Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 161 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 486 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:34:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 156: Chương 110
ương mặt Đàm Tuyết hết sức vui vẻ: "Diệp Minh làm chuyện bê bối bị người ta chụp được, đăng lên trang web của trường, hiện tại ai cũng biết hết rồi." Thật là hả lòng hả dạ, ác hữu ác báo.
"Chuyện bê bối?" Mạnh Yên không hiểu hỏi ngược lại.
"Chính là..." Đàm Tuyết tiến tới bên tai cô nói tỉ mỉ nguyên do, Diệp Minh không biết kiểm soát cuộc sống riêng tư của mình, cô ta vừa vui vẻ với tên đàn ông do cô ta ra tay giành được. Lần này cũng không biết đắc tội với ai, lại có thể chụp lại cảnh giường chiếu của cô ta, công bố trên trang web. Rất nhiều thầy cô bạn bè đều nhìn thấy, hiển nhiên là ….
Mạnh Yên nghe xong trợn mắt hốc mồm, đây không phải là ảnh khiêu dâm sao? "Biết là ai làm không?" Cũng chỉ có cô mới không quan tâm đến loại chuyện mà ai cũng biết này.
"Ai biết được? Đoán chừng là tên bạn trai bị cô ta bỏ rơi kia. Đi đêm có ngày gặp ma mà." Đàm Tuyết càng nói càng hưng phấn: "Cậu không biết đâu, ảnh chụp rất rõ nét, thật là khó coi. Nhà trường nhất định sẽ xử lý chuyện này, cô ta thảm rồi."
Đàm Tuyết cùng Diệp Minh đúng là không hợp nhau, dù ở chung một chỗ cũng sẽ cãi vả. Gặp phải chuyện này thì khỏi nhắc đến làm gì. Không thể trách cô không có trái tim đồng cảm, thật sự là Diệp Minh tác quai tác quái làm người khác thương không nổi.
"Cậu thấy rồi? Vẫn còn lưu trên web?" Bỏ qua sự kiện hình khiêu dâm, trong lòng cô thật tò mò. Không biết rốt cuộc hình dáng ra sao? Cô rất muốn mở máy tính xem mấy cái.
"Tớ chỉ nhìn mấy lần, liền bị Hoàng Duệ lôi đi." Gương mặt Đàm Tuyết thất vọng: "Lúc này sớm đã bị xóa, không thấy được cái gì." Cô vốn thừa dịp người khác không chú ý, nhìn thêm một chút, nhưng đều thất bại.
Trong lòng Mạnh Yên đầy tiếc hận, lại ngượng ngùng ra mặt, cô thừa nhận mình rất hẹp hòi: "Tớ cũng không có ý định muốn xem, không biết trường học sẽ xử lý cô ta như thế nào?" Cô quan tâm nhất là cái này.
Đàm Tuyết mặt mày hớn hở: "Dù sao sẽ không bỏ qua dễ dàng cho cô ta, Hoàng Duệ nói có thể sẽ bị nghỉ học." Trong lòng thầm nghĩ, nếu tha ai biết cô ta sẽ phát điên, ai biết được cô ta sẽ lại hoành hành, ai biết được cô ta sẽ lại khoe khoang, ai biết được cô ta sẽ lại ngầm hại người khác, hừ, báo ứng đến rồi đó.
"Không phải nhà cô ta có bối cảnh sao?" Mạnh Yên có chút hoài nghi, mặc dù không biết gia đình Diệp Minh thế nào? Nhưng mà nghe giọng điệu của cô ta rất ghê gớm, chắc là không kém đâu.
"Có bối cảnh cũng chả giúp được gì, chuyện lần này ảnh hưởng thật xấu, không xử lý nghiêm thì không dẹp được tranh chấp lần này, cảnh cáo không có tác dụng." Đàm Tuyết đã sớm nghe được một ít tin tức từ bạn trai, biết chuyện lần này sẽ không êm đẹp.
"Bất kể cô ta ra sao, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta." Mạnh Yên bĩu môi, cô không biết chuyện này là ai làm, nhưng nếu như là Diệp Thiên Nhiên ra tay, vậy khẳng định anh ấy chuẩn bị ra chiêu tiếp theo, sẽ không dễ dàng để cho cô ta thoát khỏi trừng phạt.
"Đoạn thời gian trước không phải nói cậu bị bao nuôi, chân đứng hai thuyền sao? Đều do cô ta bịa đặt cả." Đàm Tuyết vì cô mà bất bình: "Cô ta rất quá đáng, thật là ác hữu ác báo."
Những lời đồn khó nghe lúc trước, ở đâu cũng có người nói xấu sau lưng Mạnh Yên.
"Không phải cậu cùng Bình Bình đã giải thích giúp tớ rồi sao? Sau cũng không có ai nói lung tung nữa." Mạnh Yên mới không quan tâm những chuyện này, người khác nhiều chuyện, cô không khống chế được. Điều duy nhất cô có thể làm chính là để cho người khác ra mặt vì cô giải thích, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cô dẫn Bình Bình bọn họ đến công ty của Lý Thiến. Sự thật thắng hùng biện mà."Đúng rồi, cậu bây giờ ba câu không rời Hoàng Duệ, cậu với cậu ta như thế nào?"
Vốn là cô cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng nghe Đàm Tuyết lúc nào cũng thì thầm bên tai, cô muốn không nghe cũng không được.
"Cứ như vậy thôi." Nghe được vấn đề này, Đàm Tuyết lập tức thở dài.
"Có ý gì?" Mạnh Yên không hiểu nét mặt của cậu ấy đại biểu cái gì.
Vẻ mặt Đàm tuyết hơi tối: "Hai người bọn tớ ở hai thành phố cách xa nhau, tương lai sợ rằng không đi tới cùng nhau." Đối với tương lai cô cũng không coi trọng.
Đây chính là nguyên nhân Đàm Tuyết không công khai chuyện hai người lui tới với nhau, cô là con một, Hoàng Duệ lại là con trai lớn trong nhà, trong nhà còn có một đứa em gái. Hai người cũng không thể rời khỏi nơi mình sống đến một thành phố xa lạ.
"Cậu ấy có tính toán gì?" Mạnh Yên biết đây là một vấn đề khó khăn không nhỏ, rất nhiều cặp đôi yêu nhau trong đại học đều phải đối mặt thực tế như vậy.
"Cậu ấy nói phải về quê nhà, quan hệ giao thiệp trong nhà có thể giúp cậu ấy tìm được công việc tốt." Đàm Tuyết dừng một chút, hồi lâu mới nói: "Mà tớ không thể nào vứt bỏ tất cả để đi theo cậu ấy." Tối thiểu cô cũng không bỏ được ba mẹ đã sinh ra cô.
Mạnh Yên than nhẹ một tiếng, trong lòng không biết làm gì."Không có biện pháp nào sao?"
Đàm tuyết ngược lại rất cởi mở: "Đi từng bước một thôi, coi như sang năm chia tay, chúng tớ còn có thời gian một năm chung đụng." Còn sống nói phải làm liền, một năm dùng như mười năm.
Mạnh Yên gọi điện thoại tới Diệp Thiên Nhiên hỏi thăm chuyện này, anh thẳng thắn thừa nhận chuyện này là do anh làm. Vô cùng đơn giản, chẳng qua là đem cuộc sống chân thật của Diệp Minh chụp được mà thôi.
Cô không nói thêm cái gì, chuyện như vậy cứ để cho anh xử lý đi.
Chẳng qua Mạnh Yên cũng không nghĩ tới Diệp Minh sẽ tìm tới mình.
Buổi sáng, cô mới vừa xuống xe buýt bước vào sân trường.
Đột nhiên Diệp Minh lắc mình xuất hiện ở trước mặt cô, khí thế hung hăng chất vấn: "Mạnh Yên, có phải mày làm hay không?"
"Cái gì?" Mạnh Yên bất ngờ không kịp đề phòng giật mình, lui về sau từng bước.
Nhưng vào mắt Diệp Minh, hung thủ chính là cô: "Phát tán những hình kia trên web, có phải là mày làm hay không?"
"Cô quá đề cao tôi rồi đó, tôi có năng lực làm chuyện này sao?" Mạnh Yên hai tay ôm ngực, vẻ mặt rất bình tĩnh.
"Trừ mày ra, còn có ai muốn đối phó với tao?" Diệp Minh suy nghĩ thật lâu, cũng không nghĩ tới là ai muốn hại cô ta. Đột nhiên nhớ tới chuyện tình hai tháng trước, tất cả nghi ngờ đều chỉ hướng Mạnh Yên, lúc này mới chờ ở chỗ xuống xe buýt.
"Tôi làm sao biết? Cô đắc tội cũng không ít người đi?" Mạnh Yên quan sát cô ta từ trên xuống dưới, khí sắc rất kém, ăn mặc cũng không giống như trước, cả người tiều tụy rất nhiều. Xem ra chuyện này đả kích cô ta rất lớn."Hơn nữa tôi với cô không cừu
Đời Người Bình Thản Đời Người Bình Thản - Nam Lâu Họa Giác