No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 125 : Mật Ước Của 5 Đại Gia Tộc (1)
ia chủ... Lúc Đồng Cường vọt vào ánh mắt đều đỏ bừng, đó là cấp bách, nổi giận: hắn không nghĩ tới nửa đêm trong lúc mình ra ngoài, gia tộc ở trong Ngọc Hoàng Học Viện mà lại xảy ra chuyện.
Mà trong nháy mắt nhìn thấy Nhậm Kiệt, cả người Đồng Cường có một loại cảm giác muốn nhảy dựng lên, gào lên như sấm: thời khắc này trạng thái của gia chủ còn nghiêm trọng hơn so với vừa rồi trên đường nghe Địa Thử nói.
- Địa Thử! Đồng Cường quay đầu lại kêu to, xu thế dường như muốn giết người! Địa Thử làm việc tắc trách không bảo vệ an toàn cho gia chủ cũng nên bị trách phạt, mà khiến Đồng Cường buồn bực, phẫn nộ chính là Địa Thử lại nói láo ở trước mắt mình.
Thương thế của gia chủ đâu chỉ đơn giản như hắn nói, nhìn như vậy quả thực đều sắp... không xong rồi, nếu đúng là hắn muốn giảm bớt trách nhiệm của mình nên nói như vậy, thì...
- Đội trưởng! Bảo vệ gia chủ bất lực cho dù ngài giết ta cũng được, nhưng ta thật không có nói dối để chối bỏ trách nhiệm của mình! Địa Thử cũng sửng sốt, chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao gia chủ còn nghiêm trọng hơn hồi nãy.
- Đồng Cường, đừng kích động! Chuyện này không có liên quan tới Địa Thử, chính ta muốn nhân cơ hội tu luyện đột phá nên mới như thế! Hơn nữa trước đó Địa Thử bọn họ xông vào cũng là bị ta ngăn cản, chuyện này dừng ở đây đi! Lập tức đi chuẩn bị một chút, chúng ta xuất phát rời Ngọc Kinh Thành!
- Gia chủ! Hiện tại thân thể ngài như vậy, hay là trước về gia tộc đi! Đồng Cường trông thấy đều sợ hãi, tình trạng của Nhậm Kiệt thời khắc này cũng không phải là trông dọa người đơn giản như vậy, Đồng Cường là người đã trải qua vô số cuộc chiến sinh tử mà nhìn thấy đều sợ hãi, có thể tưởng tượng được tình trạng kinh khủng biết bao.
- Không cần, hiện lại xuất phát! Nhậm Kiệt lần nữa nói khẳng định, cũng là quyết định.
Đồng Cường tuy rằng lo lắng, nhưng vẫn phải tự mình đi tới phất tay vận dụng pháp lực nâng lên Nhậm Kiệt cùng với ghế ngồi đưa tới trong linh thú tọa giá, sau đó ra lệnh cho đại đội nhân mã chuẩn bị. Mặc dù có Nhậm Kiệt cầu tình nhưng Đồng Cường cũng buồn bực nhìn Địa Thử, đợi chuyện này ổn định sẽ xử phạt hắn sau.
Mà Địa Thử thì áy náy đi theo. Tuy rằng gia chủ không trách mắng, nhưng đội trưởng có bất kỳ xử phạt nào hắn cũng cam tâm tình nguyện tiếp nhận.
Trừ bọn họ ra, ở bên cạnh Đồng Cường luôn có một người đồng dạng mặc khôi giáp cận vệ đội hoa lệ, hắn không có nói lời nào, không có bất kỳ phản ứng gì, chẳng qua là trong lòng của hắn đã khó mà bình tĩnh: mặc dù hắn là Tả Thủ Tà Kiếm, mặc dù hắn trải qua nhiều chuyện như vậy, mặc dù hắn sớm đã không xem sống chết là gì. Nhưng thời khắc này hắn thật khó mà bình tĩnh, Nhậm Kiệt vì để cho Đồng Cường mang người, dẫn theo linh thú tọa giá giúp mình đi di dời người nhà của lão sư, nhưng hắn bên này lại thiếu chút nữa bị người giết chết. Trên thực tế sau khi đi vào mắt nhìn thấy Nhậm Kiệt, đầu tiên Tạ Kiếm cũng có cảm giác Nhậm Kiệt không còn sống được bao lâu nữa.
Tay hắn bị phế đi, nhưng ánh mắt của hắn không có phế, tim của hắn không có phế, hắn nhìn thấy, hắn cảm nhận được.
Nhưng từ đầu đến cuối Nhậm Kiệt không nói gì, cũng không để cho mọi người nói nhiều, chỉ là Tạ Kiếm lại nhìn thấy ở trong mắt, ghi nhớ ở trong lòng.
......
Trên Nghị Sự Đại Điện của Nhậm gia, thời điểm này ba vị trưởng lão vừa mới triệu kiến không ít người phía dưới, bố trí rất nhiều chuyện, đối tượng chủ yếu chính là chuyện đại hội toàn thể trưởng lão gia tộc sắp tới... nghỉ ngơi một chút ba người cũng tạm thời uống một ngụm trà lấy hơi.
- Hừ! Vị gia chủ chúng ta kia ở học viện trở thành người mạnh nhất của năm cấp một, hiện tại lại trở thành chuyện cười mới của Ngọc Kinh Thành, sử dụng xuân dược hạ độc ép bạn học cởi quần áo đi tìm thanh lâu, gần như phá hủy chỗ ở của Phương Kỳ. Hiện tại lại mượn lực lượng của Đồng Cường cưỡng đoạt danh hiệu người mạnh nhất của năm cấp một như vậy... lần này mặt mũi Nhậm gia hoàn toàn bị hắn làm mất hết rồi! Nhậm Văn Húc càng nói càng phẫn nộ: - Mau! Nhất định phải mau mau triệu tập mở đại hội trưởng lão toàn thể gia tộc, cứ để hắn chơi đùa tiếp như vậy, danh dự, danh tiếng của Nhậm gia đều mất hết!
- Không biết sâu cạn, tùy ý làm xằng làm bậy, quả thực không biết nên nói hắn như thế nào mới tốt! Cố tình lúc này có chiến đấu, nếu không hiện tại đã cử hành đại hội trưởng lão toàn thể gia tộc rồi! Gia chủ hắn này hẳn cũng sắp đến phút cuối rồi. Ta thấy cần phải đốc thúc một chút chuyện này, trừ bên này chuẩn bị sẵn sàng ra, chúng ta cũng phải thông báo cho các người khác, bất kể ra sao cũng phải nhín chút thời gian đến đây, dù sao đây là đại sự quan hệ đến vận mạng của gia tộc, gia tộc không thể để một người như vậy đảm đương gia chủ nữa! Nhậm Hàn Lâm hận không thể lập tức miễn chức gia chủ của Nhậm Kiệt, nếu như hắn có quyền lực này.
- Hắn cũng nhảy nhót không được mấy ngày nữa! Cả ngày dẫn theo một đám thị vệ liền thật nghĩ mình là gia chủ, không có chúng ta mỗi ngày không chối từ vất vả quản lý, gia tộc này có thể tiếp tục giữ vững phồn vinh, không ngừng phát triển được sao!?! Nhậm Quân Dương chậm rãi uống một hớp trà, trầm giọng nói: - Hiện tại hạ bệ gia chủ Nhậm Kiệt này đã là thế phải làm, chúng ta phải nghĩ biện pháp chính là, làm thế nào đạt thành hiệp nghị và cân bằng với hai vị kia, Nhậm gia không thể rối loạn, hơn nữa không thể rối loạn từ bên trong!
Hiệp nghị, cân bằng, Nhậm Hàn Lâm và Nhậm Văn Húc vừa nghe nói tức thì trái tim đập nhanh: cái gì là hiệp nghị và cân bằng? Đó chính là một lần nữa phân chia lợi ích. Bởi vì chỉ có mọi người nói chuyện lợi ích tốt, Nhậm Thiên Kỳ, Nhậm Thiên Hoành hai vị Thống lĩnh đại quân tay nắm quyền lớn kia mới sẽ ủng hộ bọn họ, mới sẽ chọn ra gia chủ mới biết nghe lời.
Mà trong quá trình này, bọn họ cũng sẽ chiếm được ích lợi mình muốn, trước làm nhiều chuẩn bị như vậy, bận rộn đã lâu như vậy, rốt cục đã đến lúc được phân chia ích lợi rồi. Tuy rằng trong lòng hai người đã sớm nghĩ tới, nhưng thời khắc này nghe Nhậm Quân Dương đề nghị, trái tim của bọn họ vẫn không khỏi nhảy lên "thình thịch".
- Một khi gia chủ có thay đổi, mặt khác thay đổi một số người phụ trách, chúng ta cũng phải cân nhắc đề nghị trước cho tốt, đừng để đến lúc đó trở tay không kịp! Nhậm Quân Dương nói xong, khẽ hé mí mắt lên nhìn Nhậm Hàn Lâm cùng Nhậm Văn Húc. Hắn muốn lôi kéo hai người này thì phải cho bọn họ chỗ tốt, chỉ có trước đoàn kết bọn họ lại mới có thể tạo thành đủ lực lượng đi nói chuyện với Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ, mới có thể...
"Ầm..." Nhưng đúng lúc này, bất thình lình bay vào một cái bóng đen, đập mạnh xuống đất. Tuy nhiên chung quanh thân thể bóng đen này bị một tầng lực lượng bao bọc, cho nên lúc rơi trên mặt đất giống như vẫn thạch thiên ngoại rơi xuống, trên Nghị Sự Đại Điện đều bị chấn động một hồi lâu.
- Người nào? Nhậm Văn Húc, Nhậm Hàn Lâm, Nhậm Quân Dương đều đứng bật dậy, trong nháy mắt lực lượng bao phủ toàn thân, trong lòng tất cả đều giật mình: Trong lúc bọn họ thương nghị chuyện trọng yếu bực này, làm sao có người có thể xông vào được.
Người trên mặt đất kia không nhúc nhích, sau đó ba người Nhậm Quân Dương cũng phát hiện, dĩ nhiên là một khối tử thi, đây là gì vậy?
- Nhìn kỹ đi, ba vị trưởng lão cũng thấy rõ đó! Ngay lúc đó, ở ngoài đại điện vang lên tiếng của Mặc Hồng, sau đó Mặc Hồng cất bước đi vào. Lúc bình thường Mặc Hồng đại biểu lục gia Nhậm Thiên Tung tham gia hội nghị trưởng lão không bao giờ lên tiếng, lúc này lại lên tiếng nói chuyện, chẳng qua là thanh âm có vẻ vô cùng lạnh lẽo.
- Mặc Hồng! Ngươi đây là có ý gì? Nhậm Hàn Lâm khẽ nhíu mày, nhìn Mặc Hồng không vui lắm: mang tới nơi này một thi thể, hắn muốn làm gì đây?
- Ta là để cho ba vị trưởng lão trông thấy rõ, chính là người này ám sát gia chủ, hiện tại gia chủ bị thương nặng không biết sống chết! Hôm nay lục gia đã phái người mang gia chủ đi Minh Ngọc Đan Vương nơi đó cầu đan dược cứu mạng rồi. Lục gia bảo ta đem thi thể sát thủ này giao cho ba vị trưởng lão!
- Cái gì, bị ám sát?
- Thân bị thương nặng, không biết sống chết?
- Sát thủ?
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu