Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 255 : Ngươi Chơi Xấu (1)
rên đỉnh núi ngàn thước cách Ngọc Kinh Thành vạn dặm, lúc này Hải Vương Hải Vô Thường đang lẳng lặng đứng, ánh mắt nhìn ra chính là hướng Ngọc Kinh Thành.
Xem như người già nhất trong tám đại Vương giả, Hải Vương đã gần 300 tuổi, đối mặt chuyện gì cũng trầm tĩnh được, hắn cũng không quá để ý chuyện Ngọc Kinh Thành lần này. Chẳng qua cảm thấy hơi thất vọng là không giết được lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo, đồng thời trong lòng hắn kỳ quái, là thương thế của hai người sao lại tốt lên.
Chẳng lẽ lão Đan Vương Ngọc Trường Không lại có thành tựu mới trên Đan đạo, bằng không làm sao giải thích được chuyện này.
Hiện giờ chuyện náo đến thế này, còn muốn bắt bé con kia lại càng rắc rối, mặc kệ thế nào cũng phải bắt lấy nó.
Ngay khi hắn đang đứng đó suy nghĩ, ở bầu trời xa xa có một cái chấm đen, nhanh chóng tới gần biến thành một con linh thú phi hành sải cánh hai mươi mấy thước, đuôi thật dài, đầu dẹp, tốc độ đó tuyệt đối là linh thú phi hành cấp chín. Nhưng đến trước mặt Hải Vương liền chậm rãi hạ xuống, khép cánh cuộn tròn bên cạnh hắn.
- Bái kiến sư tôn. Linh thú đáp xuống, bên trên có mấy người bước xuống, trong đó đi trước nhất là Thái tử Thiên Hải Đế Quốc, Hải Lượng.
- Ừm! Hải Vương Hải Vô Thường khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt lướt qua người Hải Lượng, nhìn vào hai gã cường giả siêu cấp m Dương Cảnh ngưng tụ âm hồn đang áp giải một người.
- Ha ha... Nhìn ánh mắt sư tôn liếc qua, Hải Lượng nhẹ nhàng mở quạt phe phẩy, cười nói: - Ngọc Nhân Long này cao ngạo nhưng thiếu kinh nghiệm, tuy rằng sau này rất dễ làm hắn mắc mưu, nhưng gần đây ta phát hiện hắn đang liều mạng tu luyện. Tuy rằng như vậy tốc độ sẽ tăng lên rất nhanh, nhưng cũng sẽ phá hỏng tích lũy, nội tình trước kia, lỡ hắn một hơi tiến lên đột phá m Dương Cảnh, sau này muốn bắt lấy, khống chế hắn sẽ khó khăn. Hiện tại dựa vào Thiên Khôi Thuật thượng cổ của ta sẽ dễ dàng khống chế hắn, đến lúc đó thần không biết quỷ không hay bắt được nha đầu Ngọc Vô Song kia, bọn họ làm sao cũng không ngờ thiếu trang chủ Minh Ngọc sơn trang lại bị người ta khống chế, trở thành con rối của ta.
Có thể luyện chế tồn tại cấp bậc thiếu trang chủ Minh Ngọc sơn trang thành con rối, điều này làm Hải Lượng có chút kích động, hơn nữa nếu khống chế hắn, không cần chiến đấu cũng hoàn thành được chuyện sư tôn muốn làm, bắt lấy Ngọc Vô Song, hắn lại càng thêm kích động.
- Như vậy thì tốt, vừa lúc ta còn một số chuyện cần làm, nhưng mà Nhậm gia tàng long ngọa hổ, tình huống vô cùng đặc thù, ngươi phải cẩn thận hơn. Hơn nữa Thiên Khôi Thuật tuy rằng uy lực ban đầu rất lớn, nhưng cuối cùng không phải chính đạo, ngươi phải cố gắng tu luyện lực lượng bản thân mới được. Hải Vương nghe xong khẽ gật đầu, đồng thời quan tâm nói.
Hải Lượng tao nhã tự tin nói: - Sư tôn yên tâm, ta sẽ thống trị Thiên Hải Đế Quốc, tiêu diệt Minh Ngọc Hoàng Triều, đẩy Thiên Hải Đế Quốc lên đỉnh cao mới, ta sẽ đi trên con đường hoàng đế, những điều này chỉ là thủ đoạn nhỏ mà thôi. Sư tôn, ngài đi là muốn tìm yêu đan của Thiên Yêu kia?
- Yêu khí của yêu đan Thiên Yêu kia rõ ràng bị người ta mạnh mẽ nén lại, sau đó dẫn đến đây thả ra, hiện tại vẫn không rõ dụng ý, nhưng dưới tình huống này không có khả năng lớn tìm đến, thu lấy. Hơn nữa so sánh với bí mật to lớn trong Minh Ngọc sơn trang, dù cho yêu đan Thiên Yêu không tính là gì, có điều chuyện này cần những người khác hỗ trợ, đây cũng là nguyên nhân ta không mạnh mẽ giành lấy cô gái kia. Nhớ kỹ, cô gái kia là chìa khóa, là mấu chốt, tuyệt đối không thể để cô ta xảy ra chuyện gì, nhất định phải bắt sống được cô ta. Hải Vương Hải Vô Thường căn bản chưa từng thật sự để ý tới yêu đan Thiên Yêu kia, đến xem thử chỉ là muốn nhìn người kia muốn làm gì, cũng thông qua chuyện này để che giấu.
Lúc này nghe được kế hoạch của Hải Lượng, nghĩ tới Hải Lượng tu luyện Thiên Khôi Thuật thần kỳ, cảm giác để hắn rèn luyện cũng được.
- Xin sư tôn yên tâm, chuyện nhỏ này sẽ không gây ra động tĩnh bao lớn. Hải Lượng vô cùng tự tin, ưu nhã trả lời.
- Ừm. Hải Vô Thường vẫn vô cùng hài lòng, tín nhiệm đồ đệ này, nhưng mà nghĩ tới những vấn đề vẫn quanh quẩn trong đầu, hắn vẫn nhắc nhở: - Kiếm Vương Long Ngạo cũng dung hợp âm dương, lực công kích không kém, còn có lão Đan Vương, Nhậm gia cũng có những nội tình khác. Nhất là ta cảm giác Nhậm gia có chút tà dị, nhưng lại không nói rõ được, tóm lại ngươi phải cẩn thận. Lần này đối với ngươi là một lần lịch lãm, chờ ta hoàn toàn phá vỡ cấm chế đột phá, ngươi cũng thừa kế Thiên Hải Đế Quốc, đến lúc đó Thiên Hải Tông sẽ hoàn toàn nắm giữ, giúp ngươi hoàn thành đại nghiệp.
- Đồ nhi hiểu rõ, xin sư tôn yên tâm. Hải Lượng một mực biểu hiện lạnh nhạt, tao nhã, lúc này ánh mắt mới lóe lên hưng phấn mong chờ, khom người hành lễ.
Mà hắn chỉ là hành lễ bình thường, nhìn lại đã không thấy bóng dáng Hải Vương Hải Vô Thường. Hải Lượng cũng sớm quen, nhìn địa hình xung quanh, sau đó lại leo lên linh thú phi cầm kia, bay đi.
..........................
Thịch... Thịch.... Thịch...
Dưới thần thức tra xét, lực đập hùng hồn kinh người, Nhậm Kiệt vừa đi tới chỗ mập mạp, vừa tra xét yêu đan phong ấn trong lòng hắn. Kích thước yêu đan không thay đổi, nhưng nhịp đập lại tăng gấp trăm ngàn lần, Nhậm Kiệt tra xét cũng cảm thấy khủng bố.
Đồng thời hắn cũng tò mò, bởi vì dưới mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn, chính là nó đã cứu mình. Nếu không phải nó phát tán hơi thở dọa sợ Thú Vương kiến lửa, mình đã sớm chết rồi. Chẳng qua rốt cuộc nó là vật gì, lúc này yêu khí không còn hung bạo, tuôn trào ngập trời như trước, dần dần trở nên thu lại nội liễm, cảm giác này giống như... giống như...
Thai nghén sinh mệnh mới, mà nhịp đập mạnh mẽ cũng chứng minh mọi chuyện. Thần thức của Nhậm Kiệt cũng không cách nào tra xét được bên trong là gì, nhưng hấp thu giọt tinh huyết của lục thẩm, lại cùng mình hấp thu không ít linh khí, lực lượng Địa Viêm Chu Quả, yêu đan đã sớm có biến đổi lớn.
Duy nhất làm Nhậm Kiệt yên lòng một chút, là lúc trước mình để lại thủ đoạn, bởi vì không biết bên trong yêu đan biến hóa cái gì, cho nên lúc nhập vào giọt tinh huyết kia, cũng ấn thần niệm của mình vào đó. Lúc này tia thần niệm đó đã mọc rễ, cắm vào trong đó, bằng không dù là thần thức của Nhậm Kiệt cũng không thể nào tra xét được biến hóa cực nhỏ bên trong, lúc này ít ra Nhậm Kiệt cũng tra xét được một chút.
Nghiên cứu một phen cũng không tra xét ra nguyên cớ gì, Nhậm Kiệt tạm thời không để ý, bước vào sân viên của mập mạp.
- Phiếu cơm lão đại, cuối cùng ngươi cũng tới rồi, ngươi đúng là mệt chết người không đền mạng mà. Ta con trẻ, thân thể yếu ớt như vậy, ngươi đặt áp lực lớn như thế lên người ta, bảo ta chế luyện nhiều loại dược phẩm hiệu quả ngang với linh đan thượng phẩm, một loại dược phẩm dành riêng cho lão Đan Vương có hiệu quả linh đan tuyệt phẩm, không có bù đắp là không được. Mập mạp vừa pha chế xong một bộ dược phẩm, dược phẩm này chuẩn bị cho dùng sau nên không cần vội, nhìn thấy Nhậm Kiệt liền hưng phấn xông tới.
Nhậm Kiệt vừa vào, liền thấy mập mạp làm bận rộn, Kiếm Vương một mình khoanh chân ngồi im trong góc, thân thể gầy gò, đặt thanh kiếm lớn lên hai chân, nhắm mắt như đang tu luyện.
Nhưng hắn có thể xuất hiện ở đây, nói rõ thương thế của hắn căn bản không nghiêm trọng.
- Ngươi hưng phấn, kích động như thế, nhất định pha chế dược phẩm thuận lợi, ngươi đúng là được tiện nghi còn khoe mẽ? Lão Đan Vương lại bị thương, khi đó Nhậm Kiệt đưa ra một loạt điều chỉnh, bởi vì gần đây trình độ dược phẩm của mập mạp tăng lên nhanh chóng, cộng thêm tình hình cấp bách, đại cảnh giới của Nhậm Kiệt lại tăng lên, liền nghĩ ra phương pháp trị liệu, pha chế dược phẩm mới cho lão Đan Vương.
Diệu Dược sư bình thường thì chỉ là dự bị trước luyện đan, giống như đi học trước khi vào mẫu giáo. Nhưng hiện tại Nhậm Kiệt cùng mập mạp cùng đi lên còn đường hoàn toàn dược phẩm, không đi luyện đan nữa, chính là không ngừng pha chế dược phẩm chuyên dùng. Con đường này không có phương thuốc dược phẩm cố định, tất cả đều cần Nhậm Kiệt nghiên cứu, căn cứ tình huống khác nhau đưa ra phương thưốc dược phẩm mới.
Còn mập mạp thì pha chế những dược phẩm này, không ngừng học tập. Dựa vào thiên phú của hắn, cộng thêm Nhậm Kiệt nhắc nhở, hôm nay thành tựu dược phẩm đã không tầm thường, bản thân pha chế dược phẩm không kém gì Linh đan sư thượng phẩm.
- Ừm! Nghe Nhậm Kiệt nói thế, mập mạp vuốt cằm, làm ra vẻ nghiêm túc suy tư, sau đó nhỏ giọng nói: - Phiếu cơm lão đại lợi hại, ngay cả ta được tiện nghi còn khoe mẽ mà cũng bị ngươi nhìn ra.
- Hắc... Nhậm Kiệt cũng bị mập mạp chọc cười, tiếp theo hai người cũng cười, sau đó Nhậm Kiệt quay sang nhìn Kiếm Vương.
Mập mạp hiểu được, lập tức nói: - Vừa về liền một mực như thế, giống như có tâm sự gì.
Tự nhiên có tâm sự, tuy rằng bọn họ không gặp mặt, Kiếm Vương Long Ngạo đã rời đi trước khi Chiến Thiên Long đi vào chỗ mình, nhưng không thể không cảm giác được Chiến Thiên Long.
Hai cha con này, nói tới vốn không phải chuyện gì to tát, giống như Trái Đất đời trước, gia trưởng vì đứa nhỏ không nghe theo mình an bài mà xảy ra mâu thuẫn, đứa nhỏ bị buộc bỏ nhà đi. Nhưng thời gian trôi qua, những chuyện này còn quan trọng hay sao?
Có lẽ lúc này cố chấp, đều là vì tính cách như thế.
Nhậm Kiệt chợt nhớ tới những thứ đã thấy ở kiếp trước, nhìn Kiếm Vương khoanh chân ngồi đó, Nhậm Kiệt rất xúc động, nếu như có thể, hắn cũng hy vọng làm cho con bọn họ khôi phục bình thường. Dĩ nhiên, loại chuyện này rắc rối vượt xa xử lý kẻ địch, nhưng không gấp rút đến mức phải làm ngay.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu