Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 161 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 486 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:34:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40: Chương 21.2
ạnh Yên rối rắm trừng mắt nhìn anh, tức giận muốn đá anh một đá, nhưng lực đá chỉ rơi trên đùi anh đã giảm bớt lực. Dù sao cô cũng có điểm không tốt, quá mềm lòng. Đá mấy đá xem như hết giận.
"Hôm nay chuyện mua chứng khoán không nên nói lung tung với người khác.” Mạnh Yên bày ra vẻ mặt hung dữ nhìn anh.
"Biết rồi." Diệp Thiên Nhiên nhẫn nại cười gật đầu.
Mạnh Yên thấy cả biện pháp làm khó dễ anh cũng không có, làm như không thấy trong mắt anh còn sót lại niềm vui, xoay người rời đi,”Mau trở về thôi.”
Diệp Thiên Nhiên cười cười, nhanh chóng theo sát sau đó.
Diệp Thiên Nhiên đưa Mạnh Yên vào trong cửa tiệm rồi mới rời đi, Lý Thiến vừa buôn bán xong, tiễn khách ra ngoài.
"Tiểu Yên, trở về sớm vậy? Mẹ cho là con đợi đến tối mới trở về.” Bà vẫn cho rằng con gái chơi ở nhà họ Giang.
"Không có, mẹ, hôm nay con đã làm xong chuyện.” Mạnh Yên chớp mắt nhìn bà.
Lý Thiến bắt đầu không phản ứng kịp, sửng sốt hai giây mới hiểu ra,”Con đã dùng tiền?”
"Dạ.” Mạnh Yên hơi im lặng, cái gì gọi là dùng tiền? Chuyện này có thể gọi là đầu tư được không? Chẳng qua trong khoảng thời gian ngắn khó có thể nói chuyện đạo lý với mẹ cô.
"Con…con thật đúng là…” Lý Thiến không ngờ con gái im lặng không lên tiếng làm xong chuyện, bà còn tưởng rằng không có bà giúp một tay, con gái không làm được chuyện như vậy. “Một mình con đi?”
Đứa nhỏ này trước đó không nói với bà một tiếng, có phải đề phòng sợ bà phiền phức? Tuy bà có suy nghĩ này nhưng cảm thấy không thực tế.
"Không phải, có anh họ theo giúp con.” Mạnh Yên lấy sổ hộ khẩu và chứng minh nhân dân của Lý Thiến trong cặp sách trả lại cho bà.
"Những thứ này làm sao con có?” Lý Thiến càng thêm im lặng, trẻ con gì? Lại tinh ranh như vậy? Những vật này bà nhớ mình đã cất kỹ ở nơi đáng tin cậy.
"Nằm ở ngăn thứ năm trong tủ, ba mẹ không có khóa lại.” Gương mặt Mạnh Yên thản nhiên.
Lý Thiến vỗ trán, vốn tưởng qua thời gian con gái sẽ quên chuyện này hoặc không có bất kỳ giấy tờ để con gái không làm được gì, hôm nay lại…Nghĩ lại, đứa nhỏ này thông minh như vậy, nói không chừng đúng như con bé nói, có thể kiếm đại một khoản.
"Mẹ, những thứ này mẹ cũng cho con giữ đi.” Vẻ mặt Mạnh Yên tươi cười đưa giấy mua cho Lý Thiến.
Lý Thiến cầm lấy mở ra xem, lại tốn 30 đồng, ai thật đắt, a, hi vọng không phải là đồ bỏ. Mua thì đã mua rồi, vậy cũng không có cách nào. Nhanh chóng kẹp vào trong túi cất ở chỗ không thấy được.
"Mẹ, buôn bán được không?" Mạnh Yên nhìn tới nhìn lui trong cửa tiệm.
"Tốt lắm, may nhờ có mẹ Phương Phương giúp đỡ, nếu không thì mẹ thật sự làm không xuể.” Lý Thiến rất hài lòng với Ngân Hoa, tỉ mỉ phụ trách lại không sợ mệt mỏi. Sau khi Ngân Hoa kết hôn vẫn ở cửa tiệm của nhà họ Mạnh giúp một tay, cũng để cho ông bà nội Giang có thời gian nghỉ ngơi.
Về phần cửa hàng vải của nhà họ Giang chỉ cần ông bà nội Giang cũng có thể làm được, chỉ có lúc nhập hàng thì có Giang Hải Thiên sẽ giúp đỡ đi lấy hàng. Thường ngày thì đi theo Mạnh Ngọc Cương buôn bán ở chợ, chẳng qua ông bán gà. Hai người giúp đỡ, buôn bán cũng không tệ lắm.
"Nếu bận quá, thì tuyển người đi.” Mạnh Yên cười nói, ngộ nhỡ cơ thể ngã bệnh cũng không tốt, buôn bán có thể làm lúc nào cũng được nhưng sức khỏe chỉ có một.
"Đừng lo lắng, mẹ vẫn lo được.” Lý Thiến quét cửa tiệm một vòng, tiệm này là tâm huyết của bà. “Chẳng qua phải cần hai người.”
"Sao vậy?" Mạnh Yên có chút kỳ quái.
"Nhà mới của chúng ta không thể để trống vô ích, mẹ muốn mở thêm chi nhánh.” Gương mặt Lý Thiến tự tin,”Chia ra thêm nhóm khách hàng.”
"Chẳng qua nơi đó có vắng quá không?” Mạnh Yên hỏi, trên phương diện buôn bán đã rất lâu cô không hỏi tới.
"Đều là khách quen của mẹ, không sao.” Lý Thiến có lòng tin, bà đã nghiên cứu chuyện này rất lâu. “Ở đây đông khách quen cũ, có thể thay đổi được. Nơi này chủ yếu tìm thêm khách hàng mới.”
Nhìn Lý Thiến mặc một bộ quần áo thời thượng mà nói, vẻ mặt hứng khởi, lòng Mạnh Yên cũng tràn đầy vui vẻ, rốt cuộc mẹ cô cũng tìm được con đường của riêng mình. Không những theo đuổi lý tưởng của mình còn biết suy nghĩ buôn bán. Những năm này các quan niệm kiếp trước cô lặng lẽ truyền cho mẹ rốt cuộc cũng phát triển. Phụ nữ không thể vĩnh viễn vây quanh chồng con, có nghề nghiệp yêu thích của riêng mình còn có thể khiến cho bà lấy được sự tự tin và thỏa mãn. Hơn nữa cũng không khiến cho người đàn ông và những người khác khinh thường bà.
Mạnh Yên mua cho mẹ cô rất nhiều sách quản lý và tạp chí thời trang trong và ngoài nước buộc bà phải dùng thời gian học. Xem ra tâm huyết của cô cũng không uổng phí, Lý Thiến đã tiếp thu những kiến thức học được chuyển hóa thành của mình. Bà cũng không còn…chỉ là người chỉ biết hết giờ làm, vội vàng làm việc nội trợ nữa. Thật sự là quá tốt.
Đời Người Bình Thản Đời Người Bình Thản - Nam Lâu Họa Giác