếm được trực quan hơn, có thể nghĩ biện pháp đối phó.
Một nguyên nhân khác, là sau khi hắn cảnh cáo hai người thủ hạ, liền dời ánh mắt nhìn về phía Nhậm Kiệt nằm ở nơi đó.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu